– Oa.. Là thiên kim của tập đoàn The Time thứ nhất thế giới đó sao. Thảo nào được thầy hiệu trưởng dẫn lên. Hâm mộ quá à……
– Các em im lặng để thầy giới thiệu tiếp. – Kid khẽ ho rồi quay sang nhỏ – Đây là bạn Trần Thảo Tiên Sammy thiên kim tập đoàn Milans, vừa tài năng vừa xinh đẹp.
Nhỏ cười tươi quyến rũ, miễn phí một ánh mắt chết người.
– Xinh quá trời ơi. Muốn xịt máu mũi..
– Thiên kim tập đoàn Milans. Wow thật ngưỡng mộ quá đi….
– Nụ cười đẹp quá… Hãy nói không phải mơ đi.
– * Bụm * thiên thần ngay trước mày đấy, không mơ đâu.
– Á, đau quá vậy không phải là mơ rồi.
– Sao hôm nay mi hiền dữ vậy. không đánh lại sao? – trố mắt. ngạc nhiên
– Còn nữa. Bạn cuối cùng. Đây là Tạ Thị Huyền Chi Kelly đại tiểu thư dòng quý tộc Amark, thiên kim tập đoàn đá quý The King.
– Mong các bạn giúp đỡ. Rất hân hạnh – Cô lễ phép cúi chào.
– Sao toàn thiên kim vào lớp mình thế này, đúng là làn sóng quý tộc mà, hạnh phúc quá đi mẹ ơi……..
– Thiên thần quý tộc Amark sao? Tuyệt vời quá mà, hãy ngồi cùng tớ thiên thần ơi….
– Được rồi. Các em hãy ổn định vị trí ngồi đi. – Cô giáo mỉm cười hiền dịu nói.
Nó chỉnh lại tai nghe, quăng balo một phát chính giữa Thiên và hắn. Cả lớp ngạc nhiên, mắt chữ O mồm chữ A.
– Tuyệt vời, giỏi quá điii…..
– Chỗ đó. Em ngồi. – Nó lạnh lùng nhìn cô giáo chỉ vào vị trí đó.
– Được được. Em mau xuống đó đi. Mà ngồi trong lớp bỏ tai nghe ra mới có thể nghe cô giảng chứ?
Nó phớt lờ lời cô, lao nhanh, trèo qua bàn gọn lẹ vào vị trí an toàn. Tài năng không tồi. Cô và nhỏ khác hẳn nó, hai người dịu dàng đi xuống ngồi vào chỗ trống bàn cuối. Vị trí của tụi nó và hắn hiện tại
Kay – Sammy – Kelly – Kin
Thiên – Jasmin – Ken – ….. ( phần trống còn lại là của Kai tuần sau đi học )
– Nào chúng ta vào học. – Cô gõ thước mở sách ra chuẩn bị bài học. Ở đây tiết học gần như giáo viên không cần chạm phấn. Mọi kiến thức đều được hiện lên trên màn hình máy chiếu, máy vi tính, T.V.
Cả lớp không màng đến lời giáo viên mà đồng loạt quay xuống hai bàn cuối nơi tụ hội của những ác quỷ vỏ bọc thiên thần. Đôi mắt hiện lên hai hình trái tim to đùng.Nó hờ hững mở lap top, bàn tay thoăn thoắt lướt phím ấn. Hàng loạt con số chạy không ngừng trên màn hình đến hoa cả mắt.
– Nè, Jasmin công chúa em đang làm gì thế? – Thiên dừng game lại hỏi.
Nó im lặng. Không trả lời.
– Này anh Thiên, anh nhập học từ bao giờ đấy hả? – Nhỏ cầm bút chọc chọc anh.
– Ha ha, anh vừa nhập xong.
– Ủa, sao hông thấy giới thiệu chi vậy.
– Sammy công chúa chưa biết đầy đủ về anh sao?
– Hông phải mà là cả lớp ý.
– Không cần phải biết.
– Xí. – Nhỏ lườm nguýt anh rồi cùng Kay hí hoáy Ipad dưới ngăn bàn.
– Cậu là quản lý Bar sao? – Kin tò mò
– Ưm. Vào quán Bar nhiều vậy mà còn hỏi? – Thiên hờ hững trả lời.
Kin ức chế khi Thiên ngang tàn như vậy liền nhạt nhẽo quay về đống giấy tờ số liệu của công ty ba mà mình đang quản lý. Mỗi người một việc, Kelly thấy chán vô cùng. Jasmin thì làm việc, Thiên hỏi còn không nói, hai người bên cạnh thì riêng tư, cô đâu muốn làm kì đà cản mũi. Đành quay sang Kin.
Chương 18: Người Tên Dakie
– Này. – Cô khẽ gọi.
– Này, anh kia tui gọi anh đó – cô bắt đầu khó chụi.
– Chuyện gì? – cậu chau mày trả lời lấy lệ.
– Sao anh lại thắng tui? – Cô ngây ngô hỏi.
Cậu choáng gục ngay xuống bàn, sao lại có câu hỏi hài hước đến vậy? Thế cô ta không biết sao số 0 lại bé hơn số 1?
– Vì trình độ của cô quá kém. – Cậu vờ trầm ngâm nhìn xét cô từ đầu đến chân.
– Anh … anh nói gì cơ? – dám bảo trình độ cô kém sao? Những vết gạch sầm sì trên mặt cô, cô là bang phó Devil&Dark, tài bắn súng trước nay chưa ai dám so đọ mà cậu ta gan khinh cô.
– Thật ra ý. Thì trình độ của cô không phải kém đâu. Đúng không? Bang phó Devil&Dark mà – cậu đặt bút xuống, vắt chân, khoanh tay ra vẻ triết lý.
– Đúng oy. Đúng oy. – Tên này cũng biết người biết ta đấy chứ.
– Chỉ là ….. – cậu liếc cô nói lửng.
– Là gì? – Cô nhíu mày.
– Là không đủ tiêu chuẩn đấu với tôi ha ha – Cậu bật cười.
– Anh .. Anh hãy chết đi – Cô ứ họng, giận tím mặt, hạ cú đấm xuống mặt cậu.
– Ha ha anh chỉ có tài lẻ bắn súng thôi à. – Cô chế giễu.
– Là tấn công bất ngờ.- cậu cãi lý.
– Thế có bao giờ anh tấn công ai anh nói trước hông?
– Không – cậu hạ giọng – nhưng mà tôi cũng có thể cho cô một chưởng.
– Thử xem – cô vênh mặt thách thức.
Cậu chuẩn bị giơ tay lên hạ gục thì cô lại châm chọc xen vào.
– Nam tử hán đại trượng phu, đi đánh con gái sao. Hèn quá …
Tay cậu lơ lửng giữa không rồi từ từ hạ xuống như kìm chế cơn tức giận trong cậu. Cô ta quả là không vừa mà. Xui tận mạng rồi.
– Quá hèn – Thiên, Kay, hắn đồng thanh.
– Mấy cậu….
– Hèn quá – Đồng thanh tập 2.
– Hừm Hừm… – Cậu tức giận đứng bật dậy. – Thưa cô, cho em xin nghỉ tiết này.
Gia đình em có chút việc.
– Được, em mau về đi – cô giáo dừng bài giảng hớn hở nói mấy khi được công tử đây lễ phép tôn trọng vậy. Cậu gấp tài liệu cất vào cặp rồi đi ra ngoài
– Em chào cô.
– Ừ. Đi cẩn thận nha em.
Cậu hậm hực trút giận lên sàn nhà bỏ đi. Cái lũ vì gái bỏ bạn bè. Đúng là tức chết mà.
– Ủa, tên đó giận thật rồi hả? Có phải là con trai không vậy? – cô ngơ ngác.
– Lòng tự ái của nó cao lắm. Kệ đi. Mai là hết giận liền – Kay an ủi.
– Xí đồ con gái – Cô thầm chửi cậu rồi cắm cúi đọc truyện.
Hắn nãy giờ vẫn nằm nghiêng để ngủ nhưng thực chất chỉ lim dim, hoàn toàn là ngắm nó, mong nó nhìn hắn một lần, cho hắn câu trả lời về việc thách đấu, khiêu chiến vừa qua. Tuy nhiên, cái hắn nhận lại được chỉ là sự lạnh nhạt của nó.
Công việc bên Mỹ đủ làm cho nó mệt mỏi rồi chẳng còn đầu óc đâu mà nhớ tới hắn. Nếu nhớ tới thì nó nhớ tới là người Ấy. Vị trí của hắn trong tim nó là gì? Chính nó cũng chẳng biết.
Reng … Reng …. Reng ….
Tin nhắn làm nó thoáng giật mình, đành ấn Enter và mật mã để lát làm tiếp. Nó mở điện thoại ra. Là tin nhắn của Kai.
– “ Em đi học có vui không?”
– “ Nhạt nhẽo”
– “ Hừm. Thế em đến đó làm gì? Muốn em đi học để em có nhiều bạn bè hơn mà “
– “ Làm việc “
– “ Vẫn còn làm hả? Một mình anh làm được rồi mà “
– “ Lo việc cho ba đi. Phiền phức”
– “ Con nhỏ này, em nói chuyện với anh trai của em không thể dài và dễ nghe hơn được sao? “