Sắc Cầu Vồng Thứ Tám - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polly po-cket

Sắc Cầu Vồng Thứ Tám (xem 3198)

Sắc Cầu Vồng Thứ Tám

m, hắn ta lên tiếng.
-Mày là thế nào với Kỳ?
Nam nuốt nước bọt, bụng cô đói cồn cào. Giải quyết bọn này bằng cách nào để có thể về nhà nhanh nhất? Cô không biết. Lần trước còn có Kỳ, cô đứng ra chặn bọn này lại không để họ đuổi theo Nam, nhưng nay thì chỉ mình cô với cả đám đầu trâu mặt ngựa này. Hay rồi!
-Bạn.
-Nó không có bạn. Trừ con Uyên. Mày đừng qua mặt tụi tao. Nói, mày với Kỳ đã xảy ra chuyện gì?
Cái đám này cũng lo lắng cho Kỳ quá nhỉ! Nam nheo mắt, mỉm cười, dân ăn chơi cũng có cái thú vị của nó. Không hẳn ai cũng là người xấu. Kỳ giao du với bọn này cũng là một điều đáng quý, họ quan tâm cô hơn Nam nghĩ.
-Không gì cả. Tao cũng không biết tại sao Su lại giúp tao. Hỏi thì nó không nói.
-Nó nói cho mày biết tên thân mật luôn sao?
Một con nhỏ tóc vàng loe hoe vài cọng đen tiến lên hỏi. Nam gật đầu, nếu Kỳ không nói thì cô cũng chẳng biết được. Nhưng tại sao tụi này lại ngạc nhiên dữ vậy? Chỉ là một cái biệt danh thôi mà!
-Nó không dễ dàng nói cho người khác biết tên mình đâu. Đúng thật là nó muốn bảo vệ mày. Mày là người đầu tiên mà con Su ra mặt bảo vệ đó.
Nam ngây người. Cuối cùng cô vẫn không hiểu, tại sao Kỳ lại làm thế? Ngọc từng nói, những cô bạn được Hưng tỏ tình cùng lắm chỉ hai hôm sau đã bị Uyên hù dọa, dằn mặt mà công của Kỳ là nhiều nhất. Không phải Kỳ sợ Uyên, nhưng chỉ cần Uyên nhờ cô làm việc gì thì cô đều tận tâm giúp đỡ. Trong kí ức của Kỳ, Hưng và Uyên luôn là cặp đôi đẹp nhất, hoàn hảo nhất. Vì thế cô không muốn ai phá vỡ hình tượng yêu thích của mình. Nhưng Nam là ngoại lệ và có lẽ cũng là duy nhất.
-Tụi tao đều phục con Su nên mới theo và tôn nó làm chị đại. Người nhận được sự ưu ái từ nó hẳn phải có tư chất để tụi tao nể phục. Việc của mày bây giờ là chứng minh cho tụi tao thấy mày có thể.
Gì vậy trời? Nam ngô nghê cười, nụ cười méo xệch. Đừng nói là bọn này bắt cô nhốt vào đâu đó, bỏ đói vài hôm thử sức chịu đựng? Hay là ép cô trèo lên tầng thượng của một tòa chung cư nào đó rồi nhảy xuống? Vĩ đại hơn, tụi nó kêu cô giết một nhân vật tầm cỡ? Giết người! Bất chợt đôi mắt màu xanh biển trượt ngang đại não của Nam. Cô bấu chặt móng tay vào thịt, ép mình không được nghĩ đến nữa.
-Tụi mày muốn gì?
-Trong vòng 1 tuần, nếu mày đoán được ai là người con Su yêu thích nhất và căm thù nhất thì tụi tao sẽ không động tới mày như lời con Su nói.
-Còn không thì sao?
Nam bắt đầu thấy tụi giang hồ này có gì đó quái quái. Người Kỳ thích và ghét, đó chẳng phải là chuyện riêng tư của cô sao? Chẳng lẽ đám này biết rõ hai người ấy đến vậy?
-Thì mày không đáng để nó bảo vệ như thế. Ít nhất với nó mày quan trọng, con Uyên cũng quan trọng. Nhưng để bỏ qua lời con Uyên mà bảo vệ mày thì nó xem mày quan trọng hơn con Uyên. Chứng tỏ mình đi. Để tụi tao thấy sự quan tâm của nó không phải là vô ích.
-Được. 1 tuần chứ gì? Tao sẽ cho tụi mày câu trả lời.
Nam nói như đinh đóng cột. Một con nhỏ khác đưa cho cô tấm thẻ địa chỉ. Cô cầm lên ngắm nghía. Cái địa chỉ này thì có liên quan gì tới vụ việc cô đang dính vào?
-Không được nói với Su. Nếu không mày biết hậu quả rồi đó. Cái này là địa chỉ nhà của nó.
-Sao mày lại đưa cho tao?
-Tao nghĩ mày cần nó hơn là tụi tao. Nếu được hãy làm bạn với nó. Su nó rất cô đơn.
Nam sốc. Dạo này cô cứ gặp những chuyện khó tin được. Từ Hưng tới Duy, Uyên rồi đến Kỳ. Mọi thứ lần lượt ập đến tấn công trung khu thần kinh của cô khiến nó làm việc không ngừng nghỉ. Cầm địa chỉ nhà Kỳ cho vào quyển sách kẹp lại, Nam nghiêng đầu nhìn bọn đàn em của Kỳ đi khỏi. Việc cần làm của cô lúc này là gì nhỉ? Xoay tay nhìn đồng hồ, về nhà là trước hết. Ít nhất phải ăn cho no thì mới có sức làm việc được.
……….
Sáng thứ Năm. Cả trường tổ chức họp phụ huynh học sinh cuối kì. Tổ của Nam trực nhật lớp tuần này nên buộc lòng cô phải có mặt từ sớm để quét dọn, kẻ chữ mẫu lên bảng, chuẩn bị tiếp nước cho các vị phụ huynh lớp mình. 7 giờ. Thầy Giang ôm cặp sách lên lớp, môi thấp thoáng nụ cười. Ngọc huých tay Nam, cả hai nhìn nhau đầy ẩn ý rồi nhìn thầy từ tốn ngồi ở vị trí quen thuộc, sau đó lôi nhau ra một góc cười phá lên. Lam từ dưới lầu hớt hải chạy lên, túm tụm cả bọn lại bắt đầu buôn chuyện.
-Tụi mày biết ông Giang vừa ở đâu lên không?
-Nhà ổng chứ đâu!?
-Không. Nhà ổng thì tao nói chi. Vừa ở căng tin ăn sáng với cô Tân- trợ lí Đoàn thanh niên. Cái cô mà hồi 20-11 mới chuyển về đó. Tụi mày biết không?
-Không!
Rất đồng thanh và dõng dạc. Mặt Lam méo xẹo, cốc cho mỗi đứa một cái, lườm lườm từng người rồi ngúng nguẩy kể tiếp.
-Anh anh em em, gắp thức ăn cho nhau, rồi bốn mắt nhìn nhau…
-… Trào máu họng.
Ngọc bổ sung câu nói còn dang dở. Cả bọn lại phá lên cười, đâu biết thầy Giang đáng kính đã đứng phía sau chống hông trừng mắt. Thơ là người phát hiện ra ánh mắt sắc bén của thầy, cô nhẹ nhàng chụm đầu cả tổ lại và nói thật nhỏ.
-Xì- tốp- hia. Nam chính đang đứng phía sau mày đó Lam. Oang oang cái miệng rồi nói sao ổng cho mày trực lớp hoài luôn con.
Cả đám đứng hẳn lên, xoay người lại rồi cùng… cười. Thầy Giang cũng cười, gương mặt đầy sát khí vùng vằng bỏ vào trong lớp, chuẩn bị sổ sách để lát nữa còn nhận xét với các vị phụ huynh khó tính. Lũ quỷ ngoài này cứ thế mà bò lăn ra cười. Hình như nguyên cả lớp 12A7, thì cái tổ này là quậy nhất thì phải?
Hội nghị Diên Hồng chính thức bắt đầu khi đồng hồ điểm 8 tiếng. Nam là người phụ trách thu lại giấy mời của các vị bô lão đến dự, cuối giờ tổng hợp lại rồi đưa cho vị vua uy quyền đang nã đại bác trong kia. Ông Lâm ngồi bàn cuối, đúng với vị trí ngồi trên lớp của Nam. Bên phải ông là ba của Ngọc, cuối cùng là mẹ của Thơ. Chỉ có ba người, giống như lần họp phụ huynh đầu năm. Phụ huynh của Duy. Không đến! Có rất nhiều câu hỏi về Duy cứ liên tục chạy đều trong Nam. Anh 21 tuổi, có 5 năm ở nước ngoài, tại sao lại về Việt Nam? Lựa chọn đi học lại ở ngôi trường này, lớp xã hội, tại sao lại trùng hợp như thế?
Duy nói Nam là kẻ giết người, anh đã tuyên bố bắt đầu trận chiến với cô, vòng đầu tiên, cô thua anh tâm phục khẩu phục. Vị trí đầu bảng thành tích lớp, anh đoạt đi của cô không nể nang gì. Vẫn dùng gương mặt bất cần ấy đối diện với mọi người, tất nhiên chỉ như thế thôi thì chưa đủ. Nam tin chắc vòng thứ hai sẽ còn hấp dẫn hơn nhiều. Cô có cảm giác, 5 năm qua chỉ là thời gian để Duy chuẩn bị tất cả. Chuẩn bị cho sự quay trở lại của mình. Để trả thù Nam, chẳng hạn!
-Ê, Bơ. Thầy kêu mày, vô nhanh đi!
Ngọc lay lay vai Nam, cô giật mình quay đầu, bước lại gần cửa lớp. Thầy Giang đang lật sổ theo dõi của lớp, trán thầy nhăn lại, hình như có việc khó giải quyết.
-Nam, em có biết địa chỉ nhà Duy không? Hồ sơ tốt nghiệp vẫn chưa đủ, cần bổ sung trong tuần này gấp.
-Không ạ! Em không biết! Ắt- xì… Em xin lỗi ạ!
Ngồi cạnh nhau thế nhưng mà một câu trò chuyện cho giống bạn bè cũng chưa từng có, thì Nam đào đâu ra địa chỉ nhà Duy? Ngọc nhún vai nhìn cô rồi lại tiếp tục tám chuyện với Thơ và Lam.
-Ngày mai trường mình nghỉ, thứ Sáu thầy không có tiết, thứ Bảy phải nộp cho thầy hiệu phó để đóng sổ học bạ rồi. Nam, hay là ngày mai đi học em nhắc Duy mang bản sao chứng minh nhân dân có công chứng lên cho thầy được không?
-Em… thầy hỏi lớ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Nửa đêm chồng gửi nhầm tin nhắn cho bồ sang máy vợ, lúc mở ra cô vợ mới chết điếng khi nghe âm thanh này…

Chồng Trả Tự Do Cho Vợ Đấy Mình Chia Tay Nha

Thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng

Xem tử vi ngày 21/03/2017 Thứ Ba của 12 cung hoàng đạo

Không Phải Là Cổ Tích