Đột nhiên, chân của Lý Vũ Hiên bị giẫm vào.
“Ai za…”
Đậu Đậu khẽ kêu lên, ngồi xuống xoa xoa cái chân bị giẫm của Lý Vũ Hiên “Không phải em cố ý đâu…”
Hóa ra cô ấy không đi?!
Lý Vũ Hiên có rúm người lại, vểnh tai lên nghe động tĩnh, hình như cô gái này đang ảo não ngồi một bên, men theo đường cong của chăn tìm kiếm mình, đột nhiên cơ thể bị sáp lại, tiếp đó lại bị sáp gần thêm một chút, cô ấy như con mèo vậy, đang tìm kiếm chỗ nằm thoải mái, bao phủ lên, duỗi chiếc eo lười nhác ra, rồi nằm ngủ lười biếng.
Đợi rất lâu mà không có động tĩnh, Lý Vũ Hiên nhè nhẹ gỡ chăn ra, nhờ ánh sáng của mặt trăng, nhìn trộm người đang nằm ngủ cạnh chân mình, Đậu Đậu ôm một đống chăn, hai chiếc chân lộ ra ngoài váy ngủ đang kẹp chặt chiếc gối gối đầu ngủ rất ngon lành.
“Đậu Đậu?”
Đậu Đậu ngáy khò khò, trở mình, làm rơi chăn ra ôm chặt lấy chân của Lý Vũ Hiên, đưa miệng day day “Đoàn Đoàn… mày không cạo lông à… (day day miệng) nếu cạo lông ra sofa ngủ…”
Đoàn Đoàn?!
Lý Vũ Hiên tối sầm mặt, nhớ lại có lần Đậu Đậu đã kể qua, trước đây cô ấy có nuôi một con chó nhỏ, bởi vì béo quá nên gọi là Đoàn Đoàn, sau này đau bụng mà chết, Đậu Đậu khóc rất lâu.
“Hu ~ ~ Đoàn Đoàn…”
Nền nhà rất cứng, Đậu Đậu ngủ rất không thoải mái, không ngừng lăn qua lăn lại, Đoàn Đoàn trong mộng dường như lại béo ra rồi, cơ thể nặng như vậy lại còn đè lên người mình, cái lưỡi lớn nóng hôi hổi liếm liếm khắp mặt cô, nước dãi nóng thật khó chịu “Wu… Đoàn Đoàn… wu… đừng liếm nữa… nhột chết mất…”
Đậu Đậu trong lúc ngủ say đẩy Đoàn Đoàn ra, cố sức đẩy rồi đẩy.
Nhưng Đoàn Đoàn căn bản không nghe lời, mặt nhột không chịu được, không những liếm hết mặt cô mà còn liếm cả cổ cô, cuối cùng còn quẫy quẫy chiếc đuôi của mình vào miệng cô, nhớ lại trong bữa cơm tối gặm hơn nửa chiếc giò heo, Đoàn Đoàn chắc là ngửi thấy mùi giò heo trên miệng cô, Đậu Đậu sợ hãi vội bịp miệng lại “Đoàn Đoàn… đừng… ngày mai tao sẽ cho mày ăn xương…”
Đoàn Đoàn cuối cùng cũng biết nghe lời, ngoan ngoãn đưa đám lông xồm xoàm ra khỏi miệng, nhưng vẫn chưa rời hẳn đi, mà nằm xuống bên cạnh mình ngủ, ấm ấm, mềm mềm, ôm thật là dễ chịu, ừm, thật sự rất mềm… véo một cái… ừm… véo một cái nữa…
Ngày hôm sau, Đậu Đậu tỉnh dậy từ một đống chăn, mơ mơ màng màng dụi mắt “Hồ Ly, sao anh ở trong phòng của em?”
Lý Vũ Hiên vỗ trán, bệnh cũ của cô gái này lại tái phát rồi.
Đậu Đậu đã từng đau khổ ấm ức, Điền Tĩnh luôn mắng cô có bệnh, bởi vì Đậu Đậu lần nào nửa đêm đi vệ sinh xong cũng đi về nhầm phòng, lần nào cũng chạy đến giường của Điền Tĩnh, sau đó thì đạp người đang ngủ say trên giường xuống đất rồi ngủ ngon lành, ngày hôm sau mới sáng sớm đã mơ màng hỏi Điền Tĩnh tại sao lại chạy đến ngủ trên sàn nhà phòng cô, lần nào cũng làm Điền Tĩnh tức phát điên lên.
Lý Vũ Hiên đưa tay cốc cốc vào trán của Đậu Đậu ngốc nghếch “Đậu đần, em đang ngủ trong phòng khách đó!”
Đậu Đậu mở trừng mắt nhìn ngó xung quanh ‘hoảng hốt nhận ra’ “Ồ, hóa ra em lại có thể lăn từ phòng ngủ xuống phòng khách à…”
Lý Vũ Hiên vỗ trán: Đậu Đậu à, sao em lại có thể đáng yêu như vậy chứ?”
Đậu Đậu vò đầu bứt tóc làm đầu rối như tổ quạ nghĩ mãi mới nhớ ra chuyện tối qua, cẩn trọng nhìn sắc mặt Lý Vũ Hiên, phát hiện ra chẳng có chút biểu hiện tiều suy sụp bi thương nào, mới lén lút thở phào.
Lý Vũ Hiên đứng lên, gập chăn lại, chẳng nói lời nào ôm chăn lên lầu trên.
Tối qua bị cô ấy phát hiện… thật mất mặt quá…
Tuy chẳng nói một lời an ủi nào, nhưng cơ thể mềm mại của cô ấy ngủ ngon lành bên cạnh mình, cùng với mình trải qua một đêm buồn bã dài đằng đẵng, cơ thể ấm áp, lặng lẽ quan tâm, khiến cho dòng máu lạnh lẽo của Lý Vũ Hiên lại một lần nữa được hun nóng lên, đã từng ngủ qua với không ít phụ nữ, nhưng có thể vào được tim của mình chỉ có mình cô ấy.
Đậu Đậu, có em ở bên cạnh anh thì tất cả phụ nữ trên thế giới này đều chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Lý Vũ Hiên không thể hiện ra ngoài mặt lạnh băng không nhìn cô, Đậu Đậu lặng lẽ theo phía sau, theo thẳng vào trong phòng, mới khó khăn mở miệng hỏi “Hồ Ly, tối qua anh đi làm gì vậy, sao mà về muộn như thế, còn uống nhiều rượu như vậy nữa?”
“Chạy ra ngoài lượn” Lý Vũ Hiên thản nhiên nói, lòng dạ để tận đâu đâu xếp gấp lại ga giường “Uống rượu tính làm gì chứ, tôi thường xuyên đọ rượu với người ta, say đến mức ba ngày sau vẫn chưa tỉnh lại, nếu như em không thích thì lần sau không cần để ý đến anh nữa, dù gì anh cũng là như vậy đó.”
Nghe thấy ngữ khí tự hạ thấp mình như vậy khiến cho Đậu Đậu cảm thấy hơi có chút không thoải mái trong lòng, cô cảm thấy Hồ Ly đã từng trải qua sự yếu đuối như đêm qua, đã từng giày vò bản thân mình, bảo vệ che giấu vế sẹo của mình, cự tuyệt tất cả những người và việc có thể làm tổn thương đến anh ấy lần nữa, bao gồm cả mình người luôn làm tổn thương anh ấy hết lần này đến lần khác…
Đậu Đậu đứng ở đó vô cùng ngượng ngập.
Lý Vũ Hiên chẳng để ý đến cô tự mình đi vào trong phòng tắm, nhìn đống áo sơ mi bị người nào đó xé vứt thành một đống, ghê tởm ném vào thùng rác, làm sao có thể nghĩ được rằng mình lại có quan hệ thực sự với anh chàng búp bê mạnh mẽ này, còn đáng ghét gọi cái gì là ‘mật ngọt’, ‘bảo bối’, đúng lúc tâm trạng không vui muốn tìm chỗ trút giận, vừa hay nói luôn vị trí của mình với anh chàng mạnh mẽ kia, bảo anh ta đến tìm mình.
Lý Vũ Hiên tự tin là mình đã đánh nhau nhiều năm như vậy chưa từng bị thua, nhưng thật không ngờ anh chàng mạnh mẽ kia rất cẩn thận, lại còn mang theo thuốc, Lý Vũ Hiên không để tâm nên đã bị bỏ thuốc, may mà chỉ là chất gây mê, lượng gây mê không đủ, Lý Vũ Hiên mới có thể chạy thoát khỏi tay tên kia, chân nam đá chân chiêu vào cửa thì không thể động đậy nổi nữa.
Luyện tập, mình đây không đi tìm người mà lại rơi vào chỗ đám tinh tinh đáng chết kia!
Theo công phu tắm rửa của Lý Vũ Hiên, Đậu Đậu dùng laptop của anh ta để lên mạng tra về 419, sau đó kinh hoàng hoảng hốt…
Hồ Ly mặc trên người bộ đồ rách nát, còn có mấy vết cào ở trên cổ, ừm, đúng đúng, sáng sớm hôm nay khi đi lên lầu, chân cũng có chút không được bình thường (… Ngủ một đêm trên nền nhà cứng chân tê cả rồi), lẽ nào là… là! ! ! ! ! ! !
Đậu Đậu túa mồ hôi ướt sũng lưng.
Tuy không có kinh nghiệm thực tiên, nhưng khi học đại học bị Điền Tĩnh ‘cưỡng ép’ xem mấy bộ GV, miễn cưỡng cũng xem như có chút tri thức lý luận, xem bộ trang phục bị xé như thế kia, lại thêm sự liên tưởng vô cùng phong phú, chốc lát đã tưởng tượng ra cục diện Hồ Ly đẹp đẽ bị người ta chơi đùa ức hiếp làm mấy hành vi cưỡng bức cảm thấy bi phẫn vô hạn, không kìm được mặt mũi đỏ bừng lên tim đập thình thịch.
Chẳng trách Hồ Ly sáng sớm hôm nay lại nói năng kỳ quái như vậy, hóa ra là bị người ta… (hụ hụ)
Lý Vũ Hiên lau đầu rồi mới ra ngoài, phát hiện ra Đậu Đậu đã đi rồi, ga giường đã được thu dọn gọn gàng, trên mặt có đặt thuốc tiêu viêm và một gói bông, còn có một