Lãnh Tâm Nhiên cười lạnh trong lòng, nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ sợ hãi: “Các người là ai? Tìm tôi có chuyện gì?”
“Không có gì không có gì, chẳng qua là mày đắc tội với người không nên đắc tội, có người tìm chúng tao tới cho mày một bài học thôi.” Tên râu quai nón nói xong, mấy thằng sau lưng cũng lộ ra một nụ cười dâm tà.
“Là ai?”
Ngoài dự đoán của bọn họ chính là, cô gái trước mắt không có cầu xin tha thứ, chỉ mở cặp mắt băng lạnh kinh người ra nhìn bọn họ không chớp mắt, thanh âm cũng rất lạnh, khiến cho bọn họ có cảm giác người đứng trước mắt không phải học sinh trung học mà là một nữ vương cường thế.
“Không cần biết là ai, đợi lát nữa mày cũng không còn khí lực muốn biết những thứ này. Tới, bọn anh sẽ thương em thật tốt!”
Sau khi nói xong, bọn côn đồ vây quanh cô bước tới, phạm vi càng ngày càng nhỏ, thậm chí đã có người chuẩn bị động thủ.
“Không nói phải không? Vậy…………ngại quá, tôi tức giận rồi, hậu quả rất nghiêm trọng!”
So với thanh âm như sấm nổ của bọn côn đồ, thanh âm của Lãnh Tâm Nhiên đương nhiên rất nhỏ. Thậm chí có vài người không nghe rõ cô nói cái gì, vậy mà, sau một khắc, ánh măt bọn họ trợn lên thật lớn!
Bởi vì, bọn họ nhìn thấy rõ ràng, một người đưa tay chạm vào cô gái, lại bị cô gái trực tiếp nắm tay, sau đó dùng lực gập lại, chỉ nghe được một tiếng “Rắc”, cổ tay cứng rắn của hắn đã bị bẻ gãy!
Một cô gái nhỏ nhìn mềm yếu vô lực, lại có thể bẻ gãy tay của anh em bọn họ? Sự thật này, khiến cho trái tim của những người ở đây trở nên rét lạnh, nhưng mà, cũng có người không vì thế mà dừng động tác của mình lại, ngược lại dùng tốc độ nhanh hơn đánh về phía cô gái!
Đối mặt với sự tấn công của bọn côn đồ, Lãnh Tâm Nhiên vẫn giữ vẻ mặt vô cảm như cũ. Từ sau khi sống lại, cô vẫn luôn chú ý nâng cao cường độ huấn luyện thân thể, bây giờ, mặc dù không bằng trước kia, nhưng mà, đối phó với những người này, vẫn có thể!
Nếu như nói những tên côn đồ này đang dùng sức mạnh để đánh, thì cái Lãnh Tâm Nhiên dùng chính là kỷ xão. Cô cũng không phải là một người hung hãn hữu dũng vô mưu, cô rất rõ nhược điểm hiện tại của mình, cho nên, mỗi lần xuất thủ, đều nhằm vào vị trí yếu ớt nhất của đối phương.
“Nói, rốt cuộc là người nào?”
Lãnh Tâm Nhiên giữ chặt cổ của tên râu quai nón, tay của cô rất nhỏ rất trắng, so với cái cổ thô kệch của tên côn đồ thì nhỏ yếu vô lực, nhưng mà, lúc này không còn ai xem thường cái tay kia nữa. Bởi vì, mới vừa rồi, chính là cái tay vừa nhỏ vừa trắng kia, vặn gãy tay của anh em bọn họ. Rất hiển nhiên, theo như lời của cô, có thể vặn gãy cổ của hắn! Cho dù không vặn gãy, cũng có thể bóp chết!
Chung quanh tên râu ba bốn, ba bốn thằng đang nằm, chỉ là khuôn mặt mỗi người đều vặn vẹo. Có người che đáy quần cuộn lại thành con tôm, có người đang cầm tay kêu rên, tư thế nào cũng có, bởi vì, thật bất hạnh, vị trí bị thương của mỗi người không giống nhau, nhưng mà, đều vô cùng nghiêm trọng!
“Còn không nói?”
Thấy tên côn đồ vẫn còn do dự, khuôn mặt Lãnh Tâm Nhiên lại lạnh thêm mấy phần, trên tay bắt đầu dùng sức.
“Tôi nói, là tiểu thư Bắc Âu Hân, mấy tiếng trước, cô ấy liên lạc với lão đại của chúng tôi, nói muốn cho cô một bài học. Tốt nhất là cưỡng hiếp cô, còn muốn mấy anh em chúng tôi cùng làm!”
Rốt cuộc, tên côn đồ không chịu được sự sợ hãi khi sắp chết đó, nói ra một năm một mười tất cả những chuyện mình biết.
Tới trường học, Lãnh Tâm Nhiên đã sớm chuẩn bị tâm lý. “Đám nhóc” kia, chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này, tận lực giễu cợt mình. Giống như dự đoán của ôc, mới đến phòng học, cô liền cảm nhận được ánh mắt nhiệt tình từ các bạn trong lớp.
“Sao cậu lại thi như vậy?”
Lãnh Tâm Nhiên vừa tiến đến chỗ ngồi, Bắc Âu Hàn liền đi tới. Vừa mở miệng, đã tự cho mình là đúng lên tiếng chỉ trích.
Lãnh Tâm Nhiên liếc hắn một cái. Người này quá mức tự cho mình là đúng, cô thi như thế nào thì mắc mớ gì đến hắn? Huống chi, bọn họ không phải vẫn luôn hy vọng cô thi không tốt để bị đuổi ra khỏi lớp hay sao?
“Cho dù rời khỏi lớp này là nói đến chuyện này sao?”
Bắc Âu Hàn có chút tức giận, nhưng ý nghĩ buồn bã và tức giận kết hợp, rất rối rắm. Hắn nhớ cô đã từng nói: “Cho dù rời khỏi lớp này, cũng là chủ động rời đi”, chẳng lẽ, lần này cô cố ý thi kém như vậy để có thể rời khỏi lớp này sao?
“Cậu quản nhiều quá rồi đấy.”
Lãnh Tâm Nhiên nhàn nhạt nói.
Bên kia, chủ nhiệm lớp đã cầm bảng điếm tới. Ông ta đứng trên bục giảng, nhìn học sinh phía dưới, vui mừng đến mức hai mắt híp lại thành một đường.
“Kết quả đã có. Lần này trừ một học sinh cá biệt, tất cả mọi người đều thi không tệ, cũng có thể ở lại lớp A. Bây giờ, tôi sẽ đọc thứ hạng, chủ yếu là thứ hạng toàn trường, còn bảng xếp hạng trong lớp, mọi người có thể tự xem.”
Tiếp đó, chủ nhiệm lớp bắt đầu đọc bảng xếp hạng từ hạng nhất. Không có gì ngoài ý muốn, thứ nhất vẫn là Bắc Âu Hàn. Bắc Âu Hân đứng thứ mười, năm mươi vị trí đầu toàn trường, cũng bị lớp A chiếm giữ. Cuối cùng, chủ nhiệm mới dùng ngữ điệu thích thú chận rãi thì thầm: “Lãnh Tâm Nhiên, tất cả các môn thi đều không điểm, tổng điểm không, đội sổ toàn trường. Dựa theo nội quy của trường, em bị chuyển đến lớp F. Trong vòng một canh giờ, em phải thu dọn mọi thứ rời khỏi lớp này đến lớp F báo danh!”
Nói đến đây, chủ nhiệm rất đắc ý. Vốn là, ông ta còn định thông đồng với mấy giám khảo khác, lúc chấm bài động tay động chân chút xíu, nhưng mà, khi nhìn thấy bài thi thì những kế hoạch của ông ta cũng không cần dùng đến. Bởi vì, tất cả các bài thi của người kia, toàn bộ đều là giấy trắng, danh phù kỳ thực (danh xứng với thực) đội sổ toàn trường. Kết quả này, khiến ông ta cao hứng đến thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Dạy học nhiều năm như vậy, trừ mấy tên có mắt không tròng ở lớp F ra, còn chưa có ai dám đối nghịch với ông ta, nếu dám đối nghịch với ông ta, vậy thì chuẩn bị tư tưởng lãnh nhận hậu quả đi!
Sau khi nghe được kết quả, đâu tiên là trong lớp trở nên yên tĩnh, sau đó bắt đầu ríu rít nghị luận. Dĩ nhiên, tiểu điểm chính là người bị đuổi ra khỏi lớp Lãnh Tâm Nhiên. Kỳ quái là, người trước kia luôn thích tám chuyện Bắc Âu Hân lần này lại lựa chọn trầm mặc, vẫn dùng loại ánh mắt kỳ quái len lén đánh giá bóng dáng lạnh lùng kia, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Đợi đến khi giáo viên rời khỏi, nhìn bảng điểm dán trên tường, dường như tất cả mọi người đều hoan hô nhảy lên. Sau đó, xem như không thấy Lãnh Tâm Nhiên, trực tiếp phát biểu ý kiến trước mặt cô.
“Háo sắc, đáng đời!” Vẻ mặt các nữ sinh đều là khinh bỉ.
“Cuối cùng cũng thoát được nhỏ háo sắc đó, nam sinh chúng ta đã có thể an