Nụ Hôn Đầu Tiên - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Nụ Hôn Đầu Tiên (xem 1301)

Nụ Hôn Đầu Tiên

rằng, bọn con trai Hàn Quốc bây giờ rất kém trong tình yêu, họ thường chơi những trò quê mùa như tặng hoa, gởi bưu thiếp, gấp ngôi sao, chẳng có gì sáng tạo cả. Cho nên không cần phải tốn thời gian với bọn con trai đó, nên ta làm những chuyện có giá trị hơn.”
“Ai bão thế, tôi chưa bao giờ chơi những trò ấu trĩ đó. Tôi chơi trò truy bắt.”
“Ồ, nghe ra rất lợi hại. Vậy cậu dạy tôi làm cách nào đối phó với người tôi ghét đi”.
“Hả? Thì ra cô cũng muốn đá người khác! Không biết anh chàng nào lại thê thảm đến thế?”.
“Đúng vậy, gần đây có một gã cứ bám theo tôi, phiền chết đi được, con gái xinh đẹp nhất Hàn Quốc sắp chết khô rồi! Để bảo vệ người đẹp duy nhất còn sót lại ở Hàn Quốc, cậu hãy dạy tôi đi!”.
“Thế này nhé, tôi biết con trai rất sĩ diện, đầu tiên cô phải tìm hiểu nhược điểm của hắn là gì, sau đó vạch trần trước mặt đám đông để cho hắn mất mặt, tôi dám đảm bảo, từ nay về sau hắn sẽ không dám bám lấy cô nữa.”
Đúng vậy, người bạn đó đã nhắc nhở tôi! Làm chuyện gì cũng phải nắm bắt điểm quan trọng!
Thì ra con trai rất sĩ diện!
Nhưng Bùi Kỷ Trung có nhược điểm gì?
Cậu ta bảnh trai, giàu có, nhiều bạn bè, có tài ca hát, lại cao ráo rắn chắc, chẳng bệnh đau gì cả. Từ lúc khai giảng đến giờ, cậu ta chưa bao giờ xin phép nghỉ bệnh, làm thế nào đây? Nhìn từ bề ngoài, hình như không có nhược điềm gì để tấn công.
Trên thực tế phương án thứ nhất của chị Phác Tuệ đã chứng minh rằng không thể áp dụng ở cậu ta được.
Ấn tượng của tôi là hình như cậu ta có một tử huyệt: đó là rất sợ ngứa, sợ người ta cù vào nách của mình.
Tôi đã thử dùng cách này nhiều lần, nhưng bây giờ thì vô ích, bởi vì sau lần đó, cậu ta kẹp thêm hai miếng đệm dưới nách rồi.
Vậy làm thế nào đây? Đúng rồi, cậu ta thường trốn học, đi học không đem theo sách vở, chẳng chịu nộp bài tập, gần đây tôi thường nghe cậu ta gọi điện thoại cho Kim Tại Vũ, cũng chính là người bạn đắc lực của cậu ta trong nhóm Hip Hop: “Nhóc con, hôm nay cậu bị phạt rồi, hôm qua lại quên giúp ta làm bài tập.”
Từ định luật thứ ba của Newton có thể suy đoán rằng: Thành tích học tập của cậu ta không tốt, thông thường loại con trai này học hành rất tệ.
Có lẽ ngày nào đó tôi có thể lợi dụng nhược điểm này của cậu ta.
Hôm sau trên đường đi học, tôi gặp Bảo Nhi.
Thật kỳ lạ, mấy ngày nay đi học về chẳng có gì xảy ra, không còn bị người của nhóm Hip Hop bám nữa, gần đây Bùi Kỷ Trung rất ít khi xuất hiện trong trường, nhưng điều đó khiến tôi hơi bất an.
Trước đây Bùi Kỷ Trung ngày nào cũng quanh quẩn trước mặt khiến tôi ngán ngẩm; bây giờ đột nhiên cậu ta biến mất, tôi cảm thấy hơi trống vắng.
Không biết đây là gì!
“Bảo Nhi, cậu có biết gần đây bọn họ đang làm gì không?”
“Nhóm của Tống Triết Dân đấy à? Chẳng phải ngày nào cậu cũng ngồi bên cạnh cậu ta sao?”
“Không phải, mình muốn nói, muốn nói Bùi Kỷ Trung kìa. Gần đây rất ít gặp cậu ta, không biết cậu ta sao rồi?”
“Ồ… mình biết rồi!” Bảo Nhi có vẻ hiểu ra: “Ha ha, Y Nghiên, nói thật đi, có phải cậu thích Bùi Kỷ Trung rồi không, trước đây cậu mong cậu ta và nhóm Hip Hop biến mất hay tuyệt chủng gì đấy, sao bây giờ lại hỏi đến họ?”
“Cậu nói gì vậy Bảo Nhi! Mình sẽ không thay lòng đổi dạ đối với Triết Dân đâu! Mình chỉ hỏi thôi!” Tôi đẩy Bảo Nhi một cái, Bảo Nhi nói bậy thật! Hừ! Tôi mà thích Bùi Kỷ Trung sao?
“Hình như mình nghe Tú Phàm nói nhóm Hip Hop định khiêu chiến với Triết Dân. Nhưng cũng chỉ nghe nói mà thôi, cậu đừng cho là thật!”
“Cái gì? Nhóm Hip Hop khiêu chiến với nhóm Đằng Long? Thật không?”.
“Mình chỉ nghe nói thôi. Đúng rồi, Y Nghiên, mình còn nghe nói Ái Sa sắp đối phó với cậu đó, cậu phải cẩn thận, đừng trêu vào nó. Nghe nói trước đây Ái Sa rất thân với Tống Triết Dân, từ khi có cậu, suốt ngày Tống Triết Dân cứ lo đấu qua đấu lại với Bùi Kỷ Trung, hình như Ái Sa rất bực mình!”
Bảo Nhi nói thế, khiến tôi cũng phải cẩn thận.

Trong giờ tự học buổi chiều, không biết Bùi Kỷ Trung lại chạy đi đâu, chỗ ngồi bên trái của tôi lại trống, không biết có phải là mở đại hội cổ đông nhóm Hip Hop nữa không! Đây là một trong những thủ đoạn thường dùng của cậu ta.
Một hồi sau, Triết Dân bước vào với một quả bóng rổ, hình như là đi đánh bóng, khắp người mồ hôi đầm đìa.
Tôi định hỏi Triết Dân vừa đi đâu, thì Ái Sa bước tới.
“Triết Dân, gần d8a6y hình như cậu rất bận, giờ tự học cũng chẳng thấy cậu đâu. Khi nào rảnh chúng ta cùng đi xem phim nhé, Triết Dân?”
Hôm nay Ái Sa mặc bộ đầm lam chấm trắng, trông giống như một nàng công chúa nhỏ, cô nàng đang nắm lấy tay Triết Dân.
Tôi lén nhìn Ái Sa, cảm giác tự ti lại trỗi dậy.
Hôm nay tôi mặc bộ vát jean liền áo thêu hoa, lại thua rồi!
Thật là tức quá!
Sau này, lúc nào cũng phải chú ý đến quần áo của mình, đừng để lại thua ở mặt này, đây là thời kỳ quan trọng!
“Về sau rảnh rỗi sẽ đi, bây giờ tớ không rảnh đâu.”
“Triết Dân, gần đây các cậu làm gì thế?”.
“Bọn này đang chuẩn bị thi bóng rổ.” Triết Dân vừa nói vừa lau mồ hôi.
“Dạo này hình như không nghe nói có thi đấu bóng rổ, cậu lại thi với trường nào vậy? Khi nào bắt đầu? Triết Dân, cậu yên tâm, đến lúc đó tớ sẽ cổ vũ cho cậu!”
“Không cần, không cần đâu!” Triết Dân vội vàng xua tay: “Chỉ là thi đấu giao hữu thôi, không có gì đâu!”
Tôi cảm thấy Triết Dân hình như hơi sợ cô ta. Hay là tôi đã suy nghĩ quá nhiều?
Triết Dân nói xong, chỉ trái bóng trong tay mình: “Mình phải đi đây, mọi người đang đợi.”
“Này, Triết Dân…” Ái Sa chưa nói xong, Triết Dân đã ôm quả bóng chạy ra ngoài.
Ái Sa nhìn theo bóng dáng của Triết Dân, quay lại trừng mắt nhìn tôi, rồi xoay người bỏ đi.
Thật kỳ lạ! Trừng mắt nhìn tôi làm gì! Đâu phải tôi bảo Triết Dân đi đánh bóng.
Tôi thầm mắng Ái Sa.
Lúc này, thầy Kim chủ nhiệm lớp bước vào.
“Các em, các em im lặng nào, có một chuyện lúc nãy thầy quên nói, đó là học kỳ này chúng ta bắt đầu học theo nhóm, các em hãy tự xếp nhóm, cứ hai người một nhóm, xếp nhóm xong các em viết danh sách hôm sau giao cho thầy”.
Tôi nghe nói trường Thừa Nguyên có một thói quen, đó là mỗi học kỳ đều tổ chức nhóm học tập, lần này cũng không ngoại lệ.
May mà hôm nay không có mặt Bùi Kỷ Trung, nếu không cậu ta chắc chắn ép tôi ghép chung với cậu ta một nhóm, cám ơn ông trời!
Ha ha, thế là tôi có thể lấy danh nghĩa bạn cùng bàn, bảo Triết Dân vào chung nhóm với tôi. Vì thế tôi gửi tin nhắn cho Triết Dân.
“Triết Dân, thầy Kim vừa mới vào lớp bảo chúng ta sắp xếp nhóm học tập, cậu với mình là một nhóm nhé!”
Tôi không quên gởi theo một cái mặt cười.
Rất mau chóng, anh chàng đẹp trai Tống Triết Dân gởi lại tin nhắn.
“Được thôi! Có thể cùng một nhóm với Y Nghiên, mình sẽ học tiến bộ hơn”.
Sau tin nhắn cũng có một cái mặt cười.
Có nghĩa là từ nay về sau tôi sẽ có nhiều thời gian ở bên cạnh Triết Dân hơn.
Hôm sau, vì thức dậy sớm, bên bảy giờ rưỡi tôi đã vào lớp.
Không ngờ Bùi Kỷ Trung cũng đến lớp thật sớm, vừa gặp tôi, cậu ta đã sa sầm mặt và hỏi: “Tôi nghe nói cô và Tống Triết Dân chung một tổ học tập phải không? Cô đừng nói đấy là sự thật nhé!”.
“Đúng vậy, thì sao nào?” Tôi ngồi xuống, nhét cặp vào học bàn.
“Tại sao cô không thông báo trước cho tôi, tại sao cô có thể tự quyết định?”
Cái gì?
“Thầy giáo bảo chúng ta tự lập

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện Bỗng Nhiên Yêu Em Full

Tìm Anh Trong Giấc Mơ Dang Dở

Tán gái cạnh nhà

Luôn Có Một Chốn Bình Yên Để Trở Về Khi Mỏi Mệt: Nhà Có Bà

Cô Vợ Nhí 18 Tuổi