Mẹ kế của lọ lem - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polaroid

Mẹ kế của lọ lem (xem 3312)

Mẹ kế của lọ lem

ủa cô hay sao? Người đàn ông này không không nói lí lẽ quá mà!


“Tham quan phòng làm việc của anh chút đi.” Ân Á Minh thấy Vu Kiều lại sắp nổi giận liền đổi chủ đề.


Lúc này Vu Kiều mới đánh giá văn phòng của Ân Á Minh, phòng làm việc này rất lớn, rất rộng rãi, cũng rất gọn gàng, đơn giản, màu sắc chủ đạo là trắng và xám, cảm giác có thể khiến người ta tĩnh tâm lại, rất thoải mái.


Bước vào cửa, đối diện chính là một cụm ghế sô pha, phía sau là bàn làm việc thật dài của Ân Á Minh, bên trái có hai giá sách, nhưng không có sách gì cả, tất cả đều là tập hồ sơ, bên phải là một bộ sô pha lớn hơn, bên cạnh còn có ti vi, cảm giác giống như là một phòng khách đơn giản, chỉ là nối liền với phòng làm việc của Ân Á Minh thôi.


Phía sau bàn làm việc là một mảng cửa sổ sát đất cực lớn, phong cảnh nhìn ra xa cực đẹp, thu hết cả trung tâm thành phố vào mắt, nhìn ra đó, cảm giác như cả thế giới đều là của mình, rất sảng khoái!


“Người có bệnh sợ độ cao chắc chắn không thích hợp với phòng làm việc này.” Vu Kiều để tay lên lớp thủy tinh nhìn xuống dưới, “Đứng ở đây cảm giác thật sự rất tốt, sao anh có thể nghĩ ra…… Ưm!”


Đang nói thì Ân Á Minh đã áp sát từ phía sau, anh vây lấy vòng eo của Vu Kiều, vùi đầu vào cần cổ trắng ngần của Vu Kiều hít nhẹ, sau đó thấp giọng nói: “Em biết không, anh vẫn luôn khát khao có thể làm tình với em ở nơi thế này.”


Vu Kiều bị dọa đến nói không nên lời, ở đây? Ở đây là cửa sổ thủy tinh có được không hả! Tuy rằng vị trí bọn họ đang đứng rất cao, nhưng nếu như có người dùng ống nhòm gì gì đó, chắc chắn có thể thấy rõ!


Dường như Ân Á Minh biết Vu Kiều sợ cái gì, có vẻ như anh rất hưởng thụ cảm giác này, qua một lúc lâu mới thấp giọng nói: “Yên tâm đi, tấm kính này ở bên ngoài không nhìn thấy bên trong đâu.”


Yên tâm cái mốc xì! Lẽ nào anh còn muốn làm ở đây thật hả! Cho dù bên ngoài nhìn không thấy, nhưng tâm lý vẫn thấy sợ, cảm giác xấu hổ trần trụi đó hoàn toàn không thể biến mất, có được không chứ hả!


Vu Kiều bắt đầu giãy dụa: “Mau buông tay, anh phát điên cái gì vậy, em sẽ tức giận đó!”


“Em tức giận anh cũng thích” Ân Á Minh càng ôm cô chặt hơn, một tay đã cởi nút áo sơ mi xuống! Anh hôn môi, hôn cô Vu Kiều: “Kiều Kiều, chỉ một lần, cho anh một lần được không, xin em đó”.


Mặt Vu Kiều nóng đến mức thiêu cháy: “Đây là công ty, không phải ở nhà, ở bên ngoài có nhiều người như vậy, nếu có người bước vào thì phải làm sao. Hơn nữa anh không phải làm sao? Mau buông tay”.


“Không sao đâu, anh đã khóa cửa rồi, sẽ không có ai vào, ở đây chỉ có hai chúng ta”. Lực của Ân Á Minh rất lớn, Vu Kiều bị ôm đến mức muốn giãy cũng không được, chân cũng bị chặn lại, giống như lúc ở trong thang máy, muốn giẫm cũng không dễ dàng.


Vu Kiều thật muốn khóc.


“Này, lần đầu tiên gặp em anh đã cảm thấy em mặc đồ công sở nhất định sẽ rất đẹp” Ân Á Minh cởi nút áo trên ngực Vu Kiều: “Hôm nay anh đặc biệt chuẩn bị bộ này, em mặc trông rất đẹp”.


Trên người Vu Kiều là bộ đồ công sở màu đen, cô nghe nói Ân Á Minh ở công ty đối với nhân viên rất nghiêm khắc, luôn yêu cầu chỉn chu, cô cảm thấy bộ đồ này không ổn lắm, nhưng cũng không có đồ công sở, cho tới bây giờ cũng chưa mặc qua, vì thế Ân á Minh đã chuẩn bị cho cô mấy bộ, cô đã chọn ra một bộ tương đối chững chạc.


Dù sao bộ dáng của cô đã không chững chạc, nên dùng đồ bảo thủ một chút.


Ai biết bộ này chính là bộ Ân Á Minh hài lòng nhất, anh cảm thấy khí chất của Vu Kiều mặc loại đồ cấm dục này vào càng thêm hấp dẫn, quả thật giống như là nam châm mà hấp dẫn anh. Bây giờ Vu Kiều mặc đồ do anh cẩn thận chọn lựa, ở trong phòng làm việc của anh, đây không phải là sự phối hợp hoàn mỹ hay sao.


Một chút cũng không nhịn được ý nghĩ muốn đẩy ngã cô.


Vu Kiều căn bản không phải là đối thủ của Ân Á Minh, toàn bộ nút áo khoác chỉ còn một cái, toàn bộ nút áo sơ mi trắng cũng đã bị mở ra, lộ ra nội y che bộ ngực đầy đặn. Hôm nay trời âm u nên phía bên trong kinh chỉ có thể nhìn thấy loáng thoáng bóng của cô, quan trọng nhất là còn bị đè lên, vì thế bộ ngực dán sát vào kính, làm chính cô nhìn còn cảm thấy ngại ngùng, còn có cảm xúc lạnh lẽo, làm cô hơi nổi da gà.


Phía dưới váy màu đen của cô cũng bị Ân Á Minh đưa đẩy lên, mắt thấy cảnh xuân sắp lộ ra trước kính, vô cùng xấu hổ làm cho Vu Kiều kẹp chặt đùi, hai chân muốn phát run.


Cô cảm thấy nhất định Ân Á Minh đã điên rồi, cuồng tình dục!


“Đừng…đừng như vậy, xin anh Á Minh, làm ở đây không tốt”. Vu Kiều cố gắng hạ giọng, cô biết ở đây cách âm rất tốt, nói lớn thì bên ngoài cũng không nghe được nhưng vẫn rất lo lắng.


“Đừng lo, sẽ không có ai vào, nơi này chỉ có hai người chúng ta, không bị người thứ ba nhìn thấy, anh cũng rất tiếc”. Tay Ân Á Minh đã sờ lên đùi Vu Kiều.


“Đừng, đừng, em sợ” Tay Vu Kiều không ngừng giãy giụa, cố gắng muốn tẩy tay Ân Á Minh ra.


“Ngoan, anh chỉ làm một lần” Ân Á Minh không nói hai lời, đột nhiên lấy từ trong túi áo ra một sợi dây thừng, nhìn mềm mại nhưng làm cho Vu Kiều dựng cả lông tơ, người đàn ông này rút cục muốn làm gì?


Nhưng cô không dám hét lên vì sợ bên ngoài nghe thấy, về sau cô thật sự không dám đến đây nữa.


Động tác của Ân Á Minh rất nhanh, Vu Kiều cũng không biết làm sao anh có thể thông thạo như vậy, nhanh chóng trói tay cô lại, nhưng mà cũng may không có buộc ra phía sau, như vậy sẽ không thoải mái, chỉ là buộc ở phía trước phòng ngừa cô giãy dụa thôi.


Nhưng chỉ như vậy Vu Kiều đã tức muốn khóc, sao lại như vậy chứ, cô đã không dám đi làm, chỉ đi tham quan công ty, không hiểu sao ngay tại văn phòng này lại nhận phải tình huống này chứ? Chuyện này thật không ổn!


“Có đau không?” Ân Á Minh sờ cổ tay Vu Kiều, đây là dây thừng dụng cụ anh tìm được, nghe nói trói người cơ bản sẽ không đau, dùng làm tình thú.


“Em nói đau anh sẽ cởi ra sao?” Vu Kiều tức giận nói.


“Anh sẽ yêu em để em hết đau” Ân Á Minh tiếp cận lên trên.


Anh buộc Vu Kiều phải nghiêng cổ hôn môi, mà tay của anh đã sớm mò vào trong váy, kéo ngược nó lên trên, lộ ra đôi tất chân màu đen đang bao lấy đùi cùng mông cô, loáng thoáng có thể nhìn thấy quần lót bên trong.


Hôm nay Vu Kiều mặc nguyên bộ đồ Vest màu đen, đồ lót cũng là màu đen, trên người chỉ có áo sơ mi màu trắng, tương phản càng thêm gợi cảm. Ân Á Minh cảm giác bộ đồ này thật sự rất hợp với Vu Kiều, anh nhìn từ trên xuống có thể thấy áo lót màu đen bao lấy khuôn ngực căng đầy, chỉ cần anh nhẹ tay vén lên là có thể thấy núm vú đỏ hồng.


Nhưng mà trước tiên anh chưa vội để ý nửa người trên, vẫn nên mạnh mẽ bắt đầu từ phía dưới.


Một tay anh đè lưng Vu Kiều, buộc cô phải dựa vào trên kính, tay kia bắt đầu khẽ vuốt bên ngoài nơi tư mật kia, da đầu Vu Kiều run lên, cơ thể cũng run lên một chút, bị kích thích như vậy nếu không có phản ứng mới

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện Sẽ Mãi Bên Nhau Full

Xem tử vi ngày 02/04/2017 Chủ Nhật của 12 cung hoàng đạo

Bài học cho các cô nàng hậu chia tay

Truyện Như Một Cơn Gió Lạ

Truyện Em Muốn Ngủ Với Anh Online