Nhưng là Quý Tử Nhàn hiển nhiên không có ý định buông tha anh, cô ta đang chờ cơ hội.
Thời cơ rất nhanh đã tới.
Vu Kiều bị chửi thành như vậy, tiếp tục bấm bụng bấm dạ như thánh mẫu đó là đần độn! Cô dựa vào cái gì mà phải nghe những người này mắng, nói di chúc coi như xong, còn nói cô hại người!
Còn nói cô quyến rũ đàn ông!
Vu Kiều rất ghét người ta nói mình như vậy, tiểu học hoàn hảo, lên trung học bởi vì tướng mạo, cô không biết đã nếm qua bao nhiêu thiệt thòi, không làm cũng bị gán tội, tất cả mọi người đều nói cô thích câu tam đáp tứ không kiềm chế, làm cho cô quả thực không dám nói chuyện với nam sinh, cô sợ nói một câu thì miệng lưỡi thiên hạ càng dày!
Đời này hận nhất loại người này! Cũng hận kẻ nói cô mưu sát người khác!
“Cút! Các ngươi đều cút cho tôi!” Vu Kiều chỉ cửa lớn rống giận, “Cho các ngươi màu thì các người đòi xưởng nhuộm! Nhà tôi cung không chứa nổi phật lớn như các người, nhanh cút cho tôi! Muốn báo cảnh sát thì cứ việc, tôi không ngăn cản, đừng ở nhà tôi nói này nói nọ! Nếu không cẩn thận tôi báo cảnh sát, đừng tưởng tôi không dám!”
Nước mắt Quý Tử Nhàn lại rơi lộp độp, lúc này đặc biệt mãnh liệt, cả người đều nhanh co lại trong ngực Ân Á Minh, vẻ mặt cô sợ hãi và bất lực.
“Anh Á Minh…”
Chương 6
Vu Kiều hét như vậy cả căn phòng đều an tĩnh, Quý Tử Nhàn làm bộ hết sức sợ hãi trốn trong ngực Ân Á Minh, lần này tất cả ánh mắt của mọi người đều dồn lên người cô.
Tất cả mọi người có chút mong đợi nhìn Ân Á Minh, nếu như Ân Á Minh có thể ra mặt vì Quý Tử Nhàn, chuyện kia sẽ thuận lợi rất nhiều, có lẽ di chúc là thật, nhưng nếu như có Ân Á Minh – đại thiếu gia nhà họ Ân can thiệp, chuyện gì cũng có thể chuyển tốt, Vu Kiều sẽ không thành vấn đề.
Ân Á Minh không thích cảm giác bị lợi dụng này, ngày trước trợ giúp Quý Tử Nhàn ở nước Mỹ còn cảm thấy cô bé này có chút đáng thương, hiện tại chỉ cảm thấy phiền chán, anh không phải thằng ngốc, tùy tiện làm vũ khí sử dụng cho người ta, lúc trước anh giúp một tay đã là nể mặt ông cụ Quý gia có ân với nhà mình rồi, muốn anh nói, ân tình nợ sớm đã trả sạch, công ty Qúy gia thành lập còn có sự đóng góp của nhà anh, giờ chỉ là nhớ tới tình cũ, thật đúng là được voi đòi tiên mà.
Anh chìm trong sân chơi buôn bán rất sớm, tâm sớm đã lạnh, trên thương trường ngươi lừa ta gạt, quá mức ngây thơ cũng bị người lừa gạt, anh sẽ không làm Quý Huy thứ hai.
Anh khác ông nội và cha, trong buôn bán chưa bao giờ nói đến giao tình, đều là một đổi một, tất cả xuất phát từ lợi ích.
Hiện tại anh đối mặt Quý Tử Nhàn cũng là như vậy, anh có thể tiện tay trợ giúp, nhưng cũng không nhiều lợi ích, anh không muốn làm vũ khí cho người sử dụng, anh không có nghĩa vụ cũng không muốn.
Anh từ từ đẩy Quý Tử Nhàn ra, nhìn như rất nhẹ, nhưng mà vô cùng kiên quyết, Quý Tử Nhàn kinh ngạc, cô cho rằng Ân Á Minh sẽ ôm cô an ủi cô , cô ngẩng đầu, thấy lông mày Ân Á Minh hơi hơi nhíu lại, những người khác có thể thấy không rõ, nhưng cô dám xác định, cô thật sự thấy vẻ không kiên nhẫn trong mắt Ân Á Minh, mặc dù chỉ là trong nháy mắt, không nhìn kỹ căn bản không chú ý đến.
Vì sao? Cô không có lý do bị chán ghét, cô đáng thương như vậy, bất lực như vậy, điềm đạm đáng yêu như vậy, sao Ân Á Minh lại có phản ứng không đáng có như thế này.
Quý Tử Nhàn không thích loại cảm giác này, cô vô cùng không thích chuyện mình không có cảm giác khống chế được, theo lời mọi người, cô có cảm giác không ai địch lại mình, không có người không thích cô, trừ con hồ ly tinh Vu Kiều này.
Nhưng Vu Kiều là phụ nữ, Ân Á Minh là đàn ông, đàn ông, chỉ cần Quý Tử Nhàn cô muốn, cơ hồ không thể chạy ra khỏi lòng bàn tay cô , ít nhất chắc chắn sẽ không chán ghét cô.
Có lẽ mình nhìn lầm? Sao lại có người sẽ chán ghét cô được, kể cả những thân thích thèm tài sản của cha cô, đến chia một chén súp cũng không ghét cô.
Ân Á Minh đẩy Quý Tử Nhàn ta sau đó nhìn lướt qua mọi người, bình tĩnh mở miệng nói: “Cha mẹ tôi bởi vì thân thể không tốt lắm, cho nên hôm nay tôi thay mặt họ tới tham dự tang lễ, tôi cảm thấy hết sức đau buồn cho bác Quý, cũng không nghĩ tới hôm nay còn nhiều chuyện xảy ra như vậy.”
“Tôi là người ngoài, hơn nữa hàng năm ở nước ngoài, gần đây mới trở lại, cũng không hiểu lắm về tài sản bác Quý, cho nên không đánh giá được gì, song nếu Tử Nhàn quả thật cần tôi hỗ trợ.” Anh nhìn thoáng qua Quý Tử Nhàn bên cạnh, “Tôi đương nhiên cũng sẽ hết sức hỗ trợ, tôi sẽ thông báo cho luật sư để phân biệt di chúc thật giả, nếu như cô Vu đây không phản đối.” Ân Á Minh trưng cầu ý kiến Vu Kiều.
Anh là người ngoài, theo lý không có lý do can thiệp, nếu Vu Kiều không đồng ý anh cũng không có biện pháp, nhưng Quý Tử Nhàn để mắt tới anh, nhiều người trông ngóng anh như vậy, nếu anh không làm gì chẳng phải là chọc người dèm pha, nói xấu Ân gia, vậy thì khó nghe .
Vì vậy anh dứt khoát nói rõ, không phải Quý Tử Nhàn muốn tôi hỗ trợ sao, tôi đã giúp tốt lắm, tất cả giải quyết rõ ràng, nếu di chúc là giả thì mình đã cho cô một đại ân, nếu như là thật, cũng không trách được anh, anh là người ngoài mà thôi.
Nếu như muốn anh ra mặt bao che vô điều kiện, anh không đần độn, làm không được, tất cả đều giao cho nhân viên chuyên nghiệp đi tra khảo giám định tốt lắm, kỳ thật ở đây rất nhiều người cũng có thể làm vậy, nhưng bọn họ đều ôm mong đợi không thực tế, chờ anh Ân Á Minh ra mặt cho Quý Tử Nhàn đáng thương.
“Tôi đương nhiên không phản đối, xin cứ tự nhiên.” Vu Kiều không phải là người đàn bà chanh chua cố tình gây sự, người ta nói rất lịch sự, cô đương nhiên cũng sẽ đáp lại thật tốt, đây mới là thái độ đáng có của con người chứ, giống Quý Xán không khác nói với quỷ! Cô không ngờ bạn trai Quý Tử Nhàn còn có thể thông tình đạt lý như vậy, nhưng cũng khó nói, không chừng tâm cơ giấu trong bụng, ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo trên thế giới này không ít đâu.
Giám định gì gì đó thoải mái, dù sao cô không thẹn với lương tâm, tra thì tra, kết quả cuối cùng cũng đánh vào mặt mấy người kia, vì sao cô không làm.
Mọi người ở đây đều rất bất ngờ với thái độ của Ân Á Minh, đại thiếu gia nhà họ Ân không phải là bạn trai Tử Nhàn à, sao lúc này có thể nói những lời này, chẳng lẽ không ra mặt thay Tử Nhàn! Thái độ việc này không liên quan đến mình là thế nào, thật không tưởng tượng nổi!
Quý Xán chính là kiểu người không giấu được tâm sự, cô ta lại nói chuyện cay nghiệt, lời chưa suy nghĩ đã nói ra.
“Á Minh, cậu thế này là không đúng, Tử Nhàn chịu ủy khuất lớn như vậy, cha ruột bị hại chết, tài sản cũng bị cướp đi, hiện tại phòng này cũng không phải là của nó, có nhà không thể về, chúng tôi nhìn đều đau lòng muốn chết, cậu là bạn trai cô ấy không cần đòi công đạo thay sao, Tử Nhàn lớn lên dưới mắt chúng tôi, là đứ