Chương 12
Editor: miemei
Ân Á Minh và Từ Thiên Ý cùng lúc nhìn về phía bàn của Vu Kiều, khách trong nhà hàng không nhiều, có người lớn tiếng cãi vã thật sự rất làm người khác chú ý, vừa rồi Từ Thiên Ý không để ý bên này, hiện tại thấy một nam một nữ cãi nhau, còn tưởng rằng cặp tình nhân nào muốn chia tay, nên hoàn toàn mang thái độ xem náo nhiệt, những người xung quanh cũng nghĩ như vậy, nhân viên phục vụ đứng ở phía xa đã chuẩn bị đến khuyên can, nhà hàng này của bọn họ lớn tiếng ồn ào thế thật không tốt, cũng may hiện giờ khách cũng không nhiều, nhiều người thêm nhiều ảnh hưởng không tốt.
Vu Kiều không sợ mất mặt, dù sao Hà Dương nhất định càng mất mặt hơn cô, người này không để cho cô yên, cho dù cô giết địch một ngàn hại mình tám trăm cũng sẽ không để cho hắn ta yên ổn, hôm nay cô đã nể mặt đến xem mắt, tên này lại còn hếch mũi lên mặt nữa! “Anh thật sự nghĩ rằng mình ngon lắm à! Giáo sư đại học thì giỏi lắm sao, nhà có công ty thì hay lắm hả, muốn lấy công ty của tôi còn nói như là đang bố thí cho tôi vậy còn muốn tôi cảm kích anh nữa à? Mặt mũi lớn thật đấy! Thật sự nghĩ rằng tôi chưa từng trải đời à, tôi nói với anh này, trong nhà tôi thì tôi không nên đụng vào nhất, trong nhà tôi anh tùy tiện tìm người nào đó, tùy thời có thể đập cho anh một trận thừa sống thiếu chết đấy!”
Ân Á Minh vẫn chưa hoàn hồn sau đợt chấn động này, trong khoảng thời gian anh với Từ Thiên Ý tán gẫu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi, sao bỗng dưng lại đột nhiên chuyển hướng rồi? Nhưng Vu Kiều thế này mới đúng là người trong tang lễ kia, nói chuyện thật sự một chút cũng không lưu tình.
“Cô! Cô Vu như thế là có ý gì!” Hà Dương dùng tay lau nước trên mặt, hắn sắp tức điên rồi, đang trò chuyện rất tốt, hai người đang thương lượng chuyện Vu Kiều quản lí công ty sau khi kết hôn, cả quá trình Vu Kiều đều vừa nói vừa cười, mặc kệ hắn nói gì đều mỉm cười phụ họa, vô cùng không có chủ kiến hơn nữa lại như chim nhỏ nép vào người, thỏa mãn tất cả chủ nghĩa đàn ông của hắn, quan trọng nhất là đối phương quả thật rất xinh đẹp, kiều diễm đáng yêu, cho dù là kết hôn lần hai hắn cũng có thể chấp nhận, dù sao cũng có một núi tài sản lớn như thế làm “đồ cưới”.
Nhưng lúc gần như sắp nói xong thì Vu Kiều bắt đầu có vẻ gì đó không đúng, trước tiên cô mỉm cười, sau đó bưng ly nước lên từ từ uống một ngụm, tư thế vô cùng mê người, cực kỳ vui tai vui mắt, thỏa mãn tất cả ảo tưởng của đàn ông đối với phụ nữ, đây chính là một báu vật.
Sau khi Vu Kiều uống một ngụm nước thì nhếch miệng cười với Hà Dương, sau đó bưng ly nước nói với Hà Dương một câu: “Giấc mộng hão huyền của anh thật sự cũng không tệ.”
Câu nói này của cô vô cùng dịu dàng, Hà Dương còn chưa kịp phản ứng, một ly nước tinh khiết đã “dịu dàng” tạt qua phủ đầy lên đầu lên mặt, sau đó toàn bộ đầu óc của hắn đều rối tinh rối mù, trên bộ âu phục khắp nơi đều là vết nước đọng sẫm màu.
Tóc mái của Hà Dương toàn bộ đều bị làm ướt, nhìn qua vô cùng chật vật, vẻ nho nhã và đẹp trai nhờ ăn diện tỉ mỉ đều mất hết, tự hắn nhìn không được, nhưng những người khác đều âm thầm cảm thấy buồn cười, bị tạt nước phiên bản người thật nha, khó gặp lắm đó, anh chàng này cũng thật xui xẻo.
Nhưng cô bạn gái của hắn dáng vẻ cũng không tệ, cho dù nổi nóng cũng rất đẹp mắt, thân hình này gương mặt này, chậc chậc, anh chàng này rốt cuộc nghĩ không thông chỗ nào, cô bạn gái như vậy còn không giữ ở nhà dụ dỗ cho tốt, đổi lại là bọn họ nhất định không nỡ làm cho cô ấy không vui.
Mọi người hứng thú hăng hái xem nhiều chuyện, Vu Kiều một tay chống hông một tay dùng sức đặt ly xuống bàn! “Ý gì hả? Tôi có ý gì anh nghe không hiểu sao, nghe không hiểu tiếng người à?Ồ, vừa mở miệng liền bảo tôi giao tiền giao công ty cho anh quản lý, cái gì mà ở nhà hưởng phước là được rồi, tiền của tôi còn cần anh phải bận lòng sao? Không tạt cho anh chút nước tôi xem chừng anh cũng không tỉnh táo lại đâu, hèn gì anh vẫn luôn tìm không được đối tượng kết hôn, muốn tìm một người não tàn dâng tiền dâng tình cho anh à, vừa phải có tiền vừa phải ngu ngốc còn phải coi trọng anh, loại não tàn này không dễ tìm đâu, anh nhìn tôi giống não tàn lắm sao? Tôi tùy tiện phụ họa anh vài câu anh còn coi là thật, chỉ số thông minh thật khiến người ta xúc động đấy, bệnh chủ nghĩa đàn ông đã đến thời kì cuối hết cứu được rồi phải không? Thật sự choằng tôi gấp gáp đến xem mắt à, tôi chỉ là đến đối phó với sắp xếp của người trong nhà thôi, anh còn ở đó mà vênh váo!”
Theo lý thì Vu Kiều không cần để ý tên này chỉ cần trở về trực tiếp nói với người trong nhà rằng không thích hợp là xong rồi, nhưng nàng cảm thấy thế này không bỏ tức, quay đầu lại cũng chỉ có mình nghẹn một họng tức mà thôi, tên này không đau không ngứa tiếp tục tìm mục tiêu tiếp theo, loại người này đoán chừng vĩnh viễn cũng sẽ không biết vấn đề của mình nằm ở đâu, cô không dạy dỗ hắn một chút thì thực sự nuốt không trôi cục tức này, dám chọc lên trên đầu tôi à! Không chém người thì tôi không phải họ Vu!
Người này ra vẻ đạo mạo vừa nhìn liền biết rất sĩ diện, được thôi, tôi đây càng cho anh thêm “nhiều thể diện”!
Cô cũng không sợ đắc tội nhà họ Hà, công ty của nhà họ Hà tuy quy mô lớn hơn Vân Hải một chút, nhưng so với nhà họ Vu của cô thì chẳng là gì cả, huống hồ với tác phong thổ phỉ xã hội đen bọn họ, người bình thường đàng hoàng đều không dám trêu chọc vào.
“Phụt!” Xung quanh có người cười ra tiếng, còn không chỉ có một người, vốn bọn họ còn nghĩ rằng hai người này là tình nhân muốn chia tay, quậy nửa ngày thì ra là xem mắt à, hơn nữa tên đàn ông này còn bị vạch trần trước mặt mọi người.
“Thế này là gì đây, tôi xem trên mạng có người thường nói, loại đàn ông này gọi là trai gì ấy nhỉ……”
“Trai phượng hoàng.”
“Đúng đúng, chính là trai phượng hoàng! Lần trước tôi gặp một người, nói là lương tháng tám ngàn, quê nhà ở vùng núi, tiếng nghèo vang xa, anh chị em trong nhà có đến mấy người, sau đó gã kia đi tìm bạn trăm năm, nói muốn tìm phụ nữ bản địa ở chỗ hắn công tác, còn phải là con gái một, còn phải xinh xắn, còn phải có nhà, nhà còn phải thêm tên cha mẹ của hắn vào, nói là để cho người già sau này có chỗ để dựa vào. Lúc đó tôi nhìn mà trong lòng thật sự chỉ nổi lên hai chữ f*ck you, tôi cũng là đàn ông, mà nhìn còn không chịu nổi nữa, làm mất mặt đàn ông chúng ta quá!”
“Ở đây không phải còn một tên nữa sao, nhưng mà tên này cao cấp hơn, nhà còn có công ty riêng, nhưng điều kiện bên nữ cũng rất tốt, cũng có công ty riêng, mà còn chưa có tiến triển thế nào, mới xem mắt thôi đã nhìn chằm chằm vào tài sản của người ta rồi, tướng ăn thực sự khó coi quá.”
“Vừa rồi tôi nghe cô gái kia nói, tên kia còn là giáo sư đại học đấy.”
“Ha ha, học lực cao không có nghĩa là tố chất cao, đầu năm nay mặt người dạ thú mới dọa người nhất đó, lưu manh không đáng sợ, chỉ sợ lưu manh có văn hóa!”
“Chậc chậc.”
Mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ về phía Hà Dương, hắn đương nhiên chịu không nổi, kéo chút khăn giấy tùy tiện lau đi nướ