Em nhẹ nhàng để xe sát hè, sau đó gõ cửa. Một tiếng “cốc cốc” vẫn không ai trả lời. Em gõ thêm một lần nữa thì bất ngờ có tiếng người vọng ra: “Ai đấy, đang tắm, đợi chút”.
Nghe đến chữ “đợi chút” thì em nhận ra đó là tiếng của con Ly. Quái lạ, mọi hôm nó đi làm sớm lắm mà, sao hôm nay 9 giờ lại còn ở nhà. Em bèn nghĩ chắc con nhỏ này hôm nay bị bệnh hay gì rồi, mà bệnh thì sao lại đi tắm đêm thế này, hay là hôm nay nó đi làm trễ.
Hôm ấy em mặc một cái áo cộc tay, lúc ra khỏi nhà quên mang theo cái áo khoác, giờ đứng bên ngoài gió lùa vào người mà lạnh teo cả trym, miệng cứ lẩm bẩm “Ly ơi, em mở cửa nhanh anh vào với, lạnh quá”.
Đứng đực mặt ở phía hiên nhà chừng 15 phút thì con Ly ra mở cửa, đúng là bọn con gái, tắm éo gì mà lâu kinh. Vừa trông thấy nó em giật bắn mình, “Cái lỗ gì thế này”, nó không có mặc quần áo các thím à, chỉ khoác cái khăn tắm bông trắng thôi. Đang lạnh nhìn con Ly mà em nóng ran hết cả người, kiểu này mắc tội hiếp dâm không biết chừng.
“Ơ anh Phúc, nãy giờ em tưởng ai không chứ, sao không trả lời em sớm”
“Hi không sao, tại thấy em đang tắm nên anh đợi em tắm xong thôi”
“Giờ này anh đến đây làm gì vậy, tìm con Huệ hả”
“Ùa, tụi em có tin tức gì về nhỏ không”
“Em, em…thôi anh vào trong nhà đi, ở ngoài lạnh chết” (Con Ly trả lời ấp úng, và có vẻ đánh trống lãng như đang giấu giếm một điều gì đó kinh khủng lắm)
“Ủa mấy chị em chắc đi làm hết rồi hả em”
“Dạ, 7- 8 giờ là mọi người đi hết rồi anh, anh đợi xíu em thay đồ đã”
Đang thay đồ…
Đang thay đồ…
Đang thay đồ…
“Ủa mà Ly ơi, hôm nay em nghỉ làm hay sao mà giờ vẫn chưa đi làm”
“Dạ, không có nghĩ, hôm nay em có hẹn với một khách khá vip, hihi, 12g ổng qua đây đón em anh à”
“Ùa em có tin tức gì về Huệ không”
“Anh uống nước ngọt hay bia không, em lấy cho uống” (Con nhỏ này sao nó cứ lãng tránh câu hỏi của em thế này)
“Anh không uống đâu, anh hỏi em có biết tin gì về bé Huệ không mà sao cứ loay hoay làm gì không vậy”
“Em, em…em hỏi thật nè, có thật là anh yêu bé Huệ không?” (Con Ly mặt sầm xuống trả lời)
“Ùa, trước đây 1,2 tháng thì chưa, nhưng giờ thì có rồi”
“Em kể chuyện này ra anh đừng giận hay trách móc gì em nha, thật ra em cũng có lỗi rất lớn trong chuyện của bé Huệ, em đã muốn tiết lộ cho anh và các chị em khác nghe lâu lắm rồi nhưng em sợ lắm, sợ sẽ bị mọi người ghét. Giờ em cảm thấy bứt rứt lắm nên em sẽ kể cho anh nghe, anh hứa đừng ghét em nha”
“Em cứ kể đi, anh không ghét em đâu, giờ anh chỉ muốn tìm lại được bé Huê về an toàn thôi, sợ nhỏ đang gặp chuyện, bị người ta đánh đập như lần nhập viện trước đó”.
“Dạ, sự thật chuyện là vậy nè anh. Anh còn nhớ câu chuyện lúc mà em kể cho anh nghe ở bệnh viện không”
“À anh nhớ, cái chuyện ba em đánh mẹ em, rồi mẹ con em bỏ nhà ra đi đúng không”
“Dạ, thật ra, người đàn ông bao Huệ trong mấy tháng qua chính là bố của em đó. Chính em là người đã có lỗi trong việc môi giới ổng cho Huệ. Có phải nghe đến đây anh ghét em lắm không”
“Vậy tại sao lúc kể câu chuyện gia đình của em, em bảo là, em và ba mẹ em đã lâu rồi không gặp lại nhau, sao tự nhiên giờ gặp lại ba em”.
“Em nói dối anh thôi, 1 năm trước em đã gặp lại ổng rồi, nhưng tình cảm giữa bố con em đã rạn nứt khá nhiều kể từ khi em chứng kiến cảnh ổng đánh đập mẹ em. Vì nể ổng là bố, nên một năm em cũng tới lui hỏi thăm và quan tâm ổng đôi ba lần thôi.”
“Thế tại sao em lại giới thiệu ba em với bé Huệ làm gì”
“Nói ra có lẽ anh không tin, nhưng sự thật là cách đây khoảng 2 tháng, bé Huệ có tâm sự với em là đang cần một số tiền lớn, 60, 70 triệu gì đó để gửi về cho mẹ nó, trị bệnh tim cho thằng em. Lúc ấy, em chỉ gom được có chục triệu thôi, em đưa cho con Huệ mượn, nó cũng có chục triệu nữa là mới được 20 triệu, tức là còn thiếu tới 40- 50 triệu lận. Em mới ngõ ý nó là vay mượn các chị em trong phòng, nhưng nó kêu đừng, mấy chị em cũng phải gửi tiền về cho gia đình của họ, nó sợ làm phiền đến mấy chị em.
Thế rồi, nó mới bảo em là “mày biết ai có nhu cầu kiếm tình nhân hay bồ nhí gì theo tháng hay không thì báo cho nó biết”. Em thì lúc đầu
ThichDocTruyen.Yn.Lt
«‹151617›»
ThichDocTruyen.Yn.Lt
có biết ai đâu, sau thì mới suy nghĩ đến ba em, “thử hỏi ba giúp đỡ xem coi được không, dù sao ổng cũng giàu có và quyền lực, biết đâu kiếm được người có nhu cầu”.
Hai ngày hôm sau, em lặng lẽ qua nhà bố, lòng suy nghĩ không biết nên mở lời ra sao. Ông già em mỗi lần thấy em qua là vui vẻ lắm, trong thâm tâm ổng lúc nào cũng mong em tha thứ và quay về nhà sống cùng với ổng, nhưng em tuyệt nhiên muốn sống tự lập, không thích dựa dẫm vào con người bẩn thỉu như ổng nữa. Ba em có tiền sử là thích sưu tầm gái trẻ, gái đẹp, sau khi mẹ con em bỏ nhà ra đi cách đây mấy năm, ổng thường xuyên quen bồ nhí, cave, rồi còn bỏ quá trời tiền ra bao gái nữa.
Chuyến trở về nhà của em lần này là với mong muốn xem coi bố em có quen thằng cha khách nào đang cần bao gái theo tháng hay không, để em giới thiệu cho bé Huệ.
…
Hôm ấy là khoảng 8 giờ tối, em bấm chuông căn biệt thự, nơi mà em đã từng sống sung sướng thời thơ ấu, bà giúp việc già bước ra mở cổng thì trầm trồ lên nhận ra em.
“Cô chủ về chơi à, để tôi đi vào gọi ông chủ, mời cô vào nhà”
“Bà vẫn khoẻ chứ, bố con đang ở trên gác một mình hả bà”
“Cô, cô…ừm, cô vào đi” (Bà giúp việc lúng túng trả lời, như có vẻ không chỉ có mình ba em ở trên gác)
Bước vào trong, nhìn quanh cảnh ngôi nhà, những ký ức thời thơ ấu của em chợt hiện về. Những hình ảnh em tô vẽ khi bé con vẫn còn vương vấn ở một góc tường nhỏ nơi phòng khách, chiếc xích đu em thường hay được mẹ đu đưa ngoài sân vẫn còn đó, có chi chỉ là mới hơn sau khi được bố em tân trang lại. Em ngồi ở phòng khách run rẩy đợi bố xuống, người đàn ông xấu xa đã nhẫn tâm đánh đập mẹ em thậm tệ, để rồi khiến bà cất bước ra đi và dấn thân vào con đường tội lỗi, con đường mà giờ chính em đang đi.
Bố em với mái tóc đã rụng gần hết, từ trên cầu thang từ từ xuất hiện, vừa nhìn thấy em, ổng ra vẻ vui mừng hớn hở. Em biết ổng thương em lắm, nhưng cái tính vũ phu và mê gái đẹp của ổng đã phá tan nát gia đình của em, nếu không giờ đây em đã không ra nông nỗi này, và mẹ em cũng vậy.
“A Ly, con đến lâu chưa, bố nhớ con quá”
“Con đến nhờ bố giúp một việc rồi đi liền”
“Sao con gấp quá vậy, cứ từ từ, hay là con dọn về đây ở lại đi”
“Con không về đâu, và cũng không làm phiền bố quen gái gú, bồ nhí gì đâu”
“Con vẫn giận bố những chuyện ngày xưa à”
“Con cũng muốn bỏ qua tất cả cho bố lắm, nhưng trái tim của một người làm con không cho phép, chính bố đã lấy đi mẹ con và thời thơ ấu của con. Hôm nay, con đến đây chỉ để mong bố giúp cho con một việc cuối cùng thôi, sau đó con không làm phiền bố n