Không yêu thì thế nào - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Không yêu thì thế nào (xem 2467)

Không yêu thì thế nào

đến Hồng Kông tôi cũng có đi thử, nhưng không giống thế này.” Nói xong cô lao vào đám đông tiến vào chợ.


Nhìn dáng vẻ của cô thật đúng là muốn khủng bố mọi người mà, cô khẩn trương dấn bước mấy quán ăn vặt, lộ ra dáng vẻ quyết liệt không buông tha, tôi không khỏi hoang mang hệt như cô chưa được ăn bữa tối, cứ ăn liên tục hết thứ này đến thức khác, hại tôi cũng phải ăn cùng một đống đồ ăn vặt.


Đột nhiên tôi ngửi thấy trong không khí có mùi là lạ, quả nhiên có kẻ không có ý thức công cộng, ngay chỗ chợ búa đông đúc thế này lại dám “đi bậy” .


“A, đó là gì?” Thúy Tây hít hít mũi muốn biết thêm thông tin.


Không đùa chứ, cái mùi ghê tởm này mà cô ta cũng muốn kiểm chứng rõ ràng sao! “Đó là mùi dầu chiên đậu hũ.” Nói rồi tôi kéo cô sang hướng bên kia.


“Ế, bên kia vẫn chưa xem hết mà.” Cô vẫn không buông tha cái hiện tượng mới mẻ kia.


Tôi cũng không muốn làm cô thất vọng, nhưng cũng không biết phải đối phó thế nào, đành phải dùng kế hoãn binh.


“Ở đây có một chỗ bán kem rất ngon, tôi dẫn cô đi.” Nói xong tôi vội dẫn cô vào quán kem.


Lúc xưa bốn chúng tôi thường đến đây, tôi vẫn nhớ rõ hương vị kem ở nơi này, kiểu dáng kem được vẽ giống như trang trí bánh sinh nhật, bên trên được vẽ rất nhiều hoa văn đáng yêu, hương vị lại ngọt ngào thanh mát.


“Hay quá, kem ăn rất ngon lại đẹp nữa, rất hoàn hảo. Không giống ở Mỹ, kem ú ụ mà chỉ toàn béo là béo, chả có mùi vị gì.”


Cách nói của cô ta khiến tôi bật cười.


Kết quả của món kem quá ngon là chúng tôi lại nuôi bụng them hai que kem đậu đỏ.


“An Tịnh, vẫn là đi ăn với cô thích hơn, không giống khi đi chung với Kha Tây, nó chỉ dám ăn chút chút, chỉ sợ lại mập lên.”


Cô nhanh chóng xử lý que kem, tinh lực của cô như vậy nếu làm superwoman chắc cũng ổn, cô thật không giống những cô gái khác, suốt ngày lo lắng béo phì.


Đột nhiên trong lòng cảm thấy có chút là lạ, nói khẩn trương cũng không phải mà nhàn nhã cũng không phải, tôi đưa tay kéo cô, “Thúy Tây, mình về thôi.”


Cô lắc đầu phản đối, “Bây giờ vẫn còn sớm, tôi đã nói với Cảnh Kiệt và anh cả là sẽ chơi suốt đêm mà.”


“Tôi nói rồi, khi nào tôi muốn về thì sẽ là giờ vê.” Nói xong tôi trả tiền rồi bước đi. Quay đầu lại bắt gặp ánh mắt bất mãn của Thúy Tây, tôi bổ sung them, “Tôi thì không sao cả, dù sao tôi cũng quen với nơi này, nhưng cô thì khác, an ninh ở đây không tốt, hơn nữa cũng đã khuya rồi.”


“Được rồi được rồi, tôi đi theo cô là được chứ gì.” Thúy Tây nhanh chóng đuổi theo tôi, “Lúc nãy cô nói chuyện rất có khí thế, quả thật rất giống anh cả.”


Tôi không khỏi liên tưởng nếu tôi đứng chung với Mặc Vũ, không biết cô nàng sẽ có đánh giá gì đây.


Chương 28


Trở về nhà trọ, trong phòng tối om, hiển nhiên hắn còn chưa có về. Trong nháy mắt khi tôi vừa bật xong tất cả đèn lên, điện thoại ầm ĩ reo lên, dọa tôi và Thúy Tây nhảy dựng lên.


Tôi cầm ống nghe, cư nhiên là Mặc Vũ.


“Hiện tại anh đang ở trên đường, buổi tối hôm nay em ăn không được nhiều lắm, có muốn anh mua đồ ăn đêm về cho em không?”


“Không cần.” Buổi tối tôi đã ăn rất nhiều, quả thực là rất nhiều.


“Vừa lái xe vừa nghe điện thoại rất nguy hiểm, em gác máy đây.” Tôi cũng không biết chính mình nói nhăng nói cuội gì đó, chỉ nghe giọng hắn mang theo ý cười khi nói sẽ lập tức về nhà.


Gác điện thoại, tôi cùng Thúy Tây dò xét xung quanh.


Tên này thật giảo hoạt, không gọi di động mà là gọi điện thoại bàn.


Sau một lúc lâu, Thúy Tây nghiêm túc nói: “An Tịnh, tôi bỗng nhiên phát hiện cô rất có tư chất hồng hạnh vượt tường (đi ngoại tình), cô có thể cảm ứng được khi nào thì anh cả sẽ về nhà.”


Đối với thái độ kinh ngạc của cô ta, tôi chỉ trợn mắt nhìn, không biết có nên tặng cô ta quyển từ điển Hán ngữ làm quà gặp mặt hay không đây.


Lâu rồi không mệt mỏi như hôm nay, tôi vội vàng tắm rửa, vừa vào phòng ngủ liền thấy sâu ngủ đến tìm, căn bản tôi không biết Mặc Vũ về nhà lúc nào.


Không biết ngủ bao lâu, bỗng nhiên bừng tỉnh lại, tôi phát hiện bụng đau quặn từng cơn.


Có phải là do hôm nay quá mệt mỏi, động đến thai nhi, tôi sợ hãi nghĩ vậy, rốt cục nhịn không được dùng chân đá đá người đang ngủ say bên cạnh.


Đại khái là do sắc mặt của tôi qúa mức dọa người, khiến cho hai mắt nhập nhèm của Mặc Vũ lập tức tỉnh táo lại, “Sao lại thế này, có phải không thoải mái không?”


Tôi cố gắng gượng người, “Bụng đau quá.” Giọng nói của tôi đều trở lên run rẩy.


“Để anh gọi bác sĩ.”


Hắn quay trở lại rất nhanh, bàn tay hắn ấm áp xoa bụng tôi, lực tay rất nhẹ nhàng, hơi ấm từ bàn tay làm cho tôi dần dần trầm tĩnh lại, cơn đau cũng vì thế mà giảm đi không ít.


“Làm sao bây giờ, em lo lắm, không biết có sao không?” Tôi nhìn hắn, bức thiết tìm kiếm chỗ dựa yên ổn từ nét mặt hắn, vẻ mặt hắn thật sự có thể làm cho tôi tin cậy hoàn toàn.


“Ngoan, bác sĩ sắp đến rồi, không nên suy nghĩ bậy bạ.”


Tôi ngoan ngoãn gật đầu.


“Nói anh biết đau thế nào?”


Đau thế nào? Tôi cũng không biết phải nói thế nào nữa, chỉ có thể ví như đang có một trăm con voi đạp qua bụng “cực kì đâu.” Thật kì quái, lúc này mà tôi còn nghĩ ra được câu chuyện quái đản này.


Đột nhiên cảm thấy có gì đó bất thường, giữa hai chân có thứ gì đó nóng ấm chảy ra. Tôi sợ xanh mặt, nhảy khỏi giường chạy vào phòng vệ sinh, quả nhiên, có vết máu đỏ thẫm trên quần lót.


Tôi thất thần nhìn vệt máu đó, sau đó bình tĩnh giặt sạch quần lót rồi trở lại giường, vừa nhấc đầu nhìn vào gương, mới phát hiện ra nước mắt sớm chảy ướt vạt áo.


Chẳng lẽ sinh mệnh này mới xuất hiện lại đột ngột muốn rời đi?


Mặc Vũ yên lặng đứng phía sau tôi, hai tay nắm hai vai tôi, tôi vẫn không ức chế được cơn run rẩy, không ngăn được cơn lạnh run người đang từ từ dâng tràn trong cơ thể. “Vì sao? Vì sao cho em lại muốn cướp đi của em?” Tôi bật khóc, lại không biết nên trách cứ ai đây.


Mặc Vũ ôm lấy tôi, nhẹ đặt tôi lên giường, tôi vùi mặt vào ngực hắn, tất cả nước mắt của tôi đều thấm vào lồng ngực hắn.


“Hãy tin anh, không có việc gì đâu.” Hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng tôi như hắn vẫn thường làm, giống như đang dỗ dành một đứa nhỏ.


Tôi ra sức lắc đầu, đều do tôi, đều do tôi, tôi không nên chạy ra ngoài, trong đầu tôi chậm rãi quay lại mọi khoảnh khắc: tôi chạy đến khu phố cao tầng, lúc ở hành lang bệnh viện thiếu chút nữa bị người ta đụng ngã, tôi đi lang thang vô định trên đường, tôi lạc vào khu chợ huyên náo. . . Mỗi một sự kiện tôi nhớ đến đều là nguyên nhân có thể gây thương tổn cho sinh mệnh bé nhỏ trong bụng.


“Hãy nghe anh nói, Silence, chỉ cần em đồng ý, chúng ta s

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tưởng đâu nhắm mắt lấy chồng vì ‘ế’, ai ngờ lại gặp được ’soái ca’

Đêm tân hôn, chồng đòi ly dị vì chê vợ ‘màn hình phẳng’

Thấy chồng mê mẩn cô giúp việc 18 tuổi, vợ rước luôn cô ta lên giường cho chồng thỏa mãn và cái kết bất ngờ

Hot girl facebook Thái Lan: Arisara Karbdecho

Em Sẽ Đến Cùng Cơn Mưa