Học Viện Milky Way - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Học Viện Milky Way (xem 6147)

Học Viện Milky Way

ông?

– À… vậy đi giặt quần áo đi – Kun cười cười.

– Đâu?

Ken và Kun lôi ra một đống quần áo, nhiều tưởng chất thành đống được, toàn hàng hiệu (thế mới ngu).

– Kin có quần áo gì cần giặt không? Có ôsin miễn phí nè!

– Không! – Kin trả lời gọn lỏn (ông này thức thời lắm, ổng biết hết đấy nhưng không nói gì thôi)

– Ừm vậy thôi… à mà quần áo của bọn tôi mỏng manh lắm, không cho vào máy giặt được đâu, phiền mấy cô giặt tay giùm nha.

– OK.

“Ặc. Sao bỗng dưng ngoan vậy nhỉ?” – Ken nghi ngờ.

Thấy ánh mắt dò xét cùa Ken, Bu vội giả bộ:

– Tên khốn kiếp, hôm nay tôi nhịn anh, đồ cá dọn bể, lần sau đừng có trách tôi. – Bu dậm dậm chân xuống sàn ra chiều tức tối lắm.

“Haha có thế chứ… nhìn con nhỏ đó tức thật là thú vị”

Cả ba khệ nệ ôm đống đồ vào nhà tắm, không quên đóng cửa lại.

– Hí hí…. đi đời rồi mấy em ơi…

Ba nhỏ tha hồ đạp, xé, giằng co… chứ giặt cái nỗi gì… Ôi thật là khổ thân mấy em quần áo hàng hiệu. cá dọn bể, lần sau đừng có trách tôi. – Bu dậm dậm chân xuống sàn ra chiều tức tối lắm.

“Haha có thế chứ… nhìn con nhỏ đó tức thật là thú vị”

Cả ba khệ nệ ôm đống đồ vào nhà tắm, không quên đóng cửa lại.

– Hí hí…. đi đời rồi mấy em ơi…

Ba nhỏ tha hồ đạp, xé, giằng co… chứ giặt cái nỗi gì… Ôi thật là khổ thân mấy em quần áo hàng hiệu.

Trong phòng KTX còn có một khu phơi quần áo riêng, cả ba lại khệ nệ ôm đống quần áo vừa được “giặt” sạch sẽ ra phơi, trán ai nấy mồ hôi cứ gọi là chảy ròng ròng.

– Nhìn kìa! – Kun thì thầm với Ken – ba con nhỏ đó chắc mệt lắm rồi đấy!

– Ừ, chắc hôm nay đến đây thôi, mai hành hạ tiếp. – Ken cười gian – không nếu mà nhỡ ba nhỏ đó ngất ở đây thì chết.

@___@ @___@ @___@

– Phù, mệt quá đi! Chúng tôi đã được về chưa vậy? – giả vờ khó chịu.

– Ờ… à mai nhớ đến xách cặp cho tôi đi học đó Nana- Kun nhìn Na cười đểu.

Na nghiến răng nhìn lại bằng ánh mắt “căm thù”

– Đừng mơ.

– A ha… ghê gớm chưa kìa… hay là thích bị mọi người tẩy chay hả? Cô nên nhớ, một khi chuyện thất hứa này mà cả Học viện biết được thì không những cô, mà cả những người chơi với cô, đều sẽ bị tẩy chay ra khỏi Milky Way này!

Kun nhếch mép nói, thật ra thì cậu chỉ dọa thế thôi, nhưng mà ba nhỏ thì tin sái cổ, nghe đồn trường này làm nghiêm lắm mà. Na cũng thấy hơi sợ. Còn Bu và Mi thì vừa nghe..

động đến “những người chơi với” Na thì la oai oái:

– Không… không được… Na phải giữ lời đi…

Na nhìn hai con bạn bằng ánh mắt hình viên đạn:

– Liệu hồn. – rồi nhỏ quay sang Kun, giọng õng ẹo dễ sợ – được thôi thưa thiếu gia, nếu thiếu gia không phiền cho tôi mang theo hai con bạn đi xách giúp.

Như bắt được vàng, Ken vỗ tay bôm bốp:

– Hay đó! Bubu, cô lo mà xách đồ cho tôi đi!

– >___

Na lại giở ánh mắt đáng thương (dùng mỹ nhân kế) nhìn Bu rồi nhỏ lệ bi thương…

– Hức.. hức.. hức… Bu … Bu không coi Na là bạn… sao?

Bu động lòng trắc ẩn:

– Ừ thì đi… được chưa?

Ken cười ha hả, rồi chỉ cái hộp bắp rang bơ trống rỗng để trên mặt bàn:

– Mang cái này đi vứt rồi về đi! – Ken ra lệnh.

Trên bàn còn một hộp nguyên và một hộp rỗng. Thực ra lúc lau nhà khi bọn hắn không để ý thì Mi đã đổ hết số bắp rang bơ trong cái hộp nguyên ra ăn hết, rồi cho số bắp rang bơ “bẩn” vào, và dán nắp lại cẩn thận. Cho nên bây giờ trong cái hộp đầy kia toàn là thứ bẩn thỉu. Ba nhỏ cười thầm, tung tăng đi vứt vỏ rồi đi về.

Chap 24:

Na, Bu và Mi hí hửng trong lòng, quả này ba nhỏ đã chơi cho bọn hắn một vố đau rồi đây. Nghĩ mà sướng quá, tưởng tượng đến cảnh mấy tên đó nhăn nhó đã thấy buồn cười rồi.

– Ha…ha…ha…ha…ha…ha…ha…. !!!!!!!

Khi ba nhỏ bước ra khỏi phòng KTX 666 cũng là lúc tràng cười kinh thiên động địa vang lên. Bọn hắn ở trong phòng thì cười vì đã bắt nạt được ba con nhỏ đáng ghét, còn ba nhỏ thì cười vì đã chơi ấy tên biến thái một trận đáng đời.

Kun ôm bụng cười sằng sặc, cười đau bụng, cười đến nỗi cười xong thì cậu bắt đầu… buồn đi vệ sinh, mắc tiểu. Cậu nhanh chân vọt lẹ xuống giường để giải quyết nỗi buồn. Vừa kịp xỏ chân vào đôi dép thì…

*Oạch*

– Má ơi cứu con!

Trong cơn nguy cấp miệng cậu liên tục cầu khấn nhưng vô tác dụng, mẹ cậu không nghe thấy, và bây giờ thì chân cậu với đôi dép siêu nhân đang giơ ngược lên trời, đầu thì lại cắm xuống đất, mà ngã thế nào lại vập ngay cằm xuống sàn, thế là ôi thôi, một cái răng bay ra, còn mũi cậu thì làm trò hít ngửi với cái sàn và cậu phát hiện ra rằng nó sặc sụa mùi nước rửa bồn cầu! Đau, quá đau! Kun khóc không ra hơi. Cậu lồm cồm bò dậy, cầm lên cái răng vừa bị văng ra, mắt trợn ngược, miệng hét to:

– Má ơi…. RĂNG TÔI!!!!!!!!!!

Ấy thế mà trái với cơn đau đớn tột cùng của Kun thì thằng bạn cậu – Ken lại bật cười ha hả. Buồn cười quá! Quả thật là Ken không thể nhịn được cười, “tướng” ngã của Kun quá đẹp, trông cái mặt Kun lại ngu ngu nữa, thế là Ken cười ầm lên. Kin thì tuy không cười ra tiếng nhưng cũng phải cố nhịn, và khóe miệng đã hơi cong cong lên. Kun quắc mắt nhìn rồi hét lên:

– Chúng mày cười cái gì????

Ken lập tức câm bặt, rồi giả vờ trầm ngâm suy nghĩ:

– Ê… có khi nào… là ba con nhỏ đó cố tình lau không sạch nước lau sàn để nó trơn tuột khiến chúng ta ngã không? – Ken xoa xoa cằm, rồi gật gật gù gù như mình vừa phát hiện ra cái gì hay ho lắm.

– Không phải nước lau sàn, mà là nước rửa bồn cầu! – Kun gào lên.

– Nước rửa bồn cầu??? – mặt Ken ngu ngu. Rồi tiếp tục phá ra cười sằng sặc. Bụng nghĩ thầm “A ha hóa ra ba con nhỏ đó vẫn biết chơi lại cơ đấy, nhưng đáng tiếc Ken đẹp trai này không dính chưởng, thằng Kun số đen quá… haha… may mà nó bước xuống đầu tiên chứ không thì… Ôi nhìn cái mặt nó kìa… buồn cười quá… bây giờ thì mình đẹp trai nhất phòng… hôhô…”

Kun tức điên người nhưng không làm gì được, quan trọng là bây giờ cậu đã gãy răng, và cậu phải đi trồng lại ngay lúc này. Kun bực tức ôm hận phi thẳng xuống phòng y tế, lòng nguyền rủa ba con nhỏ kia “Hãy đợi đấy!” (giống hoạt hình “Hãy đợi đấy”)

Kun đi rồi, Ken sung sướng bước xuống, cậu muốn vào nhà vệ sinh soi gương và tu sửa lại nhan sắc một chút để xứng đáng với ngôi vị “đẹp trai nhất phòng”. “Phải đi cẩn thận mới được”_nghĩ thầm.

K

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Ngày đó nhà anh khinh tôi nghèo nên ép chia tay để anh cưới vợ giàu, 3 năm sau gặp lại, mẹ anh phải khúm núm trước tôi

Truyện Hay The Day You Went Away Full

Người Vợ Bị Ung Thư Vú

Chỉ Cần Cái Gật Đầu

Chìa Khóa Mở Trái Tim Băng Giá