- Anh mới là heo á!
- Cô là heo
- Anh á
- Cô á
…
- BẢO NHI- cô kêu… à không cô hét tên nó
- Dạ!!!!… – nó lùng tùng đứng lên
- Đây là lớp học chứ có phải là cái chợ đâu mà em thích nói lúc nào thì nói như vậy!!- Đáng lẽ là bà cô sẽ bỏ qua, nhưng tại vì đụng đến Phong, thần tượng của lòng bả ~^^~ nên mới như vậy
- Thưa cô… tại… – nó biện minh
- Không tại gì hết, nói chuyện có nghĩa là hiểu bài rồi, lên bảng làm bài cho tôi
Nó tức tối đi lên bảng
Cô rút trong cặp cuốn sách nâng cao mở ra một bài tập đưa cho nó làm. Cũng may là nó đã xem trước bài và làm thử mấy bài cơ bản rồi nên bài nâng cao không khó cho mấy, nhưng cũng làm cho nó phải toát mồ hôi thì mới giải được.
- Ừm… thiếu rồi. Xuống dưới lớp đứng hết tiết cho tôi
- Dạ??? Nhưng… em giải được rồi mà
(Biết nó thiếu gì không)
Thật là ức hết sức, nó chỉ thiếu có dấu chấm hết bài thôi mà lại cho nó xuống dưới lớp đứng, “ax, điên thật, Sao cô không bắt hắn chứ? Tức quá!”
- Lần đầu tiên tao thấy thằng Phong cải nhau với người khác, lại là con gái nữa!- Long nói nhỏ với Duy
Duy lấy tay vuốt cằm (không có râu mà cũng bày đặt ^^) làm ra vẻ suy tư, rồi đưa ra một câu kết luận
- Ừ!- kết luận ngắn gọn
Long cốc vào đầu Duy
- Làm nãy giờ tao tưởng mày nghĩ ra cái gì, cuối cùng lại “Ừ”- Long nhại lại giọng nói của Duy
Nó đứng nhìn mà nhăn mặt, đợi cô quay lên bảng nó cúi xuống
- Hai anh là bạn Phong hả?
- Ừ, có gì hông
- Hèn chi, tình cách y như nhau, cứ như là vừa bước ra từ 3TK vậy ^^
- 3TK là cái gì?- Long thắc mắc
Nó chuẩn bị sẵn tư thế rồi trả lời
- 3TK là: Trung Tâm Thần Kinh đó. Hahaha- Nói xong nó liền chạy đi
Hai tên ngồi ngớ mặt, lần đầu tiên có đứa con gái nói bọn hắn bị thần kinh
Cùng lúc đó
- Ê mày! anh chàng Long dễ thương quá ha!!!- Mi nói với Lam
- Ừ, nhưng Duy dễ thương hơn
- Kệ, ai cũng dễ thương ^- ^
10”…20”…40”
- Mỏi chân quá, máu dồn hết xuống chân rồi, hixhix, chắc trên não mình hết máu rồi quá!!
Quân thì cứ lo cho nó, ngồi không yên. Một chút lại quay xuống hỏi nó có mệt không, có mỏi không
Hắn thì chỉ ngồi im khuôn mặt lạnh tanh, không nói gì
Nó thì lại thấy tức khi hắn cứ như vậy
- Bữa nay hắn uống lộn thuốc hay sao vậy trời- nó lẩm bẩm
Chap 15: Tò mò
Reng… reng
- Oa, mừng quá. Đứng chút nữa chắc mình xỉu mất- nó mừng rỡ chạy về chỗ
- Nhi có mỏi chân không?- Quân lo lắng
- Nhi không sao^^, tí nữa Quân xuống căn tin không?
- OK!
Nói chuyện với Quân mà nó cứ thấy nhột nhột, quay qua thì thấy hắn đang nhìn nó chằm chằm
- Nhìn gì vậy?
- … – không trả lời
Không thèm để ý tới hắn nữa, nó quay qua nói chuyện với Quân. Nó có nhiều chuyện muốn nói lắm. Tại lúc nhỏ bị “chia cắt” nên bây giờ mới “thèm” nói như vậy
- Quân nè, Quân đi du học ở đâu mà quen được hai ông đó vậy?- nó chỉ tay về hướng Long với Duy, nheo mắt
- À, Quân đi du học Mĩ nên gặp 2 người đó, bạn thân của Quân biết tụi nó cũng là người Việt Nam rồi 3 đứa rủ nhau về Việt Nam học một chuyến, về đây thì Quân gặp được Nhi ^^
- Ừ, mà Quân nè, chuyện gia đình Nhi, Quân đừng cho ai biết nha (chuyện gì vậy?)- nó nói nhỏ với Quân
- Ừ! Mà dạo này Nhi sống sao rồi? Ở đâu?
- Ờ… Vẫn chạy nhong nhong được… – nó không biết nên nói với Quân như thế nào chuyện nó ở nhà Phong- Thôi, cô vào lớp rồi kìa- Cô xuất hiện như vị cứu tinh của nó
Tiếng học trôi qua, nó định lôi Quân xuống căn tin thì cái âm thanh đáng gét đó lại vang lên
- Đồ ăn, 5”- chỉ có 4 chữ của hắn thôi mà cứ như là cực hình với nó
- Haiz…, Quân xuống trước với Mi, Lam đi. Nhi chạy tới chỗ này một cái
- Nhi đi đâu vậy? Mà cậu ta nói cái gì????
- Ờ, Nhi xuống rồi lên liền à
“Đi mua nhanh đi, sao cô cứ đứng nói nhiều với tên đó hoài vậy!!! Bực mình”- hắn tức tối – 4p30s (anh ý ghen kìa >.
ThichDocTruyen.Yn.Lt
cái cặp cho Duy với Long
- Ờ… – thểu não
- Mỗi đứa sách một bên. OK!- Duy “chia sẻ” với Long
- OK!
Đi được một quãng thì hai tên lại chí chóe
- Ê thằng kia! mày sách hay là cầm cho có vậy hả?- Duy bực mình khi thấy Long đi mà cứ khom khom để “nhẹ” bớt (có cái cặp mà cũng làm biếng ~_____~)
- Tại mày lấy con gián hù nhỏ, làm tao bị vạ lây nên mày sách đi
- Mày cũng có phần mà, muốn chối hả?
- Tao đâu có nghĩ là con gián giả mà nhỏ đó cũng sợ!
- Vậy mày sách đi- Duy quăng qua cho Long
- Mày xách đi- Long quăng lại cho Duy (=______=)
Cả hai cứ đẩy qua đẩy lại mà tới nơi rồi cũng không hay
- E hèm- nó đứng trước phòng y tế, khoanh tay trước ngực
- Hế lu Nhi dễ thương, hì hì
- Hai người định cưới giãn hòa à?
- Ờ… tụi này xin lỗi vì đã làm vậy, tụi này không biết là “bạn” Nhi sợ gián… – Long thành thẩn
- Và… – nó thúc
- Tụi này thật con nít- Duy thêm vào
- Và…
- Tụi này thật quá đáng- Long ráng “tìm từ” để nói
- Và…
- Tụi này… tụi này…
- Để tôi nói dùm cho. Các anh thật ngu ngốc… đáng gét… dở hơi… mất nhân tính… – Mỗi chữ, mỗi câu nó nói ra là kèm theo một cú đánh “khuyến mãi”
- Ááááá… tụi tôi biết lỗi rồi… Đừng đánh nữa…aaaaa
Nó đuổi Long với Duy chạy vòng vòng quanh sân trường, cả đám đứng ôm bụng cười ha hả, cứ như vậy, cho tới khi hai cô bạn Mi, Lam bắt đầu đau lòng, nhào vô kéo nó ra thì mới thôi (^- – - – - ^)
- Quân chở Nhi về nha- Quân đề nghị
- Ok, ok- mừng rỡ
“Thoát nạn rồi… ”
Không chần chừ, nó nhảy lên chiếc Nouvor của Quân
- Này… này- hắn í ới gọi theo
Chap 17: Tôi sẽ theo đuổi cô ấy
Trên đường
- Bây giờ Nhi ở đâu để Quân chở về?
- Ờ…
- Sao vậy??
- Ờ… khu nhà riêng, biệt thự V…
- Sao?- ngạc nhiên O.O
- Ở nhờ thôi, không có gì đâu, hì
“Sao cái địa chỉ nghe quen quen nhỉ?”- Quân đang cố năng óc nhớ ra
Đến nơi
“Phải nhanh thôi, hắn về là hỏng hết”- nghĩ rồi nó tìm cách để “tiễn” Quân về trước
- Thôi, Quân về đi, mai gặp nha, bye- nó vẫy vẫy tay (đang xua đuổi ý mà!!)
Quân vừa quay đầu xe thì…
- Ủa, Quân tới nhà hả? Sao “bạn” Nhi không mời vào nhà?- hắn từ đâu bước ra, mặt gian tà kinh khủng
- Ax… – nó tức mà máu muốn tuôn trào
- Ủa? Nhi ở với… – Quân ngạc nhiên
“Thảo nào mình thấy địa chỉ quen quen”
Nó không biết nói gì, tự dưng thấy có lỗi với Quâ