Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
pacman, rainbows, and roller s

Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu (xem 6189)

Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu

ết hôn rồi, càng không phải đi nữa.”


“Con muốn đi!” Mộ ngốc nghếch làm nung: “Con cũng đã nói với bà xã là sẽ cùng đi nghỉ phép.”


Bởi vì trong tâm luôn có cảm giác mắc nợ với con trai lớn, Mộ Đình nói với Đường Hân: “Con nó đã muốn đi thì cho nó đi đi, ở nhà cả ngày cũng buồn trán, ra nước ngoai chơi cũng được, có lẽ sau khi trở về còn có thể mang thai!”


Nhắc tới cháu trai, tâm trạng Mộ Đình liền tốt lên.


Mặt Giang Dĩ Mạch đỏ bừng lên, tạm biệt ba mẹ chồng, trở về phòng ngủ.


Trong phòng, Mộ ngốc nghếch giục Giang Dĩ Mạch: “Bà xã, đã lâu rồi chúng ta không sinh đứa bé béo mập rồi.”


Một tháng gần đây, cả ngày Giang Dĩ Mạch đều bận thiết kế, có đôi khi đến rạng sáng mới trở về phòng nghỉ ngơi, sao anh có thể để cô tiếp tục vất vả như thế được, bản thân chỉ có thể cứng rắn chịu đựng.


Hôm nay công việc của cô đã hoàn thành, rốt cuộc anh cũng có thể yên tâm hưởng thụ rồi.


Một đêm lăn qua lăn lại.


*


Sáng sớm hôm sau, Mộ ngốc ngốc thỏa mãn hôn lên má bà xã của minh vì mệt mỏi quá mà vẫn chưa tỉnh dậy, vô cùng cao hứng rời giường đi rửa mặt chải đầu.


Giang Dĩ Mạch ngủ thẳng đến khuya mới tỉnh lại, mở ngăn tủ ra, lấy thuốc tranh thai trong tủ ra uống một viên.


Cô cũng không muốn sinh ra một đứa bé ngốc nghếch, hiện tại vẫn chưa xác định được đứa bé có bị di truyền gen ngốc nghếch hay không, nên kiên quyết không sinh con.


Đường Hân nhìn thấy Giang Dĩ Mạch dậy, liền gọi cô tới.


“Dĩ Mạch, chúng ta cũng vừa nói đến chuyện hai đứa ra nước ngoài, tôi muốn nghe ý kiến của cô.” Đường Hân nói.


“Chuyện gì?” Giang Dĩ Mạch khó hiểu.


“Chuyện cô và con trai tôi ra nước ngoài khiến tôi lo lắng, muốn Tiểu Tử qua bê đó chăm sóc, cô không ý kiến gì chứ?” Đường Hân hỏi, “Dù sao cô cũng không biết cách chăm sóc người khác, ở nhà họ Mộ, cả ngày cô chỉ biết lo chuyện của mình, có bao giờ biết chăm sóc con tôi đâu? Để cho Tiểu Tư qua đó, ngộ nhỡ có cái gì, cũng có thể chăm sóc lẫn nhau.”


Giang Dĩ Mạch nghe mẹ chồng nói những lời này, đây là tham khảo ý kiến cô sao? Rõ ràng là đã quyết định chuyện này rồi.


“Nếu chồng con không có ý kiến gì thì không sao cả.” Giang Dĩ Mạch thuận miệng nói.


“Chỉ cần cô không co ý kiến, Thiên Thần tuyệt đối không có ý kiến.” Đường Hân nhìn về phía Mộ ngốc nghếch ngồi bên cạnh: “Thiên Thần, con nói đúng không?”


“Con nghe bà xã.” Ánh mắt Mộ ngốc nghếch trong suốt, vẻ mặt thiên chân vô tà, nhưng trong lòng khổ mà không nói được.


Anh còn không hiểu sao, mẹ để Tiểu Tư qua bên đó chăm sóc họ là có dụng tâm, không phải là muốn ly gián tình cảm vợ chồng họ hay sao?


“Đúng rồi, hai đứa định khi nào thì đi?” Đường Hân hỏi.


Lúc này quản gia ở phai sau nói: “Thủ tục đều đã làm xong, mấy ngày nữa thiếu gia và thiếu phu nhân có thể đi, vé máy bay cũng đã đặt xong, là mười giờ buổi sáng ngày mai.”


“Vậy sao? Thật tốt quá, bà xã, ngày mai chúng ta có thể đi rồi!”


” Thủ tục của Tiểu Tử?”


Quản gia khó xử nói: “Ngay từ đầu tôi cũng không biết Tiểu Tử cũng phải đi, nên không làm.”


“Chuyển ngày đi của chúng nó lại vài ngày, đợi Tiểu Tử làm thủ tục xong rồi hãy đi.” Đường Hân nói.


“Phu nhân, làm xong thủ tục ít nhất cũng cần phải mười ngày nửa tháng.” Triệu quản gia cung kính nhắc nhở.


“Vậy thì đợi thêm mười ngày nửa tháng đi, cũng không gấp mấy ngày này.”


Giang Dĩ Mạch không biết vì sao đối với người đột nhiên theo cùng này, hơn nữa còn là Tiểu Tử, trong lòng cũng có chút không vừa ý, nghe thấy mẹ chồng bảo bọn họ đợi cô ta rồi mới đi lại càng không thoải mái.


Cô cũng không tiện phản đối, nói: “Mẹ, vé máy bay của con và chồng con cũng đã đặt rồi, nếu không như vậy đi, con và chồng con đi trước, đợi Tiểu ử làm xong thủ tục rồi theo sau cũng được.”


Đáy mắt Đường Hân hiện lên một tia không vui, lúc này quản gia nhanh miệng nói: ” Chủ ý của thiếu phu nhân rất hay, để lão gia hỏi tới, vì một mình Tiểu Tử, lại để thiếu gia và thiếu phu nhân phải đặc biệt chờ cô ta, cũng có chút không đúng.”


Nhắc tới chồng, Đường Hân liền không thoải mái, cũng chỉ có thể làm theo ý Giang Dĩ Mạch.


*


Trên TV đang phát tin tức về khu vui chơi mới, ngày hôm sau cử hành nghi thức cắt băng, đến lúc đó các trang báo lớn toàn thanh phố đều có mặt, còn có lãnh đạo một số công ty và quan chức có liên quan.


“Ông Đường, ngày mai nghi thức cắt băng ông muốn đi tham gia sao?” Mẹ Đường hỏi: “Như vậy em rể và em gái ông sẽ biết sao? Đến lúc đó chúng ta phải giải thích như thế nào?”


Đường Chấn xem tin tức tên TV: “Thiếp mời cũng đã đưa tới, không đi cũng không tốt lắm đâu, chuyện này cũng không thể giấu diếm cả đời, sớm muộn gì cũng có một ngày họ sẽ biết, không bằng để bọn họ biết sớm một chút.”


“Em gái ông nếu biết chuyện này, sẽ lại…”


Đường Hạo Thiên nghe ba mẹ nói chuyện, trong lòng cũng có chính mình tính toán.


CHƯƠNG 82: THỜI ĐẠI CỦA NHÀ HỌ MỘ NÊN ĐẾN LÚC KẾT THÚC


Đường Hạo Thiên đang ở chung một chỗ cùng Giang Mỹ Kỳ, vừa nhận được điện thoại của cha liền chạy về công ty.


“Cha, cha gọi con tới đây gấp như vậy là có chuyện gì?”


Gương mặt của Đường Chấn lạnh lùng nhìn con trai mình: “Cha hỏi con, hơn mười hai tỷ đó là ở đâu mà có?”


“Là con vay từ ngân hàng.”


“Lấy cái gì vay? Vay thế nào?” Đường Chấn hỏi: “Mười hai tỷ cũng không phải là con số nhỏ!”


“Cha, không phải con đã từng nói với cha rồi sao, con có người bạn làm cấp cao ở trong ngân hàng, nên đã tìm anh ta giúp đỡ, không mất cái gì. . . . . .”


Đường Chấn đột nhiên vỗ bàn một cái: “Con còn dám gạt cha?”


Đường Hạo Thiên bị dọa đến phát hoảng.


“Cha hỏi con, có phải con và Giang Mỹ Kỳ không chia tay phải không?”


“Cha. . . . . .”


“Có phải không chia tay hay không?”


“Con xin lỗi, cha, chúng con là yêu nhau thật lòng.” Đường Hạo Thiên không thể làm gì khác hơn là đàng hoàng thừa nhận.


“Hơn mười hai tỷ đó là nhà họ Giang cho con mượn đúng không?” Đường Chấn nghi ngờ hỏi.


Mắt Đường Hạo Thiên đảo một vòng, không dám nói mình âm thầm ký thỏa thuận với nhà họ Giang, chỉ gật đầu.


“Sao nhà họ Giang lại đồng ý cho con mượn hơn mười hai tỷ? Hơn nữa còn thế chấp hết tất cả tài sản, theo tính tình của Thiệu Thiến, chắc chắn bà ta sẽ không mạo hiểm lớn như vậy.” Đường Chấn nghi ngờ: “Con chỉ mượn hơn mười hai tỷ? Không có làm cái gì khác chứ?”


“Không có, không có.” Vẻ mặt của Đường Hạo Thiên rõ ràng không đúng.


Đ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Nhật Ký Chăn Rau Voz Full

“Có chết đói con cũng không để vợ phải ở cùng mẹ nữa!”

Truyện Vợ Ơi Anh Biết Lỗi Rồi Full

Trường học phù thủy

Ngày mai em lên xe hoa, em sẽ quên anh mối tình đầu à!