Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Swatch Watches

Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu (xem 6011)

Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu

ói: “Loại chuyện này bọn họ không đồng ý, người khác sao có thế mạnh mẽ ép buộc? Bây giờ chuyện gì anh họ con cũng đều nghe lời Giang Dĩ Mạch. Giang Dĩ Mạch không để anh ấy chạm vào, anh ấy liền kiên quyết không chạm vào.”


Thiệu Thiến và con gái Giang Mỹ Kỳ liếc nhìn nhau, sau khi trao đổi ánh mắt, hai người gần như đã lập tức nghĩ ra biện pháp đối phó.


Quả thật là mẹ con, đều muốn đi tới cùng một mục đích.


Giang Dĩ Mạch không biết mẹ con tiện nhân kia đã vươn móng vuốt của hai người bọn họ tới nhà họ Mộ, lúc trước cùng mẹ chồng cãi nhau một trận, người giúp việc trong nhà lập tức chọn cách đứng qua bên cạnh, tất cả đều cách xa cô.


Còn có bắt nạt cô vừa gả vào nhà họ Mộ rất nhiều việc chưa hiểu, nhân cơ hội đạp cô vài cái.


Cô cũng không muốn cả ngày đấu trí với đám người giúp việc đằng kia, dứt khoát ngây ngốc ở trong phòng không ra ngoài.


Một mình nằm sấp trên bàn viết vẽ bản thiết kế, đây là sở thích lớn nhất của cô.


Sau khi mẹ qua đời, cô vẫn luôn tôn kính người dì lắc mình một cái biến thành mẹ kế. Còn chuyện mang theo hai đứa con lớn như thế sinh cùng ba mình, làm thế nào cô cũng không chấp nhận được.


Loading…


Từ đó về sau, chỉ cần vừa nhìn thấy bọn họ, cô sẽ giống như con nhím, ai tới gần liền đâm người đó.


Cũng chỉ có lúc vẽ bản thiết kế mới có thể khiến cô thật sự yên ổn lại.


Cái gì cũng không nghĩ, chỉ chuyên tâm vào một việc.


Trong lòng cô cũng chỉ có lúc này mới bình yên an ổn rũ bỏ hết mệt mỏi.


“Thiếu phu nhân, thiếu gia bảo tôi rót một ché canh hạt sen ướp lạnh mang vào để cô giải nhiệt ạ.” Người giúp việc bưng khay đi tới gõ cửa.


Đang chuyên tâm phác họa Giang Dĩ Mạch bị cắt ngang mạch suy nghĩ, rất không hài lòng, “Không muốn uống, mang đi đi, không thấy tôi đang rất bận sao? Không cho bất kỳ kẻ nào lại đây quấy rầy tôi!”


Cô giúp việc thấy Giang Dĩ Mạch dạy dỗ một mạch như vậy, sợ tới mức không ngừng xin lỗi, “Xin lỗi, thiếu phu nhân, tôi biết tôi sai rồi, nhưng lần này là đại thiếu gia sai tôi mang sang đây. Đây là đại thiếu gia chuẩn bị vì bà xã mình, đại thiếu gia không nỡ bỏ bê cô nên kiên quyết bắt tôi mang một phần qua cho cô.”


Dè dặt cẩn thận đặt bên cạnh bàn, sau đó đi ra ngoài.


Giang Dĩ Mạch bị ngắt mạch suy nghĩ, không vẽ nổi bản thiết kế nữa, nhìn chén canh hạt sen ướp lạnh trên bàn này, mọi suy nghĩ của cô đều hướng về Mộ ngốc nghếch đáng thương, bưng canh hạt sen lên một ngụm rồi một ngụm nuốt xuống.truyện bên dinendanlequydon.com


Mát lạnh dễ chịu, mùi vị không tệ.


Vốn chuyên tâm vẽ nên không cảm thấy nóng, nhưng uống hết canh hạt sen này không bao lâu, liền cảm thấy chút khô nóng khó chịu.


Người giúp việc trốn ngoài cửa, từ trong khe cửa nhìn thấy Giang Dĩ Mạch uống hết toàn bộ canh hạt sen, liền trở về báo với Đường Hân: “Thiếu phu nhân uống rồi ạ.”


“Một lát nữa nhanh dụ dỗ đại thiếu gia vào trong phòng đi.” Đường Hân lên tiếng, vừa lúc Mộ Tử Duệ đi vào nghe thấy được.


Giang Dĩ Mạch cảm thấy có chút khô nóng khó chịu, đứng dậy mở cửa sổ, đột nhiên trước mắt thấy lờ mờ, suýt chút nữa ngã sấp xuống.


Một đôi tay kịp thời ôm lấy cô, cô ngẩng đầu tầm mắt mơ hồ nhìn thấy một khuôn mặt có vài phần giống Mộ ngốc nghếch…..


“Đại thiếu gia, hình như thiếu phu nhân không thoải mái, cậu mau vào xem cô ấy một chút đi.”


Mộ ngốc nghếch vừa nghe lập đi tìm bà xã, vừa đẩy cửa liền xông vào bên trong, “Bà xã…..”


Trong phòng không một bóng người, gió từ ngoài cửa sổ thổi vào mát lạnh, bản thảo thiết kế bị gió thổi rơi trên mặt đất.


Mộ ngốc nghếch đi vào, nhặt bản vẽ nháp trên tờ giấy màu trắng dưới đất lên, nhìn xung quanh không thấy bà xã đâu.


Người giúp việc vừa biết không thấy thiếu phu nhân đâu nữa, mặt cũng bị dọa tái mét.


“Còn không chạy đi tìm mau lên! Nhị thiếu gia đâu?” Đường Hân biết không thấy Giang Dĩ Mạch đâu trong lòng cũng kinh ngạc hoảng sợ.


“Cũng không thấy nhị thiếu gia đâu nữa.”


CHƯƠNG 18: HẠ ĐỘC, GIẢI DƯỢC (2)


Giang Dĩ Mạch dùng sức lắc lắc đầu, để nhìn rõ hình ảnh trước mắt.


Dải thực vật xanh bao trùm ánh mắt có thể chạm đến giới hạn.


Cô không biết đây là chỗ nào, chỉ là chạy liên tục.


Toàn thân khô nóng rất khó chịu, trong cơ thể giống như có vô số con kiến bò, ngứa ngáy khó chịu.


Làm thế nào cũng không bắt được.


Trên đầu mồ hôi đầm đìa, áo sơmi màu trắng bị mồ hôi dính ẩm ướt ở trên người, đường cong linh lung lồi lõm càng hiện rõ ra.


Giang Dĩ Mạch coi như có ngu dốt nữa cũng hiểu chút gì.


Bát nước canh hạt sen ướp lạnh chết tiệt kia.


Cô nhìn đằng sau lưng, Mộ Tử Duệ không đuổi theo đến đây, muốn tìm một chỗ kín đáo nghỉ ngơi trước một chút.


Trong cơ thể khó chịu sắp không chống đỡ được rồi.


Lúc này cô thật hy vọng có người đánh ngất xỉu mình, như thế cũng sẽ không khó chịu.


Giang Dĩ Mạch thất tha thất thểu chạy lên phía trước, đột nhiên phía sau bị một cây gậy gỗ xuất hiện đánh mạnh một cái làm cho ngất xỉu.


Trong ý thức mơ hồ, cô nhìn thấy người đàn ông trung niên kia.


Người đàn ông trung niên đó muốn đưa cô vào chỗ chết.


Đây không phải là nhà họ Mộ sao?


Người đàn ông trung niên kia làm thế nào cũng ở chỗ này?


Mộ Tử Duệ một đường đuổi theo, thấy một cây gậy gỗ vứt trên mặt đất, mà Giang Dĩ Mạch lại sớm biến mất.


Vườn hoa phía sau nhà họ Mô rất lớn, mọc đầy các loại thực vật xanh cùng hoa cỏ.


Xuyên qua thật dài vòng dây xanh, quẹo mấy vòng, vậy mà thấy một cổng vòm cao cỡ một người bị dây quấn quanh.


Trên dây mọc rất nhiều hoa hồng nhạt.


Sau khi đi vào đập vào mi mắt là mảng lớn đủ mọi màu sắc, các loại hoa cùng thực vật tươi tốt ganh đua sắc đẹp, rất nhiều ngay cả tên cũng không nói lên được.


Trên tường rào cũng quấn đầy dây mây kiểu hoa cỏ, nở ra loại hoa đẹp đẽ, có vẻ cổ xưa lại thần bí, giống như tiến vào vườn hoa của thôn xóm châu Âu từ xưa.


Mộ Tử Duệ ngạc nhiên nhìn mọi thứ trước mắt, anh sinh ra hai mươi mấy năm qua lần đầu tiên biết nhà của mình còn có chỗ phong cách cổ xưa thần bí mà lại đặc biệt xinh đẹp mới lạ như vậy.


Nếu không phải một đường đuổi theo Giang Dĩ Mạch qua đây, có lẽ cả đời này anh sẽ không biết nhà họ Mộ còn có nơi như vậy.


Bên cạnh một thực vật xanh thấp bé không thể nói rõ tên có một chiếc giầy của phụ nữ, Mộ Tử Duệ đi qua nhặt giầy lên, phát hiện là của Giang Dĩ Mạch.


Hắn không kịp thưởng thức những cảnh đẹp này nữa, lập tức đuổi theo đi vào.


Cuối vườn hoa có một căn phòng nhỏ bị dây màu xanh biếc cùng dây mây của hoa cỏ bao trùm, bên cạnh đủ loại các loại hoa cỏ cùng thực vật, đi vòng qua phía sau, trên mặt đất có một tầng đất, thấy có một miếng tấm ván gỗ.


Kéo tấm ván gỗ ra, bên trong có một lối đi nhỏ màu đen thông xuống dưới đất.


Giang Dĩ Mạch bị người đàn ông trung niên ôm đi vào, để ở trên giường lớn bị vứt bỏ.


Mở đèn lên, có thể thấy rõ toàn cảnh căn phòng dưới đất, bên tro

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Rồi đôi lúc ta sẽ vẫn ổn với cuộc sống độc thân của mình

Dành Trọn Trái Tim Về Nhau

Xem tử vi ngày 02/04/2017 Chủ Nhật của 12 cung hoàng đạo

Đọc Truyện Cấp 3... Voz Full

“chạy Mất Dép” Vì Bạn Gái Hotgirl… 5 Ngày Đánh Răng 1 Lần