Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
pacman, rainbows, and roller s

Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu (xem 6004)

Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu

một nhà, năm đó mẹ cũng đã đồng ý mẹ nó sẽ chăm sóc tốt cho nó.”


“Đừng ở đây diễn trò!” Giang Dĩ Mạch phản bác, “Mẹ tôi chết như thế nào trong lòng bà rõ ràng hơn ai hết!”


Mắt thấy Thiệu Thiến sắp khóc, Giang Triển Bằng không thể nhịn được nữa, thể diện đều đã mất hết, ông ta cũng không cần chút mặt mũi này, nâng tay đánh Giang Dĩ Mạch một bạt tai, “Bữa cơm này rốt cuộc các người có muốn ăn nữa không?”


Cũng không ai nghe được tiếng của cái tát, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn tay Mộ ngốc nghếch đang giữ chặt tay Giang Triển Bằng.


“Cho dù bà ta là vợ ba, cũng không thể đánh vợ con. Tử Duệ nói ông xã thì phải bảo vệ bà xã, không thể để bà xã bị bắt nạt.” Mộc ngốc nghếch có phần anh hùng khí phách, thật khiến người ta hơi động lòng.


Giang Triển Bằng không nghĩ tới người con rể thoạt nhìn rất ngốc nghếch này lại quan tâm con gái mình như vậy, phản ứng cũng nhanh nhẹn làm người ta ngạc nhiên.


Lúc này lái xe nhà họ Mộ mang theo quà tặng đứng phía sau, “Thiếu gia, phu nhân những quà tặng này để ở đâu?”


Mắt thấy không khí có phần căng thẳng, lái xe nhà họ Mộ xen vào một câu đúng lúc cũng khiến người nhà họ Giang có bậc thềm để xuống.


“Thật sự xin lỗi, mau vào đi, thím Trương, mau tới giúp một tay.” Thiệu Thiến lôi kéo con trai, rồi nghiễm nhiên làm ra vẻ bộ dạng nữ chủ nhân chào hỏi.


Giang Triển Bằng xấu hổ thu tay mình về, biết bản thân vừa rồi kích động, cảm thấy có lỗi với con gái mình, nhưng có đôi khi cô nói chuyện cũng thật sự rất hùng hổ dọa người.


Thiệu Thiến nhìn thấy bộ dáng này của chồng mình, trong lòng bất mãn hừ lạnh một tiếng, kéo con trai bảo bối đi vào.


“Mạch Mạch, không phải ba cố ý….” Giang Triển Bằng xin lỗi.


Giang Dĩ Mạch vênh mặt lên, lôi kéo Mộ ngốc nghếch đi vào trong, đối với người làm ba này đã sớm thất vọng đến cực độ.


CHƯƠNG 10: ANH KHÔNG NGU NGỐC


Giang Mỹ Kỳ không biết từ lúc nào đứng ở bên cạnh, Giang Dĩ Mạch liền vội vàng kéo Mộ ngốc: “Ông xã, cẩn thận đứa con hoang trong bụng của cô ta!”


Sắc mặt Đường Hạo Thiên lạnh lùng, đi tới ôm Giang Mỹ Kỳ: “Giang Dĩ Mạch, xin cô nói chuyện chú ý một chút! Là tôi không thích cô, cô không cần gây khó dễ với Kỳ Kỳ.”


Liếc nhìn Mộ ngốc, ôm Giang Mỹ Kỳ đi vào.


Ánh mắt Giang Dĩ Mạch đỏ bừng, quật cường nhìn người đã từng là chồng chưa cưới của mình ôm em gái đi vào.


Cô vĩnh viễn là kẻ dư thừa.


Mộ ngốc đau lòng nhìn cô nói: “Bà xã, em đừng khổ sở, về sau ông xãsẽ thương em gấp bội, sẽ không để cho bất kỳ kẻ nào khi dễ em, em đừng khóc.”


Rõ ràng chỉ là lời nói của một người ngốc, nhưng làm cho lòng Giang Dĩ Mạch không nhịn được cảm thấy chua xót.


Ở trong ngôi nhà này ngoài trừ người mẹ chết oan uổng, căn bản không ai thương cô.


Bọn họ mới đúng là người một nhà, chỉ có một mình cô là dư thừa.


Ngay cả chồng chưa cưới thông đồng với em gái mình, cô còn giúp bọn họ dọn dẹp cục diện rối rắm.


“Tôi không khóc, là hạt cát thổi vào trong mắt thôi.”


“Anh giúp em thổi.” Mộ ngốc nhìn ánh mắt cô mờ mịt đầy nước mắt, thật cẩn thận thổi giúp cô.


Không khí trên bàn cơm rất kỳ dị, bửa cơm ăn này đã quỷ dị lại không được tự nhiên, nghĩ kéo một đề tài rađể thay đổi không khí trên bàn cơmcũng tìm không thấy.


Giang Triển Bằng cảm thấy thật xin lỗi con gái của mình, đành phải không ngừng gắp thức ăn vào trong bát củaGiang Dĩ Mạch, bảo cô ăn.


Hành động của ông như vậy làm cho trong lòng hai đứa con khác của mình bất mãn.


Nhất là Giang Gia Kiệt thấy ba đối xử với chị bất công, ánh mắt nhìn Giang DĩMạchgiống như kẻ thù.


Giang Dĩ Mạch hết lần này đến lần khác không ăn đồ ba gắp đến, gắp tất cả đồ ăn vào trong một cái chén không bên cạnh, “Con không thích ăn những thứ này, trước kia mẹ còn sống chưa bao giờ gắp những thức ăn con không thích ăn đặt vào trong bát con.”


Giang Triển Bằng xấu hổ không biết nói cái gì, chỉ có thể im lặng.


Giang Gia Kiệt tức giận nói: “Ba, ba gắp thức ăn cho chị ta? Người ta đã được gả vào nhà có tiền có thế hơn so với nhà họ Giang chúng ta, lại không hiếm lạ ăn đồ ăn ba gắp, mọi người nhìn cái kẻ ngu ngốc kia…”


Sắc mặt Giang Triển Bằng lạnh lùng, Thiệu Thiến vội vàng kéo con trai của mình, cậu cả nhà họ Mộ là người đần độn, ai dám ở trước mặt công khai nói ra, không muốn sống sao?”Ăn cơm của con đi!”


Giang Gia Kiệt thấy mẹ cũng tức giận, biết mình vừa rồi nói hơi quá, im lặng lại ăn cơm của mình.


Thiệu Thiến giúp con trai của mình giải thích, cười nói với Mộ ngốc: “Con đừng để trong lòng, nó vẫn trẻ con, không hiểu chuyện, con người lớn rộng lượng, đừng chấp với con nít.”


Mộ ngốc khờ dại gật đầu: “Tôi là người lớn, không chấp nhặt với con nít.” Gắp một miếng ớt vào trong chén hắn: “Ngoan, đây là anh gắp cho em, cần phải nghe lời ăn đấy…!”


Giang Gia Kiệt vừa thấy, tức giận nói: “Nhanh gắp đi, tôi không thích ăn ớt cay…”


“Đây là đồ anh thích nhất ăn.” Mộ ngốc rất khờ dại cũng rất ủy khuất nói: “Anh gắp đồ anh thích ăn nhất tặng cho em rồi.”


“Anh rõ…”


“Gia Kiệt!” Giang Triển Bằng quát lớn một tiếng, không khí mới dàng dịu xuống không thể để cho nó phá hỏng.


“Em mau ăn đi!” Mộ ngốc nói: “Ăn thật ngon.”


Giang Gia Kiệt tức giận đặt chiếc đũa lên trên bàn: “Kẻ ngu ngốc này, không nghe thấy tôi nói không thích ăn cái này sao?”


Trong nháy mắt Mộ ngốc nước mắt lưng tròng, sắp khóc buông đũa xuống, nhìn Giang Dĩ Mạch: “Bà xã, hắn mắng anh ngu ngốc, anh phải về nhà, mẹ anh nói anh không phải là kẻ ngốc, anh phải về nhà…”


Thiệu Thiến hung hăng trừng mắt nhìn con trai mình một cái, cho dù là kẻ ngốc, cũng không cần ở trước mặt nói ra.


“Mau xin lỗi anh rể con!” Không đợi Giang Triển Bằng lên tiếng, Thiệu Thiến nói trước rồi.


“Con không sai, anh ta vốn là kẻ ngốc!” Giang Gia Kiệt không phục nói, nhìn Giang DĩMạch, cười nhạo: “Giang Dĩ Mạch, cô xứng đáng gả cho một kẻ ngu ngốc, gặp báo ứng rồi? Ai cho cô luôn luôn khi dễ mẹ với chị của tôi, đây là quả báo của cô…”


Mộ ngốc giống như cơn gió đột nhiên tiến lên tóm lấy vạt áo Giang Gia Kiệt đang đắc ý ấn mạnh hắn trên mặt đất, ghế dựa đổ trên mặt đất, giơ tay lên một quyền ở trên mặt hắn hung hăng đánh xuống, nhanh đến mức tất cả mọi người không kịp phản ứng.


Thiệu Thiến sợ tới mức kêu to lên: “Gia Kiệt…”


“Mẹ, cứu…” Giang Gia Kiệt cũng sợ tới mức nhắm mắt lại, lúc một quyền sắp đánh tới mặt hắn đột nhiên dừng lại, nổi lên một trận gió.


“Mặc kệ là ai dám khi dễ bà xã của tôi, tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cho hắn.” Mộ ngốc giơ quả đấm lên người Giang Gia Kiệt khờ dại tức giận nói.


Giang Gia Kiệt bị một quyền này sợ tới mức khóc lên, hắn cho tới bây giờ đều được cưng chiều, có khi nào thì chịu quá loại kinh sợ này.


Giang Triển Bằng cũng bị một màn này dọa sợ, phục hồi tinh thần lại khẩn trương nói: “Gia Kiệt, nhanh xin lỗi với anh rể và chị gái con!”


Thiệu Thiến cũng nói: “

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đáng tiếc không phải anh

Interpol Phần 3

Truyện Cô Là Dân Chơi Hả Full Đọc Online

Gốm Gốm Cháo Cháo

Thứ con gái đã không còn trong trắng lại còn không biết điều