Giữ Lại Đôi Cánh Yêu Thương - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Giữ Lại Đôi Cánh Yêu Thương (xem 4262)

Giữ Lại Đôi Cánh Yêu Thương

ớc về phía này, tôi bất giác nhỏe miệng mỉm cười. Cái điệu bộ tự tin có thừa, hào hoa lịch lãm mê người của hắn, thật là chói mắt quá, làm mấy cô gái trẻ sung sướng đến sắp ngất rồi kìa. Ha..ha…sao tôi lại có cảm giác tự mãn thế này?
Hoàng Bách dừng lại bên cạnh tôi mới nhếch miệng cười một cái, sau đó vòng tay ôm cả người tôi dựa vào trong ngực mình, trừng mắt vào thiếu niên đối diện cảnh cáo mấy giây, liền kéo tôi đi, trước

khi đi còn tốt bụng “an ủi” người ta vài câu như thế này: “Nhóc con à, đừng để dáng vẻ bên ngoài của cô gái này đánh lừa, con trai chúng tôi nhất định sẽ cười cậu đấy.”
Gió từ đâu đó thổi tới, rét quá!
Tôi bị người nào đó ôm trong ngực, thiếu chút nữa thổ huyết chết ngay tại chỗ. Tôi khi nào đã có con trai rồi, hơn nữa lại còn cùng với người này vậy? Tôi đây vẫn còn là bông hoa chưa chủ có được không, người này sao có thể nói dối trắng trợn như thế, tôi với hắn bạn trai bạn gái còn chưa chính thức ấy chứ.
Xe nhanh chóng khởi động rời xa điểm chờ xe bus, để lại đó một thiếu niên vẫn còn ngây ngốc chưa tiêu hóa xong sự việc vừa rồi cùng một đám các cô gái không ngừng xôn xao, tôi còn có thể loáng thoáng nghe được ai đó gào thét vì sự xuất hiện chớp nhoáng của anh chàng bảnh trai đang làm tài xế cho tôi đây. Haiz…các bạn trẻ à, nếu biết được bản chất thật của người này, tôi dám chắc các bạn sẽ không có phản ứng như vậy nữa đâu. Người này ấy, nếu như không phải người có chút liên quan, đừng có mơ hắn thèm liếc mắt tới, cũng đừng mong hắn đáp chuyện với mình, càng đừng nghĩ hắn sẽ trở thành người tốt. Trước đây khi còn đi học, hắn đã từng có biệt danh là tự kỷ, khối băng di động, băng lạnh ngàn năm hay cái gì đó đại loại vậy đấy.
- Chọc ghẹo trai trẻ có phải rất vui hay không?
Cái người này, bộ đang yên lặng đột nhiên lên tiếng thì khoái chí lắm hả, hay là sẽ làm cậu tăng thêm vài thần kiêu ngạo? Còn nói tôi trọc ghẹo trai trẻ, rõ ràng tên nhóc đó xông tới mà, tôi nào có làm cái gì đâu, cậu đây chính là vu khống trắng trợn đấy có biết không hả?
- Em đang giận tôi đã phá hỏng chuyện tốt của em?
- Mới không phải! Tôi cái gì cũng không làm._Tôi quay sang trừng hắn, thấy cái bản mặt đen như đáy nồi của hắn thì tức giận thở phì phì. Nhưng, đột nhiên hiểu ra vấn đề, liền thay đổi nét mặt cười gian mấy tiếng, vươn tay qua đẩy nhẹ vai hắn._Cậu ghen chứ gì? Thấy tôi trẻ trung xinh đẹp nên lo lắng có phải không? Ha..ha…
Mặt hắn càng đen hơn, hung hăng trừng lại tôi khiến tôi cười càng mãnh liệt, dạ dày cơ hồ đã thắt qua thắt lại mấy vòng. Mãi cho đến khi xe dừng lại tôi mới chú ý, muốn hỏi hắn có phải đã đến rồi hay không, lập tức một trận tập kích đánh tới, đánh cho tôi choáng váng không trụ nổi.
Người nào đó hung hăng chà đạp đôi môi đáng thương của tôi, thỉnh thoảng còn cắn tôi một cái như trừng phạt. May mắn kính xe là loại bên ngoài không thể nhìn vào, mà đường phố nơi này không nhiều người qua lại, nếu không tôi thề không xuống xe nửa bước. Cho đến khi hắn rời ra, tôi gần như sắp chết ngạt, vừa ra sức hít thở vừa oán giận trừng hắn, cậu có biết “Thương hoa tiếc ngọc” là cái gì không hả, dịu dàng một chút cũng keo kiệt.
- Em là của tôi, không cho phép để ý đến đàn ông khác!
Bị ôm chặt khiến tôi vừa mới lấy được chút dưỡng khí lại chuẩn bị tắc thở đến nơi. Mà muốn ý kiến với hắn một chút liền bị ánh mắt thâm tình rực lửa của hắn đánh bại, ngoan ngoãn tiếp tục nằm trong lòng hắn.
- Gà mái, thừa nhận tình cảm của mình khó như vậy ư? Trước mặt người khác thừa nhận quan hệ của chúng ta khiến em rất không muốn sao?
Tôi phút chốc bị những lời này của hắn đả kích trầm trọng, trái tim vì giọng điệu buồn bã của hắn nhói lên mấy nhịp. Tôi không muốn thấy hắn như thế! Cái bộ dạng thiếu sức sống này, chẳng hề thích hợp với hắn chút nào, thật là đáng ghét! Hắn nghĩ tôi không muốn sao, tôi ngàn vạn lần đều mong ở trước mặt người khác có thể nắm tay hắn, tuyên bố với cả thế giới người đàn ông này là của tôi, cũng rất muốn nói với hắn nhiều thật nhiều lần tôi yêu hắn, yêu rất nhiều. Nhưng mà, tôi sợ…
Dùng hai tay đẩy lồng ngực ấm áp của Bạch công tử ra, tôi trở lại ngồi ngay ngắn trên ghế lái phụ, nghiêm túc nhìn thẳng về phía trước, cũng không dám nhìn vẻ mặt đau lòng của hắn lúc này. Tôi nghĩ chúng tôi cần nói chuyện rõ ràng trước!
- Chuyện chúng ta, cậu nghiêm túc chứ?
- Nghiêm túc!_Người nào đó trả lời rất nhanh, giống như chẳng buồn suy nghĩ vậy
- Một ngày nào đó, cậu chợt nhận ra tình cảm này vốn không phải là tình yêu, chỉ là chúng ta quá thân thiết khiến cậu ngộ nhận…
Tôi nói đến đây liền bị người nào đó bá đạo ngăn lại, một lần nữa kéo qua bên người hắn, giam vào trong vòng tay chặt chẽ.
- Không có, sẽ không có ngày đó! Tôi hiểu rất rõ tình cảm này là gì, cũng hiểu rất rõ trái tim mình. Tôi yêu em, cả cuộc đời này chỉ yêu duy nhất một người là em. Tình yêu này đã tồn tại hơn mười một năm, em vì sao vẫn nghi ngờ nó? Em là không tìn tưởng vào bản thân, hay không muốn tin tưởng vào tôi?
Tôi tựa trước ngực Hoàng Bách, lắc đầu nguây nguẩy, trước mắt chẳng hiểu sao lại nhòe đi mất rồi. Hơn mười một năm? Người này yêu tôi lâu như vậy, chân thành như vậy, thế mà tôi vẫn còn ngu ngốc lo lắng những chuyện vớ vẩn, tôi có phải rất đáng đánh hay không?
Mặc kệ! Tôi mặc kệ tất cả, mặc kệ dặn dò của Bảo Yến, cũng mặc kệ sau này sẽ thế nào, tôi đều yêu hắn, yêu hắn suốt đời suốt kiếp.
“Bạch công tử, tôi, tôi yêu cậu!” Người nào đó nghe xong lời này của tôi, bỗng ngây ra như tượng gỗ khiến tôi vừa buồn cười vừa đau lòng. Xin lỗi, đến bây giờ tôi mới chịu nói ra câu này, hại cậu hao tổn tâm tư lâu như vậy, thật xin lỗi!
Nhổm người lên, tôi chủ động kéo gần khoảng cách, mặc dù vẫn rất ngại ngùng nhưng cũng mặc kệ, run lẩy bẩy đến gần môi hắn, chậm chạp in môi mình lên, rồi thì…chẳng biết làm gì tiếp theo. Tôi, tôi làm sao biết phải làm gì tiếp theo chứ, người ta là lần đầu yêu đương mà!
Cơ thể Hoàng Bách trấn động thật mạnh, một khắc tiếp theo tôi từ thế chủ động liền bị đàn áp thành bị động, đường lui trước sau đều bị chặn, chỉ có thể ngoan ngoãn phối hợp cùng hắn diễn một màn tình nồng ý mặn.
A…xấu hổ chết mất thôi! Sao tôi có thể làm ra hành động đó cơ chứ? Tôi đúng là bị cái người bên cạnh này mê hoặc làm cho thần hồn điên đảo mất rồi. Lén lút dùng khóe mắt liếc hắn một chút, lại bị hắn phát hiện ra, còn hướng tôi cười một cách hết sức đưa tình, dụ dỗ. Vội vàng cụp mắt xuống, đầu tôi càng cúi càng thấp, mấy ngón tay bị vặn vẹo đã sắp chệch cả khớp ra ngoài, vừa buồn bực vừa ngượng mím chặt môi, cảm giác nóng rực hai bên má “Bùm…” một tiếng lan ra khắp mọi ngóc ngách trên người. Hắn còn cười nhạo tôi, đáng ghét, đáng ghét…Tại sao đường đi đến quán ăn lại dài như thế này, mãi còn chưa đến nơi, tôi phải chịu đựng đến bao giờ đây?
Chính vì thế, bữa sáng tôi không ăn được bao nhiêu mặc dù địa điểm là quán phở bò Huế lâu đời gần trường cấp 3 của chúng tôi. Dĩ nhiên không phải vì phở bò không ngon, mà là vì cái người kia cứ nhìn tôi chằm chằm, từ lúc xảy ra sự việc kia, tôi trở nên rất dễ ngượng ngùng, sao có thể giống trước kia mặc kệ tất cả mà đâm đầu vào ăn được.
Đói qu

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
“chạy Mất Dép” Vì Bạn Gái Hotgirl… 5 Ngày Đánh Răng 1 Lần

Bất chấp cưới nhau và sống hạnh phúc, chúng tôi đã ‘cứu rỗi’ được niềm tin mù quáng của mẹ chồng

Truyện Anh À! Em Sai Rồi! CheeryChip Full

Truyện Chị Quản Lý Dễ Thương Voz Full

Cầm 700 triệu đồng thử lòng con dâu trước khi nhắm mắt xuôi tay, mẹ chồng được một phen kinh ngạc