Giấc Mơ Tình Yêu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Giấc Mơ Tình Yêu (xem 5813)

Giấc Mơ Tình Yêu

! Năm…..! – Vừa đếm, đôi mắt hắn vừa nhìn tôi không rời, đôi môi cao ngạo và quyến rũ của hắn nhếch lên vẻ giễu cợt và thách thức.
Mỗi lần, hắn đếm một câu, trái tim nhỏ bé của tôi lại chậm mất một nhịp. Khi hắn đếm đến con số chín, mặt tôi tái mét, môi tôi run run, mồ hôi lấm tấm trên trán, tôi run rẩy bước lại gần hắn.
Tôi nước mắt rơi đầy mặt, tôi tủi thân khóc như mưa.
Hắn là tên chết tiệt ! Lần nào hắn cũng tìm cách bắt nạt và hành hạ tôi.
Đứng trước mặt hắn, tôi khóc òa lên như một đứa trẻ con.
_Có giỏi thì anh đánh tôi đi ! Hu hu hu ! Đồ độc ác ! Đồ tàn nhẫn ! Đồ xấu xa !
Hắn chưa dơ tay đánh được tôi cái nào, nhưng vì quá sợ hãi thành ra tôi đã khóc lóc ăn vạ và kêu to trước.
Môi hắn co giật, thớ cơ trên mặt hắn hơi run, mắt hắn nheo lại, còn ngực hắn phập phồng. Hắn đang cố nín cười.
Tôi càng khóc càng to, một tay tôi buông thõng, còn một tay không ngừng quẹt nước mắt, miệng không ngừng oán hận mắng hắn.
Hai chị giúp việc và chú quản gia không thể nhịn được cười, nên đã cười thành tiếng. Chị Phương và chị Lê, vừa cười vừa bịt chặt miệng để không phát ra âm thanh cười khúc khích của mình bật ra to quá, họ cười đến run rẩy cả mình, cười đến chảy cả nước mắt. Còn chú quản gia vừa cười vừa lắc đầu.
Thằng bé há hốc mồm nhìn tôi, mắt nó tròn xoe. Nó không dám tưởng tượng là một cô gái 25 tuổi như tôi, lại có thể lớn tiếng khóc như trẻ con và nhát gan đến nỗi chưa đánh đã khóc om xòm như thế.
Thằng bé nhìn tôi bằng ánh mắt coi thường, nó “hừ” lạnh một tiếng, khi đã vượt qua được cơn địa chấn tinh thần do tôi gây ra.
Nhờ tính cách ngây ngô và ngốc nghếch của tôi, không khí căng thẳng và sự tĩnh lặng của căn nhà đã hoàn toàn bị xóa tan. Buổi chiều, Đức Hải lái xe đến đón tôi.
Tôi đang nói chuyện vui vẻ với Đức Tiến và thằng bé, nên đã hoàn toàn quên mất việc mình đang đóng giả làm bạn gái của Đức Hải, cũng quên luôn lịch hẹn chiều nay có buổi phỏng vấn của báo chí và phóng viên truyền hình.
Đến khi Đức Hải xuất hiện trong phòng khách, tôi mới giật mình nhớ đến hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan của mình.
Hôm nay, Đức Hải ăn mặc sành điệu và trang trọng hơn thường ngày. Hắn cũng không cần phải cải trang và cố gắng che dấu đi khuôn mặt minh tinh của mình nữa.
Thấy hắn, mọi người đều thấy chói mắt, và không thể rời mắt khỏi hắn.
Hai chị giúp việc, nhìn hắn bằng con mắt ước ao và sùng bái, mặt hai chị đỏ lên, còn trái tim đập thật nhanh. Hai chị mặc kệ mối quan hệ căng thẳng giữa ba chúng tôi, hai chị nhanh nhẹn chào hỏi hắn, lấy nước cho hắn uống, giống như một khách quý của chủ nhà.
Đức Hải vẫn ung dung và cao ngạo như trước, hắn không quan tâm Đức Tiến và tôi có chào đón hắn không. Hắn tự nhiên khập khiễng bước lại gần chúng tôi, rồi ngồi xuống đối diện với chúng tôi, khuôn mặt hắn được phủ bởi một lớp mặt nạ làm bằng băng, nên không ai đoán được tâm tư của hắn lúc này.
Chị giúp việc có chiếc miệng anh đào tên Lê cẩn thận đặt một lon bia ướp lạnh trước mặt hắn.
_Mời cậu ! – Chị ngượng ngùng lên tiếng.
Đức Hải im lặng không nói gì. Bàn tay thon dài và nam tính của hắn, cầm lấy lon bia, bật nắp, hắn từ tốn uống một ngụm.
Từ lúc xuất hiện, Đức Hải đều không để chúng tôi vào mắt, hắn coi chúng tôi là không khí hay là một người không quen biết.
Đức Tiến là một người trầm tĩnh, tính tình của thằng em trai thế nào, hắn là người hiểu rõ nhất, nên hắn không lên tiếng quở trách, cũng không bắt chuyện trước với Đức Hải.
Uống từng ngụm, từng ngụm một, cuối cùng Đức Hải cũng uống xong lon bia trên tay.
Đặt lon bia rỗng xuống bàn, Đức Hải nhìn thẳng vào hai chúng tôi.
Đôi môi màu đỏ như son của hắn nhếch lên thành một nụ cười nửa miệng, đôi mắt hắn sắc bén đánh giá hai chúng tôi.
_Tôi đã phá hỏng giây phút vui vẻ của hai người đúng không ?
Đức Hải thoải mái ngả người ra sau ghế, tay gác lên thành ghế, mắt nhìn tôi không rời.
_Đã đến lúc chúng ta phải đi rồi.
Mặt tôi phút chốc tái nhợt, tôi kinh hoàng không dám đối diện với đôi mắt sắc của Đức Hải. Tôi có cảm giác, mình sắp sửa tự dâng nạp bản thân cho một con sư tử ăn thịt.
_Chắc chú cũng đã biết chuyện, sáng nay lúc 10 giờ, anh đã đến gặp Trương Hạo Nhiên. – Đức Tiến lạnh nhạt tiếp chuyện với Đức Hải.
_Tôi không quan tâm. – Đức Hải thờ ơ đáp. _ Anh có thể làm những gì mà thích, còn tôi sẽ giữ lấy những gì mà tôi muốn. – Đức Hải cười cợt trả lời Đức Tiến. Hắn đang khiêu khích tính kiên nhẫn của Đức Tiến.
_Trong vòng một tháng, tôi muốn cậu tổ chức họp báo và tuyên bố chia tay với Khánh Băng. – Đức Tiến lạnh lùng nói ra yêu cầu của mình.
_Tại sao tôi phải làm theo mệnh lệnh của anh ? Nếu anh có khả năng, anh cứ việc tổ chức họp báo và tuyên bố, tôi và Khánh Băng chỉ là tình nhân giả. – Đức Hải ngạo mạn cười nhạt. Từ trước đến nay, hắn không hiểu hai cụm từ “nghe lời” và “biết điều” là gì. Hắn là một con ngựa hoang, nên hắn sống hoang dã và ngông cuồng đã thành thói quen.
_Chú muốn thách thức sức chịu đựng của tôi ? – Đức Tiến nghiến răng, mắt hắn rực lửa, còn mặt hắn đã lạnh thêm vài phần.
Đức Hải phiền chán nhìn Đức Tiến, giọng hắn thờ ơ lãnh đạm.
_Tôi không có hứng thú trêu đùa với anh, cũng không muốn tranh giành thứ gì với anh cả. – Đức Hải cười lãnh khốc. _ Khánh Băng là gì của anh, mà anh dám ngăn cấm không cho phép tôi tiếp cận cô ấy. – Đôi mắt mang theo ý cười của hắn chiếu thẳng vào Đức Tiến.
Đức Tiến không đáp, hắn rơi vào trầm tư.
Cho đến tận lúc này, hắn cũng không nói rõ ràng mối quan hệ giữa tôi và hắn là gì. Tuy hắn quan tâm và lo lắng cho tôi, nhưng hắn không nói cho tôi biết hắn có thích và có yêu tôi không ? Tình yêu đôi khi không chỉ cần dùng hành động để chứng minh, mà còn cần một câu tỏ tình để chứng thực là người đó có thật sự yêu mình không.
Ngồi ở bên cạnh Đức Tiến, tâm trạng tôi buồn chán và thất vọng. Tôi luôn mong, hắn cho tôi một đáp án mà tôi đã mong chờ từ lâu. Nhưng hắn vẫn một mực giữ kín tình cảm của hắn ở trong lòng. Một con người thâm trầm khó đoán như hắn, tôi làm sao có thể hiểu hắn đang nghĩ gì ở trong đầu.
Nụ cười trên môi Đức Hải càng lúc càng sâu, giọng nói lãnh đạm và kiêu ngạo của hắn lại vang lên.
_Nếu cô ấy không là gì của anh cả, thì tôi có thể giữ cô ấy cho riêng mình được chứ ?
_Tôi không cho phép ! – Đức Tiến đột ngột cắt đứt câu nói của Đức Hải.
Tôi bàng hoàng ngẩn người nhìn hắn với ánh mắt chờ mong và hy vọng, trong tôi có một cảm giác ngọt ngào và ấm áp.
Hắn không cho phép Đức Hải tiếp cận tôi phải chăng vì hắn yêu tôi ?
_Tại sao ? – Đức Hải nhàn nhạt hỏi, hắn vẫn thờ ơ và lãnh đạm như trước. Hình như đối với hắn, trên đời này không có việc gì là quan trọng cả. Sợ rằng ngay cả ngày mai hắn phải chết, hay ông trời có sập xuống, hắn cũng không quan tâm.
_Chú là một kẻ lăng nhăng đa tình, một người như chú không thể hiểu được thế nào là yêu thật lòng. Cô ấy là một cô gái ngây thơ chất phát, cô ấy làm sao chịu đựng được ngày nào cũng bị fan hâm mộ của chú, cùng bọn phóng viên và báo chí kia bám riết và soi mói.
Câu trả lời của Đức Tiến, nằm ngoài dự đoán và mong chờ của tôi. Hắn không cho phép Đức Hải tiếp cận tôi hóa ra vì hắn không muốn tôi bị thương tổn. Tuy tôi có cảm động, có thấy ấm

Từ khóa: Giấc Mơ Tình Yêu,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Một con vịt xấu xí trong đàn thiên nga

Bé Lại Anh Nói Nè! Anh Iu Em

Lo lắng vì quay lại clip ân ái với người tình trong đêm cuối

Truyện Yêu Không Hối Tiếc

Được thuê đóng giả làm bạn gái của anh xe ôm, nào ngờ vừa đến nhà anh thì tôi tự nguyện làm vợ anh luôn