Đừng bỏ lỡ tình yêu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Đừng bỏ lỡ tình yêu (xem 5138)

Đừng bỏ lỡ tình yêu

ái, con bé lại đã biến thành một cô gái nhỏ bắt đầu biết đi, biết nói, biết cười, tiếp đó bắt đầu biết nhảy nhót, vừa xinh đẹp lại vừa hiểu chuyện!


Cô đã bỏ lỡ chuyện gì? Quá trình con gái cô lớn lên có một đoạn thời gian trong cô chỉ có một khoảng trống không, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra vậy?


“Nặc Nặc, Nặc Nặc của mẹ…” Cô ôm thật chặt lấy con gái, một lần lại một lần gọi tên của con gái.


Trên người của cô ấm áp và mềm mại, Nặc Nặc được mẹ ôm nằm ở trước ngực của mẹ, chỉ cảm thấy như có một dòng nước ấm áp không nhìn thấy được chảy trong thân thể bé nhỏ của mình, cô bé như được bao bọc trong hơi thở ấm áp, cảm thấy vui sướng không nói ra được, không thể hình dung nổi cảm giác an tâm, lòng mẹ mới đặc biệt làm sao?


A! Cô vừa mới nói câu gì nhỉ? Cô nói… đến đây với mẹ nào, cô là mẹ của Nặc Nặc sao?


Cảm giác được mẹ ôm hôn khác hẳn với những dì kia, dì Thanh Thu, dì Tĩnh Tri, dì Lưu Tô cũng đã từng ôm hôn bé, nhưng đều không giống như mẹ. Cũng bởi vì dì xinh đẹp chính là mẹ, cho nên, bé mới có cảm giác khác hẳn với các dì kia sao?


Chương 174: Hồi Phục Trí Nhớ


Cảm giác được mẹ ôm hôn khác hẳn với những dì kia, dì Thanh Thu, dì Tĩnh Tri, dì Lưu Tô cũng đã từng ôm hôn bé, nhưng đều không giống như mẹ. Cũng bởi vì dì xinh đẹp chính là mẹ, cho nên, bé mới có cảm giác khác hẳn với các dì kia sao?


Nặc Nặc cứ cọ cọ gương mặt của mình ở trong ngực của Tư Tư, mặt của cô bé áp sát vào bộ ngực mềm mại của mẹ, giống như khi còn bé, khi mà bé nằm ở trước ngực của mẹ, miệng bú sữa mẹ. Cái ôm ở trong ngực của mẹ lúc này, cùng với cái ôm trong ngực của mẹ được lưu lại trong trí nh, trong nháy mắt đã lập tức chồng lên nhau, hơi thở quanh quẩn ở chóp mũi, giống như… giống như là hương vị cô bé đã từng thấy khi trải qua trong giấc mộng, mà cô bé đã đuổi theo vô số lần. Đột nhiên Nặc Nặc ôm thật chặt cổ của Tư Tư, tựa như mơ hồ, khẽ gọi lên một tiếng…”Mẹ”.


Trong lúc này Thanh Thu đang nửa mê nửa tỉnh, cô chỉ cảm thấy giấc ngủ vô cùng không yên ổn, thế nào mà cô lại nằm mơ như vậy chứ, cô nằm mơ thấy Thẩm Bắc Thành, còn có cả Hách Nhĩ Mạn…


Cũng không biết Hách Nhĩ Mạn tối hôm qua bị đánh, bây giờ đã ra hình dáng gì.


Cả một đêm vất vả, cô mệt đến mức tựa như xương cũng đã rã rời hết cả, giấc ngủ ngắn ngủi này chỉ trong chốc lát, lại càng làm cho cô cảm thấy toàn thân mình cũng như nhũn ra.


Cô nằm ở trên giường lười biếng, không muốn động đậy, mở mắt ra cảm thấy mệt mỏi, cô liền nhắm mắt lại, nhớ lại chuyện xảy ra đêm qua.


Chưa bao giờ có anh bạo phát nổi cơn giận dữ lớn đến như vậy, mà nguyên nhân lại là vì cô, ngay cả lần trước khi cô nhờ luật sư mang bản thỏa thuận ly hôn tới đưa tận tay của anh, anh cũng không nóng giận đến như thế.


Anh vẫn luôn kiêu ngạo như vậy, quyết duy trì tự ái của mình, không chút do dự ký tên luôn trên bản thỏa thuận ly hôn đó.


Bất kể cô như thế nào, bất kể cô làm cái gì, bất kể cô phản kích hoặc là khiêu khích như thế nào đi nữa, anh cũng từng có những lúc cực kỳ tức giận, nhưng một lát sau, tác phong của anh lại nhanh nhẹn như cũ.


Cô không nghĩ ra, tại sao tối ngày hôm qua anh lại bị mất khống chế như vậy, thậm chí còn ra tay đánh người.


Sau khi cô đưa Hách Nhĩ Mạn đi vào trong phòng, nhìn thấy những vết thương kinh người trên mặt của anh cũng cảm thấy thương cảm, có thể thấy được rằng, Thẩm Bắc Thành đã ra tay hung ác đến cỡ nào.


Thanh Thu khe khẽ thở dài một hơi, không biết tại sao, sau khi chứng kiến thấy Hách Nhĩ Mạn bị thương, trong lòng cô có sự áy náy, có sự khổ sở, nhưng lại thật giống như…


Cũng không thấy có cảm giác quá đau lòng…


Hách Nhĩ Mạn vẫn còn quá trẻ, tuổi còn rất trẻ, giống như là một đứa trẻ không hiểu chuyện cứ dính chặt lấy người lớn vậy. Giữa lúc này, Thanh Thu chợt cảm thấy, nếu như quả thật cô kết hôn với Hách Nhĩ Mạn, liệu có phải về sau cô sẽ phải chăm sóc anh giống như một người mẹ hay không?


Thanh Thu không khỏi nhẹ nhàng lắc đầu, lôi kéo chiếc chăn mỏng, dự định nằm thêm một lát nữa, chợt nghe thấy ngoài cửa có tiếng người huyên náo vang lên. Cô lập tức ngồi dậy chưa kịp thay quần áo ngủ, đã có người tới gõ cửa phòng của cô.


Chương 175: Bỏ Trốn


Lời nói đã lên tới cổ họng, thật sự anh có rất nhiều, rất nhiều điều muốn nói, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, ngược lại, anh lại không sao thốt ra nổi một chữ.


Anh nhìn thẳng về phía trước, con đường chạy tít tắp dường như không có tận cùng. Trong ánh nắng ấm áp của buổi sáng tháng tư, những dãy núi lớn ở hai bên cửa sổ xe lướt qua nhanh chóng, chỉ còn thấy màu xanh biếc ánh lên lấp lánh, tựa như dòng nước chảy đang chảy về xuôi.


Ta nhìn thấy cảnh núi non xanh ngắt kia ngập tràn vẻ quyến rũ, nhưng ngược lại, núi xanh nhìn thấy ta chấp nhận như thế không? i


Anh siết chặt điện thoại di động trong tay, dần dần lòng bàn tay anh đã rịn ra một lớp mồ hôi, tiếng hít thở nhè nhẹ của cô vong vào trong tai của anh.


Ánh mặt trời giống như là những hạt vàng lấp lánh, xuyên qua cửa sổ xe rắc lên trên gương mặt của anh, giọng nói trầm trầm của anh ngập tràn sự dịu dàng, vang lên ở trong buồng xe: “Thanh Thu, em có biết không, anh yêu em…”


Thanh Thu chỉ cảm thấy hơi thở của mình lập tức như ngừng lại, sau giây phút giật mình kinh ngạc ngắn ngủi, cô chợt nhấn phím kết thúc cuộc gọi thật nhanh.


Ngực cô phập phồng lên xuống không ngừng, nhịp thở tựa như bị lạc nhịp, cổ họng chợt thấy khô rang nóng rực. Thanh Thu chậm rãi ngồi xuống ở trên ghế, khóe môi lại hơi nhếch lên lộ ra một ý cười nhàn nhạt mang vẻ châm biếm.


Mặc dù miệng cô đang mỉm cười, nhưng trong con ngươi lại ẩn chứa sự đau đớn sâu sắc.


Đã quá muộn rồi, tất cả những điều này giờ đây đã trở nên quá muộn màng.


Cô không biết những cô gái khác khi gặp phải những chuyện như thế này thì sẽ có phản ứng như thế nào, cô chỉ biết hiện tại, bản thân cô không sao chấp nhận nổi.


Đáy lòng của cô có một vết thương quá lớn, cho dù vết thương đã khép miệng lại, nhưng ở bên dưới vết sẹo kia lại đang cất giấu sự đau đớn khôn nguôi, cô không làm sao quên được.


Ngày trước, khi cô được gả cho anh, trong lòng anh oán hận cô đã chiếm đoạt anh mất vị trí của Kiều Mộc Miên, mối tình đầu của anh. Rốt cuộc sau khi anh cắt đứt chuyện tình cảm với Kiều Mộc Miên, bọn họ bắt đầu có sự gần gũi về da thịt, nhưng đột nhiên, giữa đường lại mọc ra một Lạc Tương, người bạn thanh mai trúc mã từ thủa nhỏ của anh.


Mọi người ai cũng nói cô khó mà giữ được vị trí thiếu phu nhân của nhà họ Thẩm, ai ai cũng nói, anh và Lạc Tương là đôi thanh mai trúc mã do ông trời tác hợp, lúc đó nào có ai quan tâm đến cảm nhận của cô dù chỉ là một chút, có ai hiểu được ở bên trong lòng của cô đang phải chịu biết bao gian nan khó chịu?


Cô bị Lạc Tương đẩy ngã xuống dưới lầu, làm cô bị mất đứa con, lúc đầu anh hoảng sợ đến ngẩn người ra, nhưng sau đó anh lại giải vây giúp cho

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Theo chân chồng đi khám dạ dày ở nhà nghỉ, người vợ trẻ có màn trả đũa vô cùng cá tính

“Mặc xác mẹ con nó, lang thang ngoài đường cho xe đâm chết đi”

Xem tử vi ngày 14/03/2017 Thứ Ba ngày của 12 cung hoàng đạo

Oan Gia Dễ Dàng Hóa Giải

Ôsin nổi loạn