Dư vị trà chiều - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polly po-cket

Dư vị trà chiều (xem 1219)

Dư vị trà chiều

ải đáp:


“Sai!”


“…” Mọi người há hốc mồm.


Tiểu Tuyền nhắm mắt lại, cười vẻ thong dong: “Thứ nhất, những bình luận nhận xét của anh ấy về album mới đều đã được in trên những tư liệu tuyên truyền cho công ty âm nhạc rồi, nhà báo phóng viên nào cũng có thể dễ dàng có được nó. Thế nên, câu hỏi này không có giá trị lớn nào cả!”.


Phải rồi!


Mọi người gật đầu.


“Thứ hai, scandal này, yêu đơn phương này, xu hướng tình dục này, tiêu chuẩn bạn gái này… tất cả đều là những câu hỏi cực kỳ hay. Nhưng…” Tiểu Tuyền nhìn họ cười. “Anh ta có trả lời mình không?”


Mọi người đưa mắt nhìn nhau.


Tiểu Tuyền lắc đầu: “Hạ Dạ Huân là phái đối kháng nổi tiếng, tất nhiên anh ta sẽ không để ý đến tôi, nên tôi hỏi những vấn đề đó thì căn bản là chỉ tự làm khó mình thôi. Và chỉ với một câu trả lời không liên quan đến vấn đề chính của anh ta thôi là có thể đánh bại tôi rồi!”.


Có lý!


“Thế nhưng, nếu tôi hỏi một vấn đề khiến anh ta không ngờ tới, nhất thời anh ta sẽ không đoán ra dụng ý của tôi, trong lúc mơ hồ sẽ ngoan ngoãn nhảy vào hố bẫy mà tôi đã thiết kế sẵn…”


“Bẫy á?” Mọi người kinh ngạc kêu lên.


Tiểu Tuyền cười lạnh lùng:


“Đúng, hố bẫy. Lúc mở họp báo mà ngủ gục ấy, từ đó có thể viết ra rất nhiều phiên bản! Chẳng hạn như, anh ta không tôn trọng phóng viên, trong mắt anh ta chẳng coi ai ra gì, tự cho mình là giỏi giang; hoặc như, sức khỏe anh ta giảm sút, không có tinh thần làm việc, có phải là liên quan đến chuyện Thanh Thủy Lăng sáng sớm hôm kia mới về đến nhà hay không; hay là, anh ta bất mãn với công ty, cho rằng việc chế tác album mới có vấn đề, chất lượng không cao, cho nên mới tức giận ngủ gục để biểu thị sự phản kháng của mình…”


Mọi người đã nghe đến đờ người ra, cảm thấy từng đợt lạnh buốt trong tim. Thì ra, chỉ là một vấn đề về giấc ngủ nhỏ xíu thôi, cũng có thể có nhiều hàm nghĩa “kinh khủng” đến như vậy…


Lý Huệ rụt rè giơ tay: “Vậy… sao cậu không viết như thế?”.


Tiểu Tuyền nhướn mày, trừng mắt với cô nàng:


“Ngốc! Tiểu Tuyền đây chẳng lẽ chỉ định dạo chơi một ngày trong làng giải trí này ư? Thả dây dài để câu cá to, xây dựng tốt mối quan hệ với Hạ Dạ Huân, mới có thể moi móc thêm nhiều sự tình bí ẩn chứ! Cho nên tôi mới tha cho anh ta lần này, chỉ mời chuyên gia về Tâm lý học và chuyên gia Mệnh lý phân tích xem người ngủ gục ở nơi công cộng có đặc trưng tâm lý, đặc điểm tính cách thế nào, hình mẫu người tình trong mộng, xu hướng phát triển sự nghiệp v.v… Rồi sau đó kết hợp với những sự việc, những từng trải, scandal trước kia của Hạ Dạ Huân để làm một bảng tổng hợp suy luận, chắc chắn sẽ là một tiêu đề “hot” nhất, thu hút quan tâm của vô số độc giả!”


“Woa!” Mọi người kinh ngạc kêu lên. “Có thể phân tích ra nhiều đến thế ư?”


Tiểu Tuyền cười rất thoải mái:


“Chỉ cần đưa tiền thì xuất bản một quyển sách cũng được nữa là…”


Ánh dương màu vàng cam xuyên qua khung cửa sổ lớn chạm đất để chiếu vào bên trong.


Bóng Tiểu Tuyền trên chiếc salon da bò càng trở nên vĩ đại hơn trong mắt mọi người, cô giống như một vầng hào quang chói lọi, phát ra ánh sáng huy hoàng quý giá vô cùng.


“Tiểu Tuyền, sếp gọi cậu kìa!”


Có người đang đứng ở cửa gọi.


Tiểu Tuyền mỉm cười đứng dậy, rời khỏi đám người đang đờ đẫn ngờ nghệch, lòng thầm nghĩ, mình thật là không thành thật, quên bẵng mất chưa nói với bọn họ, thực ra cô hỏi Hạ Dạ Huân câu đó, nguyên nhân chủ yếu là muốn chứng minh…


Anh ta thực sự đang ngủ gục!


Trực giác của Ngọn Lửa Tiểu Ma Nữ tuyệt đối không thể có sai sót được!


* * *


Trong văn phòng vô cùng tráng lệ.


Những món đồ cổ và bức họa giá cả trên trời đã trang điểm cho Tập đoàn Quất Tử một thanh thế phi phàm, một chiếc bàn rộng có hình dáng đơn giản màu cam do một nhà thiết kế lừng lẫy ở Ý đích thân chế tạo được đặt gần cửa sổ, tất cả ánh nắng đều tập trung trên người cô gái trẻ vận bộ kỳ bào kiểu Trung Hoa màu đen đang ngồi phía trước bàn làm việc.


Tiểu Tuyền nhìn người phụ nữ ngồi ngược ánh sáng ấy một cách vô cùng ngưỡng mộ, đó là sếp của cô…


Người sáng lập tuần san Quất Tử – Chung Vô Nhan!


Chung Vô Nhan là một truyền kỳ!


Cô ta xuất thân bần hàn, nghe nói còn chưa học hết tiểu học, năm chín tuổi cha mẹ đều mất cả, sinh sống nhờ nghề thu nhặt bao thuốc lá trên đường phố, về sau dành dụm được ít tiền liền kinh doanh quán bar, từ đó luôn gặt hái được thành công. Mười năm về trước, Chung Vô Nhan quyết định tiến quân vào ngành giải trí. Cô sáng lập nên tuần san Quất Tử, gia nhập đoàn quân paparazzi vô cùng thành công tại nước ngoài, to gan lớn mật vạch ra những bí mật của thế giới giải trí, vô số scandal bí mật xấu xa về giới chính trị một cách dữ dội, nhanh chóng hấp dẫn sự chú ý của mọi người, danh tiếng của tuần san Quất Tửbùng nổ và thành công vang dội!


Hiện nay, Tập đoàn Quất Tử đã ngồi vững vàng ở vị trí đầu bảng của báo và tạp chí về thể loại lá cải, trở thành mục tiêu chủ yếu để cánh nhà báo khác thi đua và tranh đấu hòng đoạt lại ngôi vị đó.


Chung Vô Nhan ngẩng lên, gương mặt trắng ngần thanh tú có một vết sẹo nhạt màu, giống như vết dao cắt, nhưng lại không thể nhìn thấy rõ lắm. Cô nhìn Tiểu Tuyền vừa bước vào một cái, nói ngắn gọn:


“Ngồi.”


Tiểu Tuyền ngồi xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm vào vết sẹo trên mặt cô ta như mê muội, vết sẹo bí ẩn nhưng đẹp đẽ, chắc chắn ẩn dưới đó là một câu chuyện vô cùng rung động lòng người đây mà.


A, không đúng, cô nhớ hình như mình đã từng nhìn qua vết thương do dao gây ra kiểu như vậy, là ai nhỉ? Tóm lại là ai đây? Cô túm lấy tóc mình, khổ sở suy nghĩ.


Chung Vô Nhan đặt cây bút trong tay xuống, dựa lưng vào chiếc ghế bằng gỗ đàn hương màu tím, quan sát cô:


“Cô rất thích hợp để làm phóng viên giải trí!”


Tiểu Tuyền mắt sáng rỡ: “Cám ơn sếp đã khen ngợi!”.


“Cô nhìn chằm chằm vào vết thương trên mặt tôi, muốn khám phá xem quá khứ của tôi chứ gì. Cô có một hứng thú thiên bẩm không thể khống chế được đối với tất cả những bí mật và ẩn tình, mỗi lần vạch ra một lớp mặt nạ ngụy trang của người khác, cô luôn có được một khoái cảm như thể tìm ra châu báu vậy.”


Tiểu Tuyền cười khan:


“Hà hà, lòng hiếu kỳ của tôi mạnh hơn người khác một chút. Nhưng đừng nói như thể tôi quá ác độc như thế chứ!”


Chung Vô Nhan hơi mỉm cười: “Cô chẳng ác độc chút nào cả”.


Tiểu Tuyền thở phào.


Thân người Chung Vô Nhan hơi nghiêng về phía trước, nhìn trừng trừng vào đôi mắt Tiểu Tuyền:


“Cô phải – ác – độc hơn! Nhẫn tâm hơn! Trơ trẽn hơn! Lạnh lùng hơn!”


Tiểu Tuyền hụt hơi, ho sặc sụa một lúc.


“Tuyệt đối không được từ bi mềm yếu!” Chung Vô Nhan ném tờ tuần san Quất Tử có hình bìa Hạ Dạ Huân đến. “Bài viết này khẩu khí quá mềm mỏng, độ châm chích không đủ. Rõ ràng cô có rất nhiều lựa chọn có thể làm chấn động độc giả mạnh hơn, dẫn đến một làn sóng bão táp mới trong làng tin tức giải trí. Nhưng, cô lại nhẹ nhàng thả cho nó trôi qua!”

Từ khóa: Dư vị trà chiều,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Choáng khi thấy vợ ngoan cởi váy trong đêm tân hôn

Tôi đã đuổi vợ ra khỏi nhà sau khi thấy cô ấy làm chuyện tày đình này với mẹ tôi

Chồng đòi ly hôn vì anh đã có người khác, vợ đồng ý nhưng bắt chồng cùng mình ăn bữa cơm cuối và cái kết là…

Truyện Nếu Không Phải Là Anh Full

Đừng bỏ lỡ tình yêu