_ Nhưng là do cậu ngụy tạo nên!_ Salasa tiếp lời Neyuli!
Neyuli trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn Salasa, không thốt lên lời.
_ Đúng không?_ Salasa tiếp_ Cậu đã hứa với Candy cái gì vậy?_ Salasa tiến lại gần Neyuli, đưa môi kề sát bên tai, thì thầm_ Hứa sẽ giúp Candy ngụy tạo bằng chứng để giả vờ mất trí nhớ?! Trò chơi này kết thúc ở đây được rồi đó, Yuli thân mến ạ!!
Neyuli bước giật lùi, mặt tái mét! Cô đã để lộ sơ hở hay sao?!!
Dường như hiểu được suy nghĩ của Neyuli, Salasa lắc đầu, miệng mỉm cười dịu ngọt:
_ Cậu giả vờ hoàn hảo vô cùng, khiến tớ có phần kinh ngạc, rốt cuộc là đã học diễn xuất ở đâu vậy?_ Salasa chớp chớp mắt, nửa đùa nửa thật.
Neyuli có chút run rẩy. Nếu không phải là cô thì vì sao Salasa và Hanachi lại biết chuyện được cơ chứ?!
_ Chỉ có điều, người để lộ sơ hở lại chính là người chẳng ai ngờ đến._ Salasa tặc lưỡi, ra vẻ tiếc nuối_ Candy tuy đóng kịch cũng không tồi chút nào, nhưng đáng tiếc là, có người hiểu Candy đến mức hơn cả chính Candy, thế nên, bị phát hiện mà Candy không hề hay biết… Cậu có biết đó là ai không?!_ Salasa nhướn nhướn mày.
Neyuli vẫn chưa hoàn toàn tỉnh trí, lắc đầu. Nếu Salasa đã đắc chí như vậy, chắc chắn cô sẽ chẳng còn đường thoái lui nữa rồi. Thế nên, sớm muộn gì cũng phải thú nhận, kéo dài cũng chẳng được gì.
_ Là Katsuki!_ Hanachi tiếp lời_ Candy muốn người đó không bị tổn thương, đúng không? Nhưng không ngờ, cô ấy lại đang làm cái việc khiến Katsuki phải gánh chịu nỗi đau thêm 1 lần nữa.
_ Nếu… nếu các cậu đã biết tất cả… thì… tớ sẽ nói rõ mọi chuyện. Nhưng …_ Neyuli ngập ngừng, tuy rằng bản thân đành buông xuôi, nhưng vẫn cố gắng cứu vãn chút ít_ các cậu phải giữ im lặng. Bởi vì tớ đã hứa với Candy…
_ Cái này không thể do bọn tớ quyết định!_ Hanachi lắc đầu_ mọi chuyện đã đi quá xa rồi! Candy cần được hạnh phúc!
_ Candy đã lựa chọn rồi!!! Cậu không hiểu sao?!_ Neyuli cắn nhẹ môi_ Tớ không vui vẻ gì khi lừa các cậu đâu! Chỉ có điều, đã hứa với Candy, tuyệt nhiên không thể nuốt lời! Candy đã quyết định như vậy rồi, tớ và các cậu còn có thể làm gì nữa?!
_ Chuyện này không thể để yên như vậy được! _ Salasa không đồng tình.
_ Không thể để yên thì cậu muốn làm gì nữa? Candy đã rất khổ sở rồi! Cậu không thấy hay sao?! Để lựa chọn như vậy, cậu có biết Candy đã đau khổ thế nào không?! Tớ xin cậu đấy! Salasa à!_ Neyuli úp mặt vào 2 lòng bàn tay, dường như đang cố nén nỗi đau!_ Candy đã bình tâm trở lại, cậu đừng phá hoại nữa!!!
_ Tớ không hề phá hoại!!!_ Salasa gắt lên_ Candy cần hạnh phúc bên người cô ấy yêu thật sự!!! Hạnh phúc mà cô ấy đang tạo dựng, chỉ là giả dối mà thôi!!!
_ Cậu thôi đi!!!_ Hanachi lạnh lùng nói.
_ Ý cậu là sao?_ Salasa ngay lập tức liếc mắt nhìn Hanachi.
_ Dù sao Candy cũng đã quyết định rồi…_ Hanachi từ tốn nói_ chúng ta nên tôn trọng quyết định của Candy!
_ các cậu đừng ảo tưởng nữa!!! Candy đâu hạnh phúc??!! Tình yêu của Candy, các cậu nghĩ có thể dễ dàng từ bỏ vậy hay sao?!!
_ Không dễ dàng từ bỏ chút nào…thế nên, đừng khiến Candy dao động nữa.._ Neyuli lắc lắc đầu, 2 tay nắm chặt cánh tay Salasa, giọng khẩn khoản_ Hanachi cũng đã nói rồi. Cậu đừng cố chấp như vậy nữa, có được không?!!
_ Không thể được!!_ Salasa giật phắt tay ra, khiến Neyuli loạng choạng sắp ngã. Nhưng may mắn Hanachi đã kịp thời đỡ Yuli lại.
_ Không sao chứ?!_ Hanachi nhìn Neyuli, hỏi. Neyuli lắc đầu, ra hiệu không sao.
Hanachi nhíu mày, thái độ không hài lòng quay lại nhìn Salasa:
_ cậu cố chấp như vậy để làm gì? Chuyện này có liên quan gì đến cậu?!
_ Candy là bạn tớ!!! Tớ không thể để Candy như vậy được!!!
_ Salasa à, phải chăng…_ Hanachi ậm ừ 1 chút rồi tiếp_ cậu vẫn còn bị ám ảnh vì chuyện cũ?
_ Cậu…_ Salasa mím chặt môi, có chút kinh hoàng khi nghe Hanachi nói thế! Nhưng cô tuyệt đối không muốn thừa nhận!!!
_ Nếu là thế, thì tớ mong cậu hãy suy nghĩ lại đi! Cậu là cậu, Candy là Candy! Đừng áp đặt suy nghĩ của cậu lên cô ấy!!
_ Cậu im lặng đi! Chỉ cần trả lời cho tớ 1 câu mà thôi: Cậu định thế nào?!!_ Salasa gằn giọng.
_ Xin lỗi, tớ muốn đứng ngoài cuộc!
_ Hiểu rồi!_ Salasa hất hàm, quay đi_ nếu đã vậy, những gì tớ chuẩn bị làm, nhất quyết sẽ không thay đổi đâu!_ Salasa cảnh báo 1 câu rồi bước đi 1 cách dứt khoát.
_ Hanachi à… bây giờ phải làm thế nào đây?_ Neyuli tỏ ra vô cùng lo lắng.
_ Đứng ngoài cuộc thôi. Chuyện đến nước này, tớ và cậu không nên nhúng tay vào nữa. Đi thăm Candy thôi.
_ Candy!!!! Cậu làm sao thế này??!!! Tỉnh lại đi!!!_ Neyuli hoảng hốt chạy vào khi thấy Candy nằm bất động trên sàn nhà lạnh lẽo!!
_ Candy??!_ Hanachi nhíu mày, vội vàng đỡ Candy lên giường, quay đầu lại nhìn Neyuli đang tái xanh, nói 1 cách gấp gáp_ Gọi bác sĩ đến đây ngay!!!!
_ Tớ… tớ biết rồi!!_ Yuli vẫn chưa hoàn hồn, miệng lắp bắp đôi ba chữ rồi mau chóng chạy đi gọi bác sĩ.
——————————————————-
Sân bay Tokyo.
8h30 sáng.
_ Tôi không ngờ cô lại đến tiễn tôi thật!_ Kid nói với vẻ hơi bất ngờ.
_ Tôi đã bảo là tôi sẽ cố gắng sắp xếp thời gian để tiễn anh đi rồi mà!_ Salasa mỉm cười.
_ Rất cám ơn cô!_ Kid gật đầu.
_ Bạn thân của anh không đến sao?_ khóe môi cô khẽ cong lên, có chút giễu cợt.
_ Ken?_ Kid hỏi lại để chắc chắn, rồi đáp lại_ Hắn còn việc chưa xong, không thể đến được._ anh thở dài ngao ngán._ dù sao thì ai cũng có việc của người đó, vả lại con trai tạm biệt nhau cũng không có gì làm mùi mẫn cho cam, không cần thiết phải đưa tiễn.Đúng không?_ Kid nửa đùa nửa thật.
_ Ừ! Anh nói cũng phải!_ Salasa gật gù_ vậy tôi tiễn anh đi thế này, phải chăng là có gì đó mùi mẫn?_ Salasa chớp chớp mắt, tuy trông giảo hoạt nhưng vẫn rất đáng yêu.
_ E hèm!_ Kid vờ ho 1 cái, thốt ra 1 câu đùa không ác ý_ cô đúng là chẳng khác nào hồ ly tinh đã tu luyện ngàn năm! Có thể nói mà không biết ngượng như thế, tôi thật sự lấy làm bái phục!!!_ Kid chắp tay, tỏ vẻ cung kính.
_ Ôi! Anh quá khen rồi! Thật là vinh hạnh quá!_ Salasa cũng hùa theo, xua xua tay ý bảo không cần đa lễ, cố gắng biểu cảm 1 cách thái quá.
_ Thôi, cũng đến giờ tôi phải đi rồi!_ Kid khẽ cười, nhìn đồng hồ, rồi nói tiếp_ tạm biệt cô nhé! Tôi rất vui vì được quen biết cô đó!_ Kid đưa tay ra, có ý muốn bắt tay 1 cái.
Salasa nhún vai, đưa tay ra để Kid không cảm thấy khó xử. Kid mỉm cười, trong nụ cười có nét buồn vời vợi, rồi kéo vali đi.
_ Khoan đã!_ Salasa gọi giật lại_ anh sẽ không quay về Nhật nữa sao?
Kid quay đầu lại, nhìn cô với ánh mắt khó hiểu, rồi đáp:
_ Sẽ quay về khi tôi cảm thấy mìn