cả hai đều hẹn 3giờ…ack…
một là đi coi cá heo, chưa coi bao giờ, nghe nhiều người quảng cáo là hay lắm.
còn 1 là đi Zen chơi game…
đành rằng tôi định gặp cả hai,
nhưng đúng lúc thế này thì sao đây…
gặp Long trước trả tiền, sẵn mua quà cho Lãm ở Zen plaza thì tiện,
dù ở đó hình như giá hơi cao , hic hic…
nhưng vé xem cá heo 3 giờ mà tới trễ,
thì còn gì để coi nữa…
hay rủ Long đi sớm hơn nhỉ?
mà giờ đã gần 2h30 rồi, sao mà đi sớm được…
nghĩ tới nghĩ lui, tôi vẫn chưa thể quyết định,
thì Lo Lo đã gọi vào máy tôi…
“sao vậy? đi hay ko phải trả lời để còn qua đón chứ!”
“tớ…cũng chưa biết…tại vì…”
“mau đi ko thôi trời mưa là khỏi đi đó.”
“mưa?”
tôi vẫn giữ điện thoại và bước tới cửa sổ,
thò đầu ra nhìn lên bầu trời,
gần 3h chiều thôi mà mặt trời đã bị mây che u u,
có vẻ trong vòng 1 tiếng nữa nó sẽ mưa cho coi…
whew…
ơ…ai kia…
dưới nhà tôi, à ko, cách nhà tôi 2 căn,
tôi nhận ra Đu Đu trên chiếc xe đạp của cậu ấy…
đang tần ngần do dự gì đó,
cậu ấy tìm tôi ?
hay chỉ là chạy ngang thôi…?
CHƯƠNG 68:
sự xuất hiện của Đu Đu làm tôi quên rằng mình đang nói điện thoại với Long.
tôi cứ nhìn xuống chỗ cậu ấy, quan sát…
sao ko vào?
“này, alo, còn đó ko??”
“ah…còn…mưa thì…khỏi đi vậy”
“chưa mưa mà….hay là…hẹn với ai khác?”
“ko…”
tôi ko chú tâm vào cuộc nói chuyện được nữa,
vì Đu Đu có vẻ đang định đạp xe đi,…
“tớ ko đi đâu, nói sau vậy, bye nhé”
và tôi cúp máy. chạy ù xuống lầu nhanh còn hơn cả super man.
Đu Đu đã nhấn bàn đạp…
“KHOAN!! ĐU ĐU!!huk hu…k…”
cậu ấy quay lại nhìn thấy tôi thì ngạc nhiên và lúng túng,
tôi thở hì hộc chạy tới…
“cậu…cậu…đi…đâu…đâu…đó…�� ���
tôi định hỏi Đu Đu có phải sang tìm tôi ko,
sao ko vào gọi tôi? sao đứng ngoài này?
dạo này cậu ấy sao rồi? đi làm thế nào?
nhiều câu hỏi lắm…
thế mà khi đã tới sát bên cậu thì tôi lại thấy khó khăn để mở lời.
vì…tôi đang giận cậu ấy mà.
T_T ko hiểu sao lại chạy xuống đây kêu Đu Đu lại!
“sao tự nhiên bị cà lăm vậy?”
“T_T”
“tớ…về nhà tớ chứ đi đâu.”
“nhà cậu…đi hướng bên kia mừ”
“thì hôm nay…thích đi ngả này ko được hả?”
“nói xạo, tớ từ trên cửa sổ thấy cậu đứng đây từ nãy giờ.”
Đu Đu ngó lên trên tầng 1 chỗ cửa sổ phòng tôi,
còn đang mở toang…và nhận ra mình đã bị…bắt quả tang
cậu ấy tỏ ra quê quê và vò đầu…
“tớ…có trái…trái…ổi…xá…xá…lị”
“hehe, tới cậu cà lăm nhé!^-^”
“>_< wánh chít giờ!”
“mà…ổi xá lị hả? đâu đâu?”
thế là trò giận hờn của tôi tan biến chỉ vì 1 trái ổi xá lị,
tôi thích ăn nhất là loại quả này,
hồi bé cứ cần tôi giúp cái gì là cậu ấy lại lấy mấy quả ổi ra dụ khị tôi…
“có mà sao ko vô đưa tớ, suy nghĩ suốt cả buổi!”
“…ai biết cậu có còn thích ổi xá lị hay thích thứ khác cao sang hơn rồi.”
“huh?mum…mum…thứ gì cao sang…mam…mam…”
tôi vừa cạp trái ổi vừa hỏi, Đu Đu chỉ ngồi trên xe nhìn tôi ăn,
mỉm cười…hiền lành…tự nhiên tôi thấy hết mệt mỏi…
ko biết vì trái ổi hay vì Đu Đu nữa.
“thôi vào nhà đi, con gái đứng ngòai đường mà ăn xấu quá.”
“uhm…mam…ko sao…gần hết rồi…^^”
“vậy tớ về đây, chút còn phải đi làm…”
“ủa, sớm vậy, cậu làm buổi tối mừh…”
“tớ ko làm ở đó nữa, tớ chuyển qua tiệm ăn nhanh rồi.”
“oh, ở đâu vậy??”
“cậu hỏi làm gì, lại nhiều chuyện.”
Đu Đu thế đấy, lúc nào cũng gạt tôi đi,
hễ dính tới chuyện làm vịêc của cậu là hình như chẳng muốn cho tôi biết gì.
nhưng tôi có cách rồi, hehe…
vì thế, khi Đu Đu vừa đi được 1 lúc,
tôi vào nhà, thay đồ, nhắn tin nhắn cho cả Lo Lo và La La,
rằng tôi ko thể đi với họ chiều nay…
sorry 2L…, tôi sẽ trả tiền cho Long và tặng quà cho Lãm sao vậy.
tôi nhớ Đu Đu quá. T_T
…
thập thò lấp ló chỗ ngã ba, sau tiệm sửa xe chú Quý,
tôi cũng rình được lúc Đu Đu đạp xe đi làm…
cậu ấy mặc bộ đồng phục màu đỏ trắng,
trông dễ thương ghê
tôi chạy chậm phía sau cách Đu Đu khoảng 7-8 mét,
để cậu ấy ko nhận ra là bị theo dõi…
nhưng ko hiểu sao Đu Đu thắng lại đột ngột,
rồi quay phắt lại…đạp tới chỗ tôi.
bại lộ rồi. T_T
“Xu khờ, sao bám theo tớ??”
ack, lại là chữ “bám theo” đáng ghét…mà sao tôi phải bám theo nhỉ,
trời ơi, ngu quá…đúng là ko hiểu nổi…
tôi chẳng còn cách nào để phản ứng ngoài việc làm mặt quê,
quay đầu xe định bỏ về…
“khoan, xe mới hả?”
“uhm…tớ ko thèm BÁM THEO cậu, tớ đi vòng vòng thử xe thôi, biết ko?”
“đi vòng vòng con khỉ, tớ ngửi được mùi cậu từ nãy rồi.”
“hả?? mùi gì??”
“mùi…ổi xá lị. ”
argh…vô duyên…
tôi đập vào vai Đu Đu vài phát cho bõ ghét, làm cậu ấy nhăn mặt kêu đau,
và tôi cũng thôi ko đánh nữa…
“muốn biết chỗ tớ làm chứ gì?”
“T_T”
“vậy thì đi.”
oh, cậu chịu cho tớ theo à?? hihi…
mặc dù vui trong lòng nhưng tôi cố kiềm chế ko để lộ ra mặt,
thế thì xấu hổ lắm…
…
tiệm ăn nhanh tên JOLEEBEE nằm ở trong siêu thị,
cách trạm xe búyt nhà tôi cũng hơi xa…
nhưng nó đàng hòang hơn cái vũ trường kia nhiều.
Đu Đu dắt tôi vào tiệm, bảo tôi ngồi 1 chỗ ăn bò burger,
còn cậu ấy vào việc của mình…
“cậu ăn xong thì về đi nhé.”
“biết rồi. cậu khỏi cần lo.”
món bò burger tôi ăn bỗng ngon lạ,
có lẽ do tâm trạng vui vẻ…
tôi cứ ngồi nhìn Đu Đu đang phục vụ khách…lau nhà, rồi lau bàn…
cậu ấy làm thạo lắm, hình như quen rồi.
“bạn gái hả, Đường?”
1 chị nọ nháy mắt hỏi Đu Đu, nhìn tôi đang vừa ăn vừa nhăn răng cười,
chắc trông giống nàng hề tinh tinh…
Đu Đu lắc đầu, cái lắc đầu dập tắt nụ cười tươi tắn trên môi tôi…
“ko, bạn trong xóm.”
ơ hay, bạn trong xóm…
đó là cái cụm từ nghe lạ hoắc với tôi.
CHƯƠNG 69:
ko phải bạn gái thì thôi, còn ko được là bạn thân,
đừng nói là người bạn rất thân…
miếng bò trở nên dở ẹc. +_+
“trông xinh xắn đáng yêu thế, bạn trong xóm thì thành bạn gái dễ mà.”
“ko dám, em ko có thời gian theo đuổi bạn gái, chị ơi”
Đu Đu cười xòa đáp lời, rồi khẽ liếc sang tôi 1 cách tình cờ,
bắt gặp tôi đang buồn thiu nhìn cậu,
Đu Đu lập tức xách cái xô chạy vô trong.
tôi bắt đầu cảm giác cái điều Long đã nói,
“khi tình yêu càng nhiều thì tổn thương càng sâu nặng”…
tôi đau lòng vì Đu Đu ko biết bao nhiêu lần.
có lẽ…
tôi ko chỉ là thích Đu Đu như 1 người bạn rất thân, mà tôi vẫn thường bảo.
…
khi tôi rời tiệm ăn, Đu Đu cũng trốn biệt tích,
cậu ấy buồn cười thật, nghĩ vì chuyện ấy mà ko dám gặp tôi,
tôi chẳng cần…bạn trong xóm thì bạn trong xóm…
ra chào bạn trong xóm về ko được à?