Đọc Truyện Nhật Ký Cưa Gái Voz Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc Truyện Nhật Ký Cưa Gái Voz Full (xem 2947)

Đọc Truyện Nhật Ký Cưa Gái Voz Full

, đợi mãi chả có ai đến nhịn ko nổi thế là mình cười phá lên, cười ngặt nghẽo, cười như điên dại…


Ko nghĩ đến việc lại đỡ con người ta dậy luôn, con nhỏ đứng dậy tháo khẩu trang ra…là nàng.


Thôi bỏ mẹ rồi, chuyến này đi bán bcs luôn rồi, nàng tím hết cả mặt, đưa ánh mắt hình viên đạn nhìn mình, ánh mắt đó chứa cả những căm tức, giận hờn, thù hận như đâm xuyên qua con tim mỏng manh và ngu dại của mình.


Nàng giận, mà thực ra đến con chó cũng giận chứ đừng nói j người, nghĩ lại bao ngu. Năn nỉ, ỉ ôi, xin lỗi, lạy lục mãi vẫn chả thèm nói chuyện.


Lên Ym vừa chào một cái là thấy nick nàng tắt cái phụt, mà sao canh hay lắm, mình vừa chat xong là thấy offline ngay, nhiều lần tính hỏi canh sao hay vậy mà ngại.


Mãi vẫn ko chịu nói chuyện lại với mình, nản đời, thôi kệ lo ăn chơi đã tính sau.


Cũng đợt năm 11 đó có thằng 12 nào cá với nhau nhảy từ lan can tầng 1 xuống lấy thưởng.


Cũng ko cao lắm, cơ mà nhảy ko khéo gãy giò chứ chả chơi, thế là có thằng 12 nào đeo mắt kiếng nhìn rõ thư sinh, học giỏi nó nhảy thật.


Cuối cùng hôm sau thấy chân nó bó bột, ra là gãy mẹ nó giò, phần thưởng là một chai…Sting.


Nghĩ hoài vẫn chả hiểu ở nhà mẹ nó có nấu canh với muối ko mà nó khôn dữ vậy, đổi chai Sting với cái giò, vừa cười vừa thương vừa thấy nó…ngu vcl.


Mãi thì giông bão cũng qua, đó là một ngày cuối HK1 trường tổ chức văn nghệ Mừng Đảng Mừng Xuân. Cả 3 năm cấp 3 của học sinh trường mình đây luôn là hoạt động đáng ghi nhớ nhất cùng với giải bóng chuyền.


Giai đoạn này vào trường lúc nào cũng thấy tập luyện văn nghệ vui như trẩy hội.


Hôm đó đang mải xem văn nghệ thì thấy nàng từ đằng xa giữa đám đông, chao ôi hôm nay nàng để tóc xỏa dài buộc một chỏm hờ hửng trông xinh như thiền thần ý.


Thế là lân la lại gần, cũng 1 tháng rồi tránh mặt nhau, nàng đang kiếm ghế đứng để xem cho dễ, dĩ nhiên là mình ngu thì có ngu nhưng ko ngu đến mức ko biết nên làm j, về điểm này thì cha mẹ mình hoàn toàn có thể tự hào về mình.


- “Nè! Ấy đứng lên đây nhìn cho rõ” – mình gõ nhẹ vai nàng.


Quay tay ý nhầm quay lại thấy mình, nàng khẽ liếc nhẹ rồi lại quay đầu đi.


Cái Đm, đến đây mà còn giận cái j thế, bình tĩnh, bình tĩnh.


- “Thôi mà, đừng giận nữa, C biết lỗi rồi, tại bữa đó buồn cười quá nên…” – ngập ngừng.


- “Hay thật! Tui té trông buồn cười lắm hả??? Mà cười rõ to nữa chứ!” – nói ko thèm nhìn mình luôn.


Thật tâm là mình muốn nói “Ừ” lắm ấy nhưng ko dám.


- “ko cười nữa, thôi mà đừng giận nữa nha, lấy ghế đứng cho dễ xem nè, đi mà, nè!”.


Năn nỉ một hồi cũng chịu lấy ghế đứng, chậc, mồ hôi ướt cả áo rồi, sau đó mình cũng cướp dc cái ghế của thằng bạn ngồi kế nàng xem và đàm đạo, nói thế thôi chứ chỉ có mình mình độc thoại cơ mà thấy tình hình đã lắng dịu đi ít nhiều rồi, chắc sẽ tha mình sớm thôi.


Cuối chương trình, chả nói lời nào với mình, xách ghế đi về, ngụ bỏ lỡ cơ hội này, vội xách con xe đẹp rượt theo nàng.


Chap 3.


Vào đến nhà xe, nàng đã đạp ra đến cổng trường rồi, lần mò trong bóng tối giữa cái nhà xe tối thui, kiếm chết cm nó mà ko tìm dc chiếc xe mình đâu.


Nhân tiện mình cũng khuyên các bạn luôn là sau này mà có đi chơi với gái, có những thứ nhỏ nhặt như là gửi xe này nọ luôn phải nhớ chính xác xe để ở đâu để lúc cần là kiếm dc ngay chứ đừng như mình lúc này.


Nhớ sau này còn có lần mình đ’ nhớ xe nằm đâu trong cái hầm xe của Vincom làm mình với con bé kia kiếm gần 30’, nghĩ lại như cc:(


Mãi cũng tìm dc, muốn đạp chiếc xe hết sức, bây h là 8h, nàng đã đi trước gần 10’ rồi, hộc tốc rượt theo, trời ơi có khi tình yêu của 2 người chỉ cách nhau vỏn vẹn có 10’ xe đạp thôi ý.


Đạp như chó chạy đua, như cua bò vội, có cảm giác lúc đó mà đi đua xe đạp chắc vô định luôn, đến cái ngã 3 gần trường, thôi bỏ mẹ biết nó cua hướng nào mà theo đây.


Mình biết nhà nàng có 2 hướng để đi về, 1 là đi thẳng, 2 là quẹp trái. Cái Đm lúc đó làm loz j có máy tính mà ngồi tính xác suất, tổ hợp, chỉnh hợp j đâu, thế là chạy theo tiếng con tim mách bảo 3 chân 4 cẳng đâm thẳng.


Chạy thêm chừng 2’ hay 3’ j đó thì xa xa dáng ai kia đang chạy xe đạp hờ hững, ôi tình iu của tui:x


Chạy chậm lại, ráng điều chỉnh nhịp thở ko lên nó lại nghĩ mình dại gái đuổi theo nó thì mất bà nó hình tượng.


- “Sao chưa coi hết mà về sớm thế đồng chí!” – chạy ngang mặt xe nàng nói.


Nhìn thấy mình nàng hơi khẽ bất ngờ nhưng mà lần này cũng chịu nói chuyện:


- “8h rồi, về sớm má mong, thế sao ai kia cũng về sớm thế??”.


- “À về sớm cha mong!”.


- “Xí, thấy gớm, cái mặt m đi đêm về cướp nó còn tránh, có cái j mà lo” – bĩu môi nhìn mình.


(Ghi chú là hồi đó mình với nàng nc khá thân nên toàn xưng hô mày tao thôi) phần đầu xưng hô





ThichDocTruyen.Yn.Lt












123›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




bạn tui là chém đấy


- “Nói nghe đau zậy ta, nè m hết giận t chưa zậy??” – ngập ngừng.


- “Mắc j phải giận, bữa mày cười tươi và đẹp quá t nhìn thấy lóa cả mắt luôn, cưới đẹp mắc j giận??” – lại liếc xéo mình.


- “Thôi mà, con gái j giận dai zậy, đã xin lỗi rồi mà, đừng giận nữa ha, nha, nha!” – ỉ ôi.


- “Mà m cũng phải cho t cơ hội để sau này ko cười khi con gái đeo khẩu trang té cầu thang nữa chứ, hic!” – lại nói tiếp.


Nàng khẽ phì cười ko nói j nữa, chắc là ổn cmnr, 2 đứa lại sóng đôi đi trên con đường lớn tràn ngập ánh đèn.


Thiệt suốt cuộc đời cũng chả thể bao giờ quay lại được những năm tháng tuyệt đẹp này, con trai con gái đạp xe đi ngang nói chuyện với nhau ngày đó thấy cũng bình thường sao bây h nhớ thế.


Cơ mà cũng ngay lúc đó, số phận lại phái cái con đệt j đó đến thử thách mình, 2 đứa đang nói chuyện vui vẻ thì.


- “Phụt! Xì xì xì”.


Sao âm thanh nghe thân thương thế, cái thời mình còn đi xe đạp đây là âm thanh đáng sợ nhất đối với mình, thằng mất dạy nào uống rượu xong quăng mẹ cái vỏ chai bể ra làm mình cán phải, bể bà nó bánh.


Thế là chỉ trong thoáng chốc nàng vượt qua mình bứt tốp chuẩn bị về nhất.


Đcm đã đen còn giẫm cứt, giờ này biết lấy đ’ đâu ra chỗ vá xe.


- “Xe m sao thế hở?? Bể bánh à??” – nàng đã đạp xe vòng lại.


Nhìn thế ko rõ còn hỏi à?? Chỉ mún chực trào nước mắt, lúc này nhìn thảm bại như một thằng ăn hại.


- “Thôi m về nhà trước đi nhà mong, tới đây t dắt bộ về dc mà!” – chao, suy nghĩ người lớn vl.


Khẽ nhìn mình e ngại:


- “Lên xe t chở về, m kè xe theo đi, dắt bộ xa đó!” – nàng nói.


Nghe nàng nói mà cảm động tí khóc chỉ muốn nhào vào ôm rồi hun một cái, sao

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
“Bố cứ đi công tác là mẹ rên ư ử cả đêm”

Cô Dâu Mạo Danh

Truyện Nước Mắt Của Mưa

Đọc Truyện Đồ Tồi! Tôi Yêu Anh Full

Mình buông rồi cậu nhé