Đọc Truyện Lột Xác Vì Em Voz Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc Truyện Lột Xác Vì Em Voz Full (xem 478)

Đọc Truyện Lột Xác Vì Em Voz Full

gủ. Trong đầu cứ thao thức tại sao em lại quen tụi này nhỉ. Cuối cùng gần 3 giờ sáng tao cũng ngủ đc, thế mà tụi nó có tha cho tao đâu, trong mơ tao cũng mơ thấy Thụy đang đi với tụi nó...

6h sáng hôm sau, tao dậy chạy ngay qua nhà Thụy, đứng trước hẻm đợi em ra. Gần 7h30 em mới ngủ dậy lon ton rông bộ đi mua đồ ăn sáng.

- Ơ, anh Quân, sao anh qua sớm thế, đứng đây lâu chưa?? Khi nào lên trường trả đt em cũng được mà.
- Mình đi ăn sáng nc đi em
- Dạ vâng, hj. Tối qua không có đt nt cho anh buồn ghê luôn ấy. Nhớ Quân của em quá à. Hj
- *Im lặng lái xe*

Đến 1 quán bánh cuốn mà cả tao và em đều thích, kêu 2 đĩa. Em cứ ngồi ăn vô tư vừa ăn vừa nói như trẻ con ấy. Hồi sau em hỏi

- Quân có gì giấu em đúng không? Hôm nay Quân lạ quá
- Em có quen anh Ti nào Quận 12 không??
- Em... zạ có, hồi trước em có quen mấy anh bên đấy, nhưng mà lâu lắm rồi không gặp anh ạ. Có gì vậy anh, nói em nghe đi mau lên.

Tao kể chuyện cho em nghe, đưa cho em xem tin nhắn của mấy thằng đó gửi tới.

- Chắc ai chọc phá đó anh, chứ anh Ti không vậy đâu, ảnh không đi học, nhưng mà chơi được lắm.
- Chơi được?? ý em là sao, chơi được mà thế à.
- Hồi ba em chết, mấy ảnh cũng qua nhà em giúp nhiều lắm. Chắc...

Em lấy đt gọi lại số đó, hỏi ai vậy, rồi bla bla bla, đủ thứ chắc chừng nửa tiếng rồi cúp máy.

- Tối qua ảnh nhậu vs mấy thằng bạn, mấy thằng ấy lấy đt giả danh chọc đó anh. Đừng giận nha
- Thôi em ăn đi rồi về

Quả thực tao không biết phải đôi co gì với em nữa, là một thằng con trai chắc anh em hiểu, chả thằng nào hèn tới độ phải lấy tên người khác như thế. Nhưng rồi chuyện đó cũng qua, tao nói em thay sđt, không liên lạc với những người bạn bè đó nữa. Tao muốn em quen tao, em là một con người mới, không muốn em tiếp xúc quá nhiều với những người như thế "ngưu tầm ngưu mã tầm mã" mà. Ngưu tầm mã trước sau gì cũng bị lai tạp mà thôi...

Chap 11:

Tạm dừng lại chuyện về tao và em ở đây đã, xin dành riêng phần này nói về công việc và cuộc sống của tao từ lúc đi vũng tàu về cho tới hiện tại, tức là lúc tao đang nói chuyện với mày ở quán cà phê nhé. Tất nhiên trong khoảng thời gian đó tao và Thụy có gặp nhiều chuyện nhưng xin tách hẳn ra cho mày và anh em dễ hiểu. Tao làm ở shop hoa của bạn bé Thụy được một thời gian thì xin nghỉ vì công việc ấy tuy nhẹ nhàng nhưng lương lậu không được bao nhiêu cả. Lại là chỗ quen biết nên cả chủ và nhân viên đều có phần hơi câu nệ, không được thoải mái. Tao làm hồ sơ, đi xin việc ở một công ty du học, phòng market. Cuối cùng cũng được nhận với lý do là sinh viên sắp ra trường muốn đi thực tập trước. Vừa vào làm việc đã phải khao mấy lão trong phòng một chầu rồi. Lão nào cũng tới vỗ vai tao kêu cố gắng đi. Cố gắng cái *beep* gì trong khi mấy lão ấy làm ở đây mấy năm rồi mà có thăng tiến gì được đâu...

Tao làm việc cố gắng lắm, làm ngày làm đêm, còn giới thiệu bao nhiêu khách hàng cho công ty nữa (Đứa bạn nào có ý định du học tao kéo hết vào ấy) Tao làm quên cả việc đi học luôn vì đồng tiền lôi kéo quá, lúc đầu thì xếp lịch lại, sau thì mặc kệ, cho đến một hôm, tao nhớ là đầu học kỳ 4. Khi thầy cô điểm danh thì không thấy có tên tao, thầm nghĩ có lẽ là do in danh sách thiếu vì môn có môn không mới lạ chứ. Thôi cứ mặc kệ, cứ học, cứ làm, rồi ngày đi thi... tao không có tên trong danh sách thi, của tất cả mọi môn. Xuống văn phòng khoa thì biết mình bị đình chỉ học rồi. Cơ mà nó vẫn nhận tiền học phí mới khốn nạn chứ. Muốn thì học lại với khóa sau...

Tao hoang mang, sụp đổ, 2 năm trời giờ kêu học lại nó làm tao cảm thấy hụt hẫng. Những đồng tiền tao kiếm được cũng không thể nào đổi lấy khoảng thời gian 2 năm được. Tao rơi vào trạng thái mất cân bằng và suy sụp hoàn toàn. Thụy cũng biết chuyện, em ở cạnh, an ủi và giúp đỡ tao rất nhiều. Em khuyên tao trong thời gian chờ đợi học lại, thì cố gắng chuyên tâm vào công việc mà tao đang làm đi. Cũng không biết làm gì hơn, vì ngay từ đầu tao đã chọn công việc thay vì việc học. Tao lao đầu vào công việc gấp nhiều lần lúc trước. Được cái tao tiếp thu nhanh và làm việc tốt nên thường xuyên được đi theo sếp. Khoảng 1 tháng sau tao trở thành cánh tay đắc lực của sếp mặc dù vị trí vẫn là nhân viên. Nhưng báo cáo của sếp tao cũng làm thay, thay mặt cả sếp trong những buổi gặp mặt thông thường nữa. Nhưng có lẽ tất cả những việc đó đều ở mức trung bình nếu như không có một ngày, tao vào công ty sớm và gặp sếp với nét mặt lo lắng:

- Sếp hôm nay sao thế, không khỏe à sếp, có cần em mua vài viên nhức đầu không ạ??
- À, không có gì đâu cậu Quân ạ, cậu cứ làm việc đi.
- Sếp đừng giấu em, sếp có chuyện lo lắng rồi, sếp nói ra đi em giúp cho. Em coi sếp như anh trai của em vậy. Thấy sếp thế sao em chuyên tâm làm việc được.
- *chần chừ đôi chút* Cậu Quân, tôi có việc này, cậu giúp được thì tôi sẽ thưởng to. Lại đây tôi nói cho nghe, bí mật nhé...

Nói chuyện hồi lâu, thì ra là lão ấy cần 1 cái bằng đại học, để lên chức. Hồi mới vào công ty lão ấy được tay to đưa vào. Phần bằng cấp lúc nào cũng ở trạng thái chờ cập nhật, do có tay to, phần cũng vì các mối quen biết của lão mà công ty có nhiều khách hàng nên cũng chả ai bới móc ra. Nay giám đốc muốn bổ nhiệm lão làm chức vụ to hơn, cơ mà vì cái phần bằng cấp ấy nên sợ mấy lão khác bơi móc ra rồi làm ầm lên. Nên giờ nhất thiết phải có cái bằng nhét vào thì mới lên chức được. Làm không khéo thì bị mấy lão khác chộp cổ có khi mất chức hiện tại.

- Cậu Quân, cậu giúp được tôi không nào, chuyện này vỡ lở ra, tôi mà có bề gì cậu cũng không có ai nâng đỡ đâu.
- Chuyện này... Sếp cứ để em, em xem có giúp được sếp không nhé.
- Uhm, vậy nhờ cậu. Thôi làm việc đi không mấy đứa kia vào nữa.

Tao băn khoăn mãi, sếp nhờ lẽ nào không nhận, mà nhận rồi biết tìm đâu ra bằng cho lão ấy. Đánh liều lên google kiếm thử thì gặp nhiều thông tin đăng nhận làm bằng cấp các loại, lựa một mẫu đăng có vẻ tin tưởng được, ngày đăng gần đây nhất, sđt có vẻ ok nhất. Gọi hỏi dò giá bla bla bla các kiểu, nghiên cứu xem thường thì làm cái này cần chú ý những gì, hỏi nó luôn. Có vẻ ưng ưng thì báo sếp 10 củ
Sếp ok cái rụp. Tao nhá đèn thằng kia, hôm đi nhận bằng tao đưa nó 10 củ, sếp coi bằng xog thì tao dẫn sếp đi chỗ khác, nó đứng ở đó đợi tao, tao quay lại lấy 2 củ tiền chênh lệch. Nó đồng ý. Nói chung mọi việc thuận lợi và tao thì từ đấy có thêm một nguồn thu nhập nữa là cò bằng cấp. Nhưng tao không cò cho thằng cờ hó này nữa vì nó lấy mắc vê nờ. Nhân đây nói về việc làm bằng cấp cho anh em hiểu, tụi làm bằng mua xấp tem 7 màu về khoảng 500k đc nguyên xấp. Rồi phôi thì có thằng tự làm, có thằng mua, cũng khoảng giá đó. Vị chi 1 triệu chúng nó có thể làm ra khá nhiều bằng rồi. Thế mà chúng nó vẫn chém ngọt anh em từ vài củ đến vài chục củ nếu anh em gà. Cái chúng nó khó làm là mộc nổi thôi. Chúng nó dám bao công chứng anh em là vì khi đi công chứng, người ta xác nhận bản photo giống y bản gốc, chứ có xác nhận bản gốc là bản thật *beep* đâu. Nói chung ngành này là 1 ngành hái ra bộn tiện, tao quen 1 thằng làm ăn lâu dài, 1 tháng nó kiếm được từ vài chục đến cả trăm củ. Cơ mà lúc nào cũng lo lắng, sợ sệt, có ai gọi làm h

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Facebook gái xinh Bắc Giang: Nguyễn Khánh Linh (Linh Thỏ)

Tán gái cạnh nhà

Chồng bị tai nạn nằm liệt giường, thương vợ còn trẻ nên tìm mọi cách đuổi đi ai ngờ

Ánh trăng không hiểu lòng tôi

Sếp À! Tôi Yêu Sếp