Đọc Truyện Không Hứa Hẹn Full Online - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc Truyện Không Hứa Hẹn Full Online (xem 1240)

Đọc Truyện Không Hứa Hẹn Full Online

g trải với những suy nghĩ về em… Ngoài kia đường phố đã tắt hết ánh đèn, thi thoảng có những cơn gió luồn lách qua khe cửa khẽ thấm vào làn da tôi một cách lạnh lẽo… Tôi vẫn ngồi đây, ngồi một mình trong đêm vắng, tôi cũng chẳng buồn bật đèn nữa, tôi nằm suy nghĩ về em xem lẫn chút hồi hộp với phần ba em, ngày mai sẽ là một ngày dài đây…


Vẫn như bao ngày, sáng ra tôi ăn sáng, bỏ chút thì giờ chắm chút bản thân rồi đi bộ qua nhà em (Tôi muốn quen đường phố hơn, hay tại tôi đang muốn kéo dài cái khoảng cách để có thêm thời gian để suy nghĩ kế sách nữa…) Đi qua quán kem tôi lại nhớ đến vụ hôm qua em gây cho tôi nhưng tôi lại có ý tưởng, đó là mua kem cho em, phải rồi, em thích ăn kem nhất còn gì (Lúc đó không hiểu sao tôi quên khuấy mất cái vụ em bị ốm:giandu Rồi tôi mua hẳn 4 cái, gói giếm xong xuôi rồi phi nhanh đến nhà em… Ting kìng… Tôi mới bấm chuông một nhịp thì má em đã ra mở rồi, không hiểu sao gương mặt bác vẫn tươi cười khi gặp tôi, chắc là đơm bẫy đây)
Đi sau bác tôi lí nhí nhận tội chuyện hôm qua, Một phút đứng lại bác gái nhìn tôi trìu mến rồi cất tiếng
- Bác phải cảm ơn cháu mới đúng (cái gì vậy trời, làm con gái bác ốm mà còn được cảm ơn)
- Vì sao ạ? Tôi nhanh nhẩu đáp như muốn đáp ứng cái thắc mắc đang đòi hỏi trong tôi vậy…
Bác kêu tôi lại gần cái cây bonsai be bé đặt bên góc sân nhỏ nhẹ nói
- Uhm, đúng là bác trách 2 đứa dầm mưa thật nhưng mà cháu biết không, từ hôm qua tới giờ dù mệt nhưng con bé yêu đời hẳn, Tính nó vốn dĩ trầm mà tối qua sao đã khuya còn kêu bác vô phòng hát cho bác nghe rồi kể bao nhiêu chuyện vui khi đi chơi cùng cháu, cô nghe mà cũng phát cười vì 2 đứa…
Rồi cô nhìn ra xa tiếp lời
- Haizzz, cũng tại vợ chồng cô làm ăn quanh năm, không có một ngày nào quan tâm cho nó… Chắc nó buồn lắm…
- Không sao đâu cô, chắc bé nó cũng hiểu cho 2 bác mà…
Cô nhìn tôi rồi chú ý đến bao kem tôi đang cầm, trìu mến cười rồi ngỏ ý đi vào nhà…
(Lúc này tôi chợt nhận ra món quà sến đến mức nào nhưng lao cũng đã phóng rồi, phải theo thôi…)


Chap 7:


Tôi cũng theo bác gái vào nhà, tay vẫn cầm lăm lăm lé lé cầm cái bao kem. Tôi tháo dép bước vào nhà thì gặp ngay bác trai đang ngồi trên ghế mắt hướng vào cái ti vi (Bác trai tầm 50 tuổi, da trắng, mặt kiểu tri thức chính trị), thấy tôi chào, bác trai cũng lắc đầu xíu rồi rồi quay mặt qua bác gái như muốn biết ai đây, nhanh lẹ bác gái cười nhẹ rồi trả lời:
- Bạn con L, biết con L ốm nên nó đến thăm
- À, ngồi đi cháu, … Bác trai liếc mắt vào chỗ ngồi đối diện lời rồi ngước đầu lên tầng kêu em xuống.
- L ơi bạn đến chơi kìa con
Tôi ngồi một lúc trả lời mấy câu “phỏng vấn” của bác trai (Cũng không khó khăn như tôi nghĩ) những câu hỏi thì cứ cách cách nhau mà không dồn dập, do bác đang bận xem… không thấy L xuống tôi xin phép bác trai lên trên lầu (Bác trai ngúc ngúc cái đầu rồi lại xem tiếp cái chương trình trên kênh an ninh TV, tay tôi vẫn không quên cầm bao kem cốc
Tôi tiến đến phòng L thì thấy em đang xem hoạt hình (Lớn rồi mà ăn rồi toàn xem Mr.bean với mấy cái hoạt hình Tom & jerry) Tôi đứng bên ngoài nhìn em hồi lâu, nghe em ngúc ngúc cái đầu cười cũng đủ tôi vui rồi, cơ mà tiếng cười có vẻ không được trong như mọi khi…
Cốc cốc…sau một hồi nhìn lưng em và nghe em cười no chán tôi gõ cửa…
L ngoảnh mặt lại mắt long lanh rồi lại sáng lên mừng quýnh xen vẻ ngạc nhiên…
- Ơ… anh đến khi nào vậy, sao không kêu em…
- Anh cũng vừa đến, sao, ốm lắm hả bé, anh thấy có lỗi với bé quá, tôi nhìn vào mặt em chăm chú
- Dạ, mặt bé hơi xịu xuống, không sao đâu ạ…Rồi như vô tình nhìn vào bao kem tôi đang cầm
- A… Kem… Anh mua cho em đấy hả?!? Tôi tỏ vẻ ngượng ngùng gãi đầu
- Ờ, anh quên mất em ốm mà mua kem, thôi để xíu anh đi mua cái khác vậy…
- Không, em chạy lại giật cái túi kem rồi điệu tay tôi vào phòng đóng cửa
- Hay quá, kem vị dâu nữa, đúng cái em thích…
- Suỵt, L dơ cái tay ra điệu giữ bí mật (chắc không muốn ba má em biết đây mà), hay quá, em đang thèm kem…
(Củ lạc chưa)
- Ec… Em đang ốm thế này thì kem kéo gì, đẻ tí ra anh mua cho cái khác… nói rồi tôi giật cái bao kem
- Thế anh đưa về điiii, mặt bé hơi dỗi
- Anh có biết là tối qua tới giờ em thèm kem lắm không, em không dám nhờ mẹ đi mua đâu… Em tiếp lời như giải thích
Thế là tôi đành khuất phục trước cái mặt xìu xìu đáng yêu của bé, ngồi chơi fb thỉnh thoảng lướt qua nhìn bé ăn kem một cách ngon lành mà tôi vừa vui vừa lo (quả này ăn xong mà ốm thêm thì hay em nhé)
- Anh H ăn không, nó đưa 1 cái cho tôi, mắt tinh nghịch
- Thôi, anh không ăn đâu (Có ai mùa đông lại thích ăn kem như em)
- Dạ, hihi (chắc đang mừng vì không bị ai ăn giành đây mà)
Một lúc sau bốn cái kem đã đi vào chỗ mà nó không nên đi vào, tôi nhẹ lại mở hé cái cửa kẻo phụ huynh lại hiểu nhầm:
- Ngon quá, ngày nào anh H cũng mua kem như này cho em nha, hihi (Lắm ngày nào thế bà)
Tôi khẽ nhìn em cười rồi tiếp lời,
- Có ăn uống được gì không mà đòi ăn kem hoài thế?
- Ăn kem thôi cũng được mà, hí hí:anboom
Tôi lại tiếp tục nhường chỗ xem… em… Còn em thì xem hoạt hình, thi thoảng lại hỏi mấy câu bâng quơ y như con nít Hơn tiếng sau tôi dặn dò em ít câu rồi ra về
- Em nhớ ăn uống đầy đủ cho mau khỏe nhá, kẻo anh không xong với ba má em đâu…
- Dạ, khỏe nhanh anh em mình đi chơi tiếp nha anh…
- Ừk…
Tôi ra về, em định ra cổng chào tôi nhưng tôi không cho (ngoài trời có gió), Em thì bơ cái mặt như cái tiêng tiếc…
Tôi chào 2 bác rồi theo mẹ em ra cổng
- Lần sau đến chơi tiếp nhé cháu
- Dạ, tôi nhẹ giọng ngượng ngùng…
Đến khi mẹ em đóng cửa rồi tôi mới thở dài… May thật, tôi thì thào hơi trong gió…Nhưng nửa lại lo cho em về vụ mấy cái kem…Không biết có sao không nửa… Mà cũng may mà





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹234›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




ba má L không chú ý lắm đến mấy cái kem…Phù…


Vài ngày sau thỉnh thoảng tôi vẫn đến thăm L nhưng chỉ tranh thủ 1 chút rồi về…Thấy em nó cũng khỏe dần (chắc được gặp rôi nên L vui), lòng tôi cũng bớt có lỗi…


Thứ bảy cuối tuần, sáng hôm ấy tôi nhận được điện thoại của con N (Bạn dưới quê của tôi)
- Alo… Tôi xin nghe (Tôi giả giọng nghiêm túc trêu nó)
- Đồng chí đang ở đâu? ra ga đón chị ngay…
Vài ngày truớc tôi có rủ nó đến chơi với tôi bữa, không ngờ nó đến thật… Quá vui mừng xen chút ngạc nhiên, tôi ậm ừ hỏi han xíu rồi vác xe đi đón con bạn… N là con bạn thân của tôi từ nhỏ đến giờ, nó cùng tuổi với tôi, một nữ thanh niên nghiêm túc (đôi lúc khó hiểu)… (Bố N là công an, N cũng đang theo học ngành này) nó là một người bạn hiểu tôi hơn ai khác, đôi khi còn hơn cả bản thân tôi(Qua nhiều chuyện tôi bất giác nghĩ vậy)…
N với tôi quen nhau từ cái thời học tiểu học 2 đứa gây thù đánh nhau (Nó đánh mấy thằ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Còn Chút Gì Để Nhớ

Tình yêu và Cạm bẫy

Ông xã thần bí không thấy mặt

Truyện Ngày Ấy Và Bây Giờ... 10 Năm...! Full

Ngày mai em lên xe hoa, em sẽ quên anh mối tình đầu à!