mấy em – Anh L ơi ra ngoài cửa khoa xem tuyết đi
- Uh đợi anh tí
Tôi cũng hí hửng ra cùng mọi người, cùng hứng tay chơ tuyết rơi vào. Hôm nay tuyết rơi một chút chứ không nhiều. Cảm giác như mưa xuân. Mấy em kia thì thích như là phải gió ý. Đúng là con gái, cái gì thích là cứ làm quá lên.
mấy em – Anh L nhìn này
- Uh anh thấy rồi – Mấy em giơ tay hứng tuyết rồi khoe với tôi
- Đẹp không anh?
- Đẹp mà
Nhìn cũng bình thương mà tôi cũng ham hố không biết mùi tuyết như thế nào. Cũng hứng một chút rồi cho vào miệng xem cảm giác như thế nào. Đúng là chết vì tò mò. Xong thử thì cảm giác cũng không có gi đặc biệt. Cảm giác tuyết bám lên đầu, bám lên quần áo thật là lạ. Đi vào trong rũ cái là ra hết chứ không để tan ra ẩm hết quần áo.
Chiều tới lúc về thì xung quanh đã có 1 lớp mỏng màu trắng bao phủ lên khắp mọi vật, nhà cửa, cây cối, xe cộ… Đi bộ trên tuyết với cảm giác thích thú mà cung phải cẩn thận vì hơi trơn. Lúc này tuyết rơi mau hơn như mưa chứ không còn bay là tà như buổi sáng. Ra tới bến MET thì tuyết đã bám đầy quần áo. Phải đứng rũ vì vào trong nhiệt độ tăng lên nó tan ra ra là bị ướt.
Đứng ở thang máy đi xuống thấy mọi người luôn đứng sang phía bên phải. Nhường phía bên trái cho người nào vội vàng đi bộ xuống. Chiều này ít người đi xuống còn đỡ chứ buổi sáng người đông mà đi bộ đi lên thì lên xong phải đứng thở mất mấy giây vì MET nằm khá sâu trong lòng đất. Lúc tàu ngoi lên mặt đất nhìn mọi thứ khác biệt. Khắp nơi màu trắng là chủ đạo. Sang tắc đường chiều về cũng tắc đương. Tắc ô tô nhìn mới chán. Các xe nối dài đuôi nhau hàng km. Tắc thế thì chẳng biết khi nào người ta mới về dược đến nhà. Đôi khi bên này tắc đường chỉ vì 2 xe va chạm chút vào với nhau. Không ai chịu nhường ai thế là đứng ở giữa đường đợt công an đến giải quyết.
Vậy là mùa đông đã thật sự bắt đầu. Không biết tôi có sống sót được qua cái mùa đông lạnh gia ở xứ này không… Mùa đông bên này khác mùa đông Việt Nam nhiều lắm, bên này không khí khô chứ không ẩm thấp như ở Việt Nam. Hơn nữa bên này còn có lò sưởi ở nhà và lớp học nên cũng đỡ. Thêm nữa bên này mọi người có thói quen uống chè đen với chanh vàng nên hầu như ở đâu cũng bán. Uống cũng giúp chông lạnh phần nào. Chang vàng đặc biệt là khi cho và với chè đen không bị đắng nhé! Lan man tí mùa đông để cho mọi người biết…
Sáng ra phải làm quen với việc đi trên tuyeert rồi đi trên băng. Bởi vì tuyết rơi rồi sẽ tan. Tuy vào mức tăng nhiệt độ thì sẽ thành nước hoặc tăng nhiệt xong rồi lại lạnh thì sẽ thành băng. Đi trên tuyết còn đỡ chứ đi trên băng mới mệt. Trơn ngã đau nhớ đời luôn. Đau đến mức chán không muốn đứng dậy, ngồi vừa khóc vừa cười… Sáng sớm có những người lao công người ta thường đi giắc hạt gì lên đường mọi người hay đi. Tôi không để ý nên cũng ko biết nó có tác dụng gì. Chắc làm cho dễ đi hơn. Chắc vậy!
Cuối tuần tôi lại sang nhà Nina dậy học như mọi khi. Chỉ khác chút là Nina rủ tôi xuống đường nghich tuyết.
Chap 37:
2 đứa tí tởn xuống đường. Trời nắng đẹp trong xanh, nhìn lên bầu trời sâu thăm thẳm không chút gợn mây nào. Thấy 2 đứa Tây cũng đang nghịch tuyết, Nina ra bảo với tụi nó vậy là nhập bọn. Mà giờ tôi mới để ý là chúng nó đang làm người tuyết. Tôi và một ku người Tây được giao nhiệm vụ gom tuyết vào cho Nina và 1 em nữa đắp. Vơ tuyết được lúc thì cóng hết cả tay. Tay đỏ hồng hết cả lên. Ko biết làm nên chỉ làm chân sai vặt vậy. Cuối cùng công trình cũng hoàn thành. Nhìn cũng tam tạm đươc, không đến nỗi nào. Vì làm bé nên cũng không mất nhiều thời gian.
Tự nhiên trong đầu tôi lóe ra ý nghĩ thêm giới tính. Nina nhin tôi không hiểu định làm gì. Đi tìm mãi mới thấy được cái vỏ chai coka. Cầm chạy lại cắm vào phần dưới của 1 con. Giống cái gì thì mấy thím con trai tự nhìn xuống dưới của mình là rõ. Con còn lại thì tôi chấm cái tâm rồi xoay cái vòng tròn. Tất nhiên là không được tròn lắm. Mà tự nhiên nó vốn như vậy có bao giờ tròn 100%. Thế là 1 con đực một con cái. Thế nó mới hợp lý. Khat năng sáng tạo của tôi cũng không đến nỗi nào. Mình phục mình thật.
Hình như 3 người còn lại thì không như vậy.
- Đẹp không Nina
- Có mà anh làm xấu đi thì có – Hix công trình của mình đẹp thế mà chê…
Không hiểu em Tây cả Nina nói gì với nhau. Em tây kia ra rút cái ch*m ah nhầm cái chai vữt ra rồi xóa 2 cái vòng tròn tôi vừa vẽ. Haizzz toàn mấy người chẳng hiểu gì cả. Cái gì cũng phải có âm dương, đực cái mới ổn được.
Giờ có thêm mấy đứa tầm tuổi Nina xuống nữa.
- Anh ơi mấy đứa rủ chơi ném tuyết kìa.
- Uh chơi cho vui xong chút nữa lên nhà cũng được.
Cả bọn chia thành 2 đội. Tôi và Nina mỗi người 1 đội. Mỗi đội một đầu nhà. Việc đầu tiên là phải chuẩn bị đạn dược súng ống. Mỗi đứa nặn sẵn mấy quả tuyểt tròn. Cảm giác như là chơi CS ý. Một bên là cảnh còn bên là cướp. Đội tôi chia làm 2 hướng tấn công địch. Mỗi tội là sài lựu tuyết thôi. Vừa thò mặt ra trinh sát thì ăn ngay quả lựu tuyết vào mặt. Nhọ thật khác gì bị quà headshot 100 máu. Không biết ai đứng ở cửa hoa cầm 46… Cảm giác thật khó tả vừa lạnh và rát lại còn bị tuyết chui vào người thật là thốn. Lúc đầu nó lạnh rồi tan dần ra ngấm vào quần áo. Chơi CS thì tôi có kinh nghiệm còn món này thì ăn đủ. Lại còn bị quả úp sọt của đội bạn mấy quả lựu tuyết liền mới đau. Khác gì con gà cho bọn nó chăn. Chạy ngoài trời lạnh được lúc thở chẳng ra hơi. Lại bị ném te tua tới mức phải giơ tay đầu hàng mới được tha. Mệt qua tôi nằm xõng xoài trên mặt đất. Tuy mệt vậy nhưng chơi vui thật!
- Anh đứng dậy nào mình lên nhà nhé – Nina nói
- Uh mệt hihi Em bảo mọi người chưa.
- Em bảo rồi
Tôi giơ tay để Nina kéo lên. Nhưng mà tôi kéo Nina vào lòng ôm cái. Nina không phản ứng gì quay sang hỏi:
- Sao thế anh
- Anh hơi lạnh ôm em tí cho ấm
Tranh thủ hôm vào má Nina cái hehe. Nina quay sang hôn tôi luôn. Máu thế không biết hay là lại….
- Thôi lên nhà uống chè cho ấm người nhé
- Uh thôi dậy nào
Tôi và Nina cùng đứng dậy, giơ tay ra hiệu chào mọi người rồi tôi lên nhà cùng Nina. Đến cửa nhà phải đứng rũ tuyết cho sạch. Vào nhà bỏ áo khoác ra rồi ra bếp đun nước nóng trong lúc đợi Nina thay đồ.
- Anh uống chè vị gì nào?
- Có chè bạc hà không em?
- Có thế anh uống đường hay mật ong.
- Mật ong em ạ nhưng anh uống loang thôi nhé và 1 lát chanh
- Vâng đợi em tí nhé
Vừa uống vừa để lòng bàn tay vào thành cốc cho đỡ lạnh. Mà bên này uông chè là dùng cốc chứ không có chuyện dùng chén như Việt Nam mình. Chè túi nhúng thôi. Tôi uống nhạt lên để chút rồi kéo túi lên quấn vào cái thì nhò vắt cho kiệt nước. Bên này mọi người toàn làm vậy nên tôi cũng học theo. Nina lấy cả bánh quy ăn kèm nữa. Bên này ăn hay có kiểu nhúng chút vào nước chè rồi ăn. Uống vị mật ong khác hẳn đường. Đường thì dễ uống hơn so với mật ong. Mà nếu uống quen thì lại lại thích mật ong hơn mà lại tốt cho sức khỏe nhất là mùa đông. Nina vừa uống vừa tranh thủ quay nóng lại