Đọc Truyện Chuyện Tình Kem Kiwi Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Insane

Đọc Truyện Chuyện Tình Kem Kiwi Full (xem 2939)

Đọc Truyện Chuyện Tình Kem Kiwi Full

thôi thì đủ cả.


Còn nữa, các anh chị khóa trên quả thực là những tay chịu chơi, tới nỗi thoải mái thể hiện tình cảm của mình ngay giữa chỗ công cộng. Ôi, tôi cần một cặp kính râm!


“Úi!”


Tôi ré lên và ngã oạch xuống nền nhà. Một tên chết dẫm nào đó đã va vào tôi, trời ạ, hắn còn hất phăng chiếc gọng kính khốn khổ của tôi xuống đất nữa chứ!


“Kem, cậu có sao không?” – Tiếng của My


“Kính của mình! Giúp mình tìm nó đi!”


“Ở đâu cơ Kem?”


“Mình không biết, chắc nó rơi quanh đây thôi.”


Ôi không, kính cận thị của tôi! Vật dụng quan trọng nhất của đời tôi, thiếu nó, tôi sẽ không thể nào sống nổi mất! Xin thề là bỏ kính ra, tôi chẳng nhìn thấy gì cả!


“Xin lỗi bạn, mình hơi vội.”


Cùng lúc giọng nói ấy cất lên, tôi cảm nhận được một bàn tay mát lạnh lướt nhẹ lên gò má, một anh chàng lạ hoắc nào đó đang cúi xuống và đeo lại cặp kính còn vẹn nguyên cho tôi, một cách rất cẩn thận. Cái khoảnh khắc anh ấy khẽ chạm vào làn da của tôi, hai má tôi đỏ bừng lên và…thật không thể tin được, tôi còn có cảm giác một luồng điện cỡ 1000V chạy xẹt qua người nữa.


Vì khi đeo kính vào, tôi nhận ra, anh ta là Kiwi Hoàng Gia.


Ôi chúa ơi. Là anh ấy.


Anh chàng trong mơ của tôi đấy.


Anh chàng lý tưởng cao 1m85, đôi mắt xanh biếc như ngọc berin và luôn cư xử lịch lãm với tất cả mọi người!


“À ừm…không sao” – Tôi mãi mới líu ríu đáp lại.


“Cảm ơn bạn.”


Anh ấy mỉm cười và đỡ tôi đứng dậy, sau đó vẫy tay chào rồi đi thằng vào lớp của mình.


Nụ cười có hương vị kẹo sữa!!!


Aha đùa đấy, tôi đã nếm thử bao giờ đâu!


“Cậu ổn chứ Kem?”


“Ừ mình ổn mà.”


“Hình như là Kiwi ở lớp trên đúng không? Anh ta cũng lịch sự nhỉ!”


“Ừ”


Tôi chỉ biết cười và nhìn theo bóng của anh Kiwi.


Tôi vẫn còn cảm thấy dư âm của bàn tay mát lạnh ấy đâu đó trên gương mặt, cặp kính của mình.


Có phải là chạm vào quả bom siêu hot của trường Isaac Newton sẽ bị như vậy không? Mà thôi quên đi, anh ta cũng chỉ là một học sinh khóa trên bình thường thôi mà. Ý tôi là, một học sinh bình thường. là cháu của một nhạc sĩ tài ba, có bố mẹ là chủ một chuỗi nhà hàng Việt Nam ở Mĩ, được tặng xe hơi riêng vào sinh nhật 18 tuổi, có hàng tá đại học sẵn sàng cấp học bổng cho anh chàng, chưa bao giờ phải chật vật với trái bóng cam như tôi và bla bla bla…


Và thêm nữa cái anh chàng “bình thường” ấy lại là người mà tôi thầm thích bấy lâu nay…


Chuông reo vào lớp.


May mắn là hôm nay thằng Long Hôi Nách – kẻ ưa chuộng Rexona nhất quả đất đang mải mê chơi game trên chiếc mobile bé xíu nên tôi sẽ không bị dính một phát dép nào cả.


“Chào Kem!” – Siro đập một cái vào vai tôi và toe toét chào bằng cái giọng khàn khàn đặc trưng. Đây là kiểu chào quen thuộc của chúng tôi.


“Ế, sao rồi. Cậu nhận được máy quay
phim


chưa?” – Tôi tươi cười đáp lại.


Hôm trước Siro vừa khoe cậu ấy trúng một giải thưởng trên tạp chí về công nghệ. Nghe nói phần thưởng là một cái máy quay
phim


xịn lắm. Không biết Siro đã nhận được chưa. Chà chà.


“Nhận được rồi. Xịn lắm nhé! Hôm nào mình đến trang trại của ông cậu chơi được không, chắc hẳn sẽ có nhiều thứ thú vị để quay đây!”


“Wow, thích thật đấy! Thế để cuối tuần nhé, mẹ mình cũng bảo mang bánh đến biếu ông bà mà.”


“Ừ cậu nhớ đấy! Giờ mình phải qua phòng phát thanh trường có chút việc.”


Nói rồi Siro chạy vụt đi.


Siro cũng là một người bạn rất tốt của tôi. Mọi người gọi cậu ấy là Nấm Đông Cô. Nhưng Siro cực ghét cái tên ấy. Tên thật của Siro là Minh Nhật, và những người thân gọi cậu ấy là Siro chứ không phái là Nấm Đông Cô như cái cách hội Gigi và bọn con trai lớp tôi dùng. Chắc tại vì quả đầu của cậu ấy trông giống cây nấm quá mà.


Mà ai quan tâm chứ. Cậu ấy học giỏi, tốt bụng với mọi người, thế là đủ.


Siro là đứa con trai duy nhất sẵn sàng ở lại vặn cho tôi cái yên xe mà thằng Long Hôi Nách đã chơi đểu vặn lên thêm 20cm.


Cậu ấy sẵn sàng với tay lên lấy hộ tôi quyển sách mà tôi muốn trong thư viện.


Siro còn giúp đỡ tôi nhiều nhiều việc khác nữa, tuy chẳng có gì to tát nhưng thế là đủ để tôi yêu mến cậu ấy.


“Kem, cậu có thấy cái gì ở cuối lớp không?” – My quay sang.


“Hả?”


Tôi quay xuống và nhấc chiếc gọng kính Nobita lên nhìn cho rõ.


“Chắc lại có thông báo gì đó, mình không rõ lắm.”


“Xuống đó xem không?”


“Ok.”


Dù chẳng có hứng thú với mấy vụ đó nhưng tôi vẫn cùng My bon chen vào chỗ có cái bảng thông tin của lớp. Và những gì tôi thấy khiến tôi chút nữa thì té ngửa!


Cái gì thế này?


Tôi phải bình tĩnh tự hỏi bản thân mình vài lần rằng: CÁI GÌ THẾ NÀY???


Tuyên bố thành lập Cute Club


“Vì một thế giới chỉ có những người dễ thương”


Admin: Gigi


- Bạn đang cô đơn ư? Xung quanh bạn không có một chàng trai nào vây quanh?


- Bạn đang thích một ai đó nhưng không đủ tự tin để thổ lộ?


- Bạn rất dễ thương ư? Bạn có muốn trở nên dễ thương hơn nữa không?


Vậy còn chần chừ gì nữa? Hãy tham gia vào CLUB mang tên CUTE của chúng tôi!


Từ hôm nay, lớp chúng ta sẽ chào đón sự ra đời của một club dành riêng cho những bạn gái dễ thương mang tên CUTE CLUB!


Tiêu chuẩn tham gia:


- Là thành viên của 11E


- Là nữ (không chấp nhận les hay pê – đê)


- Dễ thương


- Hoặc không cần dễ thương cũng được, những ai chưa được dễ thương lắm tham gia vào club thì sẽ trở nên cực kì dễ thương qua sự đào tạo của mình.


- Chiều cao: từ 1m60 trở lên


- Cân nặng: không có tiêu chuẩn, cái này thì có thể điều chỉnh lại được


Vậy mình thông báo để cho các bạn cùng biết, ai có nhu cầu tham gia vào club thì hãy đăng kí với mình bằng cách kí tên trên tờ áp – phích này nhé!


Hạn cuối cùng là sáng 16/10


Hà Nội, 14/10/2010


Kí tên:


Gigi


Ôi trời! Shock thật. Tôi nhìn tấm áp – phích màu hồng rực mà há hốc cả mồm ra (thực ra không chỉ riêng tôi mà còn My nữa).


CUTE CLUB???


Gigi có bị bệnh hay không nhỉ?


Hay cô ấy có quá thừa thời gian nên đã nghĩ ra trò này?


Giời ạ, trên đời còn có cả thể loại ấy nữa sao? Lại còn vì một thế giới chỉ có những người dễ thương? Cứ làm như không dễ thương thì cả thế giới này sẽ teo tóp hết không bằng.


Phải công nhận, Gigi quả là có đầu óc sáng tạo vô hạn. Theo tôi thì nó quá chi là phong phú và chỉ riêng Gigi mới có thể nghĩ ra được những thứ sáng tạo như thế.


Cái tiêu chuẩn mà cô ta đặt ra, chắc chắn là để mỉa mai tôi. 1m60 ư? Hãy đợi đấy Gigi ạ, nhất định sẽ có ngày tôi đi sang Thái Lan kéo chân và chân tôi sẽ dài hơn cả cô ta, đồ xấu xa! Và còn cả cái trò đào tạo cho những người chưa được dễ thương trở nên dễ thương nữa, Gigi nghĩ mình là stylist chắc?


Lũ con trai như kiểu hưng phấn lắm ý, tụi nó ùa vào xem và ép tôi bẹp dí vào tường, khó thở gần chết. Phải vất vả lắm tôi

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Phận má hồng lấy chồng ‘gay’

Cho Tớ Giữ Cậu Trong Trái Tim Nhé

Vợ đẹp bị nhân tình ‘cá sấu’ của chồng ‘dạy cho một bài học’ mà nuốt nghẹn công nhận đúng

Đọc Truyện Chuyện Thời Sinh Viên Full Voz

Truyện Hợp Đồng Tình Yêu Full Online