Đọc Truyện Cấp 3... Voz Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Disneyland 1972 Love the old s

Đọc Truyện Cấp 3... Voz Full (xem 27497)

Đọc Truyện Cấp 3... Voz Full

cứ gào là hết đau, gào to là hết khổ


Đau…đau lắm…sao ngực đau thế nhỉ…tim như muốn nhảy ra ngoài…Mày là của tao sao không nghe tao vậy…đau lắm mày ơi…tao xin mày…đau lắm đó


- Đồ tồi – Tôi gào to tay cằm lẳng luôn con gấu cùng hộp quà mà tôi hì hục cả ngày nay


…Hết…hết rồi sao…


Chap 42 :


Haizz…!!!…!!!


Ngực đau thật đấy, tim cũng đau lắm nhưng sao nước mắt chả rơi…nhớ hồi xưa mình lì đòn lắm, bố mẹ có đánh thế nào dù nặng hay nhẹ tôi cũng khóc cả kể cả là mắng có xíu tôi cũng lăn quay ra ăn vạ khóc lóc, nên từ cái quá khứ xấu hổ đó tôi quyết tâm lớn lên sẽ không bao giờ khóc nữa nhất là khóc trước mặt người khác và tôi cũng đặc biệt ghét cái kiểu chui vào 1 góc thủ râm khóc thầm và không ngờ cái bí quyết chống quay tay ra nước…mắt đến giờ lại hại tôi thế này…Cố trợn mắt để bụi bay zô mắt, cố trợn trừng mắt để nước mắt tuôn ra…để những giọt nước mắt uất ức vì một tình yêu không còn rửa trôi hết những kỷ niệm đẹp rửa trôi đi hết những ký ức đau buồn .. dường như nước mắt là 1 thứ quá xa xỉ đối với tôi sao!!!!


May vừa nãy trong lúc xúc động, lẳng con gấu với hộp quà xuống sông nhưng không lẳng con ngựa sắt xuống nghĩ ra mình cũng may nên lủi thủi tiến lại con ngựa sắt và quyết tâm dắt bộ chứ không đạp như mọi ngày…


Đường phố tấp nập ghê…!!! trước ngày thi các cặp nam nữ trạc trạc tuổi tôi rồng rắn đi chơi cười cười nói nói trông họ hạnh phúc làm sao


- Nhìn ngứa mắt đ. chịu được – Tôi chửi thề


Đầu óc trống rỗng, tôi vô định lết trên từng con phố, thành phố đẹp quá!!! tráng lệ quá!!!đông vui quá…nhưng sao tôi lại thấy buồn man mác phải chăng là tại con đĩ kia làm tôi ra nông nổi này


- Con chào bố mẹ – Tôi ngồi phịch xuống ghế


- Mới đi sinh nhật bạn về à, nãy lúc đi hớn hở lắm cơ mà sao giờ trông mày thảm thế con -mẹ tôi nhăn nhó


- Chắc bị gái đá đó mẹ ơi – ông anh mồm đầy bánh nhồm nhoàm nói


- Đâu nãy nghịch nhiều quá nên hơi mệt, thôi con đi ngủ đây – Chả thèm đoái hoài tới ông anh tôi phi luôn lên phòng


Tương truyền từ ngàn xưa, những người thất tình có kinh mạch không ổn định, khí huyết đảo lộn, dở dở ương ương, khóc lóc thảm thiết và còn có nạn nhân tự sát vì tình cơ mà tôi lại chả thấy thế, giờ nằm trên giường mà đầu óc vẫn trống rỗng, tim vẫn đập, mồm vẫn thở nhưng nước mắt không chảy, nghĩ lại chuyện bị gấu phản bội mà nhẹ tựa lông hồng, những kỷ niệm ngày nào giờ như tan dần và tôi dần dần chìm vào giấc ngủ zzzzzz


- Thằng đệ – 1 cánh tay nào đó đập vai tôi trong đem tối :ss


- Aaaaaa – Tôi giật bắn mình


- Tao nè, gì mà la khiếp thế mầy – ổng nhìn tôi lom lom


- Vừa thiu thiu ngủ, huynh như con cờ hó điên lao vào thế em hok sợ mới lạ


- Ơ cái thằng này láo mày gọi ai là cờ hó – ổng cốc đầu tôi 1 cái thật lực


- Au…đau nha huynh .. để đệ ngủ coi, hôm nay nhọc lắm – Tôi nhăn nhó xuýt xoa đầu


- Đang định rủ mày ra nghe truyện ma với tao, không thích thì nếc bố nghe một mình -ổng cằn nhằn


- Ờ – Mặc kệ ổng tôi quay vào tường thẩm du kí ức tiếp


Nói là chuyện tình củm không ảnh hưởng đến tôi mấy cũng hơi điêu, cụ thể là nó cũng gây cho tôi một số rắc rối ở một số mặt trận


- …Đạt -cô giáo coi thi la tên tôi


- Em Đạt có ở đây không – Cô hỏi lv 2


- Đ .. sao thế Đ vào phòng kìa – Nhỏ Băng tròn mắt nhìn tôi


- A, dạ…có em – Hóa ra nãy tôi mải nghĩ vớ vẩn nên cô gọi tên lúc nào không hay


- Vào nhanh, sao tôi gọi mãi anh không thưa – Cô coi thi nhăn nhó ra vẻ khó chịu lắm


- Lần này thi cùng phòng ha, có gì nhắc bài cho tớ nha Đ – Vừa ổn định chỗ ngồi nhỏ đã sấn sổ vào tôi


- Uầy .. – tôi xuôi xị, đơn giản không phải là không biết nói gì mà là thời điểm này không có gì để nói


Bình thường nhìn cái đề toán, không làm được 2 câu thì cũng phải làm được 3 câu nhưng hôm nay nhìn vào đề bài mà não rỗng tuếch, chả nghĩ ra được cái chữ mô, ngán ngẩm tôi buông bút tay chống cầm mắt lơ đễnh nhìn ra sân ngắm cảnh


- Ê, Đ làm câu 4 chưa kết quả ra nhiêu th…ơ – Nhỏ B tịt tắp lự khi thấy bài thi tôi trống không


- Làm bài đi kìa, Đ sao thế…- Nhỏ nhìn tôi chừng chừng nhưng không phải là ánh mắt ngạc nhiên mà là ánh mắt khó hiểu


- À, ừm…


- Haizz, lại không ôn bài đúng không, trước bài 3 B còn hổi Đ kìa làm bài đó trước đi – Nhỏ thì thầm


- Đ…


- Đ mệt hả??? thôi cầm lấy chép vô đi nè – Nhỏ vo tờ giấy nháp vứt xuống chân tôi


- Hì, tks B nha, mấy hôm nay Đ hơi mệt


Cúi xuống nhặt phao cứu sinh mà trong tôi thập phần mến mộ nhỏ, cảm ơn ba má đã cố gắng khó nhọc trong nhiều đêm để sinh ra tôi , cảm ơn đảng nhà nước đã có công nuôi dưỡng tôi khỏe mạnh thành tài và cũng cảm ơn nhỏ Ly đã sut tôi như 1 món đồ chơi để hôm nay tôi có cơ hội cúi xuống nhặt phao chép lại mà không mất công ngồi nghĩ bài làm…Nhìn mảnh giấy vo tròn trong lòng bàn tay bao nhiêu ký ức lại ào về trong tôi…


- Nè…-nhỏ Ly thì thào


- Im coi, Đ đang nghĩ bài này – Tôi nhăn nhó khó chịu


- Bài đó để sau đi, đi ăn vặt đói quá – Nhỏ nheo mắt


- Nâu, mai kiểm tra rồi, xin để tại hạ được yên .. ố cê – Tôi đưa tay ra dấu (Y)


- Này thì…chóc…- Nhỏ xé hẳn vở ném lia lịa về phía tôi “”””


- Này anh kia, cầm giấy gì trên tay kia đưa tôi xem – Tiếng gọi của cô giám thị kéo tôi về hiện thực


- Ớ dạ…-tôi lắp bắp, nhỏ B thì nhìn tôi trừng trừng ra vẻ lấy phao rồi sao không mặc vào còn giơ ra cho người khác thấy


- giở ra, ai đưa nó cho anh, để tôi biết được tôi đánh dấu cả 2 bài – Cô giám thị uy nghiêm thuyết giảng


- Dạ, tài liệu của em ạ…- Mặt tái mét tôi thú tội


- Thôi, đưa tôi rồi ngồi xuống làm bài đi, lần 2 là đnáh dấu bài – Cô tỏa sáng như 1 vị thánh


- Dạ…–ngồi xuống rồi mà im đập thình thịch tay đập chân run


- Sao nãy Đ không cất bài đi >.< – Thấy tôi vừa ngồi nhỏ sấn tới


- Nãy quên mất hì hì -tôi ấp úng gãi đầu


- Haizz, Đ hôm nay sao thế, nè chép đi cẩn thận đó – Nhỏ cúi cúi rồi nhét tờ giáy khác vào tay tôi


- Ơ…– tôi ngẩn người vì nãy thấy nhỏ lúi húi ở bàn tưởng nhỏ sợ tôi khai ai dè nhỏ làm tôi tờ phao khác


- Ơ…a…Gì chép lẹ đi hết giờ kìa – Nhỏ hối


- Tks B nhìu nha, tý về nói chuyện – giơ ngón tay ra dấy number 1, tôi hì hụi chép bài trong nước mắt, lòng le lói niềm vui mới


Tiếng chuông chùa vừa dứt cũng là lúc tôi chép xong bài cuối cùng, vuốt ngực thở phài cuối cùng cũng qua được môn đầu, nhìn lên phía trên bàn nhỏ Băng với con mắt thân thương nhất, giây phút này đây hình ảnh nhỏ Ly nhạt nhào thay vào đó là một nhỏ Băng cao to lực lưỡng đang tỏa sáng trong đầu tô

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Trai Ngoan Dính Phải Gái Hư Full

Pé Bi&#8230; Anh đã về

Đang ngồi trong nhà chồng tương lai, cô gái thấy mẹ vào hỏi mua đồng nát liền chạy ra làm điều khiến ai nấy bàng hoàng

Truyện Lọ Lem Đường Phố Full

Đừng Yêu Ai Nếu Trái Tim Chưa Đủ Sẵn Sàng!