Thánh Nguyên Vương gia bị đánh!
Chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người theo trực giác lùi về phía sau một bước, bao gồm cả kẻ có vóc người thon gầy vừa đi giải cứu kia, anh ta nhanh như chớp trốn sau Hoàng đế Mộ Dung Thánh Anh.
Mộ Dung Thánh Li nhìn cô gái, không có sự phẫn nộ như trong tưởng tượng, trong cặp mắt lạnh lùng chỉ có sự nghi ngờ và kinh ngạc.
“Rốt cuộc cô là ai?” Hắn chợt bắt lấy cổ tay cô, ánh mắt sắc bén như muốn xuyên thủng Noãn Noãn.
Cô không phải Noãn Noãncủa hắn, chắc chắn không phải!
Tiêu rồi! Noãn Noãn thầm than xong đời rồi, tên Vương gia này dám ở trước mặt Hoàng thượng công khai cợt nhảHoàng hậu, nói không chừng là một kẻ công cao chấn chủ. Cô lại nhìn Hoàng đế, chỉ thấy hắn yếu đuối, ngu ngốc, cũng chỉ được cái vẻ ngoài đẹp mắt mà thôi, hoàng cung của mình còn không thể làm chủ, quả đúng là một tên vô dụng….
Sư phụ từng nói, trên thế giới này có một loại kiếm sắc giết người vô hình, đó chính là ‘Tiếu Lý Tàng Đao’!
[*'>Tiếu Lý Tàng Đao: Bề ngoài biểu hiện rất tử tế, nhưng trong thâm tâm rất độc ác
Noãn Noãn đột nhiên cười quyến rũ, dịu dàng khác thường. Cô ngẩng đầu lên, nhìn về phía Thánh Nguyên Vương gia dịu dàng nói, “Muội chính là Noãn Noãn mà!”
“Thánh Li, đến ngay cả người con gái mình yêu nhất mà đệ cũng không nhận ra sao ?”
Long Noãn Noãn chợt quay đầu lại, rất nhiều năm sau, cô vẫn nhớ ánh mắt trong đêm đó của hắn.Đôi mắt ấy rất sâu, âm u không thấy đáy. Trong đôi ấy cóánh sáng mơ hồ lóe lên, rất nhiều cảm xúc phức tạp, hình như muốn nhắn nhủ điều gì đó . Nhưng vẻ mặt lại lạnh nhạt không biến sắc.
Rất lâu về sau, Long Noãn Noãn mới hiểu ra người đàn ông này chỉ giả heo ăn cọp mà thôi!
“Hoàng thượng, ngài bị thương?” Ngự y đi vào, thấy tay Hoàng thượng còn đang rỉ máu.
“Đi xem Hoàng hậu trước!”
Noãn Noãn nghe thấy sự giễu cợt trong giọng nói của hắn .
“Hoàng hậu người…” Ngự y vội vàng xoay người lại.
“Không cần, tự tôi có thể giải quyết!” Long Noãn Noãn lạnh lùng mở miệng.
Cô dùng chính phương pháp của mình đã có thể giải một nửa độc, tất nhiên cũng không thể bỏ dở nửa chừng.
Cô xoay người lại, lạnh lùng liếc nhìn chàng trai áo đen lưng đeo trường kiếm, Long Noãn Noãn nhẹ giọng nói, “Ta muốn một chén máu của ngươi!”
“Hả?” Vẻ lạnh lẽo trên mặt chàng trai áo đen dường như không duy trì nổi nữa.
“Cho nàng!” Giọng nói trầm tĩnh của Hoàng đế vang lên, còn mang theo chút ý cười, chỉ là ý nghĩa của nụ cười kia rất phức tạp.
“Cần phải cởi hết quần áo. Trời lạnh, anh phải vận công tránh rét, như vậy máu của anh sẽ chảy nhanh hơn, hiệu quả của thuốc giải độc đương nhiên sẽ tốt hơn!” Long Noãn Noãn miễn cưỡng bổ sung thêm một câu.
Nụ cười bên khóe môi Hoàng đế khẽ run, hắn rốt cuộc hiểu rõ nguyên nhân mình bị lột sạch.
“Hoàng huynh!” Trên mặt chàng trai áo đen thoáng hiện nét ngượng ngùng, đơn thuần, rất đáng yêu.
“Nàng biết giải độc?” Hoàng đế lại hỏi Noãn Noãn.
“Biết một chút!” Noãn Noãn thản nhiên nói: “Nhanh lên đi, lát nữa bản tiểu thư khỏi rồi, còn phải tìm kẻ hạ độc tính sổ !”
Ở trước mặt độc y cô múa rìu qua mắt thợ, cô sẽ khiến hắn sống không bằng chết!
Vị hoàng đế kia đột nhiên nở nụ cười khó hiểu, hắn nói với chàng trai áo đen, “Thánh Khuynh, cho nàng!” Nói xong, hắn chậm rãi tiến lên trước, nhỏ giọng nói bên tai Noãn Noãn, “Hoàng hậu, sau khi thân thể khỏe lại thì nàng hãy trở về cung Linh Thứu đi!”
“Được!” Noãn Noãn đồng ý theo phản xạ.
Sắc mặt của Hoàng đế hơi thay đổi, hắn sững sờ nhìn Noãn Noãn thật lâu, trên khuôn mặt tuyệt mỹ lại hiện lên chút ý cười, nhưng đôi mắt lại càng thêm âm u sâm thẳm.
※
Trong Ngự Thư Phòng, Mộ Dung Thánh Anh yên lặng đứng giữa tranh tối tranh sáng.
“Hoàng thượng….” Hai thiếu niên lưng đeo tiêu cầm bước vào.
“Lãnh Cầm, Hàn Tiêu, người phụ nữ kia không phải Hoàng hậu!” Giọng nói Mộ Dung Thánh Anh mang vẻ lạnh lùng nói không nên lời.
“Cái gì?” Hai thiếu niên mặt ngọc hiển nhiên vô cùng ngạc nhiên.
“Trẫm chắc chắn! Chỉ là không biết nàng dùng cách gì lừa gạt được Thánh Li!”
Khi cô gáu ấy tát Mộ Dung Thánh Li, hắn ta đã bắt đầu hoài nghi, nhưng tại sao cuối cùng lại tin tưởng?
“Vậy Hoàng hậu thật đã đi đâu ? Tại sao người phụ nữ kia lại giống Hoàng hậu tới vậy?” Lãnh Cầm vội vàng mở miệng, có thể thấy cá tính của hắn tương đối gấp gáp nóng nảy.
“Nếu thật sự không phải thì tốt, Vương triều Mộ Dung được cứu rồi!” Hàn Tiêu sâu xa mở miệng.
Con mắt sắc của Mộ Dung Thánh Anh bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo.
Chỉ mong ông trời phù hộ hoàng triều!
※
Từng đội ngũ lần lượt ra khỏi cửa cung, nhưng khi thị vệ canh giữ cửa cung nhìn thấy đi đầu là chàng trai mặc áo tím liền quỳ xuống, đầu cũng không dám ngẩng lên.
“Gia, hôm nay Long tiểu thư hình như rất kỳ lạ!” Hàn Ngọc rốt cuộc không nhịn được mở miệng.
Người của Thánh Nguyên vương phủ chưa bao giờ xưng hô Long Noãn Noãn là Hoàng hậu, đây là quy định! Trừ phi có một ngày, người ngồi lên ngôi vị Hoàng đế chính là Thánh Nguyên Vương gia!
Tay Mộ Dung Thánh Li khẽ siết chặt dây cương, nhưng rất nhanh thoải mái mà cười, “Là nàng ấy, không sai!”
Trên tai nàng có nốt ruồi màu đỏ mà chỉ mình hắn biết, nàng từng thích nhất là để cho hắn cắn nhẹ như vậy, đó là bí mật mập mờ nhất giữa bọn họ.
Chắc chắn không sai!
“Nhưng….” Hàn Ngọc vẫn cảm thấy là lạ, nhưng ngay cả gia mà nàng ta cũng dám đánh!
“Có thể nàng lại muốn chơi gì đó!” Trong giọng nói của Mộ Dung Thánh Li âm tràn đầy sự cưng chiều.
Quế ma ma đóng cửa phòng, lắc đầu một cái, thầm nghĩ nói, “Nương nương cô đã lâu rồi không có ngủ say như vậy, kể từ lúc vào hoàng cung này….” Bà đảo mắt nhìn chung quanh, an vị ở trước cửa, trông chừng Long Noãn Noãn ngủ say bên trong.
Chẳng biết lúc nào, trong phòng đột nhiên có thêm một bóng người. Hắn lẳng lặng đứng ở trước giường Noãn Noãn, nghe tiếng cô ngủ say, trong ánh mắt thâm trầm đột nhiên xuất hiện chút không hiểu.
Cô gái này rốt cuộc là ai? Rõ ràng là dáng vẻ của Long Noãn Noãn, nhưng…..Hắn nhìn giầy thêu trên đất, Long Noãn Noãn trước kia rất sạch sẽ, trong cung này không cho phép có một chút bừa bộn, một chút bẩn thỉu, mà nàng ta….
“Ai?” Mặc dù rất mệt mỏi, nhưng bao năm tôi luyện tính cảnh giác khiến cô bật dậy trong nháy mắt.
Dưới nến Long Đản Hương, vị hoàng đế kia đứng trước mặt cô, trong đôi mắt đen láy tĩnh mịch hiện lên chút cân nhắc, “Hoàn