Đoạt hôn 101 lần - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Đoạt hôn 101 lần (xem 3621)

Đoạt hôn 101 lần

oilet giống như một người bị remote điều khiển vậy.


Chương 776: Tôi Và Anh Không Nợ Nhau! (16)


Chỉ là thật lâu anh cũng không có đi ra khỏi toilet, Cố Lan San sắp xếp lại thức ăn, liền hoài nghi cầm đũa, đi về phía toilet, thấy Thịnh Thế đứng ở trước bồn rửa tay thất thần, Cố Lan San liền cắn chiếc đũa, tựa vào thành cửa toilet, hỏi: “Nhị Thập, anh làm sao vậy?”


Thịnh Thế chớp chớp mắt, nhìn thoáng qua Cố Lan San, nở nụ cười, “Không có việc gì.” Liền mở van nước ra, nhanh chóng rửa tay, lúc rút khăn lông lau tay, Thịnh Thế lại thất thần một chút, liền đặt khăn lông qua một bên, đi ra.


Lúc này Cố Lan San đã ngồi ở trước bàn ăn, cười hì hì đưa cho anh một đôi đũa, sau đó chỉ chỉ thức ăn, nói: “Ăn nhanh lên kẻo nguội.”


Thịnh Thế nhận lấy đôi đũa, cũng không nói chuyện, liền buồn bực cúi đầu ăn cơm.


Cố Lan San cảm thấy hiện tại Thịnh Thế có chút kỳ lạ, nhưng cô lại không nghĩ ra được nguyên nhân, chỉ thỉnh thoảng dùng mắt quan sát anh một hai lần.


Thịnh Thế biết, mình đang ghen, anh cũng biết lúc mình ghen, tính tình sẽ trở nên rất không tốt, đã trải qua nhiều chuyện như vậy, anh đã sớm học được khống chế lòng dạ hẹp hòi và dục vọng chiếm hữu của mình, cho nên lúc này cố gắng không để cho mình mở miệng nói chuyện, nhưng mà, có chút vấn đề kìm nén ở dưới đáy lòng, làm cho anh rất khó chịu phiền não, cho nên, đang ăn cơm, anh liền soi mói đủ kiểu với thức ăn, sau đó ngây thơ giống như trẻ con, thả chiếc đũa xuống, không ăn nữa.


Nửa tiếng y tá lại đưa thuốc đến, Thịnh Thế ghét thuốc đắng, không chịu uống, lúc đầu tính tình Cố Lan San tốt còn dỗ Thịnh Thế đôi câu, ai ngờ vậy mà Thịnh Thế lại ném cái ly, làm cho thuốc cũng rơi đầy đất.


Cố Lan San ở trước mặt của Thịnh Thế, tính tình từ trước đến giờ không tốt, cô cũng ỷ vào trong lòng Thịnh Thế có cô, cho nên giống như lúc học trung học, thấy anh phát cáu, cô càng cáu kỉnh lớn hơn anh, trừng mắt liếc Thịnh Thế, để lại một câu: “Anh không thích uống thì thôi!”


Cô liền xoay người đi ra khỏi phòng bệnh.


Thịnh Thế nhìn bóng lưng Cố Lan San, ảo não giơ tay lên, nắm lấy tóc của mình, thấy y tá đứng ở một bên, rống lên một tiếng: “Cô cút cho tôi!”


Y tá bị Thịnh Thế dọa sợ đến mức quay đầu bỏ chạy, vừa chạy đến cửa, còn chưa kịp kéo cửa ra, giọng nói của Thịnh Thế lại truyền tới: “Đợi một chút.”


Y tá không biết Thịnh Thế muốn làm cái gì, chân run lên bần bật, dè dặt quay đầu lại nhìn Thịnh Thế, rụt rè hỏi: “Anh Thịnh, anh cần dặn dò gì?”


Vẻ mặt của Thịnh Thế có chút mất tự nhiên, con ngươi xoay lòng vòng, sau đó mới hắng giọng một cái, giọng nói mơ hồ không rõ nói: “Cái đó, cô lấy thêm một phần thuốc tới đây.”


Cô y tá nhỏ lập tức liền ngây dại, cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, anh Thịnh mới vừa thấy chết không sờn kháng cự không chịu uống thuốc đó, vậy mà sau khi cô Cố sập cửa rời đi, ngoan ngoãn chịu uống thuốc?


Đáy lòng cô y tá nhỏ hoài nghi, nhưng cũng không dám lắm miệng hỏi, lập tức gật đầu liên tục, rồi nhanh chân chạy ra khỏi phòng bệnh, vội vàng đi lấy thuốc.


Sau khi Thịnh Thế uống thuốc xong, liền lấy di động ra gởi một tin nhắn cho Cố Lan San, rõ ràng là anh cúi đầu trước, nhưng trong lời nói không có bất kỳ ý xin lỗi nào, câu nói gửi đi rất súc tích: Sở Sở, anh uống thuốc xong rồi.


Sau khi gửi xong, Thịnh Thế lại nghe được bên trong phòng truyền đến một tiếng vang leng keng, sau đó anh liền lục lọi ở trong phòng bệnh, lục ra được điện thoại của Cố Lan San từ trong túi áo khoác của cô, sau đó mới ý thức được ngay cả áo khoác cô cũng không mặc liền đi ra ngoài.


Chương 777: Tôi Và Anh Không Nợ Nhau! (17)


Thịnh Thế lập tức cầm lấy áo khoác mở cửa đuổi theo.


Thật ra Cố Lan San cũng không có đi xa, chẳng qua kinh nghiệm nhiều năm cô và Thịnh Thế chung đụng nói cho cô biết, Thịnh Thế giận dỗi với cô, cô chỉ cần phát cáu lớn hơn anh, kết quả cuối cùng, bảo đảm là Thịnh Thế thỏa hiệp.


Sự thật chứng minh, kinh nghiệm của Cố Lan San là chính xác.


Cô đứng trong gió lạnh lạnh run ở dưới lầu, vừa đá cục đá, vừa đếm thời gian, xem rốt cuộc bao lâu Thịnh Thế mới xuống tìm cô.


Lúc cô đếm tới số năm mươi, cô đã nghĩ, nếu đếm tới tám mươi mà Thịnh Thế không xuất hiện, thì cô đi thật.


Sau đó khi đếm đến tám mươi, Cố Lan San không nỡ đi liền nghĩ, khi cô đếm tới một trăm, Thịnh Thế còn chưa xuất hiện, cô sẽ lột da anh!


Sau đó khi cô đếm tới một trăm, Cố Lan San không nỡ lột da Thịnh Thế, liền giận dữ nghĩ, nếu cô đếm tới một trăm năm mươi, Thịnh Thế còn chưa có xuất hiện, cô liền rủa anh bị bệnh liệt dương, vô năng, tiết ra sớm, một giây liền bắn ra!


Kết quả lúc cô đếm tới số một trăm bốn mươi, Cố Lan San liền kéo dài thời gian đếm cách mỗi con số ra, sau đó đếm tới một trăm bốn mươi chín, cô liền đá cục đá, giận dữ lẩm bẩm: “Nhị Thập tồi, Nhị Thập thối, đến bây giờ vậy mà còn chưa xuất hiện, xem ra anh thật sự muốn liệt dương, muốn tiết ra sớm, muốn vô năng, muốn một giây bắn ra!”


Cố Lan San vừa nói, vừa đá mạnh cục đá trên đất, thân thể run rẩy, cắn răng, tiếp tục oán giận nói: “Nhị Thập là vua liệt dương, vua tiết ra sớm, vua vô năng, vua một giây bắn ra!”


Sau đó lời của cô còn chưa dứt, sau lưng liền có một cái áo khoác đắp lên, cô bị dọa sợ đến cả kinh quay đầu lại, thấy Thịnh Thế đứng ở sau lưng cô, ánh mắt lập lòe bất định nhìn cô, gằn lại từng chữ lời nói của cô: “Nhị Thập là vua liệt dương?”


Cố Lan San thật sự không nghĩ tới mình mắng chửi người ở sau lưng, lại bị người bắt tại trận, cô không nhịn được có chút xíu khẩn trương.


Giọng nói của Thịnh Thế vô cùng dễ nghe, nhẹ nhàng, tiếp tục lặp lại: “Vua tiết ra sớm?”


Cố Lan San quay đầu, không nhìn Thịnh Thế.


“Vua vô năng?” Thịnh thế vừa nói, vừa nhích tới gần khuôn mặt của Cố Lan San, ép buộc đáy mắt của cô chỉ có anh tồn tại, sau đó chậm rì rì kéo dài giọng lặp lại câu nói cuối cùng ra: ” Vua một giây bắn ra?”


“Sở Sở, đây chính là kết luận sau khi em cùng anh lên giường nhiều lần rút ra? Hử?”


Cố Lan San bị anh bức không thể lui được nữa, liền hếch cằm, bộ dạng không hề có một chút đuối lý nào, nhìn Thịnh Thế, nói: “Ừhm, bản thân anh sắp trở thành vua liệt dương, vua tiết ra sớm, vua vô năng, vua một giây bắn ra, chẳng qua em vì suy nghĩ cho tính phúc nửa đời sau của mình, cho nên em mới cố ý không đếm ra con số một trăm năm mươi cuối cùng.”


“Nửa đời sau. . . . . . .” Thịnh Thế cảm thấy ba chữ này, vô cùng dễ nghe, càng lúc càng kéo dài giọng nói ra, đè xuống gằn ra từng chữ: “Tính phúc?”


Chương 778: Tôi Và Anh Không Thiếu Nợ Nhau! (18)


Cố Lan San chợt ho khan một tiếng, không nghĩ tới vậy mà mình lại đeo vòng vào mình, mặt cô rất đỏ, lo lắng lại thuần chất hừ một tiếng, nhìn chằm chằm Thịnh Thế, trả lời

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Trái Tim Của Ta Nguyện Ý Cho Nàng

Dư vị trà chiều

Cứ về nhà là vợ bắt trả bài đủ tư thế lạ, tôi nhiệt tình hưởng ứng, đến khi..

Báo có thai, người yêu cũ chỉ nhắn: “Xin lỗi em” rồi biệt tích

Em Đã Nuôi Con Của Người Em Yêu Như Thế Nào Full