Đoạt hôn 101 lần - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Ring ring

Đoạt hôn 101 lần (xem 3615)

Đoạt hôn 101 lần

lại dứt khoát phủ nhận như vậy?


Từ trước đến giờ Thịnh Tiếu luôn là người nói nhiều, đi tới chỗ nào cũng không chịu ngồi yên, cho nên hiện tại nghe Thịnh Thế nói như vậy, giống như là sợ mọi người không hiểu ý trong lời nói của Thịnh Thế, lắm miệng giải thích một lần nữa: “Nói như vậy, không phải Nhị Thập nhà chúng tôi cho cô Vương số điện thoại, mà là cô Vương tự mình tìm được hay sao?”


Cô Vương tự mình tìm được . . . . . . Những lời này của Thịnh Tiếu nói rất vi diệu, khiến cho suy đoán ban đầu là hoài nghi Vương Giai Di cố ý câu dẫn Thịnh Thế càng ngày càng xác thực.


Cố Ân Ân bị Thịnh Thế chận lại như vậy bỗng chốc không còn lời gì để nói, chỉ giật giật môi, liền ngậm miệng, quay đầu, nhìn về phía Hàn Thành Trì.


Hàn Thành Trì thấy ánh mắt Cố Ân Ân quăng tới, liền nở một nụ cười dịu dàng với cô ấy, mang theo ấm áp ôn nhu, chìa tay nắm tay của cô đặt ở trong lòng bàn tay mình nhéo nhẹ hai cái, giống như là trấn an Cố Ân Ân, lời nói nói ra cũng như ngọc lịch sự tao nhã: “Giai Di, thật sự là em tự mình tìm được số điện thoại của Nhị Thập à?”


Sắc mặt Vương Giai Di có chút tái nhợt, cô ta cắn nhẹ môi dưới, nhìn người cả phòng, nói thật: “Số điện thoại, là anh Thịnh cho em!”


Thịnh Thế nghe nói như thế,”Phụt” cười khẽ hai tiếng, như là nghe được chuyện nực cười, ánh mắt nhìn Vương Giai Di, thoáng hiện vẻ kinh ngạc, giống như lời nói Vương Giai Di nói ra rất buồn cười: “Cô Vương, cô thật biết nói đùa, tôi cho cô số điện thoại của tôi lúc nào vậy?”


Vương Giai Di nghe Thịnh Thế hỏi ngược lại như vậy, bỗng nhiên cảm thấy giống như có một tia sét từ bầu trời đánh thẳng xuống dưới, bổ cả thân thể máu thịt cùng linh hồn nhớ nhung của mình thành hai nửa!


Vậy mà Thịnh Thế mặt không đỏ tim không đập loạn ở trước mặt tất cả mọi người chết cũng không chịu nhận lúc trước là anh cho cô ta số điện thoại?


Trong một lúc, trong đầu của Vương Giai Di không nghĩ ra được gì, cô ta thật sự có chút không hiểu nổi rốt cuộc tại sao Thịnh Thế lại làm như vậy, chỉ kinh ngạc nhìn Thịnh Thế, trong mắt thoáng hiện không thể nào tin nổi, “Anh Thịnh. . . . . . Số điện thoại rõ ràng là anh cho em. . . . . . Ngày đó ở ven đường em ngăn cản xe của anh, em nói có chuyện muốn nói với anh, anh nói buổi chiều anh có buổi họp, vì vậy liền hỏi em số điện thoại của em, sau đó anh gọi cho em, nói cho em biết, đây là số điện thoại của anh, để em có thời gian thì liên lạc với anh mà.”


Vương Giai Di nói chuyện có bài bản hẳn hoi, trong khoảng thời gian ngắn mọi người cũng không biết lời của hai người Thịnh Thế cùng Vương Giai Di, ai thiệt ai giả.


Cố Lan San nghe được những lời này của Vương Giai Di, không nhịn được nhíu nhíu mày, nghiêng đầu nhìn Thịnh Thế, vẻ mặt của người đàn ông này vẫn lộ ra một vẻ từ chối cho ý kiến cười khẽ, chỉ là quang mang nơi đáy mắt lúc nãy, cũng tản mạn không còn nữa.


Chương 230: Để Tôi Nói Cho Các Người Biết Một Bí Mật (30)


Cố Lan San nghe được những lời này của Vương Giai Di, không nhịn được nhíu nhíu mày, nghiêng đầu nhìn Thịnh Thế, vẻ mặt của người đàn ông này vẫn lộ ra một vẻ từ chối cho ý kiến cười khẽ, chỉ là quang mang nơi đáy mắt lúc nãy, cũng tản mạn không còn nữa, hiện ra chút ánh sáng lạnh, làm cho người ta mơ hồ cảm thấy áp bức lãnh cảm dày đặc: “Cô Vương, tôi nói cô thật biết nói đùa, cô thật đúng là vui đùa càng lúc càng quá trớn. Cô nhìn xem một phòng nhiều người ngồi như vậy, tôi là đàn ông có vợ, lão bà tôi đang ngồi ở bên cạnh tôi, cô dõng dạc nói tôi nói cho cô số điện thoại, cô đây không phải là có ý định làm cho người ta hiểu lầm tôi sao?”


Thịnh Thế nói tới đây, mày khẽ nhăn lại, bộ dạng giống như rất buồn bực, dư quang khóe mắt lia qua Cố Lan San, tròng mắt khẽ vòng vo, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ một chút, cảm giác mình một mình đơn độc chiến đấu hăng hái, dường như đả kích Vương Giai Di không có tác dụng lắm, nên kéo thêm mấy người nữa, đều đến ức hiếp Vương Giai Di, ngay lập tức, thừa dịp tất cả mọi người không có chú ý, lặng yên không tiếng động đưa tay mình tới sau lưng Cố Lan San, sau đó sờ soạng xuống.


Cố Lan San bị Thịnh Thế sờ có chút không được tự nhiên, vừa định muốn dịch ra một chút, liền cảm thấy chút thịt bên hông mình bị ngón tay thon dài của người đàn ông này hung hăng ngắt một cái, sau đó dùng lực, một cái đau nhói không từ ngữ nào diễn tả trong nháy mắt truyền khắp toàn thân của cô, đau đến suýt nữa Cố Lan San nhảy ra ngoài, nhưng bị Thịnh Thế vượt lên trước một bước đưa tay đúng lúc vòng qua eo của cô, ấn mạnh cô ngồi lại trên ghế sofa, để cô không cách nào nhúc nhích.


Thịt bên hông, vốn là non mịn, bị Thịnh Thế dùng sức bấm như vậy, thật đau không thể chịu đựng được, Cố Lan San không thể động đậy, chỉ có thể duy trì tư thế đoan trang, cảm thụ đau đớn như thế, nhưng thật lâu sau đau đớn không biến mất chút nào, ngược lại làm cho đáy mắt cô lập tức tràn đầy sương mù, long lanh.


Lúc này Thịnh Thế mới cố ý quay đầu nhìn về phía Cố Lan San, thấy đáy mắt của cô có một tầng hơi nước, giống như là muốn khóc, vẻ mặt lập tức nghiêm lại nhìn về người một phòng mở miệng, nói: “Cô Vương, cô xem, cô đùa giỡn quá trớn, làm Sở Sở nhà tôi khóc luôn rồi!”


Thịnh Thế vừa ném ra lời này xong, người cả phòng đều đưa tầm mắt qua mặt của Cố Lan San.


Mà Thịnh Thế lại chăm chú nhìn chằm chằm Vương Giai Di, toàn thân chính trực, giống như mình thật sự không có cho Vương Giai Di số điện thoại, mạnh mẽ nói: “Cô Vương, tôi rất muốn hỏi cô một chút, tôi nói cho cô biết số điện thoại của tôi lúc nào hả? Chứng cớ ở đâu?”


Mặc dù Cố Lan San không có rơi nước mắt, nhưng bị Thịnh Thế dùng hết toàn lực ngắt một cái làm cho trong đáy mắt cô có chút nước mắt ứa ra, nước mắt như sắp rớt xuống, làm cho người ta có chút cảm giác giống như bộ dạng rất khổ sở nhưng lại cố chịu đựng, càng lúc càng điềm đạm đáng yêu động lòng người.Cà Rốt Hồng Diễn Đàn Lê Quý Đôn.


Người nhà họ Thịnh đều được giáo dục giống nhau, từ ông của Thịnh Thế đến tất cả người của nhà họ Thịnh một khi đã bước vào của chính nhà họ Thịnh, sợ có tình huống tranh đoạt tài sản, ganh đua lẫn nhau đưa đến cốt nhục tương tàn xảy ra, cho nên vẫn luôn truyền thụ một loại tư tưởng, đó chính là, gia hòa vạn sự hưng.


Cho nên, người của nhà họ Thịnh mặc kệ là con dâu hay là con rể, từ trước tới nay đều một lòng, toàn gia tộc đều vui vẻ hòa thuận, chưa từng có tình huống cãi vả xảy ra.


Dĩ nhiên, người của nhà họ Thịnh luôn có suy nghĩ vinh cùng vinh, tổn thất cùng chịu, cho nên từ trước đến giờ luôn bao che khuyết điểm, cảm thấy chỉ cần là người của nhà họ Thịnh, vô luận là ai bị người khác ức hiếp, đó chính là ức hiếp cả nhà bọn họ!


Chương 231: Nhị Thập, Trong Sạch Rất Quan Trọng (1)


Dĩ nhiên, người nhà họ Thịnh luôn có suy nghĩ cùng vinh cùng nhục, cho nên, từ trước đến giờ rất bao che khuyết điểm, cảm thấy chỉ cần là người nhà họ Thịnh, bất kể là ai b

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Hắn…! “đồ Lạnh Lùng”

Đọc Truyện Cấp 3... Voz Full

Tình yêu nơi thiên đường

Đọc Truyện Nè Ngốc Đừng Bỏ Cuộc Online

Em Đã Nuôi Con Của Người Em Yêu Như Thế Nào Full