Đồ Khốn! Sao Để Tôi Nhớ Cậu? - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Easter eggs.

Đồ Khốn! Sao Để Tôi Nhớ Cậu? (xem 4627)

Đồ Khốn! Sao Để Tôi Nhớ Cậu?

ẫn chưa tới vậy ta. _ Phát xem đồng hồ.
– Kìa, bọn nó đến cả rồi kìa.
Tất cả lớp chúng nó đều đông đủ, cả Phong, Gia Tuệ, Gia Guy, Trâm Anh, nhóc Bin cũng theo mẹ tới.
– Vậy là đã đông đủ…
– Chưa, còn Quốc và Yuu nữa vẫn chưa tới. _ Gia Huy nói.
– Yuu ạ? _ cậu ngạc nhiên.
– Uhm, hôm nay con bé về nước đó.
– Vậy…
– Em yên tâm, lát Quốc sẽ đưa Yuu tới đây luôn. Hôm nay là một ngày quan trọng của tất cả chúng ta mà. _ Gia Huy nháy mắt.
– Ờ hé. _ cậu gật gù.
– Có chuyện gì vậy anh? _ Trâm Anh hỏi Gia Huy.
– Xuỵt! Lát em sẽ biết.
…………ooO
– Ăn đi rồi còn tới đó, trễ giờ lắm rồi đó. _ Quốc chìa một chiếc bánh mì với một ly cà phê ra cho Yuu.
– Cảm ơn anh! _ Yuu nở nụ cười vui sướng trẻ thơ để đáp lại.
– Không dám.
– Anh lái xe đi, tôi vừa đi vừa ăn cũng được mà.
– Cái này là cô nói đó nha.
– Biết mà.
Quốc không ngại ngùng, anh rồ ga lái xe đi…
………..ooO
– Không kịp đợi anh Quốc mất, đã quá giờ làm lễ mười lăm phút rồi. Cha đợi trên thánh đường lâu lắm rồi đó. _ Kiên hối thúc.
– Uhm, vậy chúng ta tiến hành trước đi. _ nội nói.
– Đành vậy thôi. _ cậu thoáng buồn.
Tất cả cùng vào hàng, nữ xếp một bên, nam xếp một bên theo cặp tương ứng sau Hoàng Lâm và Kì Lâm.
Từ từ theo đôi tân lang, tân nương tiến lên thánh đường… tất cả cùng cảm nhận được những tia nắng hạnh phúc đang lan tỏa khắp thế gian này.
………..ooO
– Phải nhanh lên, nếu không sẽ không kịp mất. _ Yuu hối.
– Tôi biết rồi, ngồi im coi, càng hối tôi càng rối. _ Quốc gắt.
………..ooO
– Maria Nguyễn Kì Lâm, con có đồng ý lấy anh Phêrô Nguyễn Hoàng Lâm làm chồng, nguyện yêu thương và chia sẻ cùng anh mọi ngày và suốt đời con không? _ cha hỏi.
– … _ Kì Lâm không trả lời.
Cả nhà thờ đều nín thinh…
– Maria Nguyễn Kì Lâm, con có đồng ý lấy anh Phêrô Nguyễn Hoàng Lâm làm chồng, nguyện yêu thương và chia sẻ cùng anh mọi ngày và suốt đời con không?? _ cha hỏi lại.
– Thưa cha, phải là các con mới đúng. _ Hoàng Lâm trả lời.
Tất cả đều ngạc nhiên, không hiểu những gì mà Song Lâm đang làm và lời Hoàng Lâm đang nói.
Song Lâm mỉm cười rồi quay xuống nhìn tất cả dưới các hàng ghế.
Đã đến giờ hoàng đạo…
Bên hàng ghế nam, cậu, Gia Huy, Phong,… đứng dậy và nắm tay các bạn gái của mình ra đứng trước thánh đường.
Tất cả các cậu cùng quỳ một chân xuống trước mặt các cô…
– Cậu cậu định làm gì vậy? _ cô giật lùi lại.
Cậu bật hộp nhẫn lên đưa ra phía trước…
– Na Na! Cậu đồng ý lấy tớ nhé!?
– Tớ…
– Đã năm năm nay, là một ngàn tám trăm hai mươi sáu ngày tớ khao khát điều ấy, cũng là một ngàn tám trăm hai mươi sáu lần tớ cầu hôn cậu. Hôm nay, là lần thứ một ngàn tám trăm hai mươi bảy tớ cầu hôn cậu. Mong cậu hãy nhận lời tớ!!!
Cậu mở đầu màn cầu hôn tập thể thật ấn tượng…
Tiếp đến là các cặp đôi sau cũng lần lượt cầu hôn…
Nội ♥ ngoại
Gia Huy ♥ Trâm Anh
Phong ♥ Gia Tuệ
Kiên ♥ Quỳnh
Phát ♥ Vy
Quang ♥ Diệu

– Em đồng ý! _ Diệu ôm chầm lấy Quang.
– Anh làm em thật bất ngờ. _ Vy hôn lên má Phát làm cậu ta đỏ lựng đôi má.
Thay cho câu trả lời, Gia Tuệ kéo Phong lại và đặt lên môi anh một nụ hôn nồng cháy.
– Em… _ Trâm Anh lưỡng lự.
Gia Huy vẫn nhiệt thành nhìn Trâm Anh…
– Em đồng ý!
Nhận được câu nói ấy của Trâm Anh, Gia Huy rớt nước mắt vì sung sướng. Anh ôm Trâm Anh vào thật chặt.
– Bà! _ nội chớp chớp mắt.
– Ông đứng dậy đi, làm cái trò gì để người ta cười cho kìa.
– Cười gì. Kệ. Người ta đang cầu hôn tìm vợ mà cười gì. Bà Ba! Bà làm vợ tôi đi! Tôi biết tôi cũng không còn mấy ngày dài, nhưng mà những ngày còn lại của đời tôi, tôi muốn ở cùng bà!
“Đốp đốp đốp” _ cả nhà thờ hoan hô, hưởng ứng giúp nội.
– Đồng ý! Đồng ý! Đồng ý! _ cả nhà thờ đồng thanh hô.
– Tôi… _ ngoại ngập ngừng.
– …
– Tôi… Ông đứng dậy đi. Quỳ hoài kì quá.
– Bà chưa đồng ý sao tôi đứng.
– Nói đứng đi mà.
– Vậy là bà đồng ý rồi nha!?
Ngoại e lệ cười duyên ngại ngùng.
“Umoahhh” _ nội giữ chặt ngoại, hôn một cái thật kêu.
Cả nhà thờ đều bật cười…
– Na Na! _ cậu chân thành.
Chỉ còn mình cậu vẫn đang quỳ để đợi một cái gật đầu của cô.
– Tớ…
– Đồng ý đi Na! Không lẽ bấy lâu mà cậu không thấy động lòng sao? _ Vy.
– Đúng đó, Gia Bảo đã đợi cậu rất lâu rồi. _ Quỳnh.
– Cho Gia Bảo được toại nguyện đi! _ Kiên.
Tất cả đều nói thêm vào.
– Tớ… tớ không thể đồng ý.
Câu nói của cô như sét rạch ngang tay cậu.
Thôi rồi, lại thất bại, kế hoạch phá sản hoàn toàn.
Cậu buồn bã đứng dậy, cất hộp nhẫn vào túi rồi quay lưng đi.
– Cậu đi đâu đó? _ cô hỏi.
Cậu vẫn đi.
– Tớ còn chưa nói hết mà cậu dám bỏ đi đâu hả?
Nghe vậy, cậu liền khựng lại rồi vội quay lại nhìn cô…
Cô bước gần đến cậu…
– Tớ không thể đồng ý lấy ai khác ngoài cậu… Vì hôm nay, tớ đã là vợ cậu.
Cậu nở nụ cười rạng rỡ tựa nắng mai…
Ai nhìn vào cũng có thể thấy được rằng cậu đang hạnh phúc đến nhường nào. Thật không bút mực nào có thể viết lên sự hạnh phúc ấy, cũng không lời lẽ nào có thể diễn tả được niềm hạnh phúc này…
– Sớm cũng phải tới mà muộn sũng sẽ tới, chi bằng chúng ta chọn luôn ngày hôm nay làm ngày lành tháng tốt cho tất cả được không? _ Hoàng Lâm ý kiến.
– Nhất trí luôn! _ Phát hưởng ứng.
– Nhưng… nhưng còn lễ phục… _ Diệu.
– Yên tâm, cậu quên đã có tôi sao? Tôi đã thiết kế và may sẵn hết cả rồi, chỉ đợi tới ngày mọi người tiến hành thôi. Nhưng hôm nay đã tới thì còn đợi chờ gì thêm nữa. Yên tâm đi, để tôi gọi người đưa tới.
– Vậy nhanh lên nào! Qua giờ lành là không tốt đâu. _ Kì Lâm hối thúc.
Tất cả cùng vào trong để chuẩn bị…
Không mất nhiều thời gian đưa váy áo tới vì tiệm áo cưới của Vy cũng không xa tu viện lắm.
Chỉ mất thêm một chút thời gian nữa… tất cả cô dâu chú rể đã sẵn sàng lên thánh đường.
Các chú rể dắt cô dâu của mình đứng trước cha để cha bắt đầu làm lễ…
Cha tiến đến hỏi từng đôi một, hôn lễ thật suôn sẻ.
– Chị Têrêsa Trần Na Na, con có đồng ý lấy anh Giu Se Hoàng Gia Bảo làm chồng, nguyện yêu thương và chia sẻ cùng anh mọi ngày và suốt đời con không?
Đúng lúc ấy thì Quốc và Yuu cùng chạy tới…
Cũng không hẳn là trễ, ít nhất thì Quốc và Yuu cũng đã chứng kiến được giây phút cô và cậu hạnh phúc.
Cô nhìn cậu rồi mỉm cười…
– Con đồng ý!
Quốc vui cho cô và cậu, thầm mong hai người sẽ hạnh phúc dài lâu…
…………ooO
Những chùm bong bóng được thả lên bầu trời là những ước mơ, hy vọng của tất cả mọi người đã gửi gắm vào đó…
– Giờ đến màn tung hoa chứ nhỉ. Na Na! Em tung trước đi! _ Phong nháy mắt.
Cô đứng ra trước rồi tung hoa cưới của mì

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Nữ vương hắc đạo: Ông xã chớ làm loạn

Choáng khi thấy vợ ngoan cởi váy trong đêm tân hôn

Cô Dâu Mạo Danh

Mẹ chồng ghê gớm ép tôi và mẹ đẻ phải quỳ xuống xin lỗi bà

Chồng tôi ngoại tình