– Kệ Đỏ. Mang đồ ăn đến chứ làm gì?
Tôi vẫn im lặng :
– Mẹ Lỳ với ông kia và thằng V.A đang ăn sáng ở ngoài áh.
– Ùhm.
– Họ làm thủ tục xuất viện rồi. Đỏ vào đây rước Lỳ về
Tôi chưa nói gì thì thằng Trường đã lên tiếng :
– Không cần mày đâu Đỏ ạh. Mày về đi
– Mày mới là người về đó nhóc
– Tao bằng tuổi mày chứ đ’ phải nhỏ hơn mày đâu mà nhóc
– Chẳng lẽ bằng tuổi ###### àh?
– Mày…….
Thằng Trường mặt đỏ tía. Tôi biết rằng nó ghét nhất ai xúc phạm tới bố mẹ nó. Lúc này như không chịu nỗi nó nắm lấy cổ áo thằng đỏ. 2 đứa này làm như không có tôi vậy :
– Tao thách mày đụng tới tao đấy thằng chó – Thằng Đỏ ra vẻ thách thức
Bỗng tôi buộc miệng nói :
– Im đi ! Tôi tự ra chổ mẹ tôi. Trường đi về đi, cảm ơn vì tối qua. Còn Đỏ thì cũng về luôn đi, tôi không cần đâu. – Tôi nói với 2 người với 2 thái độ khác nhau.
– Được ! Lỳ muốn bệnh vực nó chứ gì? còn tình cảm với Đỏ mà phải dối lòng. Được lắm, mày chờ đó nha Trường – Đỏ chỉ thẳng mặt thằng Trường.
” RẦM ”
Tiếng đóng cửa thật mạnh của nó. Tôi ngao ngán nhìn theo. Thằng Trường ngồi thụp xuống. Chỉ nói nhẹ :
– Để Tr xách đồ ra cho D
– Ùhm – Tôi trả lời.
Sau khi thay đồ tôi với Trường ra ngoài. Mẹ tôi và chú Toản với nhóc V.A đứng ở chổ thanh toán viện phí rồi. Thằng Trường lại và nói :
– Cháu chào cô chú
– Vất vả cho cháu rồi – Mẹ tôi cười với nó
– V.A chở bạn về nhà đi con. – Ông ấy nói với nhóc V.A
– Dạ cháu có xe rồi, cháu về trước ạh. Chào D với V.A nhé – Nó nói rồi cười rồi đi nhanh.
Lúc này chỉ còn gia đình tôi. Cô y tá trực ở quầy thanh toán nói :
– 2 anh chị đẻ được 2 đứa con đẹp như tranh ý. Nhất là con bé này nè, dễ thương quá.
– Em quá khen rồi. – Mẹ tôi nói
Rồi ông ấy với mẹ nhìn nhau cười. Thật ra cứ nghe ai nói chúng tôi là một gia đình tôi lại không thích. Tôi cứ nhớ về những lời nói mẹ tôi chữi, nhất là cái tát ngày hôm đó. Sao thế này? Quá khứ thì thôi để nó trôi về quá khứ. Dù gì bà cũng là mẹ tôi. Bà vẫn tưởng tôi còn trách bà nhiều lắm. Tôi lên tiếng trước :
– Trưa nay con muốn ăn ở nhà hàng Hoàng Anh đc không mẹ?
Bà nhìn tôi và ôm chầm lấy tôi. Cười tươi :
– Được con yêu ạh.
Nói rồi cả gia đình chúng tôi về nhà. Vì sợ tôi lạnh nên mẹ tôi với ông ấy đi xe ô tô đến. Về tới nhà, cô Ba chạy ra và nói :
– Cháu yêu của cô. Cô biết sáng nay cháu về nên làm điểm tâm rồi đó.
– Dạ để cháu lên lầu một chút ạh.
Tôi chạy nhanh lên lầu. Thật ra là lên phòng để online. Tôi rất nghiện online. Tôi có thể ngồi hàng giờ trước laptop mà không mõi mắt. Vừa online yahoo messenger thì
“BUZZ ”
Nhóc Baby : Moi ve ha d?
Bé na : ùhm
Nhóc Baby : con met k d?
Bé na : ko
Nhóc Baby : chuyen cua tr voi do thi ke di, d cu ke moi chuyen, d nen la ng’ dung ngoai
Nhóc Baby : Tr khong muon d kho xu trong viec nay dau
Nhóc Baby : tinh cam ma, tr ko mun vay ma do mun the thi jo tr biet lam sao
Nhóc Baby : moi ve nha ma tr nho d roi
Bé na : D không thể để mọi người liên luỵ được. D cũng chẳng biết làm sao
Nhóc Baby : Tr nghe noi bon ban no toan la nha giau, giang ho lam phai ko? tr thi ko sao nhung bon thang tin, rin, tuan voi may dua nua kia. Tr khong mun bon no bi sao ca vi chuyen nay la do tr ma
Bé na : Vậy Tr sai rồi. Đối với bọn nó, bạn bè luôn có nhau mà.
Nhóc Baby : tr biet la nhu vay nhung ma bon no deu la ng’ ngoai tai sao bi loi vao chuyen nay chu. Tr met lam
Bé na : Vậy thì nghĩ đi nhé. D không làm phiền Tr nữa.
Nhóc Baby : thoi tr noi chuyen voi d thoi
Nhóc Baby : d an sang chua
Bé na : Chưa nữa, Tr ăn chưa
Nhóc Baby : vay d di an roi len noi chuyen voi tr co dc ko?
Lúc đó cô Ba lên phòng tôi nói :
– Xuống ăn sáng rồi lên choi game thì chơi con
– Dạ cháu biết rồi
Tôi luống cuống out liền mà không kịp chào nó. Nhưng chắc không sao….
Buổi trưa cả nhà tôi đi ăn cơm ở nhà hàng Hoàng Anh. Có cả cô Ba đi nữa. Mẹ tôi nói người làm ko nên đi nhưng riêng tôi, tôi coi cô Ba như một người trong nhà. Dù là người làm của gia đình nhưng không có nghĩa là quan hệ Chủ – Tớ. Vì thời jờ khác lúc xưa rồi. Vừa đến. Tôi thấy chiếc innova biển số quen quen. Mẹ tôi liền nói với ông Toản :
– Hình như gia đình của Cường Vân đến trước rồi anh àh
– Vậy àh? Thôi chúng ta vào nào.
Tôi thì khững lại không muốn vào. Tôi nghe tên gia đình này quen quen. Vừa bước vào thì :
– Đây này !
Người đàn bà ấy. Sang trọng ! Đẹp. Chính là mẹ thằng Đỏ. Không những có mẹ nó mà còn có ba nó nữa. Nhìn qua bên trái thì ôi trời ơi ! Thằng Đỏ. Tôi kéo nhóc V.A lại nói nhỏ :
– V.A ơi ! chị với em qua Moon xanh ăn gà rán đi.
– Ba mẹ la đó. Kệ đi chị, vào đi thôi nào
– ùhm
Tôi nói nhưng mặt như bánh bao nhiều vậy đó ! Thôi thì đành chịu vậy. Chưa kịp phản ứng gì thì mẹ thằng Đỏ ra khỏi ghế lại chổ tôi ” đon đả ” :
– Lâu rồi cô không gặp con. TRời ơi ! Bữa nay dễ thương quá. Đẹp lắm.
– Dạ, cô chú khoẻ không ạh – Tôi hỏi nhưng vì tính tôi đã thay đổi nên khuôn mặt không chút nụ cười.
– Cảm ơn con, cô chú khoẻ ! Thôi ngồi xuống đây này
Nói rồi bà đẩy ghế ra để tôi ngồi gần bà và gần…….thằng Đỏ. Tôi ghét cực kì. Bực mình quá đi mất. Mặt tôi thì nhăn nhó khỏi nói. Nhưng vẫn không thoát khỏi sự lạnh lùng vốn có trên khuôn mặt. Giữa bữa ăn thằng Đỏ gắp thức ăn cho tôi, tôi liền gạt ra. Thì mẹ tôi lên tiếng :
– Đừng ngại mà. Sau này 2 gia đình cũng thông gia mà.
– Đúng đó ! Có được con dâu như bé na với gia đình thông gia vậy thì còn gì bằng mà – Ba thằng Đỏ tiếp lời.
Người lớn chẳng hiểu gì con trẻ. Lúc này do quán tính hay sao mà tôi đứng phắt dậy nói :
– Con đi tolet.
Tôi kịp nghe được tiếng nói của bà mẹ thằng Đỏ :
– Con nó dạo này không cười đùa như trước mà khuôn mặt có vẻ im lặng và không được thoải mái nhỉ?
– Nó vậy đó chị àh, đỗi từ lâu rồi
– Àh ra vậy
– Thôi anh chị với cháu ăn đi rồi để mấy đứa còn đi học nữa
– Ùhm
Rồi mọi người dừng lại cuộc nói chuyện và bàn công việc, tán gẫu với nhau rất vui vẻ. Nhưng tôi thì không thoải mái chút nào như lời cô Vân nói. Tôi đứng trong w.c và chỉnh lại đầu tóc, đồ áo để chuẩn bị đi học. Bỗng thằng Đỏ ở đâu ra nói :
– Dễ thương rồi, đẹp rồi mà. Không cần sửa soạn cũng đẹp
– Đỏ vào đây làm gì? – Tôi hỏi
– Gặp Lỳ chứ làm gì?
– Tôi không muốn 2 gia đình biết chuyện
– Ba mẹ Đỏ rất thương Lỳ mà. Lỳ làm vậy….
Tôi cắt lời nó :
– Tôi biết, họ sẽ thất vọng về tôi? Hay sao?
– Sao Lỳ cứ có thái độ đó với Đỏ? Biết lòng Đỏ đau lắm hay không?
– Tôi vô cảm từ lâu rồi Đỏ ạh – Tôi trả lời kèm theo cái cười nữa miệng ” rất đểu ”
Rồi tôi nói tiếp :
– Còn gì không? để tôi lên ăn còn đi học
Sau đó tôi bước ra trước con mắt ngỡ ngàng của nó. Nước mắt tôi cứ như muốn tuôn ra vậy. Bên ngoài tôi thờ ơ nhưng lòng tôi lại đau nhói. Người con trai tôi từng thương đây sao? Sao nhiều thủ