Định Mệnh Nghiệt Ngã…. - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
pacman, rainbows, and roller s

Định Mệnh Nghiệt Ngã…. (xem 1806)

Định Mệnh Nghiệt Ngã….

nhắc lại, cái gì qua cho nó qua đi
– Tao đang nói thằng Sáu kìa, không có mày nó lãnh trọn cái cây vào lưng rồi
– Mày cũng biết àh? – Tôi ngạc nhiên
– Biết chứ sao hok? mày thích thằng Sáu rồi đúng hok?
– Tao…
Vừa lúc đó thì trống đánh vào tiết 1, thằng Tuấn lui về chổ ngồi của nó. Tôi thì cứ miên man suy nghĩ, chuẩn bị thi học kì rồi, phải lo học hành thôi. Mà thời gian này giống như tôi dần quên được người con trai ấy. Có lẽ sắp quên được rồi. Tôi mĩm cười vì vui mừng. ^^!
Rồi thời gian cứ thế mà trôi, tình cảm trong tôi cũng lớn dần, thời gian thi học kì đã đến.
Ngày đầu tiên Thi sử, địa.
Thú thật trong mấy ngày trước thi, nhà trường cho thời gian ôn mà tôi không thèm nhìn ngó tới quyển vở, quyển sách chứ nói gì đến học bài. Vì trắc nghiệm mà, lụi thôi ! Nhưng đúng thật là tôi lơ là việc học quá, suốt ngày đi chơi, mẹ tôi mà biết chắc bà la tôi chết. Nhưng thôi chắc đề cũng không khó với tôi đâu. Cũng bám sát chương trình thôi chứ lo gì. Đang ngồi trên phòng chuẩn bị thay đồ thì thấy cô Ba lên kêu xuống. Cả đám nó đứng đợi trước cửa. Tôi với V.A lò dò xuống nhà để đi lên trường với bọn nó cho kịp giờ thi.
Continue……….
Vì vội quá tôi quên mất uống thuốc, cô Ba cũng đang lò dò sau vườn. Nhưng tôi cứ nghĩ là không sao đâu, vì thế tôi theo chân bọn nó lên trường. Chỉ còn 15p nữa là vào phòng thi rồi. Nhưng chúng nó vẫn ngồi luyên thuyên. Mệt thiệt ! Bỗng đau quá. Đau thật, thật sự đau, như có một cái gì đó cứa nát tim tôi ra vậy ! Lúc này thì tôi chịu không nỗi nữa.
________________________________________________________
Trường thì
Bọn nó ngồi đó cứ nói hết chuyện này đến chuyện nọ, tôi thì càng không muốn nhắc tới học hành nữa, xíu vào đánh đại thôi, hên là trắc nghiệm chứ tự luận thì thôi nộp giấy trắng vậy. Lúc này quay qua con nhóc HQ, hình như nó đang bị sao. Tôi chưa kịp phản ứng gì thì nó quỵu xuống. Ôm ngực, ở phía tim quằn quại, tôi liền chạy lại đở nó. Mặt nó tím tái, tay chân lạnh dần. Tôi không hiểu chuyện gì xảy ra với nó. Bọn kia cũng không biết, ngoại trừ thằng nhóc V.A và thằng Tuấn hoảng hốt lên. Chết rồi giờ còn có 5p nữa vào phòng thi rồi. Thật sự tôi lo cho nó lắm. Bọn kia kêu :
– Sáu, đở con D vào phòng y tế nhanh
– Nhanh lên, nó có mang thuốc không?
– Ai chạy về lấy thuốc lên cho nó nhanh
– Nhưng gần thi rồi ai lấy đc bây giờ?
Tôi không ngần ngại, nó là trên hết, tôi vội đặt nó ở tay thằng tuấn kèm theo lời nói với :
– Tụi mày đặt nó ở phòng y tế rồi cứ đi thi, tao về lấy thuốc cho nó
– Nhưng mày không thi àh?
– Kệ tao
Vừa lúc đó tôi chạy ra cỗng trường, trống trường cũng điểm, đã vào thi rồi. Nhưng con nhóc HQ đang chịu cơn đau đó, ước gì tôi là người đau thay. Tôi chạy như bay về phía nhà nó. Gặp người làm của nhà nó tôi vội nói :
– Cô ơi thuốc của con Duyên đâu?
– Sao? chuyện gì với nó?? nó đâu rồi???
– Nó gần vào thi thì đau, cháu không biết đau gì, cô đưa thuốc nhanh lên
– Trời ơi ! – Bà ấy la lên thất thanh
Khoảng 5′ sau bà ấy đem thuốc ra và nói :
– Nhanh lên, nhanh đi không thì nguy hiễm mất – Bà vừa nói vừa khóc giàn giụa. Trông tội lắm.


Tôi không chần chờ gì nữa, liền chạy về phía trường, gữi xe bên nhà Bà Khánh rồi tôi chạy vào trường. Tới phòng y tế thì thấy thầy Hiền ngồi đó, cả thầy Phong nữa. 2 thầy nói với tôi :
– Thuốc nó đâu, đưa nhanh
– Em đi thi nhanh đi, có các thầy với chị y tá lo rồi.
Tôi thì nhìn thấy nó đang thở oxi và quằn quại với cơn đau, mặt mày tái mét như vậy tôi không đành lòng đi, tôi cứ lưỡng lự. 2 thầy cứ giục tôi đi thi, lúc ấy tôi nhìn đồng hồ chỉ còn 30′ nữa. Tôi chạy như bay về phía phòng 24, Nguyễn Xuân Trường, tôi xin cô vào lớp. Ngồi đánh lụi, rồi nghĩ tới con nhóc HQ………Sao nó phải giấu mọi người chứ Lúc sau chỉ còn được khoảng hơn 15′ gì đó. Ngồi ở trong phòng nhìn ra phòng y tế mới thấy con nhóc HQ thất thểu từ phòng y tế đi lên phòng để thi. Tội nó quá, giờ thì nó làm được bài mới sợ.
____________________________________________________________________
Về phía con D……
Mệt quá đi, trời ạh, giờ chỉ còn mấy phút nữa thì lên lụi đại chứ sao giờ?. Thế rồi ngày thi đầu tiên cũng xong. Mấy đứa nó chạy lại chổ tôi. Àh quên mất ! Lúc nãy ai đưa thuốc cho mình nhỉ? chắc là thằng Tuấn thôi, vì lúc đó đau quá chẳng biết ai ra ai cả. Phải cảm ơn nó mới được. Mà cần gì cảm ơn nó, mình đâu có quen. Chỉ có nó là tốt với mình thôi ! ^^!.
……………Continue……………..
Bọn nó cứ thế hỏi :
– Lúc nãy làm được không?
– Mày có mệt không?
– Mệt thì để bọn tao đưa về
– Đúng đó, có bị sao không?
– Àh ! Con D làm thằng Sáu mất hơn 1/2 thời gian làm bài thi kìa
– Thôi im đi – thằng Trường lên tiếng
– Là sao? – Tôi ngạc nhiên
– Thì nó về lấy thuốc cho mày chứ sao? – thằng Tuấn nói với tôi
– Ờ vậy hả? tao tưởng mày – Tôi nói rồi lơ đi trước khuôn mặt của thằng Trường.
Thật sự chính tôi cũng chẳng ngờ người đi lấy thuốc cho tôi là Trường. Chẳng lẽ nó không sợ sẽ bị trể giờ thi hay sao? Bao nhiêu câu hỏi đặt ra trong đầu tôi. Đến một lời cảm ơn tôi cũng không nói ra được với nó. Tôi sao thế này? Chẳng lẽ tôi lại mang ơn nó hay sao???? Tôi liền quay qua nó và nói :
– Cảm ơn về việc hôm nay, nhưng khi khác không cần như vậy, tôi không muốn mang nợ ai.
– D ! nói gì kì vậy mày? – con Thảo lên tiếng
– Đúng đó, vô tình quá mà – thằng Rin tỏ ra không hài lòng
– Thôi tụi mày làm gì vậy? Đừng trách nó nữa – thằng Trường đứng ra bảo vệ cho tôi
Tôi liền lên tiếng :
– Đừng tốt với tôi như thế Trường ạh !
Tôi nói xong, để lại bao nhiêu khuôn mặt ngờ nghệch đứng đó, tôi kéo thằng V.A về. Vì chiều còn đi thi ! Vừa về tới nhà thì :
– Bé ! con có sao không? cô lo cho con quá – cô Ba hớt hải chạy ra
– Con không sao, cô Ba làm con ly sữa, con mệt quá, con lên phòng đây
– Em lên với chị – thằng V.A theo sau
Vừa lên tới phòng, tôi đặt cặp xuống thì thằng V.A nói :
– Chị với em có thể nói chuyện được không?
– Hay nhỉ? chị với em cũng có chuyện nói àh?- tôi quay qua phía nó
– Chị biết lúc chị đau em lo sợ thế nào không? chị đang bị sao mà chị không nói với em?
– Chị không nói được, em đừng lo, chị không sao – Tôi lờ đi trước câu hỏi của nó
– Tại sao chị không nói chứ? hay chị không coi em là em trai của chị???? – Nó cầm tay tôi cứ thế lắc mạnh rồi hỏi
– Chị không thể, vì coi em là em trai nên chị không thể nói – Giọng tôi gần như nghẹn ngào
– Chị nói cho em nghe đi, em không thể mất đi người chị đặc biệt này được
– Chị bị…
Tôi định nói ra thì cô Ba đưa sữa lên. Thằng nhóc V.A vùng vằng, nó kéo cô Ba ra ngoài, tôi chắc rằng cô Ba sẽ nói với nó. Tôi cầm ly sữa lên uống. Bật laptop lên online, xem tin tức cũng như thời trang mới ! Một lúc sau thằng nhóc V.A bước vào phòng tôi với khu

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện 80 Triệu Cho Một Lời Hứa Online

Anh Là Đồ Khốn Nhưng Em Yêu Anh

Đêm tân hôn trên gác xép 5m2 tố cáo bí mật động trời của vợ

Đọc Truyện Vụ Cá Cược Tình Yêu Full Online

Đọc Truyện Bỗng Nhiên Yêu Em Full