Điều Ước Từ Biển Cả - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
The Soda Pop

Điều Ước Từ Biển Cả (xem 3878)

Điều Ước Từ Biển Cả

ôi, và ngay cả Minh Đức cũng bắt đầu cảm thấy không ổn, cả người ông cũng choáng váng vì thiếu ôxi…
-Bố…Anh Vũ!!!! Coi chừng !!!!!
Tiếng hét của Leo khiến Minh Đức giật mình, ông vội ngước lên, Leo đã bị chém một vệt ở vai, vết thương cũ khi đánh nhau với Trường Dương khiến cậu không thể thoái mái sử dụng cánh tay của mình được, có một tên đã lao ra được phía sau cậu và xông vào chém Anh Vũ, Minh Đức vội vàng giơ tay lên đỡ cho cô bé, con dao sắc lẻm lướt qua vai ông. Cánh tay ông nhuộm máu, một vệt máu bắn vào mặt Anh Vũ…
Anh Vũ thở dốc cố mở mắt ra, mùi máu tanh nồng xộc vào mũi cô bé…
Khó chịu…
Tên sát thủ tiếp tục giương con dao lên cao chém xuống….
Bốp…
Anh Vũ lao lên đạp mạnh vào ngực nó, tên này ngã ra sau, Anh Vũ cũng loạng choạng ngã xuống đất, ô xi trong ngôi nhà ngày càng cạn kiệt, đám mafia kia cũng cảm thấy khó chịu, nhưng nếu chưa giải quyết được ba người chúng sẽ không chịu bỏ đi…
-Anh Vũ !!!! Anh Vũ!!!! Cháu không sao chứ ?
Minh Đức đỡ cô bé lên lo lắng, khuôn mặt cô đỏ bừng vì hơi nóng, cô bé thở gấp, cả người dường như không còn chút sức lực…Minh Đức vội vàng nhìn quanh, và đôi mắt ông dừng lại nơi cửa sổ…Nếu không nhanh thoát khỏi đây, cả ba sẽ chết vì ngạt thở, nhưng cửa sổ này là lầu hai, từ đây ngã xuống sẽ rất nguy hiểm, hơn nữa bên dưới chắc chắn còn có thuộc hạ của Hoàng Long canh giữ, nếu rơi xuống đó không chết thì cũng bị bọn đó thanh toán mà thôi…
Phải làm sao ?
Ông nhíu mày suy nghĩ….
Phập….
Minh Đức giật mình, Anh Vũ mở to mắt căm phẫn, bàn tay giơ ra phía trước hơi run. Con dao của Anh Vũ bay ra cắm ngập vào bụng một kẻ đang lao tới. Leo cũng đang cố cản chúng lại, cô nhìn thấy chiếc sơ mi trắng của cậu đã nhuộm đỏ…
“Đây là cuộc thanh toán của mafia sao ? thế giới ngầm quả là đáng sợ”
Anh Vũ nhìn cảnh tượng trước mắt nghĩ thầm, khắp nơi đang rực cháy, Minh Đức đang đỡ cô bé dậy, khuôn mặt ông nhìn cô lo lắng, cánh tay nhuộm đỏ máu hơi run rẫy, và ở phía trước, Leo đang cố cản bọn sát thủ lao về hai người….
Anh Vũ cố gượng dậy, cả người cô choáng váng, đôi mắt hoa lên bắt đầu mờ dần đi…
Căn biệt thự bị thiêu trụi…
Leo và bố cậu ấy đang gặp nguy hiểm….
Tất cả là tại cô….
Anh Vũ nhìn Leo, nước mắt trào ra, cay xè….
Leo hạ xong một tên thì đứng thở dốc, không khí trong phòng bị đốt cháy ngày càng trở nên khó thở, kẻ thù của cậu cũng đứng thở dốc, không kẻ nào muốn xông vào cậu nữa, Leo đã bị thương, nhưng cậu vẫn quá dũng mảnh, không kẻ nào ở đây có thể là đối thủ của cậu cả, hơn nữa bọn này cũng hiểu nếu nấn ná ở lại thì cả lũ cũng sẽ chết…
-Rút lui đi !!!!
Một tên gườm gườm nhìn Leo rồi quay sang đồng bọn, bên ngoài đã có người của chúng canh gác, để Leo và hai người kia đi ra rồi giết cũng được, chỉ cần giết và ném xác vào trong nhà ngụy tạo ra hiện trường giả là được….
Nghĩ vậy bọn này lập tức quay đầu bỏ chạy, ngọn lửa đã bốc lên đến lầu hai. Leo vội chạy lại cửa sổ. Bố cậu và Anh Vũ vẫn an toàn, nhưng cả hai đang khổ sở vì ngọn lửa…
-Phong, con không sao chứ ? Minh Đức nhìn đứa con trai mừng rỡ.
-Bố, Anh Vũ, mau chạy ra khỏi đây thôi. Lửa đã lan ra toàn bộ ngôi nhà rồi…
Minh Đức gật đầu, Leo vội vàng cúi xuống khoác tay Anh Vũ đỡ cô lên, cô bé cũng cố gượng dậy, bước từng bước lạng choạng ra ngoài….bất ngờ…
Bùm….
Rắc….
Rắc….
Bức tường nhà bị chập điện nổ tung và nứt ra. Minh Đức bị một mảnh kiếng văng vào đùi, ông gục xuống, máu chảy ra loang lổ….
-Bố !!!!
-Bác !!!!!
Leo và Anh Vũ quay lại hoảng hốt. Vài tiếng “rắc…rắc..” vang lên, trần nhà đang đổ sụp xuống đầu ba người, không thể nào chạy ra khỏi đây nữa…
-Nhảy đi, Phong…Vũ….
Và trong phút cố gắng cuối cùng, ông lao lên xô Leo và Anh Vũ ra ngoài cửa sổ. Hai đứa nhóc ngã xuống dưới, Leo cố ôm chặt lấy Anh Vũ, hai người trợn trừng mắt, hình ảnh cuối cùng mà họ thấy là Minh Đức đang mỉm cười…
Và trần nhà đổ sụp xuống đầu ông…
-BỐ ƠI !!!!!!!!!!!
Leo gào lên đau đớn, đôi mắt cậu trợn trừng đỏ rực, lầu ba căn nhà đã đổ sụp xuống, Leo và Anh Vũ rơi xuống đất….
Lửa bừng cháy…
Máu tanh nồng…
Đau nhói…
-Bố…bố ơi…
Không biết phải mất bao nhiêu thời gian thì Anh Vũ mới mở mắt ra được, cô bé đang nằm đè trên người Leo ở dưới sân ngôi biệt thự. Cậu ấy đã ôm chặt che chở cho Anh Vũ khi hai người rơi từ lầu hai xuống dưới. Ngôi biệt thự đang bốc cháy hừng hực phía sau hai người. Leo đã bất tỉnh, câu cuối cùng cô nghe thấy là tiếng gọi bố yếu ớt, ngắt quảng của cậu. Mặt đất bên dưới hai người nhuộm đỏ máu của Leo, đầu cậu đã bị thương khá nặng, Anh Vũ cũng không hơn gì, cô bé chỉ có thể mở mắt và dốc từng hơi thở thoi thóp…
Không khí bên ngoài mát lạnh….
Nhưng Anh Vũ không thể đứng lên, cơ thể cô đau nhói, ngực bị va đập mạnh nên khó thở, tất cả mọi thứ trước mặt cô mờ ảo và nhuộm một màu đỏ, phải mất mấy chục giây sau đó Anh Vũ mới nhận ra màu đỏ đó là máu của Leo, cô cố gượng dậy, nhưng cơ thể không chịu nhúc nhích. Leo đang nằm im bất động…
-Tụi nhóc đây rồi !!!
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên trước mặt Anh Vũ, một đám người đang từ từ tiến lại hai người, cô bé nhận ra chúng là thuộc hạ của Hoàng Long, có lẽ chúng đã chờ sẵn ở bên ngoài để giải quyết nếu hai người thoát ra được…
Leo…
Anh Vũ run rẩy, Leo vẫn nằm im bất động, máu trên đầu cậu không ngừng loang ra đỏ ngầu mặt đất bên dưới…
-Hừ ! Chỉ có tụi này thoát ra sao ?
-Có lẽ lão già kia đã chết rồi…
-Đừng nói nhiều nữa, giết bọn nó đi
Mấy tên sát thủ đi lại gần hai người, Anh Vũ cố gắng cử động. Cô phải bảo vệ cho Leo, không thể để chúng giết Leo được, cô không thể để Leo chết được, nhưng Leo đã không tỉnh lại, cô cũng không thể cử động được nữa. Bọn sát thủ đã đi đến đứng trước mặt hai người…
“Không lẽ đây là kết thúc cho chúng ta sao…Leo…”
Nước mắt Anh Vũ nhòe ra….Hai bàn tay bé nhỏ run rẩy cố ôm chặt Leo…
Con dao giơ lên cao nhằm vào hai người đâm xuống…
Phập….
-Hự….
Và lưỡi dao trên tay tên sát thủ rơi xuống đất, tên này cũng gục xuống với một vết đâm từ phía sau. Một bóng đen xuất hiện trước mặt Anh Vũ, lạnh lùng, bí ẩn. Cánh hoa hồng đen khẽ lay động và tỏa ra một mùi hương mê hoặc…
-Giết hết tụi nó đi !
Người con trai bí ẩn đó lạnh lùng ra lệnh, lập tức những kẻ muốn lấy mạng Leo và Anh Vũ bị giết không thương tiếc, Anh Vũ cố mở mắt ngước lên, trước mặt cô bé là một gương mặt thanh tú, lạnh lùng dưới ánh trăng bạc, một người luôn mang trên người một màu đen chết chóc…
Và chính là cơn ác mộng của Anh Vũ…
Trường Dương…
“Anh ta cứu mình sao…”
Đôi mắt Anh Vũ nặng trĩu và dần khép lại, cô vẫn nằm đè trên người Leo…
-Hừm…Vỹ Vỹ…Cậu đã bất cẩn quá rồi…
Trường Dương đi lại hai người trước mặt nhíu mày, đám thuộc hạ của Hoàng Long để lại bên ngoài đã bị anh hạ hết, đúng lúc này tiếng còi của xe cứu hỏa và của cảnh sát vang lên, những người thuộc hạ của Trường Dương quay sang

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Về thăm vợ bất ngờ, chồng đói quá bèn ăn thử mâm cơm ở cữ mẹ nấu cho vợ thì phải bật khóc nức nở

Chồng để lại toàn bộ tài sản đi theo gái

Phòng Trọ Ba Người

Tiểu Thư Siêu Quậy gặp Thiếu Gia Cứng Đầu

Yêu nhau 11 năm rồi quyết chia tay tình đầu chỉ vì hai chữ trách nhiệm