ngơ ngác nhìn mấy vị khách thắc mắc thì lớp trưởng Cát Cát đi tới giữa phòng tập thông báo.
-Các bạn thân mến….yên lặng nghe đây ! Câu lạc bộ Karate của chúng ta đang thiếu những hạt giống ưu tú cho đợt giải hội thể thao sắp tới, mà đội karate năm nào cũng giành ngôi vô địch, không thể có chuyện năm nay chúng ta ra về tay không được, chúng ta phải cố gắng lấy được 4 tấm vé vào chung kết để không làm mất mặt các bậc tiền bối đi trước. Vì vậy với tư cách là một đội trưởng , tôi quyết định sẽ tuyển gấp thành viên vào đội…Và trên tinh thần tự nguyện của học sinh trong trường. Tôi không ép buộc ai cả, có điều…Cát Cát mỉm cười nhìn hết một lượt mọi người rồi nhấn giọng : -Nếu ai trở thành thành viên đội Karate và giành được giải hội thao ở vòng chung kết thì người đó sẽ được nhận một nụ hôn thật ngọt ngào của công chúa Anh Vũ .
-WAO !!!!
Đám con trai xôn xao lên, Anh Vũ thì té ngửa. Bạn Cát Cát thân mến của cô, hóa ra nó đã có ý định đem cô làm vật hiến tế cho đám con trai háu sắc này, hèn chi mà khi nãy nhất quyết đẩy cô tới phòng tập trước. Nó thật cao tay.
Bọn con trai thì nhìn Anh Vũ phấn khích lắm.Vì Anh Vũ rất là đáng yêu, khuôn mặt thiên thần đẹp tựa tranh vẽ, mái tóc xõa nhẹ dài qua vai và mềm như tơ, cộng với đôi mắt trong veo hút hồn người đối diện. Anh Vũ chính là một trong những hotgirl của trường. Tụi này mơ còn không có cơ hội tiếp xúc với cô,vậy mà bây giờ Cát Cát lại đưa ra cái điều kiện béo bở như thế,
đúng là cơ hội trời cho mà. Thế là cả đám nhặng xị lên tranh nhau đăng kí.
Anh Vũ thì toát mồ hôi hột. Thật khốn nạn cuộc đời, cô phải hi sinh nụ hôn đầu tiên của mình cho mấy con lợn háu sắc này sao ?
-Cát Cát, Cậu có oán thù gì với tớ hả, sao cậu dám bày ra trò này chứ ? Anh Vũ bẻ tay rắc rắc đi lại hỏi tội Cát Cát, cô bạn này thì lùi ra sau gượng cười:
-Anh Vũ! Bình tĩnh đi, cậu phải biết hi sinh vì tập thể chứ ! Chỉ là một nụ hôn thôi mà !
-Hay lắm ! Chỉ là một nụ hôn thôi sao ? Thế sao cậu không hi sinh mà lại là tớ ?
-Hahaha…
Cát Cát tảng lờ đi chổ khác.
-Nhưng chúng ta có một điều kiện để đăng kí. Vì thời gian có hạn, đội của chúng tôi chỉ chọn những người đặc biệt mà thôi. Vì vậy điều kiện để các cậu được trở thành thành viên là các cậu phải đấu với Anh Vũ và thắng được cô ấy. Cát Cát vui vẻ đặt thêm điều kiện, nhưng đến đây thì đám con trai tỏ ra ngần ngại. Đánh bại Anh Vũ ư ? Cô gái dễ thương này sao, ai lại nỡ xuống tay cho đành chứ.
-Lớp trưởng ơi ! Điều kiện này thì có hơi quá đáng…
-Con trai ai lại đi đánh con gái chứ….
-Ngại gì chứ ? Cái này là thi đấu, không được tính là đánh nhau, mà con nhỏ trâu vật này cũng không giống mấy cô gái yếu ớt bình thường đâu, các cậu cứ thoải mái xuống tay đi ! Đây là cơ hội để các cậu được nhận nụ hôn của Anh Vũ đó. Cát Cát mỉm cười, nhưng đám người kia vẫn nhìn nhau ngần ngại…
-Bọn tớ…
-Không thể…
-Hừ ! Cậu vô dụng thật đó Cát Cát, nhìn tớ mà học hỏi nè ! Anh Vũ vui vẻ đi lại mỉm cười cao giọng.-Các chàng trai thân mến
!!! Ai thắng tớ sẽ được trở thành thành viên chính thức của đội karate và các cậu sẽ được hẹn hò với lớp trưởng Cát Cát một ngày ngay hôm nay…
-Ồ Ồ Ồ !!!!!
Cả phòng lại nhao nhao lên, hình như bọn này còn phấn khích hơn điều kiện nụ hôn khi nãy nữa ! Vì Cát Cát cũng dễ thương đâu có kém gì Anh Vũ, hơn nữa điều kiện mới đưa ra còn thực tế hơn nụ hôn với Anh Vũ nhiều.
-Anh Vũ!!!! Cậu có thù oán gì với tớ sao…Cát Cát nghiến răng, trợn mắt nhìn nhỏ bạn thân. Anh Vũ thì mỉm cười tỉnh bơ.
-Thù oán gì chứ ? Chúng ta là bạn bè mà. Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu !
Cát Cát nhìn nó chán ghét. Anh Vũ chỉ nói đúng vế “có họa cùng chịu” thôi. Rõ ràng con nhỏ này đang trả thù cô.
-Anh Vũ…Tôi đấu trước…
-Tôi…
-Tôi…
Đám háu sắc kia bắt đầu nhao nhao lên, Anh Vũ nhìn qua cười nhạt:
-Thế mà bảo là không nỡ xuống tay đánh con gái.Chậc ! Miệng lưỡi đàn ông quả là không đáng tin mà. Cát Cát, cậu muốn hẹn hò với đứa nào đây, nói trước đi tớ chừa lại cho cậu !
-Dẹp hết tụi nó đi, còn sót lại đứa nào tớ sẽ cho nó hôn cậu đó. Cát Cát bực bội quay đi.
-Hazzz ! Cậu đúng là phiền phức mà ! Mang một đám rác về đây, giờ bắt tớ dọn.
RỒI ! TẤT CẢ CÙNG XÔNG VÀO ĐI. CHÚNG TA SẼ GIẢI QYẾT NHANH GỌN TRONG VÒNG 15 PHÚT.
Vứt phăng chiếc khăn lau mồ hôi trên cổ xuống, Anh Vũ cười nhạt rồi bất ngờ xông vào đám xôn xao trước mặt. Cả đám kia cũng lập tức lao vào. Rồi…
Binh…
Bốp…
Rầm…rầm…rầm
Thế là phòng tập lại hỗn loạn lên, và đúng 15 phút sau, hơn 15 tên nằm la liệt khắp nơi, số còn lại mặt mũi tái mét cố lết ra khỏi phòng tập, chạy thẳng. Anh Vũ phủi phủi tay đi lại Cát Cát cười cười:
-Kế hoạch của cậu hay lắm Cát Cát. Toàn là một lũ yếu như sên, thế này thì đi thi sẽ bị loại ngay ở vòng gửi xe chứ đừng có mơ mà vào chung kết.
-Anh Vũ ! Còn một người chưa đấu kìa.Cát Cát mỉm cười quay ra cửa.
Leo đang đứng dựa lưng vào tường nhìn Anh Vũ chằm chằm, cô nhóc giật mình. Oan gia của cô. Cơn gió độc nào đưa gã tới đây?
-Cậu khá đấy ! Nếu cậu mà là con trai, tôi chắc chắn sẽ nhận cậu làm thuộc hạ rồi. Leo cười nhạt nhận xét.
-Cám ơn, nếu thật sự có may mắn đó thì tớ xin được từ chối. Cậu lết tới đây làm gì ?
Cát Cát mỉm cười vui vẻ đi lại trước mặt Leo dụ dỗ:
-Leo ! Hình như cậu chưa đăng kí vào đội thể thao nào cả. Cậu muốn tham gia vào câu lạc bộ Karate của bọn tớ không ? Cậu sẽ được nhận một nụ hôn của Anh Vũ nếu đoạt được huy chương vàng đó.
-Hừ ! Ai mà thèm hôn con nhỏ trâu vật ấy. Tôi tới đây chỉ vì nghe đồn người mạnh nhất trường ở trong đội Karate. Tôi muốn thách đấu với thằng đó. Nó đâu rồi ? Leo cười nhạt nhìn xung quanh.
-Thách đấu ? Cát Cát tròn mắt, nghiêng đầu nhìn anh bạn thắc mắc.- Lí do?
-Hừ…Thói quen của tôi thôi. Ở bất cứ ngôi trường nào tôi tới học, tôi cũng là người mạnh nhất, và ở đây cũng không phải ngoại lệ. Thế kẻ nào là người mạnh nhất trong đội của các người, gọi nó ra đây.
-Hở ? Cậu nghĩ cậu là ai mà có quyền ra lệnh cho bọn tôi ? Cát Cát lơ đãng nhìn lên trần nhà, đúng là khó mà chấp nhận thái độ kiêu ngạo của tên này.
-Hừ ! Tôi cho các người 30 phút. Nếu không gọi kẻ đó ra, tôi sẽ phá nát cái phòng tập này và dợt đẹp bọn khoác lác các người, cho các người hết có cơ hội tham gia hội thể thao luôn !
Leo nói xong và búng tay cái “chóc”, nguyên một đám đàn em hung hăng của cậu trên tay cầm gậy sắt lũi lũi đi vào, các thành viên trong đội Karate cũng không phải là hiền. Một đám bẻ tay rắc rắc đi tới dàn trận trước mặt Leo thách thức.
-Mày nói gì, thằng nhãi này…
-Mới đến mà to gan quá đấy nhóc…
-Đội trưởng, để tụi em dợt đẹp nó nhé !
Cả phòng tập Karate xôn xao lên, có vài tên háu đá thấy Leo sỉ nhục đội mình thì nhào lên định xử cậu. Nhưng Cát Cát đã mỉm cười ra hiệu cho họ im lặng. Liếc nhìn Leo, cô bé mỉm cười đầy ẩn ý.
-Hiểu rồi !…Tôi rất ấn tượng với lòng can đảm của cậu. Mặc dù cậu có hơi chém gió ! Cậu sẽ được đấu với người mạnh nhất trong đội của tôi. Nếu cậu thắng, cậu sẽ được trở thành thành viên của đội.
-Hừ ! Tôi không thích tham gia vào một đội cùi bắp như thế này. Nhưng nếu làm đội trưởng thì tôi sẽ suy nghĩ lại. Leo nhìn cô bé cười đểu. Đến lúc này thì đám thành viên tr
-Các bạn thân mến….yên lặng nghe đây ! Câu lạc bộ Karate của chúng ta đang thiếu những hạt giống ưu tú cho đợt giải hội thể thao sắp tới, mà đội karate năm nào cũng giành ngôi vô địch, không thể có chuyện năm nay chúng ta ra về tay không được, chúng ta phải cố gắng lấy được 4 tấm vé vào chung kết để không làm mất mặt các bậc tiền bối đi trước. Vì vậy với tư cách là một đội trưởng , tôi quyết định sẽ tuyển gấp thành viên vào đội…Và trên tinh thần tự nguyện của học sinh trong trường. Tôi không ép buộc ai cả, có điều…Cát Cát mỉm cười nhìn hết một lượt mọi người rồi nhấn giọng : -Nếu ai trở thành thành viên đội Karate và giành được giải hội thao ở vòng chung kết thì người đó sẽ được nhận một nụ hôn thật ngọt ngào của công chúa Anh Vũ .
-WAO !!!!
Đám con trai xôn xao lên, Anh Vũ thì té ngửa. Bạn Cát Cát thân mến của cô, hóa ra nó đã có ý định đem cô làm vật hiến tế cho đám con trai háu sắc này, hèn chi mà khi nãy nhất quyết đẩy cô tới phòng tập trước. Nó thật cao tay.
Bọn con trai thì nhìn Anh Vũ phấn khích lắm.Vì Anh Vũ rất là đáng yêu, khuôn mặt thiên thần đẹp tựa tranh vẽ, mái tóc xõa nhẹ dài qua vai và mềm như tơ, cộng với đôi mắt trong veo hút hồn người đối diện. Anh Vũ chính là một trong những hotgirl của trường. Tụi này mơ còn không có cơ hội tiếp xúc với cô,vậy mà bây giờ Cát Cát lại đưa ra cái điều kiện béo bở như thế,
đúng là cơ hội trời cho mà. Thế là cả đám nhặng xị lên tranh nhau đăng kí.
Anh Vũ thì toát mồ hôi hột. Thật khốn nạn cuộc đời, cô phải hi sinh nụ hôn đầu tiên của mình cho mấy con lợn háu sắc này sao ?
-Cát Cát, Cậu có oán thù gì với tớ hả, sao cậu dám bày ra trò này chứ ? Anh Vũ bẻ tay rắc rắc đi lại hỏi tội Cát Cát, cô bạn này thì lùi ra sau gượng cười:
-Anh Vũ! Bình tĩnh đi, cậu phải biết hi sinh vì tập thể chứ ! Chỉ là một nụ hôn thôi mà !
-Hay lắm ! Chỉ là một nụ hôn thôi sao ? Thế sao cậu không hi sinh mà lại là tớ ?
-Hahaha…
Cát Cát tảng lờ đi chổ khác.
-Nhưng chúng ta có một điều kiện để đăng kí. Vì thời gian có hạn, đội của chúng tôi chỉ chọn những người đặc biệt mà thôi. Vì vậy điều kiện để các cậu được trở thành thành viên là các cậu phải đấu với Anh Vũ và thắng được cô ấy. Cát Cát vui vẻ đặt thêm điều kiện, nhưng đến đây thì đám con trai tỏ ra ngần ngại. Đánh bại Anh Vũ ư ? Cô gái dễ thương này sao, ai lại nỡ xuống tay cho đành chứ.
-Lớp trưởng ơi ! Điều kiện này thì có hơi quá đáng…
-Con trai ai lại đi đánh con gái chứ….
-Ngại gì chứ ? Cái này là thi đấu, không được tính là đánh nhau, mà con nhỏ trâu vật này cũng không giống mấy cô gái yếu ớt bình thường đâu, các cậu cứ thoải mái xuống tay đi ! Đây là cơ hội để các cậu được nhận nụ hôn của Anh Vũ đó. Cát Cát mỉm cười, nhưng đám người kia vẫn nhìn nhau ngần ngại…
-Bọn tớ…
-Không thể…
-Hừ ! Cậu vô dụng thật đó Cát Cát, nhìn tớ mà học hỏi nè ! Anh Vũ vui vẻ đi lại mỉm cười cao giọng.-Các chàng trai thân mến
!!! Ai thắng tớ sẽ được trở thành thành viên chính thức của đội karate và các cậu sẽ được hẹn hò với lớp trưởng Cát Cát một ngày ngay hôm nay…
-Ồ Ồ Ồ !!!!!
Cả phòng lại nhao nhao lên, hình như bọn này còn phấn khích hơn điều kiện nụ hôn khi nãy nữa ! Vì Cát Cát cũng dễ thương đâu có kém gì Anh Vũ, hơn nữa điều kiện mới đưa ra còn thực tế hơn nụ hôn với Anh Vũ nhiều.
-Anh Vũ!!!! Cậu có thù oán gì với tớ sao…Cát Cát nghiến răng, trợn mắt nhìn nhỏ bạn thân. Anh Vũ thì mỉm cười tỉnh bơ.
-Thù oán gì chứ ? Chúng ta là bạn bè mà. Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu !
Cát Cát nhìn nó chán ghét. Anh Vũ chỉ nói đúng vế “có họa cùng chịu” thôi. Rõ ràng con nhỏ này đang trả thù cô.
-Anh Vũ…Tôi đấu trước…
-Tôi…
-Tôi…
Đám háu sắc kia bắt đầu nhao nhao lên, Anh Vũ nhìn qua cười nhạt:
-Thế mà bảo là không nỡ xuống tay đánh con gái.Chậc ! Miệng lưỡi đàn ông quả là không đáng tin mà. Cát Cát, cậu muốn hẹn hò với đứa nào đây, nói trước đi tớ chừa lại cho cậu !
-Dẹp hết tụi nó đi, còn sót lại đứa nào tớ sẽ cho nó hôn cậu đó. Cát Cát bực bội quay đi.
-Hazzz ! Cậu đúng là phiền phức mà ! Mang một đám rác về đây, giờ bắt tớ dọn.
RỒI ! TẤT CẢ CÙNG XÔNG VÀO ĐI. CHÚNG TA SẼ GIẢI QYẾT NHANH GỌN TRONG VÒNG 15 PHÚT.
Vứt phăng chiếc khăn lau mồ hôi trên cổ xuống, Anh Vũ cười nhạt rồi bất ngờ xông vào đám xôn xao trước mặt. Cả đám kia cũng lập tức lao vào. Rồi…
Binh…
Bốp…
Rầm…rầm…rầm
Thế là phòng tập lại hỗn loạn lên, và đúng 15 phút sau, hơn 15 tên nằm la liệt khắp nơi, số còn lại mặt mũi tái mét cố lết ra khỏi phòng tập, chạy thẳng. Anh Vũ phủi phủi tay đi lại Cát Cát cười cười:
-Kế hoạch của cậu hay lắm Cát Cát. Toàn là một lũ yếu như sên, thế này thì đi thi sẽ bị loại ngay ở vòng gửi xe chứ đừng có mơ mà vào chung kết.
-Anh Vũ ! Còn một người chưa đấu kìa.Cát Cát mỉm cười quay ra cửa.
Leo đang đứng dựa lưng vào tường nhìn Anh Vũ chằm chằm, cô nhóc giật mình. Oan gia của cô. Cơn gió độc nào đưa gã tới đây?
-Cậu khá đấy ! Nếu cậu mà là con trai, tôi chắc chắn sẽ nhận cậu làm thuộc hạ rồi. Leo cười nhạt nhận xét.
-Cám ơn, nếu thật sự có may mắn đó thì tớ xin được từ chối. Cậu lết tới đây làm gì ?
Cát Cát mỉm cười vui vẻ đi lại trước mặt Leo dụ dỗ:
-Leo ! Hình như cậu chưa đăng kí vào đội thể thao nào cả. Cậu muốn tham gia vào câu lạc bộ Karate của bọn tớ không ? Cậu sẽ được nhận một nụ hôn của Anh Vũ nếu đoạt được huy chương vàng đó.
-Hừ ! Ai mà thèm hôn con nhỏ trâu vật ấy. Tôi tới đây chỉ vì nghe đồn người mạnh nhất trường ở trong đội Karate. Tôi muốn thách đấu với thằng đó. Nó đâu rồi ? Leo cười nhạt nhìn xung quanh.
-Thách đấu ? Cát Cát tròn mắt, nghiêng đầu nhìn anh bạn thắc mắc.- Lí do?
-Hừ…Thói quen của tôi thôi. Ở bất cứ ngôi trường nào tôi tới học, tôi cũng là người mạnh nhất, và ở đây cũng không phải ngoại lệ. Thế kẻ nào là người mạnh nhất trong đội của các người, gọi nó ra đây.
-Hở ? Cậu nghĩ cậu là ai mà có quyền ra lệnh cho bọn tôi ? Cát Cát lơ đãng nhìn lên trần nhà, đúng là khó mà chấp nhận thái độ kiêu ngạo của tên này.
-Hừ ! Tôi cho các người 30 phút. Nếu không gọi kẻ đó ra, tôi sẽ phá nát cái phòng tập này và dợt đẹp bọn khoác lác các người, cho các người hết có cơ hội tham gia hội thể thao luôn !
Leo nói xong và búng tay cái “chóc”, nguyên một đám đàn em hung hăng của cậu trên tay cầm gậy sắt lũi lũi đi vào, các thành viên trong đội Karate cũng không phải là hiền. Một đám bẻ tay rắc rắc đi tới dàn trận trước mặt Leo thách thức.
-Mày nói gì, thằng nhãi này…
-Mới đến mà to gan quá đấy nhóc…
-Đội trưởng, để tụi em dợt đẹp nó nhé !
Cả phòng tập Karate xôn xao lên, có vài tên háu đá thấy Leo sỉ nhục đội mình thì nhào lên định xử cậu. Nhưng Cát Cát đã mỉm cười ra hiệu cho họ im lặng. Liếc nhìn Leo, cô bé mỉm cười đầy ẩn ý.
-Hiểu rồi !…Tôi rất ấn tượng với lòng can đảm của cậu. Mặc dù cậu có hơi chém gió ! Cậu sẽ được đấu với người mạnh nhất trong đội của tôi. Nếu cậu thắng, cậu sẽ được trở thành thành viên của đội.
-Hừ ! Tôi không thích tham gia vào một đội cùi bắp như thế này. Nhưng nếu làm đội trưởng thì tôi sẽ suy nghĩ lại. Leo nhìn cô bé cười đểu. Đến lúc này thì đám thành viên tr