ng đau khổ, rồi lăn phịch ra giường thở dài mệt mỏi, đang định ngủ thì lại bị cái Hiền dựng dậy.
- Chị ơi! Đừng ngủ! Xuống đây em đắp mặt nạ cho.
Đắp mặt nạ à?
Đúng rồi!
Phải đắp mặt nạ thôi!
Da tôi đang xấu. Làm đẹp miễn phí! Tội gì!
Nghĩ vậy, tôi liền lập tức bật dậy như lò xo rồi nhảy ngay tới chỗ Hiền ngồi hóng hớt.
- Mặt nạ gì thế?
- Mặt nạ bùn Hàn Quốc. Thích cực!
- Chị đắp thử đi, em cũng đang đắp này!
Thấy tôi xuất hiện, Mai bé cũng ngước khuôn mặt đang được trét đen sì của mình lên nói. Nhìn đôi mắt to tròn như hạt nhãn của nó chớp chớp trên tấm mặt nạ đen sì như ninja, tôi chợt bật cười rồi liền gọi cái Quyên nhờ vả.
- Thế à! Thích thế! Quyên ơi đắp cho tao, rồi tí nữa tao đắp cho mày!
- Ờ được rồi! Ra đây!
Quyên vừa mới đồng ý, tôi liền chạy tới nằm phịch xuống đùi nó rồi ung dung chờ nó bôi trét bùn khoáng lên mặt mình. Cảm giác từng lớp bùn đen mát lạnh lan tỏa trên khuôn mặt mình, đánh thức sự nhạy cảm của những mô tế bào đang bị tổn thương trầm trọng dưới lớp da kia… tôi phê vô cùng! Trong lúc đắp mặt nạ cho mọi người, Hiền đã nhanh tay lôi điện thoại ra để quay clip, cô bé MC tương lai bắt đầu mở volume bằng chất giọng miền Nam vang lên lanh lảnh.
- Chào các bạn! Hiện nay mình đang có mặt tại thẩm mỹ viện Mai Lĩnh. Thẩm mỹ viện của chúng mình mới khai trương với sản phẩm mặt nạ bùn cực kỳ mát lạnh. Công dụng làm mềm, mịn và trắng sáng da mặt tự nhiên. Mình không nói điêu đâu. Các bạn không tin ư? Đây là hai vị khách đang dùng thử sản phẩm của chúng mình.- Vừa nói, nó vừa di chuyển “ống kính máy quay” chĩa thẳng vào mặt tôi và Mai Bé rồi lại tiếp tục– Xin hai chị hãy cho biết cảm nhận của mình sau lần đắp mặt nạ đầu tiên ạ.
- À! Tôi đang có cảm giác man mát, lành lạnh, nói chung rất là sung sướng…
Vừa nói, Mai bé vừa khẽ mỉm cười tạo dáng vô cùng chuyên nghiệp bằng chất giọng Nghệ An của mình khiến cái Hiền bật cười khanh khách, sau đó nó lại chĩa camera về phía tôi. Thấy thế, tôi liền trợn to đôi mắt nhỏ như hai con cá mòi của mình lên, hớn hở nói.
- Cảm giác rất là sảng khoái và tươi mát! Tôi nghĩ, nếu có cơ hội thì các bạn nên tới đây để trải nghiệm. Ít nhất là một lần!
- Vâng! Đó là tâm sự chân thật của hai khách hàng đầu tiên của chúng tôi, còn đây là Quyên và Nhi… Chúng ta hãy cùng theo dõi xem hai chị đã đắp mặt nạ đến đâu rồi.
Nói rồi, Hiền liền chĩa camera về hướng Quyên.
- Á… sao mày lại bôi bùn lên cả lông mày thế hả Quyên?!
Hiền vừa nói vừa chạy đến, chụp ảnh túi bụi khiến Quyên đần thối cả mặt, vội vàng cúi mặt che đi. Không hiểu nó nghĩ gì trong đầu mà lại bôi mặt nạ kín vòng quanh mắt rồi trét dày đặc cả lên lông mày thế không biết. Tí nữa bóc mặt nạ ra mà tróc cả lông mày thì thốn đến tận óc nhé Quyên!
- Ôi mẹ ơi nó trét đầy cả mặt! Ha haaaaaa!!!
- Ai lại bôi lên cả lông mày thế hả con kia!!!
Nhi và tôi vừa nói, vừa bò ra cười.
- Mặt này mà đi dọa ma thì thôi rồi ấy nhỉ!
- Ờ! Có lí! Đi dọa ma đê!
- Thôi! Em sợ bị phạt lắm.
- Mày sợ thì ở nhà! Để chị đi!
Ý tưởng đem cái mặt nạ bùn đen xì này kết hợp với mái tóc dài như cương thi để đi dọa ma bọn con gái dãy nhà B vừa xuất hiện, tôi liền chạy biến ra ngoài hành lang, nhòm ngó tìm kiếm nạn nhân. Không gian yên ắng tĩnh mịch ở khu quân sự vào lúc 9 rưỡi tối càng làm cho bọn con gái cảm thấy bất an. Những tiếng hú lên như sói rú vọng sang từ sân sau khu ký túc xá nam không ngừng nện vào óc tụi nó. Bởi vậy mà dù chưa đến giờ đi ngủ, tất cả các phòng đều đã được cài then cẩn thận.
Ngó ngang ngó dọc một hồi, cuối cùng tôi bắt được nhóm cái Minh Châu, Bảo Hân và Uyên Vy đang lững thững đi về phía hành lang phòng bọn tôi. Thế là trong giây lát, tôi liền vội vàng nấp lẹm đi phía sau cánh cửa rồi đợi cho đám con gái đã ung dung yên vị ở cuối góc hành lang, đang rôm rả buôn chuyện ngắm zai, tôi mới nhẹ nhàng bước ra. Khẽ nhón đầu ngón chân như một chú mèo con, nhoắng một cái tôi đã xuất hiện đằng sau lưng cái Châu, rồi lờ đờ gõ vào vai chúng nó. Như phản xạ bản năng, Châu hồn nhiên quay ngoắt lại, đập vào mắt nó là nụ cười vô hồn của tôi lẫn trong đôi mắt mờ đục và khóe môi lấp ló hiện lên trên gương mặt đen sì…
- Ai đâ…a …aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Châu vừa hét lên, Hân và Vy cũng quay lại, rồi đồng thanh hét lên như sóng siêu âm, khuôn mặt cắt không còn một giọt máu. Thấy chúng nó ôm nhau đứng rúm ró lại một góc, tôi liền ngã ngửa ra, cười chảy cả nước mắt.
- Chị Maiiiiiiiiiiiii!!!
Sau khi nhận ra con ma đang ôm bụng cười ngặt ngẽo chính là tôi, ba đứa con gái phải mất vài giây ngơ ngác rồi mới kịp định thần lại, chúng nó gầm lên tức tối.
- Đi mách thầy hiệu trưởng!
- Ừ đi!
- Mách đê! Mách đê, chị đi rửa mặt đây! Lêu lêu!
Đi được vài bước, nghĩ gì đó, chúng nó liền đột ngột quay lại chỉ điểm cho tôi.
- Thôi bọn em đùa đấy! Chị ơi, sang phòng bên kia trêu bọn A5 đi.
- Phòng nào?
- Phòng bên cạnh bọn em ý.
……..
Nhẹ nhàng khom lưng mò mẫm sang phòng A109, sau một hồi rình rập, thấy đám con gái trong phòng đang rôm rả buôn dưa lê với nhau, cửa phòng thì đã đóng chặt, tôi mới từ từ ngó đầu lên qua khung cửa kính. Bất ngờ, đập vào mắt tôi là ánh mắt thất kinh của một đứa con gái đang hồn nhiên vuốt tóc, vô tình ngước mặt ra phía ngoài khung cửa. Con bé đứng chết trân, rồi lắp bắp đưa tay chỉ về phía cửa lớn, thấy thế, tôi liền trợn lòng trắng mắt lên chào lại khiến nó hét ầm lên đánh động cả phòng. Như hiệu ứng domino, một đứa vừa hét, cả phòng đã lập tức hét theo…
- AAAAAAAAAAAAAAAAAA maaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Ván này thành công mĩ man, tôi ngã vật ra cười, nhưng cũng không quên mình đang ở trong tình thế nguy hiểm. Nghĩ đến việc chúng nó sẽ định thần lại mà chạy ra mở cửa xem, tôi liền nhanh chóng cúi gập cả người lại rồi lọ mọ chuồn ngay về phòng mình.
Tôi trở về phòng, khoái chí kể lại chuyện vừa xảy ra cho bọn cái Hiền với vẻ đắc ý vô cùng khiến chúng nó cũng phải vỗ đùi đen đét. Nhưng những tràng cười chẳng kéo dài được lâu thì tiếng anh tuần tra đã bất ngờ vang lên phá tan bầu không khí hả hê lúc đó.
- Ai vừa bày trò dọa mà! Mau ra đây!
Anh ta vừa nói, vừa cầm cây gậy chạy sộc vào phòng chúng tôi, nói bằng giọng chắc chắn như đã được chỉ điểm. Cũng may mà vừa lúc nghe thấy tiếng bước chân, tôi đã vội chạy biến vào phòng vệ sinh rồi lấy chậu chặn cứng cửa lại để trốn. Trong lúc đó, Nhi- đứa con gái khó tính nhất nhóm đang thay áo ngủ đã vội vàng hét toáng lên kinh hãi.
- Làm cái trò gì đấy! Đêm khuya còn mò lên đây làm cái gì! Con trai không biết xấu hổ à!!!
- Tôi nghe nói có người dọa ma trong phòng này!
Anh tuần tra rắn mặt vặn lại.
- Này nhé! Bọn này không thừa hơi. Biến đi cho tôi còn hay quần áo. Hay là còn muốn nhìn?
Bị Nhi cong cớn quát nạt, rồi lại còn thêm đám con gái trong phòng thi nhau hùa vào, khuôn mặt lì lợm của anh ta dần đỏ lựng lên như trái gấc, rồi chẳng nói chẳng rằng, anh ta liền lặng lẽ rời khỏi căn phòng nhưng cũng không quên cảnh cáo bằng những lời đe dọa yếu ớt.
Đứng bên trong phòng vệ sinh, chứng kiến tất cả mọi chuyện, tôi mừng thầm như mở cờ trong bụng. Đúng là chỉ có Nhi mới trị được mấy thằng mặt dày kiểu này.
- Chị ơi! Đừng ngủ! Xuống đây em đắp mặt nạ cho.
Đắp mặt nạ à?
Đúng rồi!
Phải đắp mặt nạ thôi!
Da tôi đang xấu. Làm đẹp miễn phí! Tội gì!
Nghĩ vậy, tôi liền lập tức bật dậy như lò xo rồi nhảy ngay tới chỗ Hiền ngồi hóng hớt.
- Mặt nạ gì thế?
- Mặt nạ bùn Hàn Quốc. Thích cực!
- Chị đắp thử đi, em cũng đang đắp này!
Thấy tôi xuất hiện, Mai bé cũng ngước khuôn mặt đang được trét đen sì của mình lên nói. Nhìn đôi mắt to tròn như hạt nhãn của nó chớp chớp trên tấm mặt nạ đen sì như ninja, tôi chợt bật cười rồi liền gọi cái Quyên nhờ vả.
- Thế à! Thích thế! Quyên ơi đắp cho tao, rồi tí nữa tao đắp cho mày!
- Ờ được rồi! Ra đây!
Quyên vừa mới đồng ý, tôi liền chạy tới nằm phịch xuống đùi nó rồi ung dung chờ nó bôi trét bùn khoáng lên mặt mình. Cảm giác từng lớp bùn đen mát lạnh lan tỏa trên khuôn mặt mình, đánh thức sự nhạy cảm của những mô tế bào đang bị tổn thương trầm trọng dưới lớp da kia… tôi phê vô cùng! Trong lúc đắp mặt nạ cho mọi người, Hiền đã nhanh tay lôi điện thoại ra để quay clip, cô bé MC tương lai bắt đầu mở volume bằng chất giọng miền Nam vang lên lanh lảnh.
- Chào các bạn! Hiện nay mình đang có mặt tại thẩm mỹ viện Mai Lĩnh. Thẩm mỹ viện của chúng mình mới khai trương với sản phẩm mặt nạ bùn cực kỳ mát lạnh. Công dụng làm mềm, mịn và trắng sáng da mặt tự nhiên. Mình không nói điêu đâu. Các bạn không tin ư? Đây là hai vị khách đang dùng thử sản phẩm của chúng mình.- Vừa nói, nó vừa di chuyển “ống kính máy quay” chĩa thẳng vào mặt tôi và Mai Bé rồi lại tiếp tục– Xin hai chị hãy cho biết cảm nhận của mình sau lần đắp mặt nạ đầu tiên ạ.
- À! Tôi đang có cảm giác man mát, lành lạnh, nói chung rất là sung sướng…
Vừa nói, Mai bé vừa khẽ mỉm cười tạo dáng vô cùng chuyên nghiệp bằng chất giọng Nghệ An của mình khiến cái Hiền bật cười khanh khách, sau đó nó lại chĩa camera về phía tôi. Thấy thế, tôi liền trợn to đôi mắt nhỏ như hai con cá mòi của mình lên, hớn hở nói.
- Cảm giác rất là sảng khoái và tươi mát! Tôi nghĩ, nếu có cơ hội thì các bạn nên tới đây để trải nghiệm. Ít nhất là một lần!
- Vâng! Đó là tâm sự chân thật của hai khách hàng đầu tiên của chúng tôi, còn đây là Quyên và Nhi… Chúng ta hãy cùng theo dõi xem hai chị đã đắp mặt nạ đến đâu rồi.
Nói rồi, Hiền liền chĩa camera về hướng Quyên.
- Á… sao mày lại bôi bùn lên cả lông mày thế hả Quyên?!
Hiền vừa nói vừa chạy đến, chụp ảnh túi bụi khiến Quyên đần thối cả mặt, vội vàng cúi mặt che đi. Không hiểu nó nghĩ gì trong đầu mà lại bôi mặt nạ kín vòng quanh mắt rồi trét dày đặc cả lên lông mày thế không biết. Tí nữa bóc mặt nạ ra mà tróc cả lông mày thì thốn đến tận óc nhé Quyên!
- Ôi mẹ ơi nó trét đầy cả mặt! Ha haaaaaa!!!
- Ai lại bôi lên cả lông mày thế hả con kia!!!
Nhi và tôi vừa nói, vừa bò ra cười.
- Mặt này mà đi dọa ma thì thôi rồi ấy nhỉ!
- Ờ! Có lí! Đi dọa ma đê!
- Thôi! Em sợ bị phạt lắm.
- Mày sợ thì ở nhà! Để chị đi!
Ý tưởng đem cái mặt nạ bùn đen xì này kết hợp với mái tóc dài như cương thi để đi dọa ma bọn con gái dãy nhà B vừa xuất hiện, tôi liền chạy biến ra ngoài hành lang, nhòm ngó tìm kiếm nạn nhân. Không gian yên ắng tĩnh mịch ở khu quân sự vào lúc 9 rưỡi tối càng làm cho bọn con gái cảm thấy bất an. Những tiếng hú lên như sói rú vọng sang từ sân sau khu ký túc xá nam không ngừng nện vào óc tụi nó. Bởi vậy mà dù chưa đến giờ đi ngủ, tất cả các phòng đều đã được cài then cẩn thận.
Ngó ngang ngó dọc một hồi, cuối cùng tôi bắt được nhóm cái Minh Châu, Bảo Hân và Uyên Vy đang lững thững đi về phía hành lang phòng bọn tôi. Thế là trong giây lát, tôi liền vội vàng nấp lẹm đi phía sau cánh cửa rồi đợi cho đám con gái đã ung dung yên vị ở cuối góc hành lang, đang rôm rả buôn chuyện ngắm zai, tôi mới nhẹ nhàng bước ra. Khẽ nhón đầu ngón chân như một chú mèo con, nhoắng một cái tôi đã xuất hiện đằng sau lưng cái Châu, rồi lờ đờ gõ vào vai chúng nó. Như phản xạ bản năng, Châu hồn nhiên quay ngoắt lại, đập vào mắt nó là nụ cười vô hồn của tôi lẫn trong đôi mắt mờ đục và khóe môi lấp ló hiện lên trên gương mặt đen sì…
- Ai đâ…a …aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Châu vừa hét lên, Hân và Vy cũng quay lại, rồi đồng thanh hét lên như sóng siêu âm, khuôn mặt cắt không còn một giọt máu. Thấy chúng nó ôm nhau đứng rúm ró lại một góc, tôi liền ngã ngửa ra, cười chảy cả nước mắt.
- Chị Maiiiiiiiiiiiii!!!
Sau khi nhận ra con ma đang ôm bụng cười ngặt ngẽo chính là tôi, ba đứa con gái phải mất vài giây ngơ ngác rồi mới kịp định thần lại, chúng nó gầm lên tức tối.
- Đi mách thầy hiệu trưởng!
- Ừ đi!
- Mách đê! Mách đê, chị đi rửa mặt đây! Lêu lêu!
Đi được vài bước, nghĩ gì đó, chúng nó liền đột ngột quay lại chỉ điểm cho tôi.
- Thôi bọn em đùa đấy! Chị ơi, sang phòng bên kia trêu bọn A5 đi.
- Phòng nào?
- Phòng bên cạnh bọn em ý.
……..
Nhẹ nhàng khom lưng mò mẫm sang phòng A109, sau một hồi rình rập, thấy đám con gái trong phòng đang rôm rả buôn dưa lê với nhau, cửa phòng thì đã đóng chặt, tôi mới từ từ ngó đầu lên qua khung cửa kính. Bất ngờ, đập vào mắt tôi là ánh mắt thất kinh của một đứa con gái đang hồn nhiên vuốt tóc, vô tình ngước mặt ra phía ngoài khung cửa. Con bé đứng chết trân, rồi lắp bắp đưa tay chỉ về phía cửa lớn, thấy thế, tôi liền trợn lòng trắng mắt lên chào lại khiến nó hét ầm lên đánh động cả phòng. Như hiệu ứng domino, một đứa vừa hét, cả phòng đã lập tức hét theo…
- AAAAAAAAAAAAAAAAAA maaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Ván này thành công mĩ man, tôi ngã vật ra cười, nhưng cũng không quên mình đang ở trong tình thế nguy hiểm. Nghĩ đến việc chúng nó sẽ định thần lại mà chạy ra mở cửa xem, tôi liền nhanh chóng cúi gập cả người lại rồi lọ mọ chuồn ngay về phòng mình.
Tôi trở về phòng, khoái chí kể lại chuyện vừa xảy ra cho bọn cái Hiền với vẻ đắc ý vô cùng khiến chúng nó cũng phải vỗ đùi đen đét. Nhưng những tràng cười chẳng kéo dài được lâu thì tiếng anh tuần tra đã bất ngờ vang lên phá tan bầu không khí hả hê lúc đó.
- Ai vừa bày trò dọa mà! Mau ra đây!
Anh ta vừa nói, vừa cầm cây gậy chạy sộc vào phòng chúng tôi, nói bằng giọng chắc chắn như đã được chỉ điểm. Cũng may mà vừa lúc nghe thấy tiếng bước chân, tôi đã vội chạy biến vào phòng vệ sinh rồi lấy chậu chặn cứng cửa lại để trốn. Trong lúc đó, Nhi- đứa con gái khó tính nhất nhóm đang thay áo ngủ đã vội vàng hét toáng lên kinh hãi.
- Làm cái trò gì đấy! Đêm khuya còn mò lên đây làm cái gì! Con trai không biết xấu hổ à!!!
- Tôi nghe nói có người dọa ma trong phòng này!
Anh tuần tra rắn mặt vặn lại.
- Này nhé! Bọn này không thừa hơi. Biến đi cho tôi còn hay quần áo. Hay là còn muốn nhìn?
Bị Nhi cong cớn quát nạt, rồi lại còn thêm đám con gái trong phòng thi nhau hùa vào, khuôn mặt lì lợm của anh ta dần đỏ lựng lên như trái gấc, rồi chẳng nói chẳng rằng, anh ta liền lặng lẽ rời khỏi căn phòng nhưng cũng không quên cảnh cáo bằng những lời đe dọa yếu ớt.
Đứng bên trong phòng vệ sinh, chứng kiến tất cả mọi chuyện, tôi mừng thầm như mở cờ trong bụng. Đúng là chỉ có Nhi mới trị được mấy thằng mặt dày kiểu này.