Dành Trọn Trái Tim Về Nhau - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Teya Salat

Dành Trọn Trái Tim Về Nhau (xem 3344)

Dành Trọn Trái Tim Về Nhau

230;tui xin lỗi. Thật sự tui ko ngờ lại xảy ra việc này.
– Cô đang nói gì mà nghe bi thương thế hả?
– Thì chuyện tui với anh giả làm người yêu hôm qua đi chơi ở công viên ấy. Người ta tưởng thật nên đang bàn luận ầm lên đấy!
– Cái gì cơ? Có chuyện này sao? – Hữu Duy đơ người.
– Thật sự xin lỗi anh. Tui chỉ vì một phút thù hận mà gây ra việc này làm ảnh hưởng tới anh.
Trong lúc nó đang ăn năn hối lỗi thì Hữu Duy lại khẽ nở một nụ cười:
– Ko sao đâu. Nếu họ nghĩ vậy thì cứ cho là vậy đi! Vở kịch chúng ta đóng vẫn còn dang dở, tui sẽ giúp cô ko bị người ta cười .
– Ko cần đâu. Tui đã quen với viếc này rồi.
– Tin tôi được chứ! – Hữu Duy đặt tay lên vai nó.
Cả hai cúp tiết học ngồi dựa vào tường sân thượng hướng ánh mắt nhìn lên bầu trời xanh , đôi lúc nó lại thở dài thườn thượt:
– Anh nghĩ thế nào về tui? – mắt nó ko rời khỏi bầu trời.
– Nghĩ gì chứ? – Hữu Duy cũng nhìn trời.
– Nghĩ gì mà anh nghĩ!
– Lúc đầu gặp cô tui rất ghét cô đấy!
– Vậy giờ thì sao? Vẫn ghét chứ?
– Cũng ko hẳn!
– Anh nghĩ tui có quá nhỏ mọn khi cứ ôm mối hận thù cũ ko?
– Ko. Nên làm vậy!
– Tại sao?
– Ko gì cả?
– Tui hận họ. Họ đã biến tui thành 1 con ngốc. Anh biết đấy, Quỳnh Như và tui là bạn thân hồi cấp hai, cứ như hình với bóng vậy. Rồi cho đến khi gặp Tuấn Vũ, cả tui và Như đem lòng yêu anh ta , anh ta chọn tui nhưng tui đâu biết bản chất thật của anh ta. Một kẻ ham lợi, anh ta đã bỏ tui rồi chạy theo Như. Như ngày càng ghét tui khi biết tui quen với Vũ và tui đâu hay biết được điều đó nên cứ coi cô ta là bạn tốt.
– Con gái yêu là vậy sao?
– Tuỳ mỗi người thôi. Anh có nghĩ chỉ vì yêu mà trao bạn thân của mình cho Tử Thần ko?
– Chưa từng!
Nó nhắm mắt nhớ về cái quá khứ 1 năm trước.
1 NĂM TRƯỚC.
Nó đang đi dạo trên đường từ trường về nhà. Bỗng nó thấy bóng dáng ai quen quen như cô bạn thân nó đang đứng giữa đường tìm cái gì đó. Nó định chạy lại hỏi thì nhìn thấy 1 chiếc container đậu ngay bên đường đang lăn bánh về phía cô bạn nó. Nó chẳng kịp suy nghĩ gì thêm mà lao nhanh ra đường định đẩy bạn nó ra thì Quỳnh Như ngẩng đầu lên nở nụ cười nham hiểm với nó rồi chạy vọt đi để lại nó đứng ngơ ngác giữa đường. Đến khi định thần lại nó mới cảm thấy rợn người, quay lại nó thấy chiếc container vừa nãy đã đổi hướng và lao về phía nó. Nó bắt đầu hiểu được việc gì đang xảy ra thì chiếc xe chỉ còn cách nó vài mét, muốn chạy cũng khó. Nó khẽ thở dài, nhắm mắt lại chờ Tử Thần đến.
” RẦM”- Người nó bị xô mạnh sang mép đường, chân tay thì bầm dập xày xước, đầu do va đập mạnh nên nó ngất đi. Trước khi ngất nó còn nghe loáng thoáng ai đó đang gọi tên mình.
– Chi! Tỉnh lại đi Chi !
Sau một trận hôn mê, nó khẽ mở mắt, đầu đau như búa bổ được quấn mỗt lớp băng trắn, chân tay thì băng chằng chịt, nó nhìn cảnh vật xung quanh toàn 1 màu trắng.
” Cạch ” – có tiếng mở cửa. Một chàng trai cao to đẹp trai bước vào.
– Em tỉnh rồi àh?
– Ơ. Tuấn Nam sao anh lại ở đây vậy. Đây là đâu? – Nó hỏi
– Bệnh viện! Em đó, lúc đó nếu anh ko tới kịp chắc giờ em ko còn nằm đây đâu. – Tuấn Nam cười xoa đầu nó.
– Cảm ơn anh đã cứu em!.
– Em ko sao là đk rồi! Anh đi mua chút đồ ăn cho em.
Đợi Nam đi rồi, nó gắng vượt qua cái đầu đau của mình để nhớ về vụ tai nạn hồi sáng. Thực sự nó ko hiểu nổi ý nghĩa cái nụ cười của Quỳnh Như.
Cánh cửa phòng một lần nữa bật tung ra, Bảo Long hấp tấp chạy vào.
– Chi ơi! Bà có làm sao ko? Đau ở đâu ko? Sao lại đi một mình cơ chứ!
– Ừm. Tui ko sao đâu mà. Số tui lớn lắm chưa có chết được đâu.
– Hừ! Bà có mệnh hệ gì tui thề tui sẽ giết chết con Như đó!
– Tại sao?
– Lúc về tui vô tình nghe được nó nói chuyện với một gã nào đó rồi đưa cho hắn 1 bọc tiền. Tui đi tìm bà nhưng ko thấy bà đâu cả. Lúc sau anh Tuấn Nam gọi báo tui biết nên tui tức tốc chạy tới đây nè!
– Ý ông là vụ tai nạn này là do Như sắp đặt.
– Phải!
– Ko thể. Ko thể nào. Sao lại vậy được chứ? Ko. Tui ko tin. – Nó ôm đầu đau đớn, nó ko tin vào những gì mình vừa nghe. Sao bạn thân nó lại đối xử với nó như vậy chứ. Nó đã làm gì sai? Nó đang tự đặt rất nhiều câu hỏi trong đầu thì bị cắt ngang bởi giọng nói:
– Cái gì? Anh Long anh vừa nói gì? Chị em bị vậy là do chị Quỳnh Như làm sao? HẢ?
– Nhi. Sao em biết mà đến – Nó yếu ớt hỏi.
– Trả lời đi! Tại sao chứ? Ko được, em phải đi nói chuyện với cô ta- Nhi nói xong chạy vọt ra cửa.
– Nhi. Nhi. Bảo Long, ông mau giữ nó lại, nó sẽ gây chuyện mất- Nó cố gọi rồi kêu Long giữ Nhi lại. Long vội đuổi theo Nhi.
Giờ thì nó biết Như độc ác như vậy rồi, nó sợ Nhi- em nó sẽ gặp nguy hiểm mất, nó muốn chạy theo giữ Nhi lại nhưng ko được, người nó đang đau cả về thể xác lẫn tinh thần.
*****
Sau khi rời khỏi bệnh viện, Nhi đi tới nhà Như. Trên đường đi nhỏ vô tình trông thấy Như liền chạy đến nhưng ko phải chỉ có mình Như mà bên cạnh còn có Tuấn Vũ. Họ đang tay trong tay dạo bước như một cặp tình nhân. Nhi tiến đến giáng một bạt tai vào mặt Như, cô ta trợn mắt nhìn Nhi. Nhỏ cũng nhìn lại:
– Chị là đồ tồi! Tại sao chị lại làm vậy với chị tôi. Chị có biết vì chị mà chị ấy suýt mất mạng ko hả? – Nhi giận dữ quát lên.
– Mày im đi! Có trách thì trách cô ta ko có mắt. Biết tao yêu anh Vũ rồi mà còn giành với tao. Nhưng cũng ko sao, giờ thì tao thắng rồi. Hahaha.
” chát” – Một cái tát nữa in trên mặt Quỳnh Như. Cô ta liền nhảy vào đánh Nhi. Với một đai đen taewondo thì Nhi đâu có dễ để Như đánh trả nếu ko có Tuấn Vũ xen vào. Anh ta lôi mạnh Nhi ra, cười đểu:
– Cô bé về đi! Đừng gây sự với bạn gái tôi nữa.
– Anh câm miệng lại. Đồ trơ trẽn hai mặt. Trước thì nói yêu chị tôi giờ thì lại thay lòng đổi dạ. Anh ko đáng làm 1 thằng con trai!
– Phương châm của tôi là ko quen với gái nghèo? Hiểu chứ!
– Phải. Chúng tôi nghèo đó. Nhưng chí ít chị tôi cũng làm ra được đồng tiền bằng đôi tay của mình để nuôi sống bản thân và em mình chứ đâu có như lũ nhà giàu mấy người suốt ngày chỉ biết ngửa tay xin tiền ba mẹ. Các người rất xứng làm đồ phá gia chi tử hay ăn hoang phá hại đấy!
– Mày nói gì? – Quỳnh Như sừng cồ lên.
– Cô bị điếc hả. Đã lùn kiến thức lại còn điếc nữa. Cứ thử đụng vào chị tôi lần nữa xem. Dù có chết thì tôi cũng phải kéo mấy người theo.
– Để xem mày làm được gì?
– Ko gì là ko thể? Tôi ko đùa đâu! – Nhi quay mặt bỏ đi. Như tức nghẹn người còn Vũ thì nét mặt vẫn thản nhiên.
Nhi về nhà kêu Hải Phong tới bệnh viện. Phong nghe mọi chuyện xong cũng shock lắm liền vội vã chạy tới viện.
– Chị Hai. Chị có 1 suất học bổng của trường Đại Vương phải ko? -Hải Phong hỏi.
R

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Sự thật không ngờ về cô hàng xóm gợi tình

Sao người tốt lại khổ vậy?

Chỉ một cuộc điện thoại tôi đã đẩy cả gia đình ra đường ở

Trai “tân tiến” nghẹn lời trước phản bác của bạn gái khi nghe đề nghị “share” tình phí

Truyện Ê Hổ Cái Em Là Của Anh