Thực đơn ngày thứ N
Buổi sáng, … T_T
Giữa trưa, … T_T
Buổi tối, … T_T
Trong thời gian đó, từng có một người hầu nhỏ cố gắng đến phòng bếp tìm Nữu đây thương lượng một chút, muốn thay đổi món ăn trong thực đơn. Đang thò đầu vào phòng bếp thăm dò thì thấy Nữu đây máu me đầy mặt (chém cá chặt thịt gà-), tay phải cầm một cái xẻng nhỏ, vẻ mặt dữ tợn, cười gian: “Mặt sắt! ! ! Ta chặt ta chặt ta chặt ta chặt chết ngươi! ! ! Ta cho ngươi nằm với cá, ta cho ngươi ngủ với heo, ta đồng tình luyến ái ngươi…” người hầu nhỏ nào đó liền yên lặng rút lui.
Cuối cùng, Tiểu Si bị mọi người – lúc này đã hết chịu nổi rồi – đẩy thẳng vào phòng bếp, tìm Nữu đây thương lượng xem có thể … thay vài món ăn khác vào thực đơn được không, hoặc là đem quyền sử dụng phòng bếp trả về cũng được!
“Tả…Tỷ tỷ…” Tiểu Si yếu đuối khẽ gọi.
“Chuyện gì? !” Tâm tình không tệ, ta mỉm cười trả lời.
“Tỷ tỷ, ta tới tìm ngươi thương lượng. Ngươi xem, chúng ta ăn thịt nhiều ngày như vậy rồi, toàn là dầu mỡ rất ngán.” Tiểu Si nơm nớp lo sợ nói xong. Mọi người nấp sau cửa dòm vào cũng đồng loạt gật đầu.
“À, là việc này a. Yên tâm đi, sáng nay ta cũng đã nghĩ qua rồi, cho nên ta cố ý đi mua rất nhiều thức ăn.” Ta trả lời, ánh mắt sáng ngời.
“Sao, vậy thì tốt quá, thật quá tốt rồi! Vậy tỷ tỷ, hôm nay chúng ta ăn món gì.” Tiểu Si thở dài một hơi. Mọi người nấp sau cánh cửa đều rất vui mừng.
“Ăn…hắc hắc hắc hắc…Dưa leo xiên que, mướp đắng xiên que, dây mướp xiên que, bầu xiên que, bí đỏ xiên que, bí đao xiên que…ta chiên ta chiên ta chiên chiên chiên…” Vừa nói vừa dữ tợn, hùng hùng hổ hổ đem dưa leo xiên trên que sắt đã cháy đen trở mặt khác tiếp tục chiên.
“Tả…Tỷ tỷ…Thức ăn cháy đen rồi…”
˙▽˙ Hả? Phục hồi lại tinh thần – ta nhìn mấy miếng dư deo quăn queo khô khốc. “Thật là bất cẩn, quên mất tiêu là rau dưa nhanh mềm hơn so với thịt cá. Được rồi! Mặt sắt! Ta dùng dưa leo chiên ngươi, ta dùng mướp đắng chiên ngươi, ta dùng quả bầu chiên ngươi…”
Tiểu Si yên lặng rút lui, mọi người nước mắt đầm đìa…
Hai ngày sau, bọn người hầu trong Ly viên rưng rưng vừa chạy vừa nói, Nữu đây rốt cuộc sẽ cùng thiếu gia lên kinh.
Vì vậy, ở cửa Ly viên, mọi người mừng đến rớt nước mắt đưa tiễn, đi thôi đi thôi! Tốt nhất đừng về…ngàn vạn lần đừng trở về nữa.
Ta nhìn mọi người rơi lệ, nói với Tiểu Si: “Người hầu nhà các ngươi tình cảm thật tốt!”
Chương 36: Tái Ngộ
Bởi vì không cần phải vội vã lên đường nên ta cùng Tiểu Si trên cơ bản là vừa đi vừa chơi. Ngày đó, giữa trưa chúng ta vào thành, Lý bá bá nói, thời gian không đủ để đi đến điểm dừng chân kế tiếp, bây giờ đành phải tá túc trong thành nghỉ ngơi.
Ta ăn xong cơm trưa, hí hửng rủ Tiểu Si đi dạo phố. Trên đường đi, ta phát hiện, ách…cái chỗ này, ta thực rất thông thuộc, không phải là địa bàn của Lưu tri phủ sao? Chính là nơi lần đầu tiên ta gặp phải Đại biến thái đây mà?
Ai, nghĩ lại ban đầu bản thân đã rất thảm rất thảm, ở chỗ này sống dở chết dở, cũng chưa từng đi dạo phố bao giờ. Ừm, nơi này cũng không tệ lắm, rất phồn vinh nha! Chính là…
“Tiểu Si, tại sao ngươi lại nắm tay ta = =!” Mặc dù tâm hồn ngươi chỉ mới tám tuổi nhưng người ngoài nhìn vào, thì thấy rõ ràng là hai người trưởng thành tay trong tay nha!
“Lý bá bá nói, đi ra ngoài chơi nhất định phải nắm chặt tay tỷ tỷ, nếu không sẽ bị lạc.” Tiểu Si vô tâm vô tư trả lời.
“Thật vậy sao?”
“Ừm!” Gật đầu.
“Tiểu Si, ngươi có thích ăn hồ lô ngào đường không?” Ta nhìn phía trước có người đang khiêng tựa trên đầu vai một cây hồ lô ngào đường, mấy dây hồ lô hồng hồng thay nhau không ngừng khiêu khích, ta liền hỏi Tiểu Si. Nghĩ già đầu rồi còn đi ăn hồ lô ngào đường cũng kì cho nên nhất định lôi kéo Tiểu Si đi theo ta.
“Không thích.” Trả lời rất kiên quyết.
“A? Tại sao? Con nít chẳng phải đều thích ăn hồ lô ngào đường sao?” Ta dẩu môi.
“Được, Tiểu Si, ngươi có mang tiền không?” Ta lập tức lại bị một loạt âm thanh mời gọi đánh cược hấp dẫn
“Đặt đại đặt tiểu đi, đặt xong thì rời tay nha…” Âm thanh lắc súc sắc quen thuộc khơi dậy con ma bài bạc trong ta. Nhớ lại ban đầu ta chính là trong sòng bạc của ba ba từng một thời oai phong lẫm liệt, cứ đánh là thắng!
“Là…cái này sao?” Tiểu Si móc ra một ít bạc vụn.
Ta cầm nắm bạc nhập vào sòng bạc. “Mua đại!” Ta dũng cảm đặt xuống…một thỏi bạc vụn.
“Hai, một, ba. Tiểu. Tiếp tục tiếp tục đa, tiếp tục a, đặt đại đặt tiểu…”
“Ửm? ⊙_⊙, bị thu rồi? Chơi lại, ta lại mua đại!” Ta tiếp tục đặt xuống…một thỏi bạc vụn.
Lại thua rồi…
“Chơi lại!”
Cũng thua…
“Ta không tin! Ngươi lại có thể bốn lần đều ra tiểu?”
Tiếp tục thua…
“Tiểu Si, ngươi còn bạc không?” Hiện tại – ta đã hoàn toàn thua sạch!
“Còn, chỉ còn một thỏi cuối cùng.” Tiểu Si run run móc bạc ra.
Gã sai vặt lắc con xúc xắc len lén liếc mắt nhìn thỏi bạc kia, khóe miệng đắc ý nhếch lên.
“Ta đây mua tiểu vậy!” Ta rốt cuộc khuất phục.
“Tỷ tỷ, mua đại đi!” Tiểu Si ở sau lưng ta nói đến.
“Ngươi chắc chứ?” Ta hoài nghi nhìn Tiểu Si.
“Ừm!” Kiên định gật đầu.
“Được, sẽ tin ngươi lần này!”
“Ba, Sáu, Năm, Đại ~!” Chủ cái tuyên bố.
“Ha ha, thắng rồi! Tiểu Si ngươi thật tuyệt vời! Tiếp theo mua cái gì?” Ta hưng phấn hỏi.
“Để ta xem, Ừm, Tiểu!” Chờ gã sai vặt lắc lắc xong, Tiểu Si trả lời.
“Oa ~! lại thắng! Hắc hắc, thần tài may mắn lại chiếu mạng ta a.”
“Không phải chứ, lại thắng!”
“Không có lý nào, những…đều là của ta…”
Chơi một hồi, một thỏi bạc vụn đã biến thành một tấm ngân phiếu một ngàn lượng.
“Lần này ta sẽ đặt hết!” Ta đắc ý đến phát rồ. Sau đó len lén hỏi Tiểu Si: “Tiểu Si, lần này đặt cái gì?”
“Tiểu!”
Ta vừa tính đặt tờ ngân phiếu xuống, Tiểu Si lại bảo: “Chờ chút, bây giờ chuyển thành Đại!”
⊙_⊙, ta khiếp sợ – nhìn phía Tiểu Si: “Tiểu… Tiểu Si, ngươi… Ngươi có siêu năng lực ? !”
“Cái gì siêu năng lực? ! Không biết, ta chỉ có thề thấy rõ ràng bọn họ gian lận thôi.” Tiểu Si thuần khiết ngây thơ công bố. Đem chuyện chủ cái ra ánh sáng.
“Các ngươi…Chơi! Ăn ! Gian? !” Mọi người và ta cùng nhau căm tức chủ cái.
“Không…không có, vị cô nương này, ta …Ông chủ của chúng ta mời ngươi ra phía sau nói chuyện.” có người đột nhiên lại gần ta nói nhỏ bên tai.
Sau đó, chẳng cần ta đồng ý, liền đem ta cùng Tiểu Si ‘Lướt’ đến một gian nhà nhỏ phía sau sòng bạc.
“Tiểu Si, lát nữa nếu có cơ hội ngươi lập tức chạy trốn, ta có thể giúp ngươi cản trở cho ngươi một lúc. Không cần lo lắng cho ta, ta nhất định cũng sẽ chạy thoát!” Ta gắt gao nắm chặt tay Tiểu Si nói nhỏ. Nhờ vào công phu tài nghệ của ta hiện giờ, tuy không thể đối phó được với BOSS siêu cấp Đại biến thái, nhưng đối phó với đám tiểu lâu la trong sòng bạc thì cũng dư dả-!
Một lát sau, một đám tiểu lâu la liền vào phòng uy hiếp: “Cô nương nếu là