Con muốn làm vợ ba - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Con muốn làm vợ ba (xem 1950)

Con muốn làm vợ ba

hể để em ở đây một mình lúc này.


Tiết trời mùa xuân mát mẻ, lâu lắm rồi tôi mới có dịp ngồi một chỗ nhìn dòng chuyển động không biết mệt mỏi của con người trong thành phố này, mà hằng ngày tôi cũng thuộc một trong số họ. Nhìn lại thì giờ mình đã già mất rồi… Có lẽ sau ngày hôm nay tôi với Hân sẽ trở lại là những đối tác bình thường, bởi tôi chỉ biết nói một cậu ” Anh thật lòng xin lỗi em.” với Hân mà thôi…


– Anh biết còn nhớ người tên Trung trong bữa họp lúc chiều chứ?


Tôi gật đầu.


– Anh ấy đã ngỏ lời yêu em và chờ đợi em suốt bao nhiêu năm qua, kể từ khi em mới chập chững bước vào công ty đó không bao lâu. Năm năm qua cũng nhờ anh ấy mà em mới có thể sống được đến ngày hôm nay, và anh ta đã cầu hôn em…


Tôi buộc miệng:


– Thảo nào khi ấy…


– Khi ấy sao cơ?


Suýt chút nữa thì tôi đã nói ra rằng người ta đã kình tôi như thế nào trong cuộc họp.


– À, khi ấy anh thấy anh ta đúng là rất quan tâm tới em.


Hân quệt đi những giọt nước mắt còn sót lại, nhìn thẳng vào mắt tôi một lần nữa.


– Em chỉ xin anh trả lời câu hỏi ấy một lần thôi: Tại sao ngày ấy anh lại bỏ đi như thế? Em biết rằng dù thế nào thì anh cũng không bao giờ yêu em, nhưng chỉ cần anh nói ra lý do thì em mới yên tâm mà nhận lời cầu hôn của anh Trung được. Em đã quá mệt mỏi rồi, em xin anh, dù là lời nói dối cũng được. Chỉ cần anh cho em một lý do ngoài những lời xin lỗi mà thôi….Em xin anh…


Hân siết mạnh lấy cánh tay của tôi, đôi mắt của em lại bắt đầu ướt đẫm thêm lần nữa. Nhìn ánh mắt khẩn thiết ấy của em mà tôi đã phải siêu lòng. Tôi sẽ không nói dối em được, tôi sẽ nói hết để em có thể dứt bỏ được hình ảnh một thằng ******** như tôi ra khỏi đầu, chỉ vì nó mà em đã phải đánh mất cả tuổi thanh xuân của mình. Em xứng đáng được hạnh phúc.


– Bởi vì…anh chưa bao giờ yêu em…


– Đó không phải là lý do. Em biết là anh chỉ yêu mỗi mình chị Như mà thôi. Nhưng em biết anh còn giấu em một điều gì đó. Anh cứ nói đi, em đã sẵn sàng để chấp nhận nó rồi…


Phải nói ra thật sao!? Có lẽ đành phải như vậy. Tôi hít một hơi thật dài để lấy tinh thần.


– Anh xin lỗi, vì anh không yêu em, và cũng không thể nào cưới em được. Lý do ư, vì anh là một thằng đốn mạt. CHÍNH ANH ĐÃ CƯỚP ĐI SỰ TRINH TRẮNG CỦA BÉ NHI, CHÍNH LÀ ANH…


Chương 6


Anh xin lỗi, vì anh không yêu em, và cũng không thể nào cưới em được. Lý do ư, vì anh là một thằng đốn mạt. CHÍNH ANH ĐÃ CƯỚP ĐI SỰ TRINH TRẮNG CỦA BÉ NHI, CHÍNH LÀ ANH…


Chat! Tôi điềm tĩnh nhận lấy cú tát từ Hân dẫu rằng có hơi bất ngờ. Em tát tôi bằng tất cả sự uất hận được dồn nén suốt bao năm qua, bởi tôi có thể cảm nhận được sự rát buốt trên da mặt mình, thậm chí mắt nổ cả đom đóm không thấy được gì. Dẫu sao tôi cũng từng bị Thuận đấm đến chảy cả máu mũi nên cú tát này cũng không phải vấn đề gì lớn lao cho mấy. May mà Hân không để móng tay nếu không tôi cũng chẳng biết gương mặt của mình sẽ đi về đâu. Mọi chuyện diễn ra đúng như dự tính, và sau khi nhận lấy cú tát ấy tôi cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm hẳn đi. Không thể nói cú tát này là xóa hết được những tội lỗi tôi đã gây ra cho em, nhưng với Hân thì có lẽ như vậy là đủ rồi.


Tuy vẫn còn hơi choáng váng nhưng tôi vẫn cố mở mắt ngẩng đầu lên, nghĩ rằng Hân đã bỏ đi mất. Nhưng vừa hé mở mắt thì tôi đã hoảng hốt khi thấy em lại giơ cánh tay kia lên, môi mím chặt trong khi ánh mắt đầy tức giận nhìn tôi.


CHATTT!!! Cú tát thứ hai này khiến này tuy không mạnh bằng cú trước nhưng cũng đau thấu trời xanh, do không lường trước được tình huống này nên tôi đã suýt ngã quị xuống đất. Lúc này hai mắt đã không còn thấy rõ được gì nữa cả, lòng luôn tự hỏi: ” không lẽ em hận tôi đến thế sao?”.


Giọng Hân sụt sịt vang lên:


– Cái đầu tiên là tôi đánh thay cho bé Nhi! Cái thứ hai là của tôi! Vậy là từ nay chúng ta đã không ai còn nợ ai nữa. Nhưng không có nghĩa là tôi sẽ tha thứ cho ông đâu, ông Đông. Con bé Nhi nó có tội tình gì kia chứ, không ngờ ông lại nỡ chà đạp lên trái tim non nớt của con bé như thế. Ông muốn trả thù chị Như, ông đã hả dạ chưa hả? Vậy mà ngần ấy năm ông vẫn có thể sống ung dung tự tại ở đây như thế hay sao?


Tôi đứng thẳng dậy, lấy tay xoa xoa lên mắt, ánh sáng đã bắt đầu trở lại. Tôi thoang thoáng thấy bóng dáng quen thuộc của Hân trước mặt nhưng sao mà xa xôi đến thế.


– Nếu tôi biết ông tiếp tục làm điều gì có lỗi với bé Nhi thì cả quãng đời còn lại tôi sẽ không để cho ông sống yên một ngày nào đâu. Tôi đã là sẽ làm được đấy!


Rồi Hân bước nhanh xuống lề đường, đón lấy một chiếc taxi và đi mất trước khi tôi kịp nói lời nào. Nhìn chiếc xe mất hút trong dòng người qua lại, tôi thẫn thờ ngồi phịch lại xuống ghế, bên tai còn vang mãi câu nói của Hân. “Việc gì có lỗi với Nhi ư?”, việc Thùy Quyên đang sống ở nhà tôi có được tính vào hay không nhỉ!? Chợt tôi lại bật cười vì ý nghĩ ấy. Hôm nay lại có một đêm thật dài nữa rồi….


Tôi lững thững bước về nhà một cách chậm rãi. Đoạn đường khoảng hai cây số nhưng tôi cố kéo dài thời gian ra thêm. Có lẽ khi trong lòng đang cảm thấy trống vắng thì con người ta chẳng muốn làm gì nhiều trong khoảng thời gian dài lê thê này. Việc của Hân có thể coi như đã giải quyết xong, ít ra thì từ nay tôi không còn phải nơm nớp lo sợ như trước nữa. Chỉ còn một việc duy nhất là phải tìm ra bé Nhi mà thôi. Hân nói đúng, tôi phải chịu trách nhiệm về việc mình đã gây ra, mà manh mối duy nhất thì lại đang ở ngay trong nhà tôi… Thùy Quyên…


Bước đến ngã tư đường vắng vẻ bởi xung quanh chỉ toàn là những khu biệt thự, tôi dễ dàng trông thấy Quyên, cái dáng nhỏ nhắn đang đứng dựa lưng vào tường trước cổng nhà, ngước mắt nhìn lên ánh trăng nhạt đêm nay. Vừa trông thấy tôi em vội bật người dậy, chẳng biết để làm gì. Nhưng nhìn cái vẻ lúng túng ấy tôi nghĩ là em đang đợi mình về, bởi trước đây cũng nhiều lần Nhi đứng đợi tôi như thế này.


– Em vẫn chưa ngủ sao? Đã khỏe hơn chút nào chưa?


Quyên nở một nụ cười mệt mỏi, có lẽ em vẫn chưa khỏe hoàn toàn mà đã cố xuống đây đợi. Đợi đến khi gương mặt của tôi lộ rõ ra ngoài vùng sáng thì Quyên mới thật sự giật mình:


– Mặt anh bị sao vầy nè?


Tuy không thể thấy được gương mặt của mình nhưng tôi đoán các dấu vết mà Hân để lại hãy còn rất rõ, bởi đến lúc này cái cảm giác đau rát ấy vẫn chưa hoàn toàn biết mất. Nhưng nhìn vẻ sốt sắn của Quyên, đưa tay sờ nhẹ lên chân mày, lên má,…mà tôi lại thấy ấm hẳn trong lòng, đương nhiên các vết đau cũng biến mất theo. Tôi nắm lấy tay Quyên, siết nhẹ…


– Anh vừa đi gặp chị Hân?


Vốn đã nghĩ Quyên có mối quan hệ với Nhi nên tôi không ngạc nhiên lắm khi nghe cô ta hỏi. Nhưng tôi vẫn giả vờ hỏi:


– Ừ. Em biết Hân à?


Quyên khẽ gật đầu nhưng lại quay sang hướng khác, như không muốn nhắc đến chuyện này, khẽ nhắc khéo:[/

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Sếp À! Tôi Yêu Sếp

Truyện Em Luôn Ở Trong Tâm Trí Anh Full

Truyện Yêu Không Hối Tiếc

Ba ngày ở bể bơi

Xem tử vi ngày 19/03/2017 Chủ Nhật của 12 cung hoàng đạo