Mấy đứa đang định nói chuyện tiếp thì trống vào học lại vang lên.Mấy con bây giờ mới nhìn lại bát mì của mình trong trạng thái luyến tiếc.Hơ hơ,buổi sáng chưa ăn gì,lao xuống đây mất công chen chúc trong cái căng tin bé tẹo,bây giờ vì mải nói chuyện mà quên luôn cả ăn,không tiếc mới là lạ!
_Bực cả mình!Lại để bụng đói đến trưa rồi,OMG!
Ánh mắt luyến tiếc nhìn bát mì chưa ăn được bao nhiêu,ba đứa bạn tôi vẫn phải đứng lên để vào học cho kịp giờ.
Tôi hỏi nhỏ Tuấn Anh :
_Này…cậu…cậu cũng lên lớp à?
_Tất nhiên!
_Sao không để mai đến?
_Thích đến luôn để gặp Châu chấu mà.
Cái tên này cũng lại gọi tôi là Châu chấu rồi,tức quá tức quá!
_Đừng nói linh tinh!
_Linh tinh gì!Sao không trả lời tin nhắn?
_Ơ…tin nhắn nào?
Coi như không biết gì là tốt nhất.
_Hơ…tin nhắn anh gửi cho em chứ còn tin nhắn nào.
Oẹ!Tôi muốn tìm cái gốc cây để nôn quá.Chẳng lẽ học cùng nhau mà hắn vẫn cứ anh anh em em với tôi à?Không thể được,nếu cứ để hắn phát ngôn tự do,chắc chắn tôi sẽ bị bạn bè soi mói cho mà xem.Hu hu…
_Đừng có anh anh em em nữa,tôi không thích!
_Không thích thì sao đây?Hay là vợ chồng nhé?
Tên này vừa nói vừa cúi xuống cười nhăn nhở nhìn tôi.
_Cậu…
Thẹn quá hoá giận,tôi lao luôn lên lớp,không thèm nhìn tên hâm đó nữa.Không biết ba con bạn có nghe thấy chúng tôi nói gì không nữa,dù đã cố gắng nói thật nhỏ với hắn,nhưng tôi vẫn sợ chúng nó nghe thấy,thể nào lên lớp cũng bị ba đứa này trêu cho thối mũi mất thôi T_T.Cầu mong là không nghe thấy gì,không thì tôi chết mất,hu hu…
Tuấn Anh đáng ghét…
Dám trêu chọc ta à…
Ta sẽ giết ngươi…
Giết chết ngươi…
Thượng đế ơi,ngài bay xuống quẳng tên này lên trời cho con với,con không muốn nhìn thấy mặt hắn đâu…
Hu hu hu hu……
Từ khi tên Tuấn Anh nói sẽ chuyển vào lớp tôi,tôi đã tưởng tượng ra những ngày tháng mà mình sẽ phải trải qua trong những năm tháng cuối cùng của đời học sinh.Có khi tôi sẽ không còn là một Châu chấu hiền lành và vô cảm nữa,mà sẽ suốt ngày phải gào thét đối phó với những trò lố mà tên Tuấn Anh sẽ gây ra để trêu chọc mình.
Mà tại sao hắn lại chuyển đến đây học cơ chứ,lại còn làm như là muốn chuyển đến đây để “gần gũi” tôi vậy…
Hay là…
Tên đó thích mình nhỉ ??? …
E hèm!!!Minh Châu,xin mày hãy nhìn lại bản thân hộ cái,mặt mũi thì đâu phải là mỹ nhân,cơ thể thì cứ như chưa phát triển hết,hơn nữa cũng không phải con cái nhà giàu có.Tự nhiên lại có chuyện tên công tử đó thích mình á?Chắc tôi phải đọc ít tiểu thuyết tình yêu đi thôi,cứ suốt ngày mơ mộng về một mối tình một cô gái bình thường trên cả bình thường,lại lọt vào mắt xanh của một anh chàng phải nói là hoàn hảo,hai người suốt ngày cãi nhau để cuối cùng là yêu đương….Hừ hừ!Quên ngay,quên khẩn trương…
_Này!
Hừ!Gọi cái gì mà gọi,không biết tôi đang tức điên lên đây à,cậu còn dám chọc ghẹo tôi nữa,đừng hòng tôi nhìn mặt cậu.
Tôi tiếp tục đi thẳng lên lớp,vừa đi vừa chạy để tránh xa cái bản mặt đáng ghét kia.
_Giận thật à?
Chẳng lẽ bảo tôi giả vờ à?Tên điên này…
Tiếng bước chân đằng sau vang lên dồn dập hơn,tiếp theo là hình ảnh cao lớn của hắn chắn trước mặt tôi.
Ngẩng đầu lên,tôi trợn trắng mắt lườm Tuấn Anh.Cái tên này điên thật rồi hay sao ý,sao lúc nào hắn cũng có thể cười được nhỉ?Như lúc này đây,hắn có biết là tôi đang tức lắm không mà vẫn nhe nhởn cười thế kia,sợ không cười thì không ai biết mình có răng à?
_Cậu điên à?Tránh ra để tôi còn đi!
_Không cho đi!
_Tại sao?
Lại giở cái giọng hách dịch ra với tôi à,một khi mà tôi tức thì đừng ai động vào,không thì đừng trách!Hừ!
_Ai lại bỏ người yêu đằng sau mà quay mặt đi thằng như thế?Phải đi cùng nhau chứ,he he!
Thằng cha này đúng là không biết phải trái gì mà.Ai là người yêu của cậu ta chứ,đúng là đồ không biết xấu hổ.Cái nụ cười nhăn nhở kia mà không mau tắt,có khi tôi phải giơ nắm đấm lên,độp thẳng vào miệng hắn mất.
Tôi chả thèm đứng đây nói ba lăng nhăng với tên khùng này làm gì,chỉ tổ tốn nước bọt,cái loại ăn nói cùn như hắn thì làm sao tôi đấu lại được.Im mồm là tốt nhất.
_Lên lớp thôi!
Buông một câu gọn lọn,tôi tiếp tục thẳng đường mà đi,lần này Tuấn Anh không cản đường tôi nữa mà cười hì hì như tên khỉ đột rồi đi bên cạnh tôi.
Đúng là đồ hâm!
Mà ba con kia đi đâu mà nhanh thế không biết,rõ ràng là tôi phăng phăng đi đầu mà,sao đã không thấy chúng nó đâu rồi?
_Nhìn cái gì mà nhìn,anh bảo 3 cô bạn đó lên lớp trước bằng phía cầu thang bên kia rồi.
Lại anh anh anh anh,bực mình quá đi mất,đến bao giờ hắn mới thôi nói với tôi bằng cái giọng giễu cợt đó chứ.
Khó chịu trong người,tôi tiếp tục im lặng đi bên cạnh hắn.
_Này,sao không chịu nói chuyện?Vẫn giận anh đấy à?
Không thể chịu nổi nữa rồi,thật sự muốn đánh cho hắn vêu mỏ lên quá.Nhưng tất nhiên tâm hồn trong sáng của tôi không cho phép làm điều đó,nhỡ chọc tức hắn,hắn lại lao lên đánh tôi như hôm gì đánh Nhi thì chết.
Chọn biện pháp mềm mỏng thì tốt nhất.
_Cậu…cậu có thể đừng nói thế được không?
_Nói gì cơ?
_Thì…cứ anh anh em em với tôi.Tôi không thích!
_Ai là người xưng hô như thế trước?Không phải em à?
Ừ thì là tôi,nhưng lúc đó mới gặp hắn lần đầu,làm sao mà biết được,chẳng lẽ lại xưng chị em à?Với lại,cái mặt tên này quá đỗi trưởng thành,tôi lại tưởng phải 25 tuổi.Lúc nghe thấy hắn vào lớp tôi,tôi đã không tin nổi,thực sự một tên ác ma lại đang học lớp 11.Nghĩ đến cảnh chiều hôm đó hắn đánh Nhi dã man tàn bạo như vậy,làm tôi sợ chết khiếp,không biết học cùng hắn sẽ phải dè chửng thế nào đây.Tốt nhất là không nên đắc tội với tên này,nếu không cuộc đời tôi sẽ rất bi thảm.
_Ừ thì…đúng là thế…nhưng mà…tôi không thích thế,cứ xưng hô như thế,chắc chắn sẽ bị cả lớp nghi ngờ…
_Nghi ngờ cái gì?
_Nghi ngờ…tôi với cậu có gì đó…
_Có gì đó là có cái gì?
Tên khỉ đột vô duyên này,biết thừa ý tôi là gì rồi mà còn làm ra vẻ ngây thơ.Lại còn cố ý cúi sát vào mặt tôi rồi nhe răng ra cười nữa chứ.
_Thì là người yêu chứ còn cái gì!Muốn trêu tức tôi đúng không,lần đầu gặp mặt đương nhiên là tôi không biết cậu là ai,bao nhiêu tuổi.Mà ai bảo cái mặt cậu lại “già” thế chứ hả?Cứ đứng ra đường xem có ai bảo cậu đang học lớp 11 không?
_Bây giờ mới chịu nổi loạn cơ đấy.Anh “ngon” như thế này mà dám bảo là già à?Muốn bị xử lý đúng không?
Xử…xử lý…Thôi chết!Vừa nãy vì điên quá nên tôi mới “nhỡ nhời”,ai bảo hắn cứ chọc tức tôi cơ chứ.Phải bình tĩnh!Thật bình tĩnh!Tôi không dám nếm mùi khổ đau dưới bàn tay của tên này đâu.Hu hu!!!
_Ơ…hơ hơ hơ hơ…tôi….hơ hơ….
_Hơ cái gì mà hơ?
Mẹ ơi!Chẳng lẽ tên này muốn ra tay với con ngay giữa thanh thiên bạch nhật sao?Không không không,không thể nào…
_Hì hì,bạn Tuấn Anh,có gì thì cứ