_OK OK!Chúng tôi thề sẽ không nói cho ai biết nữa.Được chưa?
Hừ!Thề thề thề…thề nó là cái nghề.Đứa nào cũng chỉ biết thề mới thốt,căn bản nếu chúng nó phá bỏ lời thề thì cũng có bị trời phạt đâu cơ chứ.Huhu!Hiền lành như tôi thật là khổ quá đi mất!
Không ngoài dự đoán,sau 2 tiết Toán đầy căng thẳng,tôi bị 3 con bạn thân kéo xuống căng tin.Lúc nào cũng thế,cảnh tượng hỗn độn trước cổng căng tin luôn luôn hiện hữu vào giờ ra chơi,nhìn mà phát ớn lên được!
3 con bạn tôi mỗi đứa một hộp mì,còn tôi vì đã ăn sáng nên chỉ mua một hộp sữa cho nó đỡ “trống tay”,chứ chẳng lẽ lại ngồi nhìn 3 đứa sụt sịt ăn mì à?
_Này này,có chuyện gì đấy?-Trinh nhanh nhẹn hỏi
_Ờ đấy!Chuyện gì mà hai bà cứ ríu rít cười cười đùa đùa,làm bọn tôi ngồi 2 tiết Toán mà chết vì tò mò.-Hoa ồ ạt hùa theo.
_Hơ hơ!Chuyện này hai bà cứ phải bình tĩnh,đừng vừa ăn miếng to vừa nghe,cẩn thận chết sặc vì bất ngờ đấy.Liên quan đến Châu thị Chấu nhà mình.
_Châu á,bà thì có chuyện gì mà bí mật thế?
_Úi dời!Chuyện to là đằng khác.-Ngân vì đã được nghe chuyện của tôi nên đang giở trò úp mở với 2 đứa chưa biết gì kia.
_Nhanh lên Ngân ơi!Hồi hộp 90 phút học Toán là đủ lắm rồi đấy nhớ,có nhanh không thì bảo đây!
_OK OK,tôi kể cho mà nghe,bình tĩnh đừng quá xúc động nhớ.
Hơ!Chính nó là người xúc động dạt dào khi nghe tôi kể,thế mà bây giờ lại còn cảnh báo 2 đứa kia là đừng quá xúc động nhé.Buồn cười quá đi mất!Tốt nhất là để cái Ngân kể một mình,thích thêm mắm thêm muối vào thì kệ nó vậy,tôi cứ ngồi im hút sữa một cách thản nhiên,dù gì cũng không thể giấu được nữa rồi.
Còn nữa,vừa nãy Tuấn Anh gửi tin nhắn đến,vì sợ mấy đứa này lại giành giật nên tôi đành tắt máy và rút pin ra,coi như là hết pin.Hơ hơ!Vừa nãy chắc đọc tin nhắn của tôi xúc động quá nên cái Ngân không để ý pin điện thoại của tôi đầy hay ít đâu nhỉ?
Câu chuyện của bạn Ngân thân yêu của tôi bắt đầu
_Đây,hôm qua Châu đang đi trên con đường tắt “định mệnh” mà bọn mình giới thiệu cho.Chính vào lúc đó,đột nhiên Châu chấu nghe được một âm thanh kêu khóc của một cô gái,đến gần con ngõ nơi phát ra tiếng kêu,Châu nhìn thấy một cảnh tượng kinh khủng.Một tên con trai đang dùng vũ lực rất dã man với một cô bé.
_Uầy khiếp!Con trai mà đánh con gái á,điên à!
_Ừ,thế là với tinh thần nghĩa hiệp của mình,Châu đã không chần chừ lao vào con ngõ “tử thần” đó,thẳng thắn nhìn thẳng vào mặt tên đó và nói : “Dừng tay lại!”
Tôi tí nữa thì sặc sữa mất,tình cảnh thật là tôi chần chữ mãi mới dám vào,chân tôi còn run lẩy bẩy khi bước đến gần con ngõ đó.Thế mà con bạn này lại nói là tôi có tinh thần “nghĩa hiệp”
Tôi cứ ngồi im mặc kệ cho Ngân đang khua chân múa tay diễn tả lại câu chuyện hôm qua của tôi.Sự thật tôi thấy,nếu từ xa nhìn vào bàn này,lại tưởng chúng tôi đang kể chuyện ma.Cái Ngân mắt trợn tròn mặt rất hình sự kể chuyện,còn cái Trinh và Hoa thì mắt cũng trợn trắng cả lên,nhiều lúc đang gắp miếng mì cho vào miệng,nghe thấy đoạn gay cấn,mồm 2 con lại há hốc lên làm mì rơi tụt lại xuống bát,nước mì bắn lên kinh không chịu được.
_….Châu và cậu bạn đó cùng nhau diễn xuất trước mặt Khang và Nhi…,tên đó cứ nói một câu là lại…hôn lên mặt Châu nhà ta một cái…
Ôi trời đất ơi!Điên mất!Tin tưởng cho con bạn này kể chuyện đúng là nguy hiểm hết chỗ nói.Hắn ta chỉ hôn đúng một cái vào má tôi,làm gì có chuyện hôn liên tiếp lên mặt tôi chứ.
_…Khang bỏ đi trong sự tức giận tột độ,con bé Nhi khóc lóc chạy theo sau xin tha thứ.Khang vẫn bỏ đi một cách lạnh lùng và vô tình,bước đi không nhìn lại,cuối cùng chỉ còn Châu và cậu ta trong con ngõ đó…
_Uầy!Aaaaaaa,sao nữa sao nữa,kể tiếp đi nào,Ngân ơi nhanh lên,sau đó 2 người làm chuyện gì trong đó nữa.Kể đi kể đi!
_Hơ…tôi kể từ nãy đến giờ khát nước quá đi mất…haizzz…
_Trinh Trinh,người bà bé vào chen mau cho Ngân một chai nước khoáng nhanh lên.
_Ừ ừ,à bà có tiền lẻ không,đưa đây đỡ phải trả lại mất thời gian.
_Đây có 6k đây,nhanh lên nhanh lên.
Nhìn vẻ mặt vênh vênh tự đắc của cái Ngân mà tôi buồn cười không chịu nổi.Lại nhìn sang bé Trinh đang “cảm tử” lao vào trong đám đông kia mua chai nước khoáng cho đứa đang ngồi vênh mặt lên bên cạnh tôi đây,bỗng dưng muốn “đấm” quá đi mất.Ha ha…
_Đây đây Ngân ơi,bà kể tiếp đi,uống chút nước cho ngọt giọng này.Hi hi!
_Bà bóc vỏ chai hộ tôi đi nào,tôi đang bận cầm đũa ăn mì.
_Ờ đây đây!-Trinh vừa nói vừa luống cuống bóc vỏ chai-Mời bà!He he!
Uống một hớp nước xong,Ngân lại “đoan trang” gắp một miếng mì cho lên miệng,bộ dáng làm cho tôi ngồi cạnh nhìn mà sắp ọc hết cả sữa ra đây.
_Ngân thân yêu ơi,kể tiếp đi chứ…
_Ôi….tôi đang đói lắm,để ăn nốt đã nào…
_NGÂN!CÓ NHANH KHÔNG THÌ BẢO,CHÚNG TÔI NHỊN BÀ LẮM RỒI NHÉ!
Cuối cùng,tức nước vỡ bờ,2 con bạn tôi vốn dĩ đã không phải người biết chịu đựng.Sau một hồi nhẫn nhịn,2 đứa đã không chịu được mà gào thép ầm ĩ cả một góc sân.
_Châu điên,hay là bà kể nốt chuyện của bà đi.Nhìn con này bực mình quá đi mất!
_Ơ…Ngân có cho tôi kể đâu,nó muốn tự mình kể cho thêm phần sinh động mà.-Tôi dứt khoát hùa theo Ngân,làm ngơ như không quan tâm.
_Aaaaaaaaaaa,chết vì hai con này mất,kể nhanh không thì bảo đây!
Mặc kệ hai con bạn thân đang gào thét,tôi và Ngân cứ ngồi lơ ngơ như bò đeo nơ.
_Tôi muốn nghe nốt,nhanh lên nào 2 tình yêu ơi,chúng tôi đang chết vì hồi hộp này.Hu hu!
Vẫn là sự im lặng.Hơ hơ…
_Xem ra đoạn cuối phải để nhân vật nam chính là tôi kể nốt rồi.
Cả 4 chúng tôi quay phắt lại sau câu nói vừa rồi.Và…và…có lẽ…người đang ngạc nhiên nhất là tôi đây.
Tuấn…Tuấn Anh…sao cậu ta lại quay lại đây chứ?
_Gặp lại anh có thấy vui mừng không hả baby ?
Chương 10
Cậu ta…
Cậu ta ngày mai mới phải đến lớp cơ mà…
Sao bây giờ lại ở đây…?
_Sao?Xúc động quá rồi à?Sao nhìn anh chằm chằm thế?
Sao cậu ta lại xuất hiện vào lúc này chứ?Lại còn nghe được chúng tôi đang nói chuyện về chiều ngày hôm qua nữa,mà…mà sao cậu ta biết?Hay là trong lúc tôi không để ý đã đứng sau tôi lúc nào rồi cũng nên.
_Anh…anh là ai thế ạ?-Ngân ngơ ngẩn hỏi câu hỏi mà cả ba đứa bạn tôi cùng đang thắc mắc
_Là nhân vật nam chính.-Tuấn Anh lấy ghế và…ngồi cạnh tôi >.<.Không biết không biết đâu,hu hu,tôi ngại gần chết rồi đây này,sao hắn ta lúc nào cũng trơ trẽn như thế chứ.
Bỏ chiếc mũ lưỡi trai đang đội sụp xuống tận mắt.Cả 4 chúng tôi đều phải ngỡ ngàng vì…hắn cực cực cực kì đẹp trai.Mái tóc đã được cắt ngắn hơn so với hôm qua,chiếc áo sơ mi trắng càng làm tôn lên…hình thể của hắn.Tôi phải nói là…quá ư là manly.Tên này hôm qua nhìn cũng bình thường thôi,thậm chí tôi còn thấy hắn hôm qua nhìn như một tên…lôm côm,hư hỏng.Mà sao hôm nay…hơ hơ hơ…lại hiền lành đáng yêu thế?
Hờ hờ hờ…cái tên này cũng được đấy chứ!
Chẹp chẹp!…
Không được!Tôi không được nhìn thấy trai đẹp là tớn mắt lên giống mấy con b