Cô Nàng Hoàn Hảo - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Duck hunt

Cô Nàng Hoàn Hảo (xem 2015)

Cô Nàng Hoàn Hảo

on bé vừa chân ướt chân ráo lên Hà Nội.
– Phù, cảm ơn!!!
Cuối cùng tôi cũng kịp thang máy, mặc dù do kẻ vào trước rủ lòng thương bấm cửa cho tôi.
Tôi và gã trai đó trong thang máy, tôi bấm tầng thứ 10. Hình như hắn lên tầng thứ 16. Gã trai liếc mắt qua nhìn tôi từ đầu đến chân, vẻ mặt khinh khỉnh. Tôi hơi bực mình với cái thái độ đó. Biết thế, tôi đã chẳng phải cố kiết để vào được cái thang máy chết tiệt này. Biết thế tôi đã đợi chuyến sau.
Tháng máy mở cửa tầng 10. Tôi lỉnh kỉnh tha lôi đống đồ đi ra. Cuối cùng tôi cũng vào được căn hộ của chị mình. Có lẽ, chỉ tý nữa thôi nếu không lên được đến nơi, tôi sẽ chết vì kiệt sức với mấy cái túi to đùng này.
* * *
Cái nắng và nóng của tháng 7 gay gắt và khó chịu vô cùng. Tôi đi thi với tâm trạng cực kỳ…bỉnh thản. Tự dưng tôi chẳng hề run chút nào, điều đó khiến cho tôi hơi…hoang mang về bản thân mình. Nhìn đám bạn lo nhong nhóc, chân tay chẳng đứng yên được tôi bỗng thấy mình sao… mạnh mẽ quá trời đất.
Do địa điểm thi gần nên tôi nói với chị gái rằng tôi sẽ tự đi. Mấy ngày trước đó tôi đã thám thính địa điểm. Chỉ mất khoảng 10 phút để đi đến. Tôi dậy từ sáng sớm, ăn uống và hí hửng đến trường thi. Chị gái tôi sau khi hướng dẫn và chỉ bảo tận tình những kinh nghiệm thi cử thì phải hấp tấp ra sân bay để chuẩn bị cho chuyến công tác đột xuất. Dù sao thì, tôi cũng đã lớn, tôi cũng có rất nhiều kinh nghiệm trong việc thi thố vì vốn dĩ những đứa học ở lớp Chuyên như tôi chủ yếu được luyện thành “gà chọi” để đi thi.
Nhìn những khuôn mặt lo lắng của cả phụ huynh và thí sinh, tôi bỗng chốc cũng thấy… lo lo. Khi mà người ta rất lo lắng thì tôi lại ung dung một cách thái quá. Vì thế đấy mới là điều đáng lo của tôi chứ không phải là việc đề bài sẽ ra cái gì cũng như tôi thi thố ra sao. Tôi hoàn toàn tự tin với lượng kiến thức cũng như những gì tôi đã mài mông quần trong suốt 3 năm học cấp 3.
Tôi vượt qua môn Tiếng Anh và môn Toán ngon lành. Mặc dù tiếng Anh không phải là môn chuyên của tôi nhưng việc vẫn thường xuyên nghe các bài hát nước ngoài và đọc tiểu thuyết bằng Tiếng Anh cũng giúp tôi rất nhiều. Cuốn sách yêu thích của tôi là Cuốn theo chiều gió và tôi đã thích nó đến mức phải mua bằng được bản gốc để có thể cảm nhận hết được những gì tác giả chuyển tải bằng ngôn ngữ gốc. Nhiều khi, những sở thích kì dị và cố chấp của mình khiến cho cuộc sống của tôi cũng phần nào trở nên… dễ chịu.
Môn thi cuối cùng là môn Văn, một môn học mà tôi chẳng hề động đến… sách tham khảo, cũng chẳng hề phải cố nhớ một bài thơ hay bài văn nào. Nói chung, học Văn với tôi còn dễ hơn ăn kẹo, tôi cũng có trí nhớ một cách chính xác và chi tiết những gì mà tác giả viết cũng như về cuộc đời của họ. Tôi không thể tưởng tượng được nếu tôi học chuyên Văn thì sẽ như thế nào, đó là điều hoàn toàn trái ngược khi tôi cố kiết lao vào học Toán như điên để thi đỗ chuyên Toán. Điều đó cũng giống y hệt một thứ bạn hoàn toàn chẳng biết gì về nó thì bạn sẽ cố kiết để theo đuổi. Và cuối cùng, tôi cũng… cố kiết để bù đắp phần nào những thứ mà tôi thiếu sót.
Nhìn đồng hồ còn khoảng 30p nữa mới hết giờ thi. Tôi ôm bài lên nộp cho giám thị. Cô trợn tròn mắt nhìn, 6 tờ giấy thi được viết kín toàn chữ. Liếc nhìn đồng hồ một lần nữa, cô hỏi tôi.
– Em đọc lại bài đi, ngồi đó rồi tý nữa hết giờ thì ra ngoài.
– Thưa cô, nhưng theo quy định 2/3 giờ là thí sinh được ra khỏi phòng thi rồi ạ. Tôi lí sự.
– Tôi bảo em cứ ngồi đó, trật tự cho các bạn khác còn làm bài.
Đám học sinh xung quanh nhìn tôi, vẻ ngưỡng mộ, chúng xì xào rồi lại chúi mặt vào viết tiếp cho kín những trang giấy. Đề thi lần này vào Thạch Lam, một tác giả mà tôi yêu thích, tôi đã đọc những tác phẩm của ông từ hồi mới biết chữ. Vì thế, nhìn đề bài, rồi gạch ý rồi viết một mạch chẳng biết gì cho đến khi nhìn đồng hồ vẫn còn hơn 30p nữa mới hết giờ.
– Thưa cô… Tôi vẫy tay ra hiệu xin có ý kiến.
– Em có vấn đề gì nữa?
– Thưa cô em muốn đi vệ sinh ạ.
Bà giám thị nhìn tôi vẻ mặt khó chịu rồi cuối cùng cũng nhân nhượng cho tôi…nộp bài. Thú thật, việc ngồi đó thêm 30 nữa là một cực hình với tôi bởi vì sau khi viết 6 trang giấy liền tù tì cũng như căng mắt căng não tập trung tôi đang bị đau đầu và khó chịu trong người. Có lẽ, việc bỏ bữa trưa hôm nay là một điều sai lầm, mặc dù tủ lạnh chị gái tôi đã chất đầy thức ăn và tôi chỉ việc bỏ vào lò vi sóng nhưng cái cảm giác… no no sau khi nhét đầy mồm toàn bim bim khiến cho tôi chả tha thiết gì.
Tôi cầm bút đi lên kí vào biên bản để hoàn tất thủ tục. Rồi quay trở lại chỗ ngồi để lấy bút giấy, tôi bỗng thấy đầu óc quay cuồng, bàn ghế xung quanh đảo lộn hết cả. Tôi thấy mắt tối sầm lại và như có một đám mây đen chụp lên đầu.
Nghe đâu đó có tiếng người nói xôn xao:- Bạn ấy bị ngất rồi!
– Gọi y tế đến ngay đi.
– Các em trật tự tập trung làm bài nốt. Em kia, ngồi xuống…!
* * *
Tôi tỉnh dậy thấy mình nằm ở phòng y tế, cô y tá nhẹ nhàng sờ trán và hỏi xem tôi cảm thấy trong người thế nào. Có vẻ như cả ngày hôm nay chẳng có thí sinh nào khác không may lại bị ngất trong phòng thi như tôi.
Đến lúc này tôi mới nhìn thấy đang ngồi bên cạnh tôi là một người con trai, quần tây, áo sơ mi, tôi lờ mờ nhìn lên áo của anh ta chỉ nhìn được rõ hai chữ “giám thị ”. Anh ta đang mải mê cầm tờ báo đọc chăm chú và cũng chẳng hề để ý bệnh nhân là tôi đang thoi thóp trên giường bệnh.
– Tôi muốn uống nước. Giọng tôi thều thào.
– Này, uống đi! Anh ta vứt cho tôi chai nước lavie.
Tôi đỡ lấy bằng đôi tay yếu ớt của mình trên giường bệnh, gã con trai đáng ghét kia vẫn chẳng hề nhìn sang xem bệnh tình tôi thế nào.
– Anh kia, anh có phải…giám thị hay không hả ?
Tôi hỏi giật giọng kiểu bực tức.
– Đúng thế đó nhóc ! Cô có ý kiến gì chăng ?
– Anh là giám thị mà đối xử với thí sinh như thế à ?
– Xin lỗi nhé, cách đây 2 tiếng cô vẫn còn là thí sinh. Giờ này thì … Anh chỉ tay về phía đồng hồ treo tường. Tôi ngước nhìn theo.
– Hả ??? Bây giờ là 7 tối rồi sao ? Tôi tý nữa thì gào lên.
– Vâng, thưa cô, vì cô mà giờ này tôi còn chưa được ăn cơm, phải ngồi đây chờ cô tỉnh dậy đấy !
Tôi bật ngay dậy, mặc dù đầu óc vẫn còn hơi choáng. Tôi ngất đi mấy tiếng đồng hồ nhưng cứ nghĩ rằng tôi mới chỉ vừa mới bị ngất đi thôi. Thế mà đã hai tiếng đồng hồ và giờ khi tôi nhìn trời thì đã tối mịt.
– Trời ơi…thế… thế còn bài thi của tôi thì sao ?
– Bài thi… hừ, nhìn cô ngủ ngon lành như thế, tôi cứ nghĩ cô quên béng bài thi của mình rồi chứ ?
– Bài thi của tôi sao rồi ?
– Thật sự thì cô không nhớ gì sao ?
Tôi khẽ lắc đầu.
– Bài thi đó cô đã kí và được chuyển đi rồi. Hừm. Anh chàng có vẻ bực bội khi tôi hỏi quá nhiều.
– Hichic, làm sao… làm sao tôi về nhà đây ? Tôi bắt đầu lo lắng và nháo nhác nhìn xem túi đồ của mình ở đâu.
– Nhà cô ở đâu ?
– Cách đây 10p đi bộ thôi.
– Trời đất, vậy mà cứ làm như xa hàng tỉ dặm. Vậy thì tự về chứ sao ? Anh ta càng tức tối thêm về cái sự… ngốc nghếch của tôi.
– Nhưng…chìa khóa, với túi xách

Từ khóa: Cô Nàng Hoàn Hảo,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tử vi tuần mới của 12 cung hoàng đạo từ 27/03 – 02/04/2017

Xem tử vi ngày 21/03/2017 Thứ Ba của 12 cung hoàng đạo

Em Chỉ Là Thứ Để Anh Mua Vui

Bị nhà chồng đuổi để cưới vợ mới, cô vợ xin ở lại làm ô sin không công và cái kết bất ngờ sau 5 năm…

Vợ có bầu rồi chồng ơi