nh đẹp … Vậy sao , chỉ qua một ngày , tất cả đã trở nên như thế này ! Không còn là màu hồng nữa , chúng đã trở thành màu đen . Một màu đen tàn úa , một màu đen ghê sợ bao trùm khắp cả căn nhà bởi những cành hồng đang leo chi chít . Có lẽ chính chúng đã làm mất hết ánh sáng bên trong .
Kinh khủng quá ! Vội vàng ngước qua Mom , bà vẫn đang cặm cụi ngắt những cành hồng một cách thản nhiên và nhẹ nhàng bỏ vào giỏ . Có thể trang trí gì bởi những thứ này nữa sao ?!
” Chúng chưa chết … ” – Tiếng của Mom bất ngờ cất lên khiến nó giật bắn cả mình , bần thần quay lại và từ từ bước tới , con bé bắt đầu lắp bắp .
” Hơ … Mom … Sao … sao cơ ạ !! ” – Con bé vẫn tròn xoe mắt khi thấy bà đang chăm chú nhìn ngắm những cành hồng đã chuyển màu đen úa . Lòng lan man mà sao chẳng hiểu gì .
” Chúng vẫn chưa chết . Mọi vật đều có thể chết , nhưng hy vọng thì không bao giờ . Một ngày nào đó , có thể hy vọng của con sẽ bị dập tắt . Nhưng chỉ cần một chút lòng quan tâm và sự chăm sóc , một chút niềm tin đặt vào những gì mà con mong đợi , chắc chắn , một ngày nào đó , những mầm cây này cũng như hy vọng kia cũng sẽ được thắp sáng thôi ! ” .
” Vậy … một chút niềm tin đó … có thể thắp sáng cả trái tim đã bị khép kín chứ ?! ” – Con bé rụt rè hỏi , dường như còn chưa chắc chắn vào những gì mà mình có thể làm .
” Chắc chắn là sẽ được , nếu sự quan tâm đó được xuất phát tự tấm lòng . Ta tin là trái tim của con có thể làm nó ấm ! ” – Mom cười hiền hậu , rồi nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay con bé , dẫn dắt nó đến cánh cổng diệu kỳ .
……………..
Dừng lại trước một cánh cổng có màu đen xám , dường như nó cũng giống như cánh cổng chuyển sinh mà trước kia con bé đã từng được thấy . Nhưng có lẽ là nhỏ và … đen đúa hơn rất nhiều ! Từ bên trong ấy là một luồng âm khí tỏa ra ngùn ngụt vô cùng đáng sợ , như muốn cuốn lấy những tâm hồn còn đang do dự giữa sự sống và cái chết . Chắc chắn là ” nó ” đang rất muốn lôi kéo lấy linh hồn của con bé . Nhưng mà cứ từ từ , dù sao thì ” chị ” cũng sẽ sớm vào với ” các em ” thôi mà !
Nhìn ” dòng hồn ” màu xanh lạnh ngắt đang trôi nổi phía trong cánh cửa kia , nó khẽ rùng mình vì không thể ngờ … phía dưới những bậc cầu thang , bên trong nhiều căn phòng bí mật , và tiến tới cuối cùng lại dắt xuống nơi đây – dưới đáy của căn nhà là một tầng hầm ma quái , nơi ngăn cách giữa sự sống và cái chết bằng “cánh cửa sau” của Địa Ngục .
- Sao lại … những hồn ma đó là sao hả Mom ?! Nơi đây không giống những gì mà con tưởng tượng !
- Ừm . Tất nhiên rồi ! Bởi đây là ” cánh cửa sau ” của Địa Ngục . Nó không phải là cổng chính vì tình hình chiến sự dưới đó hiện giờ rất bất ổn . Có thể con sẽ bị bắt mà không biết rằng mình đang ở trong tay ai . Hầu như quyền kiểm soát hiện giờ ở thế giới Ma là của YuMi . Con nhỏ đó rất hiểm ác nên ta phải cẩn thận …
- Vậy … chẳng nhẽ cánh cửa này thì không nguy hiểm ạ ?! – Xư Bi nhăn nhó khi thấy những hồn ma đang bay lượn phía dưới kia . Nhảy vào chỗ này thì chỉ có mà chết chắc !
Mom chợt khựng lại , rồi bà cũng nhìn xuống phía dưới , khẽ tái mặt và tặng ngay cho Xư Bi một nụ cười nhăn nhó .
- Chắc không hẳn . Nhưng có lẽ nếu đi bằng đường này , sẽ nhanh hơn và bớt nguy hiểm nếu con có thể cố gắng !
- Cố gắng sao ạ ?! Vậy nếu con không thể cố gắng ?!
- Thì con sẽ trở thành một trong những hồn ma kia . Đám hồn ma phế thải không được hồi sinh cũng như siêu thoát , chúng sẽ bị luẩn quẩn muôn kiếp ở trong dòng sông ma này mà thôi . – Mom nói , mặt vẫn thản nhiên mà không gợi một sợi lo lắng .
” Đỡ không nổi rồi ! ” – Xư Bi thầm lẩm bẩm , nhưng rồi đã quyết định thì nó sẽ làm , con bé liền gật đầu rồi không do dự đáp – ” Con sẽ làm ! ” .
Nở trên
môi Mom là một nụ cười mãn nguyện …
………………
Mạnh dạn bước ra phía trước , ánh mắt rung lên khi nhìn thấy những linh hồn đang bay lượn , nó lo sợ rằng rồi mình cũng giống như chúng . Nhưng không ! Phải gạt đi mau những cái suy nghĩ hèn nhát vớ vẩn ấy , nó phải bước qua để thực hiện ý nguyện của mình . Ý nguyện mà nó đã hứa với Mom rằng mình nhất định sẽ làm được !
Một bàn chân đặt xuống …
Rồi cả người cũng lướt qua …
Con bé đã thực sự trầm mình vào dòng sông Chết …
Liệu Xư Bi có thể vượt qua ?!
………………………………
Sau khi Xư Bi đi , Mom chỉ biết lặng yên nhìn lại , lòng tuy có chút mơ hồ lo sợ nhưng thực sự rằng bà vẫn tin tưởng rằng nó có thể làm được . Bà tin vào nghị lực của con bé ngay từ khi bắt gặp ánh mắt nó lần đầu . Bỗng , có một giọng nói trầm bổng như remix của một ông già râu trắng tóc bạc phơ từ đâu xuất hiện khiến bà giật bắn cả mình quay lại .
- Liệu con bé có thể làm được không nhỉ ?! – Bụt khẽ vuốt bộ râu đã chẳng còn mấy sợi của mình , uốn quăn lên rồi xoáy tròn trong những ngón tay mà phân trần nghi hoặc ( nghịch như trẻ con ) .
- Yaaa ! Ông xuất hiện từ bao giờ thế hả ! Ít nhất thì cũng phải đánh động một tiếng chứ ! Cứ lập lờ như con ma ý ! – Mom tức giận hét toáng vào mặt Bụt .
- Yà ! Tôi là Bụt , không phải là ma nha ! Đừng có mà nhầm “hàng” ! – Bụt khẽ nheo mày rồi nháy mắt kiểu lãng tử .
- Xùy ! Biết rồi ! Bụt thì sao không về mà lo cho con Tấm nhà ông đi ! Còn lượn lờ hóng hớt ở đây mà làm gì ! – Mom quay ra nhìn Bụt , đoạn phẩy tay rồi chu miệng lên quát tháo .
- Ôi zời ! Con Tấm bây giờ nó cũng học theo con Cám đi lừa tình cưa zai trên mạng rồi ! Tôi còn hơi sức đâu mà để ý nữa chứ ! – Bụt thở dài bất lực , quay qua nhìn Mom vẻ mệt nhoài .
- Mặc kệ ông ! Không đi mau tôi đá ông vào cùng dòng sông Chết bây giờ !! – Mom ngước ánh mắt ma quái đằng đằng sát khí của mình qua nhìn Bụt , vẻ muốn kill ngay không cho sống .
- Ầy ầy … làm gì mà nóng thế … dù sao chúng ta cũng là …
- Là cái gì mà là … Biếnnnnnnnnnnnnnnnn !!!!!
………………….
Trở lại dòng sông Chết , Xư Bi đang chìm mình trôi nổi trong đám hồn ma và cố gắng thoát ra bằng mọi hy vọng của mình .
Nó cố với … cố với tới cánh cửa bên kia … cánh cửa của Địa Ngục … cánh cửa sẽ mang lại cho con bé một “cuộc sống” mới !
Nhưng , dường như mọi sự là vô vọng … khi mà toàn thân thể đang nát vụn ra vì tà khí . Tà khí xung quanh con bé quá nặng đến nỗi nó có cố gồng mình như thế nào đi chăng nữa cũng không thể nào kháng cự nổi . Nó đang già đi … trông thấy !
Mọi vật đều lu mờ trước mắt con bé và cánh cửa cũng trở nên xa vời , nó đang già , với những nếp nhăn đã bắt đầu nảy nở trên khuôn mặt , cả cơ thể teo tóp và trở nên yếu đuối . Nó quá yếu để có thể với tới , chặng đường còn dài nhưng sức lực đã chẳng còn . Nó đang biến thành một bà già chỉ sau vài giây lo sợ .
Đúng rồi ! Không được lo sợ !! Sức mạnh niềm tin sẽ làm nên chiến thắng .
Nghĩ vậy , nó liền nhắm chặt đôi mắt và mở rộng trái tim , không được nhìn những thứ xung quanh thì sẽ tránh được sự lo sợ . Chính nỗi bất an đã khiến nó trở nên mau già . Đó là điều cấm đoán không được xảy ra khi Mom đã dặn .
Không được tin vào điều thất bại , chỉ được hướng tới sự thành công . Và nó đã làm được .
Nắm chặt đôi tay mình bao qua
Kinh khủng quá ! Vội vàng ngước qua Mom , bà vẫn đang cặm cụi ngắt những cành hồng một cách thản nhiên và nhẹ nhàng bỏ vào giỏ . Có thể trang trí gì bởi những thứ này nữa sao ?!
” Chúng chưa chết … ” – Tiếng của Mom bất ngờ cất lên khiến nó giật bắn cả mình , bần thần quay lại và từ từ bước tới , con bé bắt đầu lắp bắp .
” Hơ … Mom … Sao … sao cơ ạ !! ” – Con bé vẫn tròn xoe mắt khi thấy bà đang chăm chú nhìn ngắm những cành hồng đã chuyển màu đen úa . Lòng lan man mà sao chẳng hiểu gì .
” Chúng vẫn chưa chết . Mọi vật đều có thể chết , nhưng hy vọng thì không bao giờ . Một ngày nào đó , có thể hy vọng của con sẽ bị dập tắt . Nhưng chỉ cần một chút lòng quan tâm và sự chăm sóc , một chút niềm tin đặt vào những gì mà con mong đợi , chắc chắn , một ngày nào đó , những mầm cây này cũng như hy vọng kia cũng sẽ được thắp sáng thôi ! ” .
” Vậy … một chút niềm tin đó … có thể thắp sáng cả trái tim đã bị khép kín chứ ?! ” – Con bé rụt rè hỏi , dường như còn chưa chắc chắn vào những gì mà mình có thể làm .
” Chắc chắn là sẽ được , nếu sự quan tâm đó được xuất phát tự tấm lòng . Ta tin là trái tim của con có thể làm nó ấm ! ” – Mom cười hiền hậu , rồi nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay con bé , dẫn dắt nó đến cánh cổng diệu kỳ .
……………..
Dừng lại trước một cánh cổng có màu đen xám , dường như nó cũng giống như cánh cổng chuyển sinh mà trước kia con bé đã từng được thấy . Nhưng có lẽ là nhỏ và … đen đúa hơn rất nhiều ! Từ bên trong ấy là một luồng âm khí tỏa ra ngùn ngụt vô cùng đáng sợ , như muốn cuốn lấy những tâm hồn còn đang do dự giữa sự sống và cái chết . Chắc chắn là ” nó ” đang rất muốn lôi kéo lấy linh hồn của con bé . Nhưng mà cứ từ từ , dù sao thì ” chị ” cũng sẽ sớm vào với ” các em ” thôi mà !
Nhìn ” dòng hồn ” màu xanh lạnh ngắt đang trôi nổi phía trong cánh cửa kia , nó khẽ rùng mình vì không thể ngờ … phía dưới những bậc cầu thang , bên trong nhiều căn phòng bí mật , và tiến tới cuối cùng lại dắt xuống nơi đây – dưới đáy của căn nhà là một tầng hầm ma quái , nơi ngăn cách giữa sự sống và cái chết bằng “cánh cửa sau” của Địa Ngục .
- Sao lại … những hồn ma đó là sao hả Mom ?! Nơi đây không giống những gì mà con tưởng tượng !
- Ừm . Tất nhiên rồi ! Bởi đây là ” cánh cửa sau ” của Địa Ngục . Nó không phải là cổng chính vì tình hình chiến sự dưới đó hiện giờ rất bất ổn . Có thể con sẽ bị bắt mà không biết rằng mình đang ở trong tay ai . Hầu như quyền kiểm soát hiện giờ ở thế giới Ma là của YuMi . Con nhỏ đó rất hiểm ác nên ta phải cẩn thận …
- Vậy … chẳng nhẽ cánh cửa này thì không nguy hiểm ạ ?! – Xư Bi nhăn nhó khi thấy những hồn ma đang bay lượn phía dưới kia . Nhảy vào chỗ này thì chỉ có mà chết chắc !
Mom chợt khựng lại , rồi bà cũng nhìn xuống phía dưới , khẽ tái mặt và tặng ngay cho Xư Bi một nụ cười nhăn nhó .
- Chắc không hẳn . Nhưng có lẽ nếu đi bằng đường này , sẽ nhanh hơn và bớt nguy hiểm nếu con có thể cố gắng !
- Cố gắng sao ạ ?! Vậy nếu con không thể cố gắng ?!
- Thì con sẽ trở thành một trong những hồn ma kia . Đám hồn ma phế thải không được hồi sinh cũng như siêu thoát , chúng sẽ bị luẩn quẩn muôn kiếp ở trong dòng sông ma này mà thôi . – Mom nói , mặt vẫn thản nhiên mà không gợi một sợi lo lắng .
” Đỡ không nổi rồi ! ” – Xư Bi thầm lẩm bẩm , nhưng rồi đã quyết định thì nó sẽ làm , con bé liền gật đầu rồi không do dự đáp – ” Con sẽ làm ! ” .
Nở trên
môi Mom là một nụ cười mãn nguyện …
………………
Mạnh dạn bước ra phía trước , ánh mắt rung lên khi nhìn thấy những linh hồn đang bay lượn , nó lo sợ rằng rồi mình cũng giống như chúng . Nhưng không ! Phải gạt đi mau những cái suy nghĩ hèn nhát vớ vẩn ấy , nó phải bước qua để thực hiện ý nguyện của mình . Ý nguyện mà nó đã hứa với Mom rằng mình nhất định sẽ làm được !
Một bàn chân đặt xuống …
Rồi cả người cũng lướt qua …
Con bé đã thực sự trầm mình vào dòng sông Chết …
Liệu Xư Bi có thể vượt qua ?!
………………………………
Sau khi Xư Bi đi , Mom chỉ biết lặng yên nhìn lại , lòng tuy có chút mơ hồ lo sợ nhưng thực sự rằng bà vẫn tin tưởng rằng nó có thể làm được . Bà tin vào nghị lực của con bé ngay từ khi bắt gặp ánh mắt nó lần đầu . Bỗng , có một giọng nói trầm bổng như remix của một ông già râu trắng tóc bạc phơ từ đâu xuất hiện khiến bà giật bắn cả mình quay lại .
- Liệu con bé có thể làm được không nhỉ ?! – Bụt khẽ vuốt bộ râu đã chẳng còn mấy sợi của mình , uốn quăn lên rồi xoáy tròn trong những ngón tay mà phân trần nghi hoặc ( nghịch như trẻ con ) .
- Yaaa ! Ông xuất hiện từ bao giờ thế hả ! Ít nhất thì cũng phải đánh động một tiếng chứ ! Cứ lập lờ như con ma ý ! – Mom tức giận hét toáng vào mặt Bụt .
- Yà ! Tôi là Bụt , không phải là ma nha ! Đừng có mà nhầm “hàng” ! – Bụt khẽ nheo mày rồi nháy mắt kiểu lãng tử .
- Xùy ! Biết rồi ! Bụt thì sao không về mà lo cho con Tấm nhà ông đi ! Còn lượn lờ hóng hớt ở đây mà làm gì ! – Mom quay ra nhìn Bụt , đoạn phẩy tay rồi chu miệng lên quát tháo .
- Ôi zời ! Con Tấm bây giờ nó cũng học theo con Cám đi lừa tình cưa zai trên mạng rồi ! Tôi còn hơi sức đâu mà để ý nữa chứ ! – Bụt thở dài bất lực , quay qua nhìn Mom vẻ mệt nhoài .
- Mặc kệ ông ! Không đi mau tôi đá ông vào cùng dòng sông Chết bây giờ !! – Mom ngước ánh mắt ma quái đằng đằng sát khí của mình qua nhìn Bụt , vẻ muốn kill ngay không cho sống .
- Ầy ầy … làm gì mà nóng thế … dù sao chúng ta cũng là …
- Là cái gì mà là … Biếnnnnnnnnnnnnnnnn !!!!!
………………….
Trở lại dòng sông Chết , Xư Bi đang chìm mình trôi nổi trong đám hồn ma và cố gắng thoát ra bằng mọi hy vọng của mình .
Nó cố với … cố với tới cánh cửa bên kia … cánh cửa của Địa Ngục … cánh cửa sẽ mang lại cho con bé một “cuộc sống” mới !
Nhưng , dường như mọi sự là vô vọng … khi mà toàn thân thể đang nát vụn ra vì tà khí . Tà khí xung quanh con bé quá nặng đến nỗi nó có cố gồng mình như thế nào đi chăng nữa cũng không thể nào kháng cự nổi . Nó đang già đi … trông thấy !
Mọi vật đều lu mờ trước mắt con bé và cánh cửa cũng trở nên xa vời , nó đang già , với những nếp nhăn đã bắt đầu nảy nở trên khuôn mặt , cả cơ thể teo tóp và trở nên yếu đuối . Nó quá yếu để có thể với tới , chặng đường còn dài nhưng sức lực đã chẳng còn . Nó đang biến thành một bà già chỉ sau vài giây lo sợ .
Đúng rồi ! Không được lo sợ !! Sức mạnh niềm tin sẽ làm nên chiến thắng .
Nghĩ vậy , nó liền nhắm chặt đôi mắt và mở rộng trái tim , không được nhìn những thứ xung quanh thì sẽ tránh được sự lo sợ . Chính nỗi bất an đã khiến nó trở nên mau già . Đó là điều cấm đoán không được xảy ra khi Mom đã dặn .
Không được tin vào điều thất bại , chỉ được hướng tới sự thành công . Và nó đã làm được .
Nắm chặt đôi tay mình bao qua