y mình đã hứa là sẽ cùng con bé đó đi chơi , còn địa điểm ở đâu thì tùy nó chọn lựa . Thế mà … Ối zời ơi !! Hết chỗ hay sao mà nó phải dắt mình đến cái chợ hôi hám đấy hả trời ! Đồ đạc thì toàn những hàng cũ rích và đồ nhái hiệu từ khắp mọi nơi đổ về . Chết mất ! Nhà mình có thiếu tiền đâu mà nó phải thích vào đây để mặc cả ! Chưa kể con nhỏ đó chỉ biết nói mồm , mới có gặp ông bán hàng chém giá một tí mà đã chạy mất dép rồi ! Hừm ! May mà có đại nhân đây mở lòng nhân từ … nhưng cũng phải khắc vài dòng chữ trêu nó mới được . Dù sao thì cũng không muốn nó sau này chạy mất khỏi vòng tay mình …
Mà cái khu chợ búa này cũng thật tệ ! Đồ ăn thức uống gì mà lục đục như cái bát mì hủ hủ … gì đó của con nhóc Xư Bi . Hơi người thì chen nhau tấp nập , chắc chút khí trong lành ở đây cũng không giữ nổi quá ! Duy chỉ có mỗi món kẹo hồ lô hấp dẫn của mình là ngon nhất thôi à ! Thế mà cái con nhỏ ngu ngốc đó lại cứ nói rằng đây là thứ đồ ngọt lợ … mình ghét nó TT___TT !!
Tới rạp chiếu phim là lúc mình biết được ” bộ mặt thật – ngốc nghếch ” của con nhóc này . Nó xem phim ma , không những không sợ mà còn thương xót cho con ma xấu số , bởi con ma đó cũng có thân phận hẩm hiu như nó . Mỗi tội , người đâu mà ngốc đến nỗi muốn khóc cũng chẳng dám thể hiện ra . Biết vậy , mình đành hỏi :
- Yà ! Con sâu ngốc kia ! Muốn khóc thì cứ khóc đi , sao phải cố nhịn như thế hả ?!
Thế mà … biết nó nói gì không ?!
- Hức ! Không khóc đâu ! Khóc làm nhòe mascara xấu lắm !
~~~~
Ôi chết mất ! Lúc đó chỉ muốn phì cười mà cũng chẳng xong . Nhìn cái bộ dạng mếu máo của con nhóc đó mà tếu không chịu được . ” Không biết là nó ngốc thật hay dễ thương nữa ! “.
-> Dừng lại , dừng lại ở đoạn này . Tim nó ngừng đập . Hắn từng nghĩ mình dễ thương à ?! Hay là ngốc nữa …
Nhưng mà … Không biết ! Chỉ biết là rất thích thôi ! Cái lúc đó có suy nghĩ gì mấy đâu . Thế mà lại được khen là dễ thương !
À mà sao mình lại phải vui nhỉ ?! Sao lại vui chỉ vì một vài lời nói bâng quơ của hắn cơ chứ !! Biết thế … nhưng mà mình vẫn cứ vui .
……………………
Gặm nhấm cuốn sách đến hết cả một buổi chiều , cuối cùng , nó cũng đã đọc tới được những dòng cuối . Những dòng mà khiến con tim nó bị lay chuyển và lệch hướng nhiều nhất . Dường như mọi suy nghĩ đều bị xáo trộn và khiến con bé hoang mang .
***
Ngày cuối tháng …
Cuối cùng thì con nhỏ đó cũng hành động . Thật không thể tin là nó dám phản lại mình . Thật không thể tin là đứa em gái bé nhỏ ngày nào đã thực sự trở thành một con Quỷ độc ác . Chỉ vì sự khoan dung và quá tin tưởng đến nỗi giao hết quyền hành điều khiển thế giới ma vào tay nó suốt thời gian qua … đã gây nên tai hại . Mà cũng không hoàn toàn trách được nó . Chẳng phải mình đã quá buông thả hay sao ?!
Dành quá nhiều thời gian cho ” con người ” ở thế giới thực . Nhưng mình sẽ chẳng bao giờ hối hận . Ít nhất là bây giờ ! Bởi … con người đó … trong tim … nó đã chiếm một vị ý yên định rồi . Có lẽ sẽ chẳng bao giờ lay chuyển được . Nhưng việc để nó chìm sâu là điều không thể tránh . Có lẽ sẽ đau đớn , và cái cảm giác này là chưa từng trải qua . Mình không biết nó sẽ như thế nào . Nhưng mình sẽ cố gắng để sẵn sàng đối mặt . Dẫu vẫn biết , có một ngày , cô ấy sẽ ra đi …
Sợ cái cảm giác đó .
Một con Quỷ chưa từng biết sợ .
Thật ngu ngốc khi ban đầu đã quyết định thực hiện chuyện này .
Phải chăng là một mối nhân duyên khó tránh ?!
Dẫu vẫn biết là chuyện này sẽ chẳng đi đến đâu …
Dẫu vẫn biết là có một ngày , cô ấy sẽ phải quay lại thế giới thực của mình …
Nhưng …
Nhưng vẫn không muốn … Vẫn đau .
Cầu mong cho cô ấy sẽ thật căm hận .
Nếu phải vô tình bắt gặp cái nhìn căm hận ấy … có lẽ , mình sẽ bớt hối hận đi đôi chút .
Mình không muốn cô ấy phải dính vào cuộc chiến tranh phi nghĩa . Nếu bây giờ lôi cô ấy vào cuộc , chắc ch
chắn sau này sẽ còn đau đớn hơn rất nhiều .
Có lẽ như thế sẽ là tốt hơn chăng ?!
Đau đớn một hồi rồi tan biến . Rồi thời gian sẽ giúp làm liền vết thương lòng mà thôi . Một lời tạm biệt cũng không thể nói . Phải chăng như thế là quá tàn nhẫn ?!
Không , một con Quỷ như mình thì không được biết hối hận vì ” tàn nhẫn ” là gì !
Mọi chuyện đã qua , hãy để nó qua .
Ký ức phải phai nhòa …
……………..
Bần thần đóng cuốn sách lại , cả người nó đờ ra và gần như chết đứng . Nước mắt cứ tuôn trào mà không hiểu vì sao …
Sao nó lại khóc …
Sao nó lại đau lòng …
Sau con tim như muốn thắt nghẹn …
Và từng nhịp cứ muốn rời ra muôn mảnh …
Thật không thể tin được là hắn đang bảo vệ mình .
Thật không thể tin được là mình đã giận hờn hắn .
Thật không thể tin được là mình đã làm tim hắn đau …
Thật không thể tin được …
Mọi chuyện lại đổ vỡ ra như thế này .
Nếu cái sự thật ấy cứ được giấu kín mãi thì sao ?!
Nếu mình cứ căm giận Yul mãi và không bao giờ nghĩ tới chuyện tha thứ .
Nếu … nếu sau này gặp lại , mình sẽ thực sự nhìn Yul bằng ánh mắt căm thù .
Không thể tin được rằng nếu có ngày ấy !
Và nó sẽ không bao giờ xảy ra ! Con bé tin chắc thế .
Đặt hai cuốn sách lên bàn cân đong đếm của trái tim , nó đang đắn đo giữa hai sự lựa chọn .
Một , là ở lại .
Hai , là ra đi .
Ra đi chăng ?!
Ra đi là từ bỏ tất cả !
Một cơ hội sống , một gia đình , một mái ấm mà nó đã hằng mong ước bấy lâu nay .
Liệu mục đích sống của nó là gì ?!
Cái mục đích mà khiến nó đã phải gian khổ và cố gắng truy bắt mọi vong hồn suốt mấy tháng qua ?!
Mục đích … Không ! Cái mục đích ấy đáng được gạt bỏ .
Để … ” Em chọn anh . Yul ạ ! ” .
Đặt quyển sách mà Jen sunbea đã tặng xuống , nó nhẹ nhàng nâng lên cuốn nhật ký của Yul và ghì chặt vào trong lòng . Vội vàng đi tìm đường giải quyết .
……………
Bao trùm ngôi nhà là một vùng bóng tối , ánh sáng không còn và chỉ còn lại một màu úa đen . Sau khi Yul đi , có lẽ tất cả mọi người cũng trở về thế giới thứ ba – ngôi nhà thực sự của mình để đón đầu với một cuộc chiến mới – cuộc chiến giữa những con Quỷ cầm quyền trong bóng tối .
Càng nghĩ , nó lại càng lo sợ khi bước đi trong những dãy hành lang đen tối và sâu hun hút , không có lấy một vệt ánh sáng . Hoảng loạn chạy vội ra khỏi căn nhà , lúc này , nó mới phát hiện ra tất cả đã trở về nguyên dạng của nó , đúng với ý nghĩa của một ” lâu đài ma ” ! . Vội vã đi tìm Mom , người mà duy nhất bây giờ con bé có thể nghĩ tới để trông cậy . Nhưng liệu Mom đã đi chưa nhỉ ?! Đi cùng ” bọn họ ” ấy ?!
Chắc là chưa . Bởi bà là quản gia của ngôi nhà , là người coi giữ và bảo đảm sự an toàn luôn hiện hữu ở nơi đây mà !
……
Nhưng , liệu Mom đang ở đâu nhỉ ?! Ở đâu trong căn nhà mà mình có thể dễ dàng tìm thấy ?!
Phải mất vài giây để chìm mình trong những suy nghĩ miên man , nó mới chợt giật mình và nhận ra nơi cần đến – ” giàn hoa hồng leo phía sau khu nhà ” . Chỉ nghĩ vậy thôi , con bé đã vội vàng rảo bước .
……………….
Nhanh chóng chạy ra phía sau khu nhà , mong có thể tìm thấy Mom để tìm đường giải quyết . Nhưng , thật sững sờ , trước những gì mà nó đang chứng kiến , trước những gì mà con bé nghĩ rằng chúng mới chỉ vừa xảy ra .
Bởi , giàn hoa hồng kia , chỉ mới ngày hôm qua thôi , chúng còn rất tươi xanh và xi
Mà cái khu chợ búa này cũng thật tệ ! Đồ ăn thức uống gì mà lục đục như cái bát mì hủ hủ … gì đó của con nhóc Xư Bi . Hơi người thì chen nhau tấp nập , chắc chút khí trong lành ở đây cũng không giữ nổi quá ! Duy chỉ có mỗi món kẹo hồ lô hấp dẫn của mình là ngon nhất thôi à ! Thế mà cái con nhỏ ngu ngốc đó lại cứ nói rằng đây là thứ đồ ngọt lợ … mình ghét nó TT___TT !!
Tới rạp chiếu phim là lúc mình biết được ” bộ mặt thật – ngốc nghếch ” của con nhóc này . Nó xem phim ma , không những không sợ mà còn thương xót cho con ma xấu số , bởi con ma đó cũng có thân phận hẩm hiu như nó . Mỗi tội , người đâu mà ngốc đến nỗi muốn khóc cũng chẳng dám thể hiện ra . Biết vậy , mình đành hỏi :
- Yà ! Con sâu ngốc kia ! Muốn khóc thì cứ khóc đi , sao phải cố nhịn như thế hả ?!
Thế mà … biết nó nói gì không ?!
- Hức ! Không khóc đâu ! Khóc làm nhòe mascara xấu lắm !
~~~~
Ôi chết mất ! Lúc đó chỉ muốn phì cười mà cũng chẳng xong . Nhìn cái bộ dạng mếu máo của con nhóc đó mà tếu không chịu được . ” Không biết là nó ngốc thật hay dễ thương nữa ! “.
-> Dừng lại , dừng lại ở đoạn này . Tim nó ngừng đập . Hắn từng nghĩ mình dễ thương à ?! Hay là ngốc nữa …
Nhưng mà … Không biết ! Chỉ biết là rất thích thôi ! Cái lúc đó có suy nghĩ gì mấy đâu . Thế mà lại được khen là dễ thương !
À mà sao mình lại phải vui nhỉ ?! Sao lại vui chỉ vì một vài lời nói bâng quơ của hắn cơ chứ !! Biết thế … nhưng mà mình vẫn cứ vui .
……………………
Gặm nhấm cuốn sách đến hết cả một buổi chiều , cuối cùng , nó cũng đã đọc tới được những dòng cuối . Những dòng mà khiến con tim nó bị lay chuyển và lệch hướng nhiều nhất . Dường như mọi suy nghĩ đều bị xáo trộn và khiến con bé hoang mang .
***
Ngày cuối tháng …
Cuối cùng thì con nhỏ đó cũng hành động . Thật không thể tin là nó dám phản lại mình . Thật không thể tin là đứa em gái bé nhỏ ngày nào đã thực sự trở thành một con Quỷ độc ác . Chỉ vì sự khoan dung và quá tin tưởng đến nỗi giao hết quyền hành điều khiển thế giới ma vào tay nó suốt thời gian qua … đã gây nên tai hại . Mà cũng không hoàn toàn trách được nó . Chẳng phải mình đã quá buông thả hay sao ?!
Dành quá nhiều thời gian cho ” con người ” ở thế giới thực . Nhưng mình sẽ chẳng bao giờ hối hận . Ít nhất là bây giờ ! Bởi … con người đó … trong tim … nó đã chiếm một vị ý yên định rồi . Có lẽ sẽ chẳng bao giờ lay chuyển được . Nhưng việc để nó chìm sâu là điều không thể tránh . Có lẽ sẽ đau đớn , và cái cảm giác này là chưa từng trải qua . Mình không biết nó sẽ như thế nào . Nhưng mình sẽ cố gắng để sẵn sàng đối mặt . Dẫu vẫn biết , có một ngày , cô ấy sẽ ra đi …
Sợ cái cảm giác đó .
Một con Quỷ chưa từng biết sợ .
Thật ngu ngốc khi ban đầu đã quyết định thực hiện chuyện này .
Phải chăng là một mối nhân duyên khó tránh ?!
Dẫu vẫn biết là chuyện này sẽ chẳng đi đến đâu …
Dẫu vẫn biết là có một ngày , cô ấy sẽ phải quay lại thế giới thực của mình …
Nhưng …
Nhưng vẫn không muốn … Vẫn đau .
Cầu mong cho cô ấy sẽ thật căm hận .
Nếu phải vô tình bắt gặp cái nhìn căm hận ấy … có lẽ , mình sẽ bớt hối hận đi đôi chút .
Mình không muốn cô ấy phải dính vào cuộc chiến tranh phi nghĩa . Nếu bây giờ lôi cô ấy vào cuộc , chắc ch
chắn sau này sẽ còn đau đớn hơn rất nhiều .
Có lẽ như thế sẽ là tốt hơn chăng ?!
Đau đớn một hồi rồi tan biến . Rồi thời gian sẽ giúp làm liền vết thương lòng mà thôi . Một lời tạm biệt cũng không thể nói . Phải chăng như thế là quá tàn nhẫn ?!
Không , một con Quỷ như mình thì không được biết hối hận vì ” tàn nhẫn ” là gì !
Mọi chuyện đã qua , hãy để nó qua .
Ký ức phải phai nhòa …
……………..
Bần thần đóng cuốn sách lại , cả người nó đờ ra và gần như chết đứng . Nước mắt cứ tuôn trào mà không hiểu vì sao …
Sao nó lại khóc …
Sao nó lại đau lòng …
Sau con tim như muốn thắt nghẹn …
Và từng nhịp cứ muốn rời ra muôn mảnh …
Thật không thể tin được là hắn đang bảo vệ mình .
Thật không thể tin được là mình đã giận hờn hắn .
Thật không thể tin được là mình đã làm tim hắn đau …
Thật không thể tin được …
Mọi chuyện lại đổ vỡ ra như thế này .
Nếu cái sự thật ấy cứ được giấu kín mãi thì sao ?!
Nếu mình cứ căm giận Yul mãi và không bao giờ nghĩ tới chuyện tha thứ .
Nếu … nếu sau này gặp lại , mình sẽ thực sự nhìn Yul bằng ánh mắt căm thù .
Không thể tin được rằng nếu có ngày ấy !
Và nó sẽ không bao giờ xảy ra ! Con bé tin chắc thế .
Đặt hai cuốn sách lên bàn cân đong đếm của trái tim , nó đang đắn đo giữa hai sự lựa chọn .
Một , là ở lại .
Hai , là ra đi .
Ra đi chăng ?!
Ra đi là từ bỏ tất cả !
Một cơ hội sống , một gia đình , một mái ấm mà nó đã hằng mong ước bấy lâu nay .
Liệu mục đích sống của nó là gì ?!
Cái mục đích mà khiến nó đã phải gian khổ và cố gắng truy bắt mọi vong hồn suốt mấy tháng qua ?!
Mục đích … Không ! Cái mục đích ấy đáng được gạt bỏ .
Để … ” Em chọn anh . Yul ạ ! ” .
Đặt quyển sách mà Jen sunbea đã tặng xuống , nó nhẹ nhàng nâng lên cuốn nhật ký của Yul và ghì chặt vào trong lòng . Vội vàng đi tìm đường giải quyết .
……………
Bao trùm ngôi nhà là một vùng bóng tối , ánh sáng không còn và chỉ còn lại một màu úa đen . Sau khi Yul đi , có lẽ tất cả mọi người cũng trở về thế giới thứ ba – ngôi nhà thực sự của mình để đón đầu với một cuộc chiến mới – cuộc chiến giữa những con Quỷ cầm quyền trong bóng tối .
Càng nghĩ , nó lại càng lo sợ khi bước đi trong những dãy hành lang đen tối và sâu hun hút , không có lấy một vệt ánh sáng . Hoảng loạn chạy vội ra khỏi căn nhà , lúc này , nó mới phát hiện ra tất cả đã trở về nguyên dạng của nó , đúng với ý nghĩa của một ” lâu đài ma ” ! . Vội vã đi tìm Mom , người mà duy nhất bây giờ con bé có thể nghĩ tới để trông cậy . Nhưng liệu Mom đã đi chưa nhỉ ?! Đi cùng ” bọn họ ” ấy ?!
Chắc là chưa . Bởi bà là quản gia của ngôi nhà , là người coi giữ và bảo đảm sự an toàn luôn hiện hữu ở nơi đây mà !
……
Nhưng , liệu Mom đang ở đâu nhỉ ?! Ở đâu trong căn nhà mà mình có thể dễ dàng tìm thấy ?!
Phải mất vài giây để chìm mình trong những suy nghĩ miên man , nó mới chợt giật mình và nhận ra nơi cần đến – ” giàn hoa hồng leo phía sau khu nhà ” . Chỉ nghĩ vậy thôi , con bé đã vội vàng rảo bước .
……………….
Nhanh chóng chạy ra phía sau khu nhà , mong có thể tìm thấy Mom để tìm đường giải quyết . Nhưng , thật sững sờ , trước những gì mà nó đang chứng kiến , trước những gì mà con bé nghĩ rằng chúng mới chỉ vừa xảy ra .
Bởi , giàn hoa hồng kia , chỉ mới ngày hôm qua thôi , chúng còn rất tươi xanh và xi