Cô Dâu Bỏ Trốn - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Cô Dâu Bỏ Trốn (xem 11637)

Cô Dâu Bỏ Trốn

thôi. Trái tim của con nhỏ từ lâu đã có hình bóng của Duy. Con nhỏ luôn mong một ngày nào đó có thể nói cho Duy biết tình cảm thật của bản thân nhưng Duy mãi vẫn chưa hồi phục được trí nhớ.

Con nhỏ có một niềm tin là dù Duy không bao giờ hồi phục được trí nhớ. Con nhỏ cũng có thể làm cho Duy yêu con nhỏ. Con nhỏ đã thử mọi cách và làm mọi điều có thể nhưng Duy của bây giờ khác Duy của ngày xưa quá. Duy ngày xưa hay cười và hay nói chuyện với mọi người, anh chàng cũng hay giúp đỡ người khác. Duy bây giờ lạnh lùng và có đôi chút kiêu hãnh. Anh chàng không muốn nói chuyện, không muốn bị người khác quấy rầy và bị làm phiền. Duy chỉ muốn được yên tĩnh một mình.

Sự thay đổi về tính cách của Duy là một dấu hỏi chấm đối với các bạn trong trường. Họ ngạc nhiên và kinh ngạc tột độ vì không tài nào tiếp xúc hay nói chuyện nổi với Duy. Anh chàng nhìn họ với con mắt lạnh lùng và không hiểu họ là ai. Trong trí óc của Duy, họ toàn xa lạ và chưa bao giờ quen. Chuyện Duy bị mất trí nhớ và bị tai nạn được gia đình của Duy giấu kín, họ không muốn gây ra sóng gió hay muốn báo chí làm rối tung lên. Duy đi học như một người mới chuyển đến. Anh chàng cảm thấy ai cũng xa lạ và cái gì cũng mới mẻ.

Đào vui mừng lắm khi biết Duy đã bắt đầu đi học lại. Suốt một đêm Đào không tài nào ngủ được, con nhỏ chỉ mong trời nhanh sáng để được gặp lại Duy. Nhưng khi trông thấy Duy rồi. Đào thất vọng não nề. Vì Duy đi đâu hay làm gì cũng có hai vệ sĩ kè kè bên cạnh. Anh chàng lạnh lùng như một khối băng. Duy không đáp lại lời của Đào khi con nhỏ cố ý gọi to tên của Duy. Duy chỉ khẽ nhìn Đào một cái rồi quay đi luôn. Đào kiên trì và thử đủ mọi cách để làm cho Duy chú ý tới nhưng kết quả vẫn là con số không. Đào thấy cái tiếp cận trực tiếp không có kết quả. Con nhỏ nghĩ ra được một cách khác đó là gửi thư cho Duy. Đào đã viết không biết bao nhiêu lá thư cho Duy nhưng hình như Duy chưa bao giờ đọc chúng nên con nhỏ không bao giờ nhận được bất cứ một dòng hồi âm nào.

Hôm nay gặp
lại được Duy ở đây là một niềm mong ước và khát khao của con nhỏ từ lâu. Con nhỏ luôn mong ngóng giây phút được tay trong tay và được ôm Duy trong lòng như ngày xưa. Đôi mắt của Đào thâm quầng vì bao đêm mất ngủ và vì bao đêm nằm thao thức một mình. Con nhỏ cũng giằn vặt và suy sét về bản thân rất nhiều. Con nhỏ tự chửu bản thân ngu dại khi không biết trân trọng và nâng niu tình cảm của Duy khi Duy ở bên. Đào phải làm gì để lôi kéo tình cảm của Duy về phía của con nhỏ. Con nhỏ phải làm gì để hàn gắn lại vết thương lòng do con nhỏ gây ra cho Duy.

Con nhỏ phải làm gì. Con nhỏ luôn đặt ra cho bản thân con nhỏ hàng vạn và hàng nghìn câu hỏi như thế nhưng con không biết phải bắt đầu từ đâu vì Duy không cho con nhỏ có được cơ hội bày tỏ lòng và không cho con nhỏ có cơ hội được đến gần. Con nhỏ chỉ dám đứng nhìn Duy từ xa từ ngày này qua ngày khác mà thôi.

Đã gần hai năm kể từ khi tai nạn đó xảy ra. Duy và Đào đã đi hai con đường khác nhau. Duy coi Đào là một người hoàn toàn xa lạ. Hàng ngày gặp mặt nhau ở trên lớp, mặc dù họ ngồi hai bàn gần kề với nhau nhưng Duy chưa bao giờ quay sang nhìn Đào một cái. Anh chàng luôn nhìn vào cuốn sách trên tay hay chăm chú nghe thầy cô giảng bài.

Duy học cùng Đào có hai tháng rồi chuyển sang trường khác học. Bố mẹ của Duy không muốn Đào gặp mặt Duy hay làm phiền Duy nữa. Họ sợ một ngày nào đó Duy sẽ nhớ ra Duy là ai và tại sao Duy lại bị mất trí nhớ. Họ sợ anh chàng phải đau khổ khi phải đối diện với trái tim rỉ máu vì bị thất tình và bị lừa rối. Họ cũng sợ anh em Duy sẽ thù hằn và có thể giết nhau khi Duy biết chính Tuấn Anh là người đã cắt đứt thắng xe ô tô của Duy. Hắn ta muốn Duy chết vì chỉ có khi Duy chết đi mới không có ai tranh giành tình cảm của bà nội và tài sản gia đình họ Phan với hắn ta nữa.

Mặc dù bố mẹ của Duy không kiện và không lôi Tuấn Anh ra tòa để trả giá cho tội ác của mình nhưng họ đã bắt Tuấn Anh phải làm một bản cam kết là không bao giờ được phép làm hại Duy nữa. Họ cảnh cáo và đe dọa Duy là họ đã thu thập đầy đủ chứng cứ cũng như bằng chứng về vụ tai nạn kia. Chỉ cần Duy gặp bất cứ chuyện gì thì tất cả những bằng chứng kia sẽ được gửi cho tòa án ngay lập tức. Tuấn Anh tuy đồng ý và chập nhận yêu cầu đó của bố mẹ Duy nhưng trong thâm tâm của hắn đó chỉ là một bước nhượng bộ tạm thời mà thôi. Hắn làm sao có thể ngừng được khi mục đích của hắn chưa hoàn thành xong.
Đối với Đào hắn không hề yêu. Hắn làm cho Đào lầm tưởng là hắn có để ý đến con nhỏ chỉ vì hắn muốn phá ngang mối tình của Duy và Đào mà thôi. Hắn muốn Duy phải bị tổn thương về mặt tình cảm một cách dần dần và sau đó là thể xác của anh chàng. Hắn đã thành công vì sau khi nghe được cuộc nói chuyện của hắn với Đào. Duy đau khổ tột cùng. Anh chàng tan nát hết cả cõi lòng, mối tình mà anh chàng nâng niu và coi trọng hơn mười năm qua. Anh chàng được Đào đáp lại chỉ là một sự lừa dối và một trò đùa mà thôi. Duy còn đau khổ hơn khi Đào dễ dàng đồng ý với Tuấn Anh làm tổn thương Duy.



Lần đầu tiên Duy uống rượu say và lần đầu tiên anh chàng mới được nến trải nỗi cay đắng của tình người. Một người bạn suốt mười một năm và một người anh trai ruột thịt sao họ có thể làm tổn thương anh chàng và tại sao họ có thể cắt đi từng mạch máu của anh chàng. Trong khi Duy luôn coi trọng và hết lòng với họ. Duy đã cười và khóc như điên trên bàn rượu.

Đêm hôm đó Duy ra về với hơi men chếch choáng. Anh chàng đâu hay chiếc ô tô của mình đã bị một bóng đen chui vào. Anh ta hý hoáy mở cửa xe ô tô rồi trèo hẳn vào trong. Sau khi quan xung quanh, thấy không có ai. Anh ta dùng kìm cắt phăng đi hai cái thắng xe. Trên môi của anh ta nở một nụ cười độc ác. Anh ta khẽ nhăn mặt lại vì đau. Anh ta căm thù Duy vì Duy mà anh ta bị bà nội đánh. Nhớ lại trận chiến và đánh nhau vào chiều nay, mối căm thù của anh ta biến thành độc ác. Trong một phút lu mờ đầu óc, anh ta đã nghĩ ra được một cách làm cho Duy biến mất là dàn dựng như một vụ tai nạn xe ô tô thế này.

Lúc nghĩ đến cái chết thê thảm của Duy. Hắn ta có hơi run tay một chút, lương tâm của anh ta bắt đầu hoạt động trở lại. Anh ta chùn tay và không dám cắt nữa. Nhưng những hình ảnh từ trong quá khứ tràn về làm cho anh ta quên hẳn Duy là mội người anh em của anh ta và Duy là một người em trai tốt của anh ta như thế nào. Trong đầu óc của anh ta lúc đó chỉ chứa toàn thù hận và mong muốn Duy nhanh chết đi mà thôi.

Anh ta không hiểu là tại sao ông bà nội luôn yêu thương và bênh vực Duy dù cho Duy có làm gì. Anh ta ghen tị và ngấm ngầm căm hận Duy từ lâu lắm rồi. Anh ta là một con người nhỏ lượng và hẹp hòi. Chỉ cần Duy hơn anh ta một cái gì hay nhận được nhiều yêu thương hơn từ người khác là anh chàng đã tức giận và ghen lồng lộn lên rồi.

Sự uất hận và ghen hơn với Duy cứ thế tích dần lên. Anh ta thấy Duy và Đào thân thiết nhau. Anh ta tìm đủ mọi cách để trở thành một người trong số họ. Khi biết được Duy yêu Đào. Mặc dù không thích và không yêu gì Đào nhưng vì muốn Duy phải đau khổ anh ta đã làm cho con nhỏ lầm tưởng tình cảm của bản thân với anh ta.

Tuấn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
“Con xin mẹ đừng miệt thị vợ con nữa, cô ấy là người đã nuôi cả gia đình mình đấy!”

Truyện ngắn: Gia đình tôi

Đọc Truyện Tiểu Thư Ôsin Full Online

Nhìn cô vợ đồng nát đen nhẻm, gầy gò, tôi xua tay nhưng mẹ vẫn ép cưới, nào ngờ đêm tân hôn phải khóc thét khi thấy em…

Sau buổi tối lỡ làng hôm ấy, tôi run rẩy khi nghe chồng sắp cưới kết tội và báo hủy hôn…