– Muốn chơi không ? ( Dương hỏi tôi 1 cách ân cần )
– Muốn ! Muốn !( Tôi gật đầu lia lịa ,… Nhìn người ta chơi mấy trò mạo hiểm khóc thét mà vui vui ^^ )
Rồi chúng tôi đi gửi xe và tiến thẳng vào khu vui chơi
Chúng tôi đi đến đâu là tất cả mọi ánh mắt đều hướng thẳng vào chúng tôi . Thực ra là nhìn cậu ta chứ nhìn gì tôi. …. Chuyện …. Cậu ta nổi tiếng Thế giới , Nhà sở hữu tập đoàn lớn , thân hình chuẩn còn đẹp trai thì ai chẳng biết… Tôi sợ phải đi cùng với hai anh em nhà cậu ta ..
– Chơi trò kia đi ! Thảm bay đấy ! ( Tôi thốt lên và chỉ tay vào cái trò mà ai cũng tái mét mặt khi chơi )
– Không ! (Dương nói )
– Giờ cơ ?? !! Sao lại không ??!! Đi mà…. Chơi đi mà !!!!…..
– Biết bao nhiêu tiền 1 vé không ? ( Dương nhìn tôi )
– Bao nhiêu !
– 300.000 tiền Việt Nam
– Hả???? Có nhất thiết phải đắt thế không!! Huhu…. Thôi vậy… hic hic…Chúng ta chơi trò khác…. ( Tôi thở dài )
Dương không nói gì… và chúng tôii đi tiếp
*(* Chú thích : Dương không phải là tiếc tiền cho Nhật Linh chơi mà Dương không muốn cho Nhật Linh chơi trò chơi mạo hiểm *)
– Nhà ma ! Vào nhà ma đi ! ( Tôi hướng ánh mắt long lanh cầu xin Dương )
– Không ! ( Dương vẫn không – hắn ta làm tôi bắt đầu thấy ghét hắn rồi đấy…. Grừ )
– Đi mà…. Đi mà….. Dương đáng yêu ( Tôi nắm lấy cổ tay Dương , đi sát vào người Dương và nài nỉ )
– ĐI ! ( Dương lạnh lùng )
– há há ! Thăn kiu ^^ ( Tôi vội káo tay Dương đến chỗ nhà ma )
-…….. ( Dương không nói gì )
– Hả??????? 100.000 ………. 200.000…….300.000………..400.000.. !400.000 nghìn tiền Việt Nam . Soa mà đắt thế ! Dương à ! ( Tôi chớp chớp mắt nhìn Dương )
– Vào đi ! ( Dương cười thầm trong bụng )
– Cảm ơn ! * chụt* ( Tôi hôn Dương vào má mà không suy nghĩ gì… Trời ơi…. Hôn sau mới chợt nhận ra , mặt tôi đỏ bừng… Mặt Dương cũng thoáng đỏ )
Sau đó tôi kéo tay Dương thật nhanh vào trong
– AAAAAAAAAAAAAA! MAAAAAAAAAAAAAAAAAA ! Á Á Á Á Á ( Tôi không sợ mấy thứ nhảm nhí này đâu nhưng vẫn cứ hét lên cho có phong trào ^^ )
( Tác giả : @_@ Ôi trời ! )
Chương 101
– Ra ngoài đi ! ( Dương nhăn mặt kéo tay tôi )
– Không không không không ! Tôi trả vờ hét mà ! Vui mà ! Hí hí ( @_@ )
– Hét lần nữa – ra ngoài ( Dương lườm tôi )
– Ôke ! Oke ! ( tôi gật đầu lia lịa )
– ….. ( Dương không nói ì và chugs tôi lặng lẽ đi trong tiếng la inh ỏi của mọi người )
Tôi không dám hét , cứ im như hến….. Vừa đi vừa nghe thấy mọi người xung quanh hét mà cảm thấy ghen tị ( Tác giả : @@)
– A ! Ay za . Hình như tôi bị trẹo chân rồi …. ( Đang đi tự nhiên chân tôi trẹo 1 cái )
– Có sao không ? ( Dương ngồi xuống , nhấc chân tôi lên , ân cần hỏi , lúc ý tôi ngồi phệt xuống đất vì đau quá )
– Đau đau đau ! Đauuu ! huhuhuhu ( Tôi khóc lóc như 1 đứa trẻ con )
– CÂM! ( Dương gằn giọng )
– Hức! Đau mà ! ( Tôi nín không dám khóc )
– Để im ! Từ từ !
– AAAAAAAAAAA ( Dương nhấn mạnh vào chân tôi , chỗ bị trật khớp , phát ra tiếng cạch của xưpng…. Dương đã nắn khớp cho tôi )
Xong Dưpng luồn tay qua người và bế tôi lên…. Tôi vừa đau vừa ngượng
– Cõng đi !…. ( Bế như thế này tôi không thể nào thở nổi … Thật là khó chịu )
– Cõng ??!!!
Nói đoạn Dương thả tôi xuống và…. Cõng tôi
– Cảm ơn ! ( Tôi nói nhỏ )
– …… ( Dương vẫn đi và không nói gì )
********
Ra đến ngaoif , Dương đặt tôi xuống 1 chiếc ghế đá
– Ở yên đây . Đi lấy xe
– Đi về à ( Tôi tụt hứng )
– Đi đến 1 nơi ( Dương nhìn tôi )
– Đi đâu??? Ọc ọc ọc …. ( OMG ! Bụng tôi kêu ! Tại sao nó lại kêu vào lúc này cơ chứ )
– Đi ăn đã ! ( Dương tối mặt )
– Ờ ờ ờ ! ( Tôi gật đầu lia lịa )
( Tác giả : Vì đoạn này dài dòng nên tác giả đã cắt bớt đi)
***
Và chúng tôi đã đánh chén xong , cái dạ dày cũng mãn nguyện rồi
– Đi thôi ! ( Dương bế tôi lên )
– Ối ối ! ( Tôi chới với )
– IM !
– …… ( Im luôn )
Dương bế tôi ra xe
– Bây giờ…. Đi đậu vậy ?
– Im lặng đi ( Dương làm tôi càng tò mò )
– Ờ ! ( tôi phụng phịu )
Nhìn Dương bây giờ trông rất căng thẳng , tôi nhìn ra được điều đó khi mà Dương cứ lạnh lùng lái xe , Chắc chắn Dương đang suy nghĩ 1 điều gì đó khó khăn lắm…. Nhưng mà sao ccaauj ta lại đẹp trai thế nhở ?
– Nhìn đủ chưa ( Dương bỗng nhiên lên tiếng làm tôi giật thót tim )
Vì ngại quá nên tôi quay phắtddaauf sang chỗ khác , mặt đỏ bừng…
Dương nhìn tôi mà cười thầm
Kít!
– Đến rồi !
Chiếc xe dừng lại
Tôi mở cửa và bước ra……
Chương 102
Trước mặt tôi là một bãi biển bao la….. bãi biển này không có một bóng người…. bờ biển xa xa là những bẹn đá, rặng đá cao…..sóng biển ập vào những bẹn đá đó tạo nên một hình ảnh thật đẹp.
Không kìm lại nổi sức cuốn hút của biển, tôi quăng dép và phi ngay ra bãi biển, đứng trên bờ nghịch nước tung tóe, tôi cười và hét lên thật to. Dường như trong không gian bây giờ chỉ có mình tôi….
Tôi nhìn ra ô tô, Dương đang đứng đó và mỉm cười.
– Lại đây lại đây lại đây! ( tôi gọi Dương 1 cách nhắng nhít)
Dương từ từ đi đến chỗ tôi…..
– AHahahahaha! ( tôi lấy tay té nước ướt sũng người Dương)
– Tiếp đi! ( Dương nói 1 cách thách thức)
…. Té….té…..té….. Tôi càng té nhiều hơn….
…….từ từ, Dương cởi giày ra…. Sau đó từ từ cởi áo vest ra…. Cởi áo sơ mi bên trong ra… Trời đát ơi… còn lại bộ ngực trần… Tôi trợn tròn mắt, há hố mồm, đứng im như tượng khi thấy Dương từ từ cởi……………… quần….
– AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA! CẬU ĐỊNH LÀM J????? Đừng đừng đừng! ( tôi bịt chặt mắt và quay đi không dám ngoảnh mặt lại)
…………………..
– AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA! ( tôi hét ầm hết cả bãi biển lên khi Dương vòng tay qua người tôi và bế tôi lên……… tôi quẫy tung tóe khi chạm vào da thịt của Dương huhuhuhu….
– IM! ( Dương nói 1 cách bình thường )
– ……..( tôi im luôn, trời đất ơi, mình trở nên yếu đuối từ bao giờ….huhuhuhu)
– Còn chống đối-