P thì vẫn ngồi đó, cười theo…nhưng em biết, nhìn vào đôi mắt P, em thấy được một nỗi niềm chất chứa trong đó…một nỗi khổ, khó chịu, và dằng vặt lắm…
Có thím bảo rằng em khốn nạn sở khanh, em thừa nhận, nhưng thím hãy ở hoàn cảnh của em rồi hiểu. Hai người con gái, thay phiên nhau chăm sóc em, tấn công dồn dập, có một trái tim sắt đá không đổ chăng?
Khi không có P, em đau ốm bệnh tật A lo, khi không có A, em đau ốm bệnh tật là P lo?
Ừ em công nhận rằng em lạnh lùng, nhưng mà…thím có lạnh lùng để không bị rung động không? Mình chỉ nói thế thôi, mong cho các thím hiểu, làm một thằng khốn nạn không phải dễ, và làm một thằng khốn nạn không phải lúc nào cũng hay…
Mình cười xòa, lại xoa đầu A ngay trước mặt bố mẹ A
- Thôi nín đi nào, khóc xấu thế…
Bản tính mình tự nhiên lắm, không nhút nhát mà đôi lúc còn bạo lắm…nên cũng được người ta quý…Bỗng mẹ A kêu lên
- Ôi trời hai đứa này con đeo nhẫn đôi nữa kìa anh
Bố A nhìn em rồi cười đểu mình và A thì lúc này thế này
Cũng ngại đỏ mặt chết đi được, sợ bị la chết luôn ấy chứ, người lớn suy nghĩ của họ cũng khó khăn lắm chứ có phải trẻ trâu như tụi mình đâu…may sao mà bố mẹ A không khó chịu hay nói gì với mình cả…
Cảm giác của mình lúc đấy…ừ hạnh phúc lắm, hạnh phúc thật sự, một hạnh phúc đúng nghĩa…các thím có hiểu được cái cảm giác, cái từ hạnh phúc của mình lúc này không? Vui lắm các thím à, hạnh phúc lắm các thím à…
Bố mình cũng gđt thường xuyên và hỏi thăm gđ bên ấy và A nhưng…tuyệt nhiên không bao giờ nói chuyện với bố mẹ A hay cả A mình cũng chẳng hiểu là lý do tại sao nữa…
ĐỢi bố mẹ A và P ra ngoài, mình đóng cửa phòng lại rồi tiến về A
- Đồ mít ướt
- Kệ em
Nói rồi lại ấm ức như muốn khóc, mình cười. Cười thật sự, cười hạnh phúc…lại ấu yếm ôm A vào lòng
- Heo ngốc ơi heo ngốc àh
- Em nghe đây này
- Yêu em lắm em có biết không?
- Ơ em có biết đâu
-
- Em đùa tí mà chồng yêu…nhìn chồng giận dễ thương quá…hihi
ĐÓ, hạnh phúc thật các thím nhỉ…hì hì, kể ra còn thấy hạnh phúc lây luôn ấy chứ…rồi từ từ mình ngồi ngắm A…A đẹp lắm…
Và rồi mình nhẹ nhàng đưa mặt mình sắt mặt A, nhìn vào cặp mặt ấy, A lúc này đáng yêu phết, mặt đúng chất như thế này
Từ từ mình nhẹ nhàng hôn A, một nụ hôn, rồi lại ngắm A…và rồi đưa môi mình vào đôi môi em ấy…khẽ nhắm đôi mắt lại…tập trung tất cả các giác quan của mình vào đôi môi…
Và môi mình quấn lấy môi A, nhẹ nhàng mình trao cho A nụ hôn sâu đậm nhất…nhẹ nhàng mình đá lưỡi A. Nhẹ nhàng mình thò tay lên áo A
*chát* A đánh tay mình
- Đồ dâm dê
- hihi phải dê tí chứ
Rồi mình đỡ A nằm xuống, rồi nằm lên A và bắt đầu lại…nhẹ nhàng nhắm mắt và đưa bờ môi mình đến với bờ môi của A.
Nhẹ nhàng đôi môi mình dần quấn lấy đôi môi của A…bọn mình hòa quyện lại cùng nhau…
Đặt lên đó một nụ hôn thật mềm và thật ấm để cho A có thể cảm nhận được hết tất cả tình yêu của mình…tay mình cũng bắt đầu hoạt động dần mò vào những vùng bí hiểm để thám thính những hành tinh mới lạ
Dần dà chiếc áo của A đã được cởi ra…bỗng A khựng lại…
- Em nghe có tiếng bước chân
- Chết…mặc đồ vào em…
Em
ThichDocTruyen.Yn.Lt
«‹678›»
ThichDocTruyen.Yn.Lt
vớ vội chiếc áo của A mặc vào cho A, còn em nhanh chân…chuồn vào tolet giả bộ xả nước
Mình nghe có tiếng gõ cửa, tim đập hồi hộp…*chết, lúc nãy quên dặn A chải lại đầu tóc, người lớn mà nhìn thấy xem như lộ hết ”
- Hai đứa không định xuống ăn sáng sao? Làm gì mà khóa cửa thế này?
- Dạ tụi con chuẩn bị xuống đây…à con không biết nữa, chắc a M khóa đấy mẹ
Ôi cái đệch, A ơi là A, em làm thế này thì chết anh luôn rồi. Sao tự dưng lại bảo anh khóa cơ chứ, mẹ của em mà nghi ngờ anh thì
- Thế M đâu rồi hả con?
- Dạ anh M làm gì trong tolet đấy mẹ ạ, khóa cửa rồi vào tolet luôn
Ôi cái đệch, nhọ part 2, em ơi là em sao lại tự dưng nói chẳng đầu chẳng đuôi lại bảo anh khóa cửa rồi vào tolet, khác nào đang thanh minh cơ chứ…
- Uh đợi M ra rồi xuống ăn sáng luôn nhé con
- Dạ
Nghe tiếng đóng cửa mình liền mở cửa đi ra, mặt A thế này mình tuôn luôn một tràng xối xả
- #$@$%#$$$#@$#!@#!#@#@@%$
- …
- $@#$@#@!#@!@#
-
- $#@#!@!#!@#$@#$%$#@$
-
Ủ uôi, nhìn cái mặt đáng yêu quá, chẳng nói chẳng rằng chụp đầu A lại hôn A vì cái tội đáng yêu làm thằng em nó cứ gào thét đòi sổng chuồng
- Mới sáng đã dê rồi cơ đấy
- Đàn ông sinh lý mạnh lúc 6h cơ
- Anh này, đồ đáng ghét, kiểu gì cũng nói được…
Bọn mình cười xòa, rồi dắt tay nhau xuống nhà cùng gia đình ăn sáng…
Ở nhà A sáng nào cô giúp việc cũng đi mua đồ về chuẩn bị đồ ăn sáng cả…
Trong lúc ăn thì mình thấy P cứ nhìn A, mình không hiểu nhưng mình cảm thấy ánh mắt của P buồn lắm…
Ăn uống xong xuôi thì bọn mình lại đi chơi, mình đưa A và P đi xem phim, ăn kem, đi dạo, rồi…làm osin cho hai bà mẹ trẻ đó mua sắm…
Mua một đống đồ rồi mình xách cả…ra xe thì chú H cười đểu mình, đậu xah…
Mà A và P toàn chỉ mua đồ hiệu mình không trả tiền mà thấy cũng xót tiền…
Ở nhà A được gần một tuần thì A chuẩn bị đi Singapore để chữa bệnh, vì đã hẹn với bác sĩ và những ngày gần đây A càng ngày càng yếu, sức khỏe càng tệ…nếu không có thuốc cầm cự thì sốt liên tục…nhiều lúc đang đi chơi với thì phải về giữa chừng vì A bắt đầu mệt và lên cơn sốt…
…Ngày A đi…
Một ngày mưa mình cùng bố mẹ A và P ra sân bay…bố A vẫn ở nhà để đi làm còn mẹ A sẽ đưa A đi…mình và P sẽ về quê…
A bay chuyến 13h chiều, 11h cả gia đình bắt đầu ra sân bay…ra đến sân bay thì A bắt đầu làm nũng với mình…cũng phải thôi…không biết đi thời gian sẽ là bao lâu, có khi cũng phải trị liệu bên đấy cũng nên.
- Anh nhớ làm hộ chiếu đi nhé chồng, còn qua thăm em nữa
- Anh biết rồi mà, về anh đi làm liền rồi anh còn sang em nữa…
- Anh hứa rồi đó, anh mà không sang em buồn rồi chết luôn…
- Anh ghét nhất khi em nhắc đến từ chết
- Em xin lỗi anh…
Nói rồi A òa khóc…
- Em đi em nhớ anh lắm…
- Ngoan nào heo của anh, anh sang với em mà, ngoan nhé, ngoan anh thương nào, khóc xí lắm, khóc là già, khóc là ko có dễ thương nữa đâu…hết xì tin rồi kìa
- …
Mình buồn lắm, không đưa A sang đấy được, đau lòng, không biết bệnh tình của A như thế nào, mấy hôm nay ở nhà thì thấy cũng 50 – 50. Nhưng không biết sang đấy rồi thì như thế nào…
Rồi thì A và mẹ vào làm thủ tục rồi ở trong đấy đi luôn, khỏi ra vào mất công.
- P chăm sóc anh M nhé
- Uh mày yên tâm, sang đấy cố gắng chữa bệnh thật tốt nhé
- Em đi nhé chồng
Bọn mình còn nhỏ nhưng lúc đấy xưng hô cũng thoải mái, vì bố mẹ A cũng khá tâm lý, và cả lúc này A đang bệnh nên cả nhà lúc nào cũng muốn A vui cả
- Em qua đó nhớ gọi về cho anh nhé
- Em biết mà