Chủ nhân, xin ngài đừng có chọc tôi - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Chủ nhân, xin ngài đừng có chọc tôi (xem 2027)

Chủ nhân, xin ngài đừng có chọc tôi

phủ nhận. Cho dù có cũng không nói cho anh. Cô dưới đáy lòng trộm vẽ một cái dấu chữ thập.


Anh xoay qua xoay lại tìm một tư thế thoải mái, cánh tay thon dài nhẹ nhàng vắt qua thắt lưng mảnh khảnh của cô, “Đêm nay tôi không đi, ngủ ở nơi này không đi, sáng ngày mai nhớ làm bữa sáng cho tôi nha, tôi thích ăn sủi cảo……..”


Tiếng của anh vì buồn ngủ mà nhỏ dần, nhẹ nhàng nhắm hai mắt lại, nặng nề ngủ.


Kỉ Văn Tĩnh nhịn không được lắc lắc đầu. Nam nhân này vẫn chẳng thay đổi gì hết, đã là đại nam nhân hai mươi lăm tuổi rồi mà tính tình còn trẻ con như vậy.


Chẳng lẽ anh không biết nam nữ trưởng thành ôm nhau thân thiết như vầy là có ý nghĩ gì sao?


Có lẽ là cô đa tâm rồi, anh đơn giản đối với cô giống như nhiều năm trước thôi, thích khi dễ cô, và cũng thích ỷ lại cô. Cô thật sự là không nên nghĩ xa vời, không biết gần đây làm sao mà mỗi lần gặp anh, tâm tình của cô trở nên rất kỳ lạ, nhiều khi muốn tránh anh, nhiều khi lại muốn gặp anh, mâu thuẫn đến nỗi ngay cả cô còn cảm thấy mình thật biến thái.


Ai! Đại khái là tới tuổi nên gả đi rồi, xem ra hôm nào đó phải liên hệ với trung tâm hôn nhân một chút thôi, phải nhờ trung tâm giới thiệu cho cô một người bạn trai mới được, có lẽ như vậy mọi chuyện sẽ tốt hơn chăng?!


Đêm nay……rất dài………..


Chương 3


Thì ra trên đời này lòng nhân từ không thể tùy tiện bố thí, nếu không phải cô có lòng nhân từ thì làm sao cái tên ác ma Tư Thánh Nam kia có thể mặt dày mày dạn ăn của cô, uống của cô.


Mỗi ngày vì anh ta mà phải chuẩn bị tiện lợi đã vượt qua nhẫn nại của cô rồi, không nghĩ đến tới buổi tối, anh ta còn có thể không có việc gì chạy đến nhà cô vui chơi giải trí.


Nhìn lên đồng hồ treo trên vách tường đã sắp bảy giờ, cô ai oán nghĩ thầm anh ta sắp đến rồi, tuy nghĩ vậy nhưng trong lòng không hiểu sao lại sinh ra một tia hy vọng.


Hy vọng sao? Cô kinh ngạc cực, sao cô lại có cái ý tưởng quái gở này chứ? Chẳng lẽ bị anh ăn hiếp tới bị nghiện luôn rồi sao? Đó là ác ma đó nha, vậy mà trong tâm trí lại hy vọng anh đến—-mâu thuẫn nha!?


Một tiếng đập cửa cắt đứt suy nghĩ của cô, Tư Thánh Nam từ bao giờ mà có thể dùng phương thưc ôn nhu gõ cửa thế này, anh ta bị thần kinh rồi à?!


Kỉ Văn Tĩnh vội vàng tách cà phê xuống đi mở cửa.


“Anh hôm nay…… sao lại là bà?”


Cô bị giật mình, người xuất hiện ở cửa nhà cô không phải là Tư Thánh Nam mà là một phụ nữ trung niên hơn năm mươi tuổi, một đầu tóc quăn nhuộm đỏ thả ở sau lưng, trên người đang mặc một đồ Chanlel, dáng người hơi mập có chút phá huy mỹ cảm nhưng mà nhìn vào vẫn còn nhận ra mỹ mạo ngày xưa.


“Văn Tĩnh!” Ngô Nhã Dung thấy Kỉ Văn Tĩnh nhìn mình đến kinh ngạc, từ yết hầu phát ra một tiếng cùng một loại âm điệu ngọt ngào, “Con gái của mẹ, nhìn thấy mẹ, con không nghĩ lại đây mẹ ôm một chút sao?”


Kỉ Văn Tĩnh biết biểu hiện của mình bây giờ khẳng định là rất khó coi. Bà ta rõ ràng chưa từng thực hiện trách nhiệm của một người mẹ với cô bao giờ, cho dù là khi ông nội qua đời, biết rõ cô một mình cơ khổ mà bà ta cũng chưa từng đến xem một lần. Nay, đột nhiên tìm đến cửa……. cô bây giờ đã không còn ngây thơ như xưa nữa, chẳng hề tin là bà ta có lòng tốt đến thăm cô đâu. Bà ta diễn kịch cho ai xem chứ?!Nực cười.


“Văn Tĩnh……..”


Ngô Nhã Dung ho nhẹ một tiếng, hai tay cũng dang ra chuẩn bị ôm Kỉ Văn Tĩnh vào lòng. Kỉ Văn Tĩnh đờ đẫn lắc đầu rồi cười lạnh một tiếng yếu ớt, “Bà tới nhà của tôi có chuyện gì sao?”


Ngô Nhã Dung có chút xấu hổ ngượng ngùng mở miệng, “Cái kia…..Văn Tĩnh à, nghe nói con hiện giờ công tác ở Thánh Lôi?”


Cô không gật đầu cũng không lắc đầu, “Tôi không dám tin là tôi đáng giá đến mức bà phải xếp thám tử tư bên người tôi?”


“Đương nhiên không có, vì Na Na công tác ở nơi đó, nó từng…….nói với mẹ một ít chuyện công tác của con…..”


“Bà đừng nói vòng vo nữa, nói thẳng ra ý đồ bà đến đây đi.” Kỉ Văn Tĩnh quay đầu nhìn trong, café đang nấu đến một nữa, nếu nấu quá lửa, Tư Thánh Nam chắc canh là sẽ bộc phát tính tình đại thiếu gia, nam nhân kia thật sự là càng ngày càng khó hầu hạ.


Kỳ quái, giờ này phút này cô cực kỳ mong anh ở bên mình, không cần nói gì cả chỉ cần im lặng ngồi bên cô là cô cũng cảm thấy ấm áp rồi.


“Được rồi.” Ngô Nhã Dung rốt cuộc cũng tháo bộ mặt ngụy trang xuống, “Kỳ thật hôm nay mẹ tới tìm con chủ yếu là muốn con tìm ông chủ vì Na Na cầu xin một chút, còn có……” Bà ta dừng một chút, thái độ có chút khó xử, “Na Na muốn con trước mặt mọi người ở công ty xin lỗi nó, có như vậy nó mới lấy lại được mặt mũi của mình……”


Nghe đến đó, Kỉ Văn Tĩnh buồn cười nhíu mày, “Bà muốn tôi dùng cái cách gì xin lỗi Mã Na Na chứ?”. Âm điệu của cô bình thản, giống như hỏi ngày mai trời có mưa hay không.


Ngô Nhã Dung thản nhiên nói, “Đầu tiên, trước mặt mọi người con phải hướng Na Na nói mười câu tôi sai lầm rồi, sau đó tự thưởng cho mình một cái tát, cuối cùng, Na Na muốn con rời khỏi Thánh Lôi, hơn nữa cam đoan từ nay về sau không bao giờ bước vào đó nữa bước.”


Kỉ Văn Tĩnh một tay đặt ở trán mình, miệng cười lạnh, “Chỉ đơn giản vậy thôi sao?”


“Đương nhiên…….nếu con quỳ xuống dập đầu xin lỗi nó nữa thì nó sẽ không đòi hai mươi vạn mà mẹ mượn nó nữa…….Văn Tĩnh con sẽ……..” Ngô Nhã Dung tuyệt không biết rằng hành vi của mình xấu xa đến thế nào đâu.


“Dì này, có thể mạo muội hỏi một chút không……” Đột nhiên ở cửa truyền đến một giọng nam trầm ấm cắt ngang lời của Ngô Nhã Dung. Bà ta xoay người, một chàng trai trẻ tuổi chắc khoảng hơn hai mươi tuổi, trên người mặc một áo pul màu trắng, hai chân thon dài mặc một cái quần xám tôn lên dáng người cao ráo, trên chân là đôi giày thể thao màu trắng. Ăn mặc tùy ý như vầy làm cho người ta nhìn qua thấy giống như một sinh viên đại học. Nhưng khác một cái là khí chất anh ta trời sinh phát ra một sự uy nghiêm, vô hình mà đe dọa người khác, Ngô Nhã Dung không tự chủ được lùi về sau từng bước, “Cậu…cậu là ai?”


Tư Thánh Nam híp mắt lại, khóe môi khêu gợi khẽ nhếch lên, cười lạnh trào phúng, “Trước khi bà hỏi thăm lai lịch của tôi, tôi nghĩ là bà nên nhớ lại một chút, ví như gần đây bà có thấy đĩa bay hay là một số sự kiện kỳ quái gì không?”


“Hả?”


“Là như vầy, tôi vừa mới đứng ở ngoài cửa không cẩn thận nghe được bà nói chuyện có chút kỳ quái, nên muốn xác định một chút, xem đầu óc của bà có bị thần kinh hay không…..”


“Này!” Bà ta rốt cuộc cũng nghe ra anh châm chọc mình, “Cái tên xú tiểu tử ở đâu chạy ra thế này?”


Tư Thánh Nam cà lơ phất phơ lấy ngón tay chỉ chỉ ra ngoài, “Từ bên ngoài.”


“Văn Tĩnh, cái thằng xú tiểu tử không biết lễ phép này rốt cuộc là có quan hệ gì với mày? Đừng nói cho tao, nó là bạn trai của mày, cái thằng tiểu quỷ này nhìn qua còn không đến hai mươi tuổi nữa. Hơn nữa nhìn nó thì chắc chắn là một thằng côn đồ không có người giáo dục rồi, mẹ nói cho mày nghe này, chuyện quan trọng nhất của một đứa con gái là phải gả cho một người đàn ông có tiền có thế, còn giống như t

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Trước khi mất, người yêu cũ đã nhìn vợ chồng mình bằng ánh mắt đau đáu

Tôi chung chồng cùng những người đàn bà khác

Mừng con chào đời

Xem tử vi ngày 28/03/2017 Thứ Ba của 12 cung hoàng đạo

Đọc Truyện Chuyện Tình Kem Kiwi Full