hẳng.
- Her…- cả lớp đơ người.
Không ai gọi nó dậy.
Tiết 4.
Cả lớp im lặng, mấy bạn gần nó nhướn người thật cao để che nó đi nhưng vô ích. Bà cô hắc ám thấy nó đang ngủ trong giờ của mình,tức giận bước xuống kéo tai nó dậy. Cả lớp nín thở.
Đang ngủ ngon thò bị nhéo tai làm nó giật mình tỉnh giấc.
- Anh giỏi nhỉ, dám ngủ trong giờ học…ra ngoài đứng cho tôi ! – bà giáo hét lên, lôi tai nó ra.
- Buông – nó trợn mắt.
- À…anh giỏi nhỉ…này thì buông…- Bà ta lạ càng nhéo tai nó.
Tai nó đỏ ửng lên, mắt nó cũng không kém.
- Ra ngoài – Bà giáo hét lên buông tai nó ra.
Nó đi ra ngoài. Mắt nó đỏ ngầu, tay nắm chặt ” Ngươi phải chết ” Nó gầm gừ…
Giờ học kết thúc, Tan trường.
- Có việc đi trước – Nó nói với Yin rồi đi mất.
- Ơ…- Yin đơ người nhìn theo nó.
Ánh mắt nó thật đáng sợ…đậm mùi sát khí
Chương 14
Tại biệt thự Eart
Nó ra sân sau, lặng lẽ mở mật đạo rồi đi xuống. Căn mật đạo tối om, không chút ánh sáng khi cánh cửa đóng lại. Mắt nó có thể nhìn trong bóng tối,trước đây vẫn còn mờ nhưng càng ngày càng sáng ra chứng tỏ sức mạnh của nó cũng lớn dần lên..liệu có một ngày sức mạnh này nuốt chửng nó,kiểm soát con người nó, khiến nó không còn là chính mình nữa…cũng có thể lắm…
Căn mật đạo hình vuông cạnh 500m ( t/g: đi sướng phải biết ) là một mê cung phức tạp, ngoài nó ra,bất cứ ai lạc vào đều không có đường ra ( nó thiết kế nên nó phải thông thạo ). Đương nhiên là có cái gì đó đưa nó vào chứ đi bộ chắc nó cũng chết sớm và nó gọi thứ đó là “Ưng bạc” – một cái như kiểu cái ván trượt nằm ngang nhưng dày hơn,khoảng 10 tấm chồng lên nhau gì đấy và cũng rộng gấp đôi,mép hai bên thẳng lên làm cho cái đó nhỏ gọn và phong cách. Hoạt động cảm ứng vân tay nên chỉ nó mới đi được. Di chuyển bằng cách bay,cao thấp,nhanh chậm đều tùy người điều khiển. ( nói thực nó mới phát minh ra cái này còn trước đây toàn phải cuốc bộ ). Căn mật đạo thông bốn cửa: một là tại nhà nó, một là ở bãi đất hoang, một là ở công viên, cuối cùng là vườn một nhà nào đấy. Tượng tượng thế này nhé: mật đạo là một hình vuông,bốn góc là bốn lối vào, đường vào thì thẳng tắp,đến đoạn hình vuông mới bắt đầu là mê cung. Và ở phần mê cung là ngoài vùng phủ sóng của tất cả mọi thứ, đặt chân vào mê cung tất cả sẽ tắt hết từ ánh sáng nhân tạo ( đèn,nến,…) sóng điện ( điện thoại, bộ đàm,…) và hi vọng sống…
Khi xây căn mật đạo, nó chỉ chọn ra mười người để hoàn thành theo bản thiết kế, mọi thứ đều bí mật, mười người này trước khi bắt đầu xây đã được nó trả một khoản tiều rất rất hậu đủ để sau này không làm gì cũng sống sung sướng nên họ làm việc cật lực để mong sớm được về nhà. Sau hơn một năm lục cục dưới lòng đất,cuối cùng cũng được một khu mê cung chết chóc, kiên cố không gì phá hủy. Mười người kia hứa sẽ không tiết lộ căn mật đạo này cho ai rồi rời đi. Nhưng tính nó vốn cẩn thận, lại thêm dòng máu ác quỷ sôi sục trong người, nó đã tưới cây kiếm bạc mà nó mất cả tháng để làm bằng máu của mười người này,chỉ một nhát chém đầu của họ đã lìa khỏi cổ ( t/g: kiếm tốt ) Ngay từ đầu nó đã xác định sau khi hoàn thành sẽ giết hết nên mới trả cho họ khoản tiền mơ ước. Đấy là lần đầu tiên nó giết người. Sốc ở đây là lúc đấy nó mới 6 tuổi.
. . . Quay lại thực tại. . .
Nó đi trên Ưng Bạc nhanh chóng vào đến chính giữa căn phòng, nơi đặt một thanh kiếm bạc. Rút thanh kiếm khỏi chỗ để, quay vài vòng rồi đeo vào lưng như một sát thủ thực sự ( Devil: ta là ninja / t/g: kệ cha nhà mi)
” Kết cục của kẻ dám làm ta đau ” Mắt nó lại đỏ rực lên.
Đêm đó, nó đến nhà bà giáo bằng Ưng Bạc, từ ban công tiến vào. Thần chết bất chợt xuất hiện phía sau
- Chuyện của ta…đừng xen vào – Nó lạnh lùng
Thần chết không nói gì khẽ gật đầu. Tử khí từ hai người bốc lên nặng nề.
Nó tiến vào khoang thai như nhà mình, bà ta đang say giấc nồng. Nó chợt nhớ ra điều gì, quay ra bảo thần chết
- Bịt miệng…
Thần chết gật đầu.
Nó quay ra, nhếch mép. Rút kiếm ra, cánhtay bà ta rơi xuống, máu thẫm cả giường. Bà ta choàng tỉnh, đau đớn, cố hét lên nhưng không phát ra tiếng. Nó nhếch mép
- Cứ từ từ mà hưởng thụ
Nó chém thêm nhát nữa, một cái chân rời khỏi vị trí. Bà ta quằn quại trong đau đớn, máu bắn tung toé. Chưa đầy phút sau thì lìa đời. Nó khẽ cười mãn nguyện lên Ưng Bạc và đi như chưa có gì xảy ra.
” Phong cách Ma vương…đúng chủ nhân rồi…kha kha ” thần chết cười man rợ rồi biến mất vào màn đêm.
Nó về biệt thự Eart, sau khi tắm rửa thay quần áo thì ăn rồi đi ngủ, thoải mái, rất thoải mái.
Chương 15
Sáng hôm sau, nó lại đến trường như thường lệ. Và đương nhiên xác của bà giáo xấu số cũng đã được phát hiện. Nó vừa bước chân vào lớp Yin đã lao ra ôm tay nó
– Vil! Vil biết tin gì chưa…mà hôm qua Vil đi đâu vậy?
- Về nhà – nó xoa đầu Yin
- Tình cảm wá à…- Cả lớp nhìn hai đứa nó
- Way…!- Yin đỏ mặt
Nó không nói gì bước vào chỗ. Yin cũng lon ton theo
- Bà giáo hôm qua nhéo tai cậu ấy…chết rồi…bị giết ghê lắm á…- lớp trưởng vừa nói vừa ôm mặt lắc đầu
- Ai động đến Vil đều bị chết hết à!
Nó nhếch mép
- Đã thấy ai động đến vua mà sống chưa
- Chưa…động vào va là khi quân, tội chết á…nhưng là thời phong kiến, giờ nước mình gì còn vua đâu – Một bạn nêu nhận xét
- Ta là vua – nó giương mắt tự đắc
Cả lớp nhìn nó như sinh vật lạ
- Lạ lắm à – nó nhíu mày
Cả lớp lắc đầu
- Tránh ra…ta ngủ..- Nó phẩy tay
Yin giật mình
- Chưa ngủ được…trường tổ chức đi thăm quan rừng đấy…hihi…Vil…
- Không đi
Yin chưa nói hết đã lập tức bị nó chặn
- Đi đi mà…đi đi…Vil….
- Cả lớp có mình Vil là boy à! Đi đi Vil
- Đi đi Vil… Đi đi…
. . .
Bản hợp xướng của 19 người của lớp
- IM…- nó bực mình
Lập tức 38 con măt long lanh hướng về phía nó
“Trời ơi”
- Được rồi…ehem…- nó hắng giọng- ta…quyết định… Ehèm…- Nó cố ý nói dài ra
19 vị tiểu thư mếu máo
- Lạy mấy hồn…đi là được chứ gì – Nó chắp tay vái vái
- Uj…Yêu Vil nhứt à…Hihi
Nó thở dài quay ra Yin
- Yun đi không?
- Có…cả trường à…khu A, khuB cùng đi hết…hihi – Yin cười tít măt
- Rồi…dẹp ra…ta đi ngủ
- Bệ hạ an giấc hihi…- Lớp trưởng cười trêu nó
- Ta mới là thái tử thôi….mà ns an giấc như kiểu tiễn ta an giấc ngàn thu ấy…- Nó xoa cằm
- Hihi…vậy thái tử ngủ ngon – Cả lớp đồng thanh
- Tốt và cút – Nó phẩy tay
- Hìhì
Hôm nay nó ngủ ngon từ đầu đến cuối và không ai làm phiền nó hế, đúng hơn là không ai dám làm phiền.
Tối đó, tại biệt thự Happy
- Là la lá la là….- Yun líu lo
- IM…IM VÀ IM…-nó bực mình hét lên- Ta nghĩ ngươi nên theo nghề khác
- Thái tử…người nỡ lòng nào…thần đang vui mà…- Yun tít mắt
Nó nhíu mày
- Yin nói…- Yun chỉ sang Yin đang ngồi ăn kẹo và xem hoạt hình
- Hửm…-nghe nhắc tên mình Yin ngoảnh lên
- Hay nhỉ – Nó nhìn Yin
- Hìhì…Yin đi lên xắ
- Her…- cả lớp đơ người.
Không ai gọi nó dậy.
Tiết 4.
Cả lớp im lặng, mấy bạn gần nó nhướn người thật cao để che nó đi nhưng vô ích. Bà cô hắc ám thấy nó đang ngủ trong giờ của mình,tức giận bước xuống kéo tai nó dậy. Cả lớp nín thở.
Đang ngủ ngon thò bị nhéo tai làm nó giật mình tỉnh giấc.
- Anh giỏi nhỉ, dám ngủ trong giờ học…ra ngoài đứng cho tôi ! – bà giáo hét lên, lôi tai nó ra.
- Buông – nó trợn mắt.
- À…anh giỏi nhỉ…này thì buông…- Bà ta lạ càng nhéo tai nó.
Tai nó đỏ ửng lên, mắt nó cũng không kém.
- Ra ngoài – Bà giáo hét lên buông tai nó ra.
Nó đi ra ngoài. Mắt nó đỏ ngầu, tay nắm chặt ” Ngươi phải chết ” Nó gầm gừ…
Giờ học kết thúc, Tan trường.
- Có việc đi trước – Nó nói với Yin rồi đi mất.
- Ơ…- Yin đơ người nhìn theo nó.
Ánh mắt nó thật đáng sợ…đậm mùi sát khí
Chương 14
Tại biệt thự Eart
Nó ra sân sau, lặng lẽ mở mật đạo rồi đi xuống. Căn mật đạo tối om, không chút ánh sáng khi cánh cửa đóng lại. Mắt nó có thể nhìn trong bóng tối,trước đây vẫn còn mờ nhưng càng ngày càng sáng ra chứng tỏ sức mạnh của nó cũng lớn dần lên..liệu có một ngày sức mạnh này nuốt chửng nó,kiểm soát con người nó, khiến nó không còn là chính mình nữa…cũng có thể lắm…
Căn mật đạo hình vuông cạnh 500m ( t/g: đi sướng phải biết ) là một mê cung phức tạp, ngoài nó ra,bất cứ ai lạc vào đều không có đường ra ( nó thiết kế nên nó phải thông thạo ). Đương nhiên là có cái gì đó đưa nó vào chứ đi bộ chắc nó cũng chết sớm và nó gọi thứ đó là “Ưng bạc” – một cái như kiểu cái ván trượt nằm ngang nhưng dày hơn,khoảng 10 tấm chồng lên nhau gì đấy và cũng rộng gấp đôi,mép hai bên thẳng lên làm cho cái đó nhỏ gọn và phong cách. Hoạt động cảm ứng vân tay nên chỉ nó mới đi được. Di chuyển bằng cách bay,cao thấp,nhanh chậm đều tùy người điều khiển. ( nói thực nó mới phát minh ra cái này còn trước đây toàn phải cuốc bộ ). Căn mật đạo thông bốn cửa: một là tại nhà nó, một là ở bãi đất hoang, một là ở công viên, cuối cùng là vườn một nhà nào đấy. Tượng tượng thế này nhé: mật đạo là một hình vuông,bốn góc là bốn lối vào, đường vào thì thẳng tắp,đến đoạn hình vuông mới bắt đầu là mê cung. Và ở phần mê cung là ngoài vùng phủ sóng của tất cả mọi thứ, đặt chân vào mê cung tất cả sẽ tắt hết từ ánh sáng nhân tạo ( đèn,nến,…) sóng điện ( điện thoại, bộ đàm,…) và hi vọng sống…
Khi xây căn mật đạo, nó chỉ chọn ra mười người để hoàn thành theo bản thiết kế, mọi thứ đều bí mật, mười người này trước khi bắt đầu xây đã được nó trả một khoản tiều rất rất hậu đủ để sau này không làm gì cũng sống sung sướng nên họ làm việc cật lực để mong sớm được về nhà. Sau hơn một năm lục cục dưới lòng đất,cuối cùng cũng được một khu mê cung chết chóc, kiên cố không gì phá hủy. Mười người kia hứa sẽ không tiết lộ căn mật đạo này cho ai rồi rời đi. Nhưng tính nó vốn cẩn thận, lại thêm dòng máu ác quỷ sôi sục trong người, nó đã tưới cây kiếm bạc mà nó mất cả tháng để làm bằng máu của mười người này,chỉ một nhát chém đầu của họ đã lìa khỏi cổ ( t/g: kiếm tốt ) Ngay từ đầu nó đã xác định sau khi hoàn thành sẽ giết hết nên mới trả cho họ khoản tiền mơ ước. Đấy là lần đầu tiên nó giết người. Sốc ở đây là lúc đấy nó mới 6 tuổi.
. . . Quay lại thực tại. . .
Nó đi trên Ưng Bạc nhanh chóng vào đến chính giữa căn phòng, nơi đặt một thanh kiếm bạc. Rút thanh kiếm khỏi chỗ để, quay vài vòng rồi đeo vào lưng như một sát thủ thực sự ( Devil: ta là ninja / t/g: kệ cha nhà mi)
” Kết cục của kẻ dám làm ta đau ” Mắt nó lại đỏ rực lên.
Đêm đó, nó đến nhà bà giáo bằng Ưng Bạc, từ ban công tiến vào. Thần chết bất chợt xuất hiện phía sau
- Chuyện của ta…đừng xen vào – Nó lạnh lùng
Thần chết không nói gì khẽ gật đầu. Tử khí từ hai người bốc lên nặng nề.
Nó tiến vào khoang thai như nhà mình, bà ta đang say giấc nồng. Nó chợt nhớ ra điều gì, quay ra bảo thần chết
- Bịt miệng…
Thần chết gật đầu.
Nó quay ra, nhếch mép. Rút kiếm ra, cánhtay bà ta rơi xuống, máu thẫm cả giường. Bà ta choàng tỉnh, đau đớn, cố hét lên nhưng không phát ra tiếng. Nó nhếch mép
- Cứ từ từ mà hưởng thụ
Nó chém thêm nhát nữa, một cái chân rời khỏi vị trí. Bà ta quằn quại trong đau đớn, máu bắn tung toé. Chưa đầy phút sau thì lìa đời. Nó khẽ cười mãn nguyện lên Ưng Bạc và đi như chưa có gì xảy ra.
” Phong cách Ma vương…đúng chủ nhân rồi…kha kha ” thần chết cười man rợ rồi biến mất vào màn đêm.
Nó về biệt thự Eart, sau khi tắm rửa thay quần áo thì ăn rồi đi ngủ, thoải mái, rất thoải mái.
Chương 15
Sáng hôm sau, nó lại đến trường như thường lệ. Và đương nhiên xác của bà giáo xấu số cũng đã được phát hiện. Nó vừa bước chân vào lớp Yin đã lao ra ôm tay nó
– Vil! Vil biết tin gì chưa…mà hôm qua Vil đi đâu vậy?
- Về nhà – nó xoa đầu Yin
- Tình cảm wá à…- Cả lớp nhìn hai đứa nó
- Way…!- Yin đỏ mặt
Nó không nói gì bước vào chỗ. Yin cũng lon ton theo
- Bà giáo hôm qua nhéo tai cậu ấy…chết rồi…bị giết ghê lắm á…- lớp trưởng vừa nói vừa ôm mặt lắc đầu
- Ai động đến Vil đều bị chết hết à!
Nó nhếch mép
- Đã thấy ai động đến vua mà sống chưa
- Chưa…động vào va là khi quân, tội chết á…nhưng là thời phong kiến, giờ nước mình gì còn vua đâu – Một bạn nêu nhận xét
- Ta là vua – nó giương mắt tự đắc
Cả lớp nhìn nó như sinh vật lạ
- Lạ lắm à – nó nhíu mày
Cả lớp lắc đầu
- Tránh ra…ta ngủ..- Nó phẩy tay
Yin giật mình
- Chưa ngủ được…trường tổ chức đi thăm quan rừng đấy…hihi…Vil…
- Không đi
Yin chưa nói hết đã lập tức bị nó chặn
- Đi đi mà…đi đi…Vil….
- Cả lớp có mình Vil là boy à! Đi đi Vil
- Đi đi Vil… Đi đi…
. . .
Bản hợp xướng của 19 người của lớp
- IM…- nó bực mình
Lập tức 38 con măt long lanh hướng về phía nó
“Trời ơi”
- Được rồi…ehem…- nó hắng giọng- ta…quyết định… Ehèm…- Nó cố ý nói dài ra
19 vị tiểu thư mếu máo
- Lạy mấy hồn…đi là được chứ gì – Nó chắp tay vái vái
- Uj…Yêu Vil nhứt à…Hihi
Nó thở dài quay ra Yin
- Yun đi không?
- Có…cả trường à…khu A, khuB cùng đi hết…hihi – Yin cười tít măt
- Rồi…dẹp ra…ta đi ngủ
- Bệ hạ an giấc hihi…- Lớp trưởng cười trêu nó
- Ta mới là thái tử thôi….mà ns an giấc như kiểu tiễn ta an giấc ngàn thu ấy…- Nó xoa cằm
- Hihi…vậy thái tử ngủ ngon – Cả lớp đồng thanh
- Tốt và cút – Nó phẩy tay
- Hìhì
Hôm nay nó ngủ ngon từ đầu đến cuối và không ai làm phiền nó hế, đúng hơn là không ai dám làm phiền.
Tối đó, tại biệt thự Happy
- Là la lá la là….- Yun líu lo
- IM…IM VÀ IM…-nó bực mình hét lên- Ta nghĩ ngươi nên theo nghề khác
- Thái tử…người nỡ lòng nào…thần đang vui mà…- Yun tít mắt
Nó nhíu mày
- Yin nói…- Yun chỉ sang Yin đang ngồi ăn kẹo và xem hoạt hình
- Hửm…-nghe nhắc tên mình Yin ngoảnh lên
- Hay nhỉ – Nó nhìn Yin
- Hìhì…Yin đi lên xắ