“Nhà họ Hồ bên kia đoán chừng đã chuẩn bị tốt, hôm nay chúng em đi trấn trên, mắt nhìn thấy anh rể Hai làm ở xã mua bán kia của Quốc Đống nhét cho nó mấy tờ phiếu, đến lúc đó thực sự không được nhờ nhà họ kiếm phiếu chúng ta bỏ tiền là được.” Vương Vinh Hoa nói.
“Xem chút nữa đi, ý của cha mẹ là xe đạp nhà họ mua, máy may chúng ta kiếm. Chẳng qua mẹ cũng nói nhà họ Hồ đã bảo đảm rồi, máy may và xe đạp nhất định đều mua cho được.” Ngô Tân Quốc ngáp một cái, “Hai ta cũng là ở chỗ này lo nghĩ không đây, bây giờ ngay cả cửa còn chưa nhận đâu, không nói nữa, mau ngủ đi, ngày mai còn phải bận rộn đấy.” Chỉ chốc lát sau hắn đã ngủ rồi.
Thấy Ngô Tân Quốc đã ngủ, Vương Vinh Hoa thở dài cũng nhắm hai mắt lại, hôm nay mặc dù không ra đồng, nhưng là cũng không nhẹ nhàng, chỉ chốc lát sau chị cũng đã ngủ.
Hai người ngủ ngon, nhưng là Ngô Hồng Nhi bây giờ lại có chút không ngủ được. Cô cứ nhớ lại bộ dáng nhìn chằm chằm vào cô của Hồ Quốc Đống ở trên đường, người lớn như vậy không biết đi xe đạp đúng là rất mất mặt. Nhưng là sờ sờ vết sẹo trên đầu gối mặc dù nhạt nhưng là vẫn có thể thấy có chút không giống với chỗ da khác, cô lại có phần lùi bước, lỡ như lại bị ngã thì làm thế nào.
Lăn trên giường gạch hai vòng, Ngô Hồng Nhi thở dài, mình trừ không biết đi xe ra, biểu hiện của những điểm khác khác cũng rất tốt nhỉ. Thôi, lần sau thăm dò Hồ Quốc Đống một chút, nếu hắn thật sự để ý cái này mà nói, cùng lắm thì cô lại học một chút là được, không phải là bị ngã thôi sao. Thật ra không chỉ Hồ Quốc Đống, Ngô Hồng Nhi cũng thấp thỏm bất an lắm, việc xem mắt này cả hai đời thật đúng là ‘cô gái lấy lần đầu tiên lấy chồng’, sợ mình chỗ nào làm không đủ tốt. Bằng không bằng sự không khéo của Ngô Hồng Nhi làm sao lại không rõ cô phiền não cái này thuần túy là tự mình tìm phiền toái cho mình thôi.
Chú thích thêm:
Từ ‘ta’ trong cha ta, mẹ ta là ta trong chúng ta nhé các nàng.
Chương 12: Khuê Mật
Có đôi khi sự việc rất đúng lúc, khi anh con rể ‘chân lông’[1'> Hồ Quốc Đống chính thức tới cửa, chính là mấy ngày thư thông báo trúng tuyển của Đỗ Quân tới.
[1'>Con rể ‘chân lông’: Con rể tương lai lần đầu tiên tới nhà cha mẹ vợ chân tay lóng ngóng. Hiện giờ có nhiều nghĩ mở rộng nhưng chủ yếu là ý con rể chuẩn – mang theo yêu thích và đắc ý.
Chờ trưởng thôn đích thân đưa thư thông báo trúng tuyển đến nhà họ Vương, thôn Bàn Đào nho nhỏ lập tức nổ oanh. Đây là sinh viên đầu tiên của thôn Bàn Đào đó, bất kể trước đây mọi người thấy cuộc hôn nhân của Vương Lan và thanh niên trí thức Đỗ Quân này như thế nào, hiện tại đều hâm mộ không ngủ yên rồi.
Thôi Vinh Mai tuy rằng ban đầu là hết sức không coi trọng đôi này, bây giờ cũng có chút chua loét. Vẫn là Ngô Xuyên Tử mắng cho bà một trận, bà mới khôi phục thái độ bình thường, đem nhiệt tình một lần nữa vùi đầu vào việc con rể chuẩn tới đây nhận cửa.
Bây giờ chính là thời điểm hái rau trái, rau dưa trong nhà rất nhiều loại, nhưng là con rể tới cửa như thế nào cũng không thể ăn đồ ăn chay hết chứ, trong thôn một chốc một lát không có ai mổ lợn, Thôi Vinh Mai định mổ con gà, hơn nữa cuối năm còn dư chút thịt muối, nhưng là nhìn như thế nào vẫn có chút không đủ. Bà không nhịn được càm ràm với Ngô Xuyên Tử: “Cha nó, nếu không đi trấn trên mua chút thịt giá cao về, chỉ có một con gà cũng quá loãng rồi.” Trấn trên cũng có thịt giá cao không cần phiếu thịt, nhưng là giá cả kia đúng là rất đắt, bình thường là có rất ít người không tiếc tiền mua.
Ngô Xuyên Tử cũng cảm thấy như vậy, bèn nói: “Chờ ngày mai tôi cùng thằng Ba đi xuống lạch ngòi thử xem có thể mò được con cá nào hay không, Hồng Nhi làm canh cá dưa chua và nước nấu cá cũng không tệ, bất luận là làm cái nào cũng đều là một món ăn ngon. Nghe nói nhà lão Vương kia muốn mổ con lợn làm tiệc cơ động[2'> cho chồng con Lan, cũng không biết là thật hay giả, lát nữa tôi qua hỏi một chút. Nếu là thật, chúng ta cắt năm cân thịt cũng là gần đủ rồi.”
[2'>Tiệc cơ động: ai đến trước thì ăn trước
“Lão Vương thật đúng là bỏ được, việc này tốn hết bao nhiêu tiền.” Thôi Vinh Mai nói, lợn này thế nhưng là khoản tiền thu duy nhất quanh năm suốt tháng của gia đình nông dân bọn họ, chút công điểm kiếm được ngoài ruộng kia cũng chỉ đủ ăn cơm. Muốn tích cóp chút tiền chỉ có thể tìm kiếm từ trên người con lợn.
“Chẳng phải là đứa bé kia thi lên đại học rồi nha, như thế nào cũng phải ăn mừng một chút.” Ngô Xuyên Tử nói.
“Cũng không biết sau này con bé Lan có thể hưởng phúc của chồng nó hay không, nhà họ Vương đối với chồng con bé thật là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.” Thôi Vinh Mai có chút cảm thán nói, một năm nay hai người Vương Lan bọn họ ăn của nhà họ Vương uống của nhà họ Vương, vừa muốn mua sách lại muốn dự thi, bây giờ còn muốn mổ lợn làm tiệc cơ động, cũng chả kém nuôi con trai là bao nhiêu.
“Bà bận phần tâm này làm cái gì, có công sức đó còn không bằng tính toán một chút cho con gái của chúng ta đi.” Ngô Xuyên Tử nói.
“Xem ông nói kìa, chúng ta chẳng phải là nói chuyện phiếm thôi sao, ông xem những món ăn này tôi đã tính toán tầm tầm rồi. Đúng rồi, rau trộn vẫn là đơn giản thôi, ngày mai lúc bố con ông đi lạch ngòi mò cá, thuận tiện kiếm chút cá bột nhỏ trở về, làm cá bột rán dầu cũng không tệ.” Thôi Vinh Mai nguýt Ngô Xuyên Tử một cái, sau đó nói. Thôn Bàn Đào nước cạn, trong thôn có mấy con lạch ngòi, bên trong có cá, chẳng qua cũng không phải dễ dàng mò được như vậy, bình thường cũng chỉ mò được một ít cá bột mà thôi.
“Sao bây giờ không chê tốn dầu rồi?” Trong nhà cũng đã làm cá con rán dầu, nhưng là món ăn này ăn ngon thì ngon, nhưng là vừa khó làm lại tốn dầu, Thôi Vinh Mai đương nhiên là không chịu để cho làm.
“Lão già mục nát này hôm nay có phải thế nào cũng phải tranh cãi với tôi hay không, bây giờ là lúc tiếc chút dầu kia sao? Mau, mau mau đi nhà họ Vương hỏi thăm một chút, nếu là nhà họ Vương thật sự mổ lợn chúng ta cũng bớt lo rồi.” Thôi Vinh Mai phiền Ngô Xuyên Tử nên đuổi ông ra đi hỏi chuyện này.
Nhận cửa là việc lớn, như thế nào cũng phải đủ tám món nguội tám món nóng, thương lượng với con gái mình cả buổi, Thôi Vinh Mai mới cùng con gái dự tính ra danh sách, dưa chuột trộn bánh đúc đậu, lạc rang, cà chua trộn đường trắng, cá nhỏ rán vàng, ruột hun khói, rau trộn khoai tây xắt sợi, đậu hủ rán, rau xanh trộn, món nóng làm gà con hầm khoai tây, nước nấu cá, đỗ đũa xào thịt, rau cần xào thịt, ớt xanh xào thịt, xào ba sợi, địa tam tiên[3'>, dưa chuột xào trứng gà. Mấy món đều là sở trường của Ngô Hồng Nhi.
[3'>Địa tam tiên: món ăn truyền thống thường ngày của người Hán Đông bắc, sử dụng cà, khoai tây, ớt xanh tươi mới đầu mùa phối hợp với nhau.
Chờ Ngô Xuyên Tử mang về tin tức nhà họ Vươn